Cửu Thiên Địa Luân Hồi
_và cũng như lần trước thôi, Hoàng i như Y há miệng và phập cái mũi của Minh Đàm một cái thật đau_
Minh Đàm:- ui cha! ! ĐAU CHẾT MẤT
Huyền Hoàng:- ưm!.
sao từ này quen quen (tỉnh lại)
Minh Đàm:- quen cái gì cô nhìn mặt ta có quen không?
Huyền Hoàng:- sao lại là ngươi? mũi của ngươi bị gì vậy?
Minh Đàm:- là tại cô mà ra đấy
Huyền Hoàng:- sao ngươi lại ở đây, lúc ta rớt xuống nước, không lẽ là mình mất nụ hôn đầu rồi
(NGHĨ XA VÃI)
Minh Đàm:- im đi ta không thèm đâu,mất gì mà mất, ta mới phải hỏi cô điều đó, tại sao cô bị bắt vào Hậu Cung của tên nhị Hoàng Tử?
Huyền Hoàng:- không thích kể
Minh Đàm:- vậy mời về cho
Huyền Hoàng:- về thì về
Minh Đàm:- này này, ta đùa đấy ở đây một chút đi
Huyền Hoàng:-* tên này đâu phải người bình thường đâu, nếu không nghe lời hắn chắc chắn mình sẽ toi đời* ngươi mới đuổi ta mà? không phải sao
Minh Đàm:- ta nói đùa thôi
Huyền Hoàng:- tên đi với ta đâu rồi? ngươi giấu hắn ở đâu mau khai ra (túm cổ tên Minh Đàm)
Minh Đàm:- hắn đang ở trên cây ngủ đấy
Huyền Hoàng:- vậy là tốt rồi *mong là Tiêu Dao Băng Mộng sẽ không phát hiện ra*
/RẦM/
Băng Mộng:- ta nghe nói Hoàng Thượng mới đưa một người tên Huyền Hoàng về
Minh Đàm:- thì sao? (mặt không cảm xúc)
Băng Mộng:- cô ta là người đã giết mẹ của bệ hạ đấy
Minh Đàm:- chuyện cũ đã qua, không nhắc lại (chau mày)
Băng Mộng:- chẳng lẽ bệ hạ coi sinh mạng của mẹ người thua cả một con chó thôi sao?
Huyền Hoàng:- ta không có giết mẹ của Minh Đàm, đừng vu oan cho ta (nhăn nhó)
Băng Mộng:- không phải cô giết thì là ai?
Huyền Hoàng:- là cô chứ ai
Băng Mộng:- xấc láo, ả tiện nhân như cô dám quyến rũ Hoàng Thượng (tiến lại giường+giơ tay định tát)
/BỘP/
Minh Đàm:- cô tính làm gì Tiểu Hoàng?
(HÔNG BIẾT TỪ ĐÂU NÓ LÒI RA TRONG ĐẦU MÌNH )
Băng Mộng:- chàng!!!!!!
Minh Đàm:- bớt kêu ta bằng cái từ nổi da óc đó đi
Huyền Hoàng:-* Tiểu Hoàng? từ đâu ra vậy* nếu cô đã nói vậy thì ta với cô sẽ thi đấu để phân biệt cách giết người
Băng Mộng:- đấu thì đấu
/THIÊN LONG CUNG/
Y Cát:- ta giao cho ngươi Thiên Thượng ngươi lại đi ngủ
Thiên Phong:- vâ! ! ta biết lỗi hí hí
Y Cát:- bộ mặt ta có dính gì à?
Thiên Phong:- cái mũi hí hí
Y Cát:- câm mồm!
Thiên Phong:- vâng! (miệng cứng ngắc)
Y Cát:- mau đi theo ngài ấy, ngay và lập tức
Thiên Phong:- nhưng! ! có tên Khuyết Dương đi theo rồi
Y Cát:- ngươi dám cãi lệnh ta?
Thiên Phong:- vâng!.
vâng ta đi liền*sao lúc nào ta cũng bị làm mục tiêu cho Tôn Chủ nhắm đến vậy)
/TÂN LA THÀNH/
Huyết Lệ:-* tên đó có nói cho Huyền Hoàng không chứ*
Khánh Hiên:- làm gì mà mặt lo âu thế Huyết Lệ?
Lâm Đằng:- chắc hắn đang lo cho ai đấy, mặc kệ đi
Tố Biên:- ba người các ngươi có thấy Hoàng chủ ở đâu không?
Khánh Hiên:- không thấy
Lâm Đằng:- ta cũng đang thắc mắc muội ấy ở đâu
Tố Biên:- vô tích sự
Lâm Đằng:- nữ nhân mà nói chuyện thô tục quá vậy?
Khánh Hiên:- đúng đấy
Tố Biên:- im đi, ta là NAM NHÂN!
Khánh Hiên:- nam nhân?
Lâm Đằng:- đừng có đùa
Tố Biên:- không biết thì câm mồm, ta đi tìm Hoàng chủ không có hơi để cãi tay đôi với các ngươi
Khánh Hiên:- người gì đâu mà lạnh nhạt thế
Lâm Đằng:- chẳng có vui tính gì cả
Huyết Lệ:- rốt cuộc là có nói không (âu lo)
Hiên và Đằng:- nói cái gì?
Huyết Lệ:- à! ! không có gì
/HOÀNG CUNG/
binh lính1:- NGHE GÌ CHƯA?
(MÀ MỌI NGƯỜI CÓ CHƠI GAME GÌ MÀ LIÊN QUAN ĐẾN GARENNA GIỚI THIỆU CHO MÌNH VỚI).
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...