Tô Cảm Khê tưởng rằng vừa mới từ suối nước nóng đi ra nên trên thân rất nóng, nhưng mà trên đầu choáng hoa mắt rất nhanh đã muốn đứng không vững là chuyện gì đã xảy ra? “Đường…… Giám đốc.
” Tô Cẩm Khê đẩy cửa vào, làm sao cô đã trở nên suy yếu như thế? Cũng chỉ đẩy cửa một cái mà thôi mà tựa như là đã dùng hết sức lực toàn thân vậy.
“Cô làm sao vậy? Cần thận……” Đường Minh nhìn thấy Tô Cẩm Khê mới tiến vào đã hướng đầu xém cắm xuống mặt đất, nhanh chóng tới trước đón lấy cô.
Tô Cảm Khê bị Đường Minh ôm vào trong ngực, trên người cô cũng chỉ bọc lấy một chiếc khăn tắm, giữa hai người muốn bao nhiêu mập mờ liền có bao nhiêu mập mờ.
Tay Đường Minh nắm ở bên hông cô hơi hơi nóng lên, con dã thú kia ở trong lòng phảng phất muốn lao ra, miệng đắng lưỡi khô.
“Giám đốc Đường, anh có thể buông tôi ra không?” Tô Cẩm Khê cũng cảm thấy thân thể của mình biến hóa thật kỳ quái.
“Thật sự ngại quá.
”
Đường Minh đè xuống tà niệm trong lòng, buông lỏng thân thể Tô Cảm Khê ra, Tô Cẩm Khê lại là đánh giá cao mình, bước chân mềm mại bắt lực, trong nháy mắt lại xụi lơ xuống dưới.
Khăn tắm trên người lỏng lẻo, lộ ra cảnh xuân bên trong.
Đường Minh mới nhìn một chút cả người đều cầm giữ không được, da thịt dưới thân cô gái kiều diễm dường như nõn nà, ngoại trừ bên hông có một vết sẹo, toàn thân trên dưới không có tì vết.
Anh ta không phải là chưa từng chạm qua phụ nữ, càng không phải là một người có dục vọng, giờ phút này lại đối với Tô Cảm Khê sinh ra dục vọng mãnh liệt.
Muốn cô, hiện tại lập tức muốn cô.
Anh ta chậm rãi cúi người, quỷ thần xui khiến muốn hôn lên môi Tô Cẩm Khê.
“Giám đốc Đường, anh muốn làm gì……”
Phịch một tiếng Đường Minh ngã xuống đất, Tô Cầm Khê nhìn thấy Tư Lệ Đình trên cao nhìn xuống.
Tư Lệ Đình lạnh lùng nhìn cô: “Tô Cảm Khê, có phải em muốn đi tìm chết hay không?”
Cô ăn mặc như vậy hiện ra không giữ lại chút nào ở trước mặt Đường Minh, nếu không phải mình kịp thời đuỏi tới, hai người sẽ làm cái gì? Ánh mắt Tô Cảm Khê một mảnh ướt át, hai má cũng là hồng hào không bình thường, cô giãy dụa thân thể, ý thức mơ hồ nhìn Tư Lệ Đình.
Tư Lệ Đình đem cô dìu đến gian phòng nghỉ ngơi sát vách, người con gái trên giường đã mắt đi lý trí: “Chú ba, tôi khó chịu quá.
”
“Bây giò đã biết khó chịu rồi sao?”
Cô không có chút ý thức nào gật đầu, từng tiếng gọi tên của anh, chủ động leo lên thân thể của anh.
Đúng như anh nói ngay từ đầu, tự mình chủ động.
Trên giường một mảnh hỗn độn, Tô Cảm Khê chủ động hậu quả chính là hoàn toàn để Tư Lệ Đình nổi cơn điên, đem cô ăn đến cặn bã đều không thừa.
Cùng lúc đó gian phòng bên cạnh, Bạch Tiểu Vũ tâm không cam lòng, sợ Tô Cảm Khê cùng Đường Minh hai người cô nam quả nữ sẽ làm ra thứ gì.
Cô ta quan sát được Đường phu nhân cùng bạn bè đã đi suối nước nóng lúc này mới tránh trở về phòng số 777, vào cửa liền nhìn thấy Đường Minh nằm trên mặt đất, nơi nào đó trên thân dị thường mà ngẳng cao.
May mắn trong phòng cũng không có bóng dáng của Tô Cẩm Khê, cô ta lúc này mới thở phào nhẹ nhõm, nhẹ nhàng vỗ vỗ gương mặt của Đường Minh.
“Minh, anh thế nào rồi? Anh tỉnh lại đi.
”
Thân thể bỗng nhiên bị ngã nhào xuống đất, Đường Minh giống như đã mắt đi ý chí xé rách quần áo của cô ta, Bạch Tiểu Vũ trong lòng kích động, quả nhiên Minh vẫn yêu cô ta nhát.
“Minh, anh thật lợi hại……”
Tiếp đó hạ xuống trong miệng Đường Minh thốt ra lại làm cho Bạch Tiểu Vũ mắt hồn phách, anh ta ở bên tai của cô ta từng tiếng kêu: “Cảm Khê, Cẩm Khê……”
Năm ngón tay của Bạch Tiểu Vũ ở trên lưng Đường Minh lưu lại một đường ấn ký, người đàn ông ở thời điểm này suy nghĩ lại là về một người khác, nói rõ trong lòng của anh ta đã sớm có sự tồn tại của Tô Câm Khê.
Nước mắt từng giọt rơi xuống, cô ta không thể tin được người mình yêu như vậy thế mà lại thay lòng đổi dạ.
Không, không thể như thế, Đường Minh sẽ không thích Tô Cẩm Khê, nhất định là tiện nhân kia dùng thủ đoạn gì câu dẫn Đường Minh, cô ta tuyệt đối không tin Đường Minh sẽ phản bội mình.
Trong mắt bỗng nhiên bắn ra hận ý lạnh lẽo, xem ra Tô Cẳm Khê không thể tiếp tục ở lại bên cạnh Đường Minh được.
Nếu không có một ngày cô thật sự cùng Đường Minh có danh có thực, những năm này mình kiên trì như vậy xem như là cái gì? Tô Cẩm Khê, tôi sẽ không tha cho cô! Tô Cẩm Khê ngủ trên giường ở trong ngực Tư Lệ Đình giống như mèo con nhu thuận cái gì cũng không biết, cánh tay như tuyết ôm lầy thắt lưng Tư Lệ Đình ngủ say sưa.
Tư Lệ Đình không có nửa điểm buồn ngủ, chỉ lằng lặng nhìn cô, cô gái nhỏ này đến tột cùng có ma lực gì lại có thể làm cho anh nóng ruột nóng gan như thê.
Tô Cẩm Khê một mực ngủ đến tám giờ mới tỉnh, mơ mơ màng màng dụi mắt: “Mấy giờ rồi?”
Trong phòng chỉ có một chiếc đèn áp tường nhàn nhạt soi rọi, Tư Lệ Đình nhìn đồng hồ một chút: “Hơn tám giờ rồi, đói bụng không.
”
“Thật đói quá.
” Tô Cầm Khê ở trước ngực anh cắn một cái: “Chú có biết tiết chế như thế nào không?”
Vật nhỏ giận dỗi càng đáng yêu vô cùng, dịu dàng hiếm thấy trong mắt Tư Lệ Đình xuất hiện: “Lần này cũng không phải tôi muốn em, mà là em muốn tôi.
”
Tô Cầm Khê gãi đầu một cái: “Làm sao tôi lại trở nên kỳ quái như vậy chứ?” Không nghĩ tới mình thế mà lại làm ra hành động điên cuồng đến như vậy.
“Thật đúng là ngốc nghéch, bị người ta hạ thuốc cũng không biết, nêu không phải tôi tới nhanh, em cùng Đường Minh đã sớm xảy ra chuyện gì rồi.
”
“Chẳng lẽ là ly nước trái cây kia? Là mẹ Đường đưa tới, trách không được ánh mắt giám đốc Đường nhìn tôi cũng có chút kỳ quái, đều là ly nước trái cây kia giở trò quỷ.
”
Tô Cẩm Khê hiện tại mới phản ứng được.
Không có phát sinh chuyện gì đúng là may mắn mà, Tư Lệ Đình chỉ quan tâm cô có đói bụng hay không thôi.
“Tự bản thân xuống ăn hay tôi đem đến cho em?”
“Tự tôi ăn đi.
” Tô Cầm Khê vén chăn lên, nhìn thấy trên người mình đầy vét tích, nhất là trên cổ đều có dấu hôn.
“Chú ba, chú thế này làm sao tôi gặp người khác chứ? Ngày mai tôi còn phải đi làm đó, đúng rồi, tôi phải quay về rồi.
”
“Vội gì mà vội? Ngày mai chúng ta quay về thành phố sớm một chút là được rồi.
”
“Thế nhưng những vết tích này……” Lông mày Tô Cẳm Khê đều nhăn thành một đống, văn phòng nhiều người nhiều miệng người khác sẽ bàn tán thành thế nào nữa? “Ăn cơm đi.
” Tư Lệ Đình lười nhác giải thích, anh không biết Đường Minh là bị thuốc khống chế mới muốn đụng Tô Cẩm Khê, hay là thật sự cố ý đối với cô, tóm lại mình sẽ không cho người khác bắt cứ cơ hội nào.
: *Oa.
” Tô Cảm Khê rất nhanh liền bị dời đi lực chú ý.
Trên mặt bàn bày xong sushi đặc sắc cùng đồ ăn kiểu Nhật, nhìn thức ăn tinh xảo kia cô đã cảm thấy vô cùng muốn ăn.
Cô nhóc này thích ăn, hơn nữa không có chút nào yếu ớt, ngủ hơn nửa ngày cô hoàn toàn đói chét rồi.
“Ngon không?”
“Ăn ngon, ăn rất ngon đấy.
” Tốc độ Tô Cẩm Khê ăn rất nhanh, nhưng động tác ngược lại rất ưu nhã, thực chất cao quý ở bên trong là bẩm sinh.
“Tốt xấu gì em cũng là đại tiểu thư nhà họ Tô, mà đến mức mỗi ngày trôi qua so với người bình thường cũng không bằng? Theo tôi được biết, cô em gái kia của em mỗi ngày qua là tháng ngày cơm ngon áo đẹp.
”
“Mộng Nhi còn nhỏ, không hiểu chuyện, nhà họ Tô khó khăn, tôi có thể tiết kiệm một chút thì tiết kiệm một chút.
”
Tư Lệ Đình lắc lư ly rượu trong tay, môi mỏng khẽ nhếch: “Tiểu Tô Tô, nếu nhà họ Tô các em đã khó khăn như thế, không Đăng? Chúng ta làm một giao dịch đi?”
“Giao dịch gì?” Đôi mắt to của Tô Cẫm Khê nháy nhìn anh.
“Tôi biết nhà họ Tô gần đây việc chỉ tiêu khó khăn, ngân hàng ` cũng không cho vay, không bằng tôi rót vào một trăm triệu cho nhà họ Tô.
” “ Có chuyện tốt như vậy sao? Chú có điều kiện gì?”
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...