Hai người chọn một ngôi chùa rồi tiến vào, cẩn thận quan sát xung quanh, Lâm Phong phát hiện nơi này đã bị tàn phá rất nặng nề.Tiến vào giữa đại điện của ngôi chùa, Lâm Phong nhìn tượng phật to hơn mình gấp mười lần trước mặt, hắn tiến lại gần quan sát thử, rồi nhịn không được đưa tay lên sờ.
Một cảm giác mát lạnh từ bức tượng lập tức truyền đến tay, làm Lâm Phong cảm giác rất thoải mái.“ Rốt cuộc là vật gì có thể chém đứt cánh tay của bức tượng này?” Nhìn cánh tay phải của bức tượng bị mất một bên, Lâm Phong âm thầm giật mình.Mặc dù chỉ sờ qua, nhưng hắn có thể khẳng định kim loại dùng để đúc bức tượng này cực kỳ cứng, thậm chí loại kim loại này có thể tạo thành pháp bảo Thiên cấp là chuyện bình thường.
Quan sát kỹ có thể thấy được chỉ trong một phát chém đầu tiên thì cánh tay của bức tượng này đã đứt.“ Tiểu Phong, chàng mau vào đây xem thử” Đang tập trung quan sát, Lâm Phong bị tiếng gọi của Thẩm Bích Quân làm cho giật mình.Tiến đến căn phòng mà Thẩm Bích Quân gọi mình, hắn liền hỏi: “ Có chuyện gì sao”“ Chàng xem thử” Nói rồi, Thẩm Bích Quân cầm những quyển sách phủ đầy bụi được đặt trên bàn cho Lâm Phong.“ Là công pháp” Sau một hồi xem xét, hắn liền khẳng định “ Nhưng những công pháp này đều là tàn quyển, lại thêm những thứ trong đó viết quá cao siêu, ta thực sự không hiểu nổi” Lâm Phong tiếp tục nói.Cách tu luyện được viết trong công pháp hoàn toàn khác biệt với cách tu luyện mà các võ giả ở Linh giới thường tu luyện, hắn xem không hiểu là chuyện bình thường“ Thiếp cũng vậy” Thẩm Bích Quân cũng gật gật đầu.“ Chúng ta đi những chỗ khác xem, ở đây chẳng còn đồ vật nào sử dụng được” Sau một lúc vẫn không tìm thấy đồ vật gì đáng giá, Lâm Phong và Thẩm Bích Quân liền rời đi.Đi đến những ngôi chùa khác, cả hai vẫn không tìm thấy được thứ gì có thể sử dụng, tìm được công pháp thì nó là tàn quyển, không thì quá tối nghĩa, tìm được pháp bảo thì lại bị hỏng, đan dược thì đã bị hư hết.
Kết quả này làm hai người chán nản không thôi, thậm chí có ý định rời khỏi nơi này.“ Đúng là xui xẻo thật!” Ngồi trên một tảng đá, Lâm Phong đưa tay lau mồ hôi trên chán rồi than thở.“ Không nghĩ một nơi lớn như vậy mà không có thứ gì cho chúng ta xài được” Đứng ở bên cạnh Lâm Phong, Thẩm Bích Quân cũng không nhịn được mà cảm thán.
Nàng cứ nghĩ sau khi tiến vào đây sẽ đạt được một vài đồ vật, nhưng nào ngờ chỗ này giống như bị ai tới trước rồi lấy hết những vật ở đây vậy.“ Nàng có cảm thấy từ khi chúng ta tiến vào thông đạo, ở đây rất nóng không” Cảm giác nhiệt độ ở đây khác với bình thường, Lâm Phong không khỏi thấy làm lạ, nơi đây cũng không phải sa mạc mà là ở trong một ngọn núi, vậy tại sao nhiệt độ càng lúc càng nóng như vậy“ Chuyện này thiếp cũng không biết, 5 năm trước khi tiến vào đây, thiếp cũng đã cảm thấy nhiệt độ ở đây nóng hơn bình thường rất nhiều” Thẩm Bích Quân lắc lắc đầu trả lời.Lúc này, tay phải của Lâm Phong giơ lên, một ngọn lửa màu tím từ từ hiện ra, đây chính là thú hỏa từ Thiên Ưng tộc mà Thẩm Bích Quân thu phục được cho hắn.
Nhìn ngọn lừa ở trên tay, Lâm Phong phát hiện nó đang không ngừng run rẩy, giống như đang gặp khắc tinh của mình vậy.Cảnh tượng này rơi vào trong mắt, hắn dường như cũng đã phát hiện được điều gì đó, nhưng bản thân cũng không chắc chắn nên sau đó liền cất ngọn lửa vào.Đưa mắt nhìn cảnh vật xung quanh, lúc này Lâm Phong phát hiện sau một ngôi chùa có một ngọn tháp, nhìn kỹ thì có 9 tầng, nhưng số tầng bị tàn phá đã hết một nửa.“ Quân nhi, chúng ta qua bên kia xem thử” Vừa nói, Lâm Phong vừa chỉ tay đến chỗ ngọn tháp.Nhìn theo hướng chỉ tay của hắn, Thẩm Bích Quân cũng phát hiện bên kia có một ngọn tháp, sau đó liền gật đầu.Đứng ở dưới chân tháp, Lâm Phong không khỏi giật mình, cái tháp này mặc dù chỉ có 9 tầng nhưng không ngờ lại cao như vậy.“ Tiểu Phong, chàng nhìn trên đó có thứ gì ?” Quan sát ở trên đỉnh tháp có một vật thể, Thẩm Bích Quân liền chỉ tay nói.Theo ngón tay của nàng nhìn lên, Lâm Phong thấy trên đỉnh tháp có một hạt ngọc hình tròn rất nhỏ, nếu không phải là tu luyện giả mà chỉ là phàm nhân thì khó có thể nhìn thấy được hạt ngọc đó.“ Nàng ở dưới này, để ta lên đó xem thử” Lâm Phong quay sang nhìn Thẩm Bích Quân nói.“ Ừm, chàng cẩn thận” Nàng cũng ngoan ngoãn gật đầu.Thân thể cong lại, bàn chân đạp mạnh vào mặt đất, Lâm Phong bắn thẳng lên trên đỉnh của ngọn tháp.Tiến đến gần hạt ngọc chỉ bằng nửa đầu ngón tay, Lâm Phong đưa tay cầm vật thể này lên, lúc này hắn mới quan sát kỹ, long lanh như ngọc, rắn như kim cương là những gì có thể miêu tả về nó.Ngắm nghía một hồi, Lâm Phong trở lại mặt đất, khẽ bước đến cạnh Thẩm Bích Quân rồi đưa nàng xem thứ mà hắn mới lấy được.“ Thứ này…?” Cầm hạt ngọc trên tay, Thẩm Bích Quân không khỏi giật mình.
Nàng có thể cảm nhận được tâm trí của mình trở nên yên tĩnh, một trạng thái hòa bình dường như vô hạn, cảm thấy một nguồn năng lượng tinh thuần rất rõ ràng tỏa ra từ dị vật này hướng đến trái tim của mình, khi đó thời gian như dừng lại vậy.“ Thứ này không tầm thường, nhưng ta cũng biết nó là thứ gì, không biết tại sao nó lại nằm trên đỉnh của ngọn tháp” Nhìn hạt ngọc kỳ lạ trên tay, Lâm Phong cảm thấy thích thú không thôi, hắn cảm thấy tâm của mình rất bình an khi cầm hạt ngọc này.“ Ầm ầm ầm”Lâm Phong và Thẩm Bích Quân đang cầm hạt ngọc quan sát, đột nhiên xung quanh bắt đầu rung lắc dữ dội, mặt đất thì nứt ra, không gian càng lúc càng vặn vẹo.
Cảnh tượng này làm hai người không khỏi giật mình, đang yên đang lành tại sao ở đây lại thành ra như vậy.“ Ầm ầm ầm”Không đợi bọn họ suy nghĩ, mặt đất bắt đầu điên cuồng sụt lỡ, những kiến trúc ở đó cũng bắt đầu sụp đổ theo, mấy ngôi chùa to hơn cả Lâm gia trong nháy mắt bị chôn vùi, lúc này ở đây giống như là ngày tận thế vậy.“ Chạy mau! không gian ở đây sắp sụp đổ ” Phát hiện vấn đề không ổn, Lâm Phong ngay lập tức kéo Thẩm Bích Quân chạy, hắn bây giờ đã hiểu cảm giác bất an mà mình cảm thấy từ lúc bước vào.Hai người điên cuồng chạy, thậm chí thi triển cả công pháp Bách Biến Quỷ Ảnh, nhưng đáng tiếc địa hình ở đây quá rộng, lại thêm tốc độ sụp đổ không gian ở đây còn nhanh hơn tốc độ của họ.Phát hiện được vấn đề, gương mặt của Lâm Phong và Thẩm Bích Quân lúc này trắng bệch, bọn họ không nghĩ tiến vào nơi này để tầm bảo nhưng bảo không thấy mà mạng của mình lúc này cũng sắp không giữ được.Khoảng cách hai người đến cánh cửa thoát khỏi nơi này còn khoảng 40 dặm, nhưng mặt đất và không gian sụp đổ đã tiến gần đến sau lưng, nhìn thấy cảnh này, trong lòng Thẩm Bích Quân không khỏi tuyệt vọng, nếu không phải nàng đưa Lâm Phong đến đây, thì bây giờ hai người cũng không phải gặp cảnh này, nước mắt của nàng không tự chủ từ khóe mắt chảy ra.Đột nhiên, Lâm Phong từ trong túi trữ vật lấy ra một tấm phù rồi bóp nát nó, tấm phù này chính là Dịch Chuyển phù mà mấy năm trước, nhờ giết chết tam thiếu chủ Xích Lôi tông nên mới có, mấy năm nay hắn chưa từng lấy nó ra để sử dụng, không ngờ hôm nay nó lại là vật cứu mạng mình.Dịch chuyển phù là loại phù có thể truyền tống người sử dụng đi xa khoảng năm mươi đến 100 dặm, nhưng đáng tiếc khi truyền tống chỉ được một người.Ở bên cạnh, Thẩm Bích Quân đang vô cùng hối hận thì thấy hành động của Lâm Phong, nhìn thấy hắn lấy ra tấm phù, trong lòng nàng cũng buông lỏng, bởi vì Thẩm Bích Quân biết được hai người đã được cứu.Nhưng hành động tiếp theo của Lâm Phong khiến gương mặt của nàng trắng bệch, chỉ thấy tay của hắn điên cuồng huy động linh lực, sau đó dùng chưởng của mình đẩy nàng vào trong không gian mà Dịch Chuyển phù tạo thành.“ KHÔNG!”AAAAAAA“ Tiểu Phong, thiếp hận chàng” Hai mắt của Thẩm Bích Quân xích hồng, nàng điên cuồng gào thét trong vô vọng, nàng cảm thấy thế giới của mình như bị sụp đổ.
Nàng hận Lâm Phong, hận hắn vì sao bỏ rơi lại nàng, chẳng lẽ hắn chết rồi, nàng có thể sống một mình sao.“ Xin lỗi, ta không muốn nàng chết, ta muốn nàng sống, mặc dù rất hy vọng có thể sống cùng một chỗ với nàng như trước kia vậy.
Nhưng quả thực, không được rồi.
Ta vốn dĩ đã là một người chết, nhưng nhờ may mắn linh hồn xuyên qua đây, mới gặp được nàng, nếu không có nàng thì cũng không có ta như bây giờ.
Xin hãy tha thứ cho sự ích kỷ của ta”Nhìn Thẩm Bích Quân biến mất trong không gian, khóe mắt của Lâm Phong không tự chủ được chảy xuống những giọt nước mắt, đây là lần đầu tiên hắn khóc vì một nữ nhân, có lẽ cũng là lần cuối cùng.Mặt đất điên cuồng sụp đổ, nó đã đến sau lưng của Lâm Phong, nhưng hắn không chạy, bởi vì có chạy cũng không còn kịp nữa, chậm rãi nhắm mắt, sau đó hắn chỉ cảm thấy trời đất quay cuồng rồi không biết gì nữa.……Trong thông đạo của một ngọn núi, không gian ở đó bỗng nhiên dao động chập chờn, một đạo thân ảnh hiện ra, tóc của thân ảnh này rối tung, hai mắt xích hồng, bờ môi trắng bệch, hai con mắt xanh như vô hồn.
Thân ảnh này chính là Thẩm Bích Quân vừa bị Lâm Phong ném ra từ trong không gian khác.“ Tiểu Phong, chàng sẽ nhất định không sao, nhất định không có chuyện gì xảy ra với chàng, là do ta quá lo lắng thôi” Thẩm Bích Quân lúc này đã không giữ được bình tĩnh, nàng giống như người mất hồn vậy, lý trí và hành động đã không còn được tỉnh táo.……….Một ngày sau.Bên trong một sơn động, tại vị trí trung ương có một thạch đài bộ dáng giống như một cái bàn vậy, ở trên đó có một thân ảnh thiếu niên đang nằm, diện mạo trong rất tuấn tú, chiếc mũi nhô cao cùng bờ môi mỏng làm cho người nhìn thích thú không thôi.
Thiếu niên này chính là Lâm Phong.Hai mắt đang nhắm lại bỗng nhiên từ từ mở ra, Lâm Phong chỉ thấy trước mặt mình toàn là đá, khẽ nghiêng đầu nhìn xung quanh, hắn phát hiện ra đây là một sơn động.“ Sao ta lại ở đây?, chẳng phải lúc đó không gian bị sụp đổ đã chết rồi sao” Vô sô cầu hỏi được đặt ra trong đầu, Lâm Phong cũng không nhớ rõ những chuyện xảy ra với mình, chỉ biết sau khi không gian sụp đổ, đầu óc hắn choáng váng rồi mất đi ý thức.Cẩn thận ngồi dậy quan sát xung quanh, Lâm Phong phát hiện hang động này dường như có người ở, hoa cỏ xung quanh đều rất tươi tốt, được cắt gọn tỉ mỉ, nếu không có người nào chăm sóc thì không thể được như vậy.“ Có ai ở đây không?” Nhìn xung quanh một hồi mà vẫn không thấy ai, Lâm Phong nhịn không được bèn hô lên.Thấy không ai lên tiếng, hắn vẫn tiếp tục hô “ Có ai ở đây không?”Chờ đợi một hồi, nhưng cũng chẳng có người nào đáp lại hắn cả, Lâm Phong trong lòng tự hỏi, nếu ở đây không có ai thì tại sao hắn lại ở nơi này.“ Thiếu niên, cậu tỉnh rồi sao?”Một hồi gọi mà không có ai trả lời, Lâm Phong đang định đi ra ngoài, bỗng nhiên, một giọng nói hòa nhã, có phần thanh tịnh vang lên, làm hắn không khỏi giật mình.Xoay người lại, Lâm Phong nhìn thấy một hư ảnh trung niên mặc 3 y, chân trần khất thực, toàn thân người này hào quang phát ra các phía, gương mặt phúc hậu, mái tóc xoăn, dái tai dày và dài.
Quan sát kỹ từ vẻ mặt, tóc tai, áo quần, đặc biệt là nụ cười nhân hậu của người này, Lâm Phong dám chắc đây là một cao tăng.“ Đại sư, là người cứu con sao?” Nhìn hư ảnh trước mặt, Lâm Phong lên tiếng hỏi.“ Cũng không phải là cứu gì, chỉ tiện tay giúp đỡ cậu một chút thôi” Hư ảnh trung niên vừa cười vừa nói, giống như việc cứu Lâm Phong chỉ là một cái nhấc tay nhấc chân vậy.Nghe vậy, Lâm Phong cũng hiểu được vì sao mình lại ở đây, trong lòng thầm ghi nhớ ơn cứu mạng của người này.“ Vậy người cho con hỏi đây là nơi nào?” Lâm Phong hỏi, tính từ lúc ngất đi, hắn cũng không biết chuyện gì đã xảy ra với bản thân, cũng không biết hiện tại mình đang ở chỗ nào.“ Cũng không phải ở nơi nào khác, thực ra cậu vẫn ở trong không gian bị sụp đổ lúc trước, chẳng qua là ở một phần nhỏ còn lại của nó thôi” Hư ảnh trung niên thản nhiên nhìn Lâm Phong cười nói.“ Vẫn ở không gian lúc trước?” Lâm Phong không khỏi nhíu mày, theo hắn nhớ thì chỗ đó đã bị sụp đổ, tại sao còn chừa lại một phần nhỏ.Giống như biết được suy nghĩ trong lòng Lâm Phong, nam tử trung niên liền nở một nụ cười hiền hậu, sau đó giải thích “ Là ta đã dùng tu vi của mình để giữ lại nơi này, nếu không cũng đã bị cậu làm cho sụp đổ luôn rồi” .“ Á, là người dùng tu vi để giữ lại nơi này?” Nghe hư ảnh trung niên trước mặt nói, Lâm Phong không khỏi hít một hơi, hắn không thể hình dung người này tu vi rốt cuộc phải khủng bố đến cỡ nào thì mới giữ lại được sơn động này.Dường như nhớ lại chuyện gì đó, gương mặt của Lâm Phong đỏ lên, miệng nở một nụ cười xấu hổ, ngại ngùng hỏi “ Đại sư, người bảo con làm sụp đổ không gian ở đây sao”Nhìn dáng vẻ của Lâm Phong, hư ảnh trung niên không khỏi bật cười, tiếu ý nhìn hắn rồi giải thích “ Hạt ngọc ở trong tay cậu có tác dụng duy trì không gian ở đây, nó chỉ hoạt động được trừ khi ở trên đỉnh tháp, nhưng lại bị lấy xuống, tất nhiên không gian ở đây sẽ sụp đổ.”“ Thì ra là như vậy, chẳng trách lúc mình lấy hạt ngọc xuống không lâu thì xung quanh bắt đầu sụp đổ” Lâm Phong lúc này cũng đã hiểu, tại sao đang yên đang lành ở đây lại thành ra như vậy, biết việc này là do mình gây ra, cái tay của hắn đưa lên mũi sờ sờ để che đi vẻ ngại ngùng.“ Đại sư, thân thể của người tại sao lại biến thành như vậy?” Để xóa đi không khí ngượng ngùng, Lâm Phong liền hỏi sang việc khácNghe câu hỏi của thiếu niên, hư ảnh trung niên trầm mặc một lúc, trên khuôn mặt hiện lên vẻ cô đơn, ánh mắt nhìn về phía xa xăm giống như đang nhớ về chuyện gì, rồi một lúc sau khẽ thở dài nói:“ Ta vốn dĩ đã là một người chết, hư ảnh này chính là một tia tàn hồn còn sót lại do chấp niệm của mình mà tạo thành”“ Vậy người ở đây được bao lâu rồi?” Lâm Phong nhìn hư ảnh trung niên rồi hỏi tiếp.“ Khoảng một vạn năm rồi” Hư ảnh mỉm cười đáp“ Một vạn năm?” Con mắt của Lâm Phong như muốn rớt ra ngoài, miệng của hắn thì há thành chữ O, một vạn năm là khái niệm gì, một cường giả Thiên Linh cảnh ở Linh giới sống lâu lắm 10 ngàn năm là cùng, vậy mà trung niên trước mặt chỉ là một tia tàn hồn, mà đã ở đây đã được 1 vạn năm.
Hắn không khỏi nuốt một ngụm nước bọt, trong lòng thì tự hỏi đây là quái vật gì.Lâm Phong cũng nghĩ rằng hư ảnh này chẳng có lý do gì để gạt hắn, nhìn vào những ngôi chùa lúc tiến vào đây, hắn cũng đoán được nơi đây đã tồn tại từ rất lâu.“ Chắc đại sư không phải là người ở Linh giới?” Sau một hồi khiếp sợ, Lâm Phong nhìn sang nam tử trung niên thử hỏi.
Hắn không tin chỉ một hư ảnh đã tồn tại một vạn năm là người của thế giới này được.“ Đúng vậy, ta vốn dĩ đến từ một nơi rất xa” Gật gật đầu, hư ảnh trung niên thản nhiên nói.“ Quả nhiên” Nghe hư ảnh trả lời, Lâm Phong biết rằng suy đoán của mình là hoàn toàn chính xác.
Trầm ngâm một hồi, Lâm Phong quay sang nhìn hư ảnh rồi nói:“ Đại sư, người bảo người còn tồn tại ở đây là do chấp niệm mà tạo thành, không biết có thể nói ra cho tiểu tử nghe, để ta có thể giúp người hoàn thành, xem như là báo đáp ơn cứu mạng”“ Haha” Nghe thiếu niên nói, hư ảnh trung niên đột nhiên bật cười, sau đó thâm ý nhìn hắn rồi gật đầu nói “ Thiếu niên, nếu cậu có thể hoàn thành được nó chắc chắn rất có lợi cho bản thân”“ Xin người nói rõ hơn” Thấy hư ảnh trước mặt úp úp mở mở, Lâm Phong hiếu kỳ hỏi.“ Trước tiên, nó có thể hóa giải được kiếp nạn sắp đến của bản thân cậu và người mình yêu” Hư ảnh trung niên mỉm cười nhìn Lâm Phong rồi nói, lúc nhắc đến có thể hóa giải kiếp nạn người mình yêu đặc biệt nhấn mạnh.Nghe hư ảnh trung niên có gương mặt phúc hậu nói có thể hóa giải được kiếp nạn của bản thân, Lâm Phong cũng không quá nhiều phản ứng, dù sao hắn đã chết một lần nên cũng không sợ gì nữa, nhưng khi nghe đến có thể hóa giải được kiếp nạn của người mình yêu, Lâm Phong đã bắt đầu không giữ được bình tĩnh.Hắn xảy ra chuyện cũng chẳng sao, nhưng nếu là Thẩm Bích Quân thì lại khác, hắn không muốn nàng chịu bất cứ thương tổn nào, nàng quá quan trọng đối với hắn..
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...