Cửu Long Đoạt Vị - Tuyệt Thế Thái Tử

Những tội phạm lưu đagy hô vang khẩu hiệu, hai người một cặp, khiêng những khúc gỗ nặng lên tường thành.

Bây giờ nâng thêm một cây.

Tương lai, uy lực phòng thủ của thành Hoang Châu sẽ lại tăng thêm một bậc.

Bọn họ tuyệt đối không dám lười biếng.

Bởi vì chuyện này liên quan đến mạng sống của người trong thành, cũng liên quan đến mạng sống của bọn họ.

Trên tường thành. Khắp nơi đều là đống lửa, phía trên là một chiếc nồi sắt, bên trong có nước màu vàng đang sôi, có mùi hơi lạ, cũng không biết đang đun cái gì.

Ngoài ra, một số binh sĩ còn dựng những cột gỗ, buộc những mảnh da động vật sãm màu vào đó rồi đặt lên trên tường thành, giống như làm lều bằng da thú.

Lúc này, những bó tên cũng đã được đưa lên đầu thành.

Những tảng đá nặng được khiêng lên thành trong những chiếc giỏ, đang đặt khắp nơi.

Ngoài ra, những “gậy đẩy” thật dài cũng được đưa lên thành.


Trên đầu thành, khắp nơi đều có vật phẩm dùng để thủ thành, khung cảnh bận rộn hối hả.

Trên lầu cổng thành phía bắc.

Bạch Phượng mặc áo giáp màu đỏ, tư thế uy nghiêm đứng ở nơi cao nhất trên cổng thành, nhìn nhóm trinh sát ra vào thành, biểu cảm trên khuôn mặt đẹp như ngọc có hơi nặng nề.

.. Mọi người vào site chính ủng hộ đọc bản đầy đủ và để tụi mình với nhé.

.. Vào google gõ Mê truyện hot là ra nhé

Đôi chân dài đáng kinh ngạc của nàng ta dù đứng ở đây cũng đều là tâm điểm của sự chú ý, có thể khiến người khác phải nhìn thật lâu.

Nhưng mà, chiến tướng Võ Nghĩa oai hùng đang mặc võ trang đầy đủ sau lưng nàng ta lại không dám liếc nhìn lần thứ hai.

Bởi vì.

Năng lực cảm ứng của Bạch Phượng thật sự rất đáng sợ!


Nếu nhìn thêm vài lần, nói không chừng tròng mắt cũng bị khoét ra.

Lúc này, cơn gió ấm áp thổi bay chiếc áo choàng của Bạch Phượng, tung bay phấp phới, khiến áo giáp màu đỏ của nàng ta biến thành đủ loại hình dạng.

Cuối cùng, Bạch Phượng lên tiếng hỏi: “Người của Mặc gia đều đến đầu tường thành hỗ trợ rồi chứ?”

Võ Nghĩa trả lời: “Đến rồi!”

“Trong thành Hoang Châu ta tổng cộng có bốn người thuộc học phái Mặc gia, một người được phái lên đầu tường thành, phụ trách chỉ huy việc bố trí phòng thủ trên đầu tường thành.”

Bạch Phượng gật đầu: “Hiện tại quan trọng nhất chính là dự trữ các loại vật tư, để binh lính có thể nỗ lực làm việc!”

“Ky binh Thiên Lang giỏi chiến đấu trên thảo nguyên bằng phẳng, nhưng không am hiểu chuyện công thành. Nếu chúng ta có đủ vật tư, chắc hẳn có thể phòng thủ một thời gian.”

Võ Nghĩa tò mò hỏi: “Thành chủ, lần này chúng ta sẽ kéo hết mọi người ra ngoài để quyết chiến với người Thiên Lang sao?”

Bạch Phượng quay đầu nhìn về phía Thập Vạn Đại Sơn: “Đúng vậy!” “Chúng ta có thể chống lại người Thiên Lang sao?”

“Vậy còn phải xem quyết tâm của Đại tổng đốc!”

Sắc mặt Võ Nghĩa buồn bã: “Mạt tướng đã hiểu!”

Bỗng nhiên, một đội ky binh từ trong bóng tối lao đến, một ky sĩ giáp đen hét lớn: “Hoang Châu Vương sai sứ giả Nhị Quỷ đến gặp Thành chủ Bạch Phượng, có thư muốn giao!”


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui