Còn có thể cố gắng.
Michael phát hiện ra ánh mắt quái dị của bọn họ rất chi là đồng nhất: “Các người mới trở về từ phòng khám mắt à?”
Gabriel lười biếng nói: “Đúng vậy, hận không thể có thêm một đôi mắt để đặt ở ngưỡng cửa phòng họp.”
Michael: “?”
Sí thiên sứ cùng ma vương ngồi xuống hai phía đối diện của một chiếc bàn. Abaddon ngồi rồi mới phát hiện đối diện là Gabriel, lập tức nhìn sang Asmodeus bên cạnh muốn đổi chỗ với y. Làm bạn tốt, Asmodeus đương nhiên sẽ không từ chối, nhưng vừa nhấc mông lên đã nghe Raphael phía đối diện bất thình lình mở miệng: “Mammon nói có một sự kiện có thể đảo ngược quan điểm muốn công bố trước mặt tất cả mọi người? Nhanh lên đi, bọn ta đều không đợi được nữa rồi.”
Lucifer hơi nghiêng người về phía trước tỏ vẻ chuẩn bị lên tiếng, vốn định đổi chỗ, Asmodeus thấy thế đành phải lập tức ngồi xuống.
Abaddon trừng mắt nhìn Raphael một cái, lại bị Gabriel nhìn thẳng, gã ngượng ngùng nghiêng ghế đi, cố hết sức không nhìn phía đối diện.
Gabriel cười lạnh xong cũng nghiêng ghế đi.
Hai người giống như hai đường thẳng song song, không ai đối mặt với ai.
Lucifer nói: “Nhân loại đã quan sát được nguyên nhân gây ra tận thế.”
Quan sát?
Từ này nghe rất kỳ lạ, Lucifer không thể nào không chú ý tới.
Quả nhiên, Lucifer lập tức diễn giải ý nghĩa của từ “quan sát”: “Bọn họ dự đoán nửa năm sau trái đất sẽ gặp phải bão thiên thạch, trong số đó còn có cả hành tinh có đường kính hơn một ngàn mét.”
Đáp án này của Lucifer rõ ràng đã vượt quá khỏi dự kiến của tất cả mọi người ở đây.
Được Lucifer ngụ ý, Mammon lên tiếng tiếp tục câu chuyện: “Một giám đốc doanh nghiệp ở nhân giới của ta lúc sáng nay, à không, hẳn là sáng hôm qua đã nói cho ta biết, chính phủ cần trưng dụng xưởng chế tạo của ta gấp. Ta điều tra qua, mới biết được dự đoán này đã xuất hiện được một thời gian, cấp độ bảo mật rất cao, gần đây hình như có phương án thi hành nên mới để lộ ra trong phạm vi nhỏ.”
Abaddon cong cánh tay lên, để lộ ra bắp tay vạm vỡ: “Ta thích nhất là trò chơi đánh hòn đá nhỏ này.”
Ramiel không nghĩ như vậy, nhíu mày: “Dự đoán của nhân loại có thể tin được không? Bọn họ đã từng đoán rất nhiều lần tận thế trước đây, nhưng ngoại trừ gia tăng số lượng lần cầu nguyện vì sinh tồn ra cũng không có gì thay đổi.”
Mammon bổ sung thêm: “Còn tăng cả số lượng lều trại và lương khô.”
Ramiel không còn lời nào để nói: “Xưởng của ngươi chuyên sản xuất lều trại và lương khô?”
“Trong hệ thống kinh doanh khổng lồ của ta còn có không ít bệnh viện tư nhân, có cần đặt trước phòng VIP cho ngươi không? Thiên đường được giảm giá mười hai phần trăm đấy.” Mammon mỉm cười.
Cửa phòng họp bị gõ nhẹ hai cái, nhân viên phục vụ dẫn thành viên cuối cùng đi vào.
Ramiel nhìn thấy người tới, lại nhìn Mammon: “Vị này cũng là người của thiên đường đấy, người định giảm giá thế nào? Đánh gãy xương cho vào viện rồi giảm sao?”
Mammon lười để ý kiểu khiêu khích buồn cười trẻ con này, vừa cài nút áo âu phục vừa đứng lên, Beria cũng vui sướng tỉnh lại, Metatron mỉm cười nhìn về phía bọn họ, không hề do dự ngồi vào phía đối diện. Ramiel chế nhạo Mammon đang cởi cúc áo ra ngồi xuống: “Cúc áo chật như thế, là bởi vì ăn lương khô nhiều quá tới nỗi béo phì à?”
Bàn tay đang bốc bánh quy của Beelzebub hơi khựng lại, sau đó không coi ai ra gì mà tiếp tục nhét vào miệng.
Ngón tay Lucifer gõ nhẹ lên bàn một tiếng.
Ramiel lập tức dừng chế nhạo, ngồi ngay ngắn lại, ngay sau đó phát hiện ra bản thân quá nghe lời. Đối phương đã không còn là ngôi sao mai Lucifael, mà là vua địa ngục Lucifer! Gã che giấu hành động bằng cách mở nắp chai nước uống một ngụm.
Lucifer chỉ muốn đem chú ý trở lại vấn đề chính, cũng không quan tâm tới diễn biến tâm lý của gã, “Thời gian mà bọn họ dự đoán tương ứng với lời tiên tri tận thế.”
Gabriel nhướng mày, “Trong lời tiên tri có thời gian tận thế cụ thể?”
“Cụ thể đến đơn vị tháng.” Lần này người trả lời là Michael.
Rất rõ ràng, hai vị lãnh đạo đã trao đổi qua về vấn đề này.
Gabriel đành phải nuốt một bụng chế nhạo lại, nhưng vẻ mặt không được tốt lắm, Michael nhìn sang gã còn giả vờ cười một chút.
Asmodeus hơi hoảng hốt.
Tin tức Lucifer đưa ra quá đáng kinh ngạc. Nếu bão thiên thạch mới là kẻ hủy diệt, vậy đám người Ứng Long Sơn, Helen, Âu Dương Phi là thế nào? Chẳng lẽ đồng hồ định vị kẻ hủy diệt chỉ sai sao? Vậy bản thân mình thực hiện kế hoạch A là vì cái gì?
Khó hiểu… Một cách lạ kỳ.
Asmodeus ngẫm nghĩ rồi lại bắt đầu thấy phiền muộn. Thì ra mình làm nhiều việc như vậy đều là vô nghĩa.
Raphael đột nhiên hắng giọng.
Asmodeus ngẩng phắt lên.
Thật ra cũng chẳng phải là vô nghĩa.
Y một lần nữa quen biết Raphael, nhìn nhận lại bản thân và tìm được tình yêu.
Còn gì để không thoả mãn nữa chứ?
Tâm trạng đột nhiên từ u ám chuyển thành tươi sáng.
Asmodeus không chớp mắt nhìn chằm chằm chàng, nghe chàng thong thả ung dung hỏi: “Bởi vì biết trước thời điểm tận thế nên mới thực hiện kế hoạch tiêu diệt nhân loại trước đó nửa năm à?”
Asmodeus gật đầu. Đúng vậy, Beelzebub lúc đó đã nói qua còn có kế hoạch B. Làm tan băng hai cực nam bắc chính là kế hoạch B!
Lucifer không phủ nhận.
Gabriel bắt được vấn đề để công kích liền không chút nể nang mà chế nhạo: “Đúng là một kế hoạch vô cùng chu đáo! Để giúp đám thiên thạch không phải vất vả quá, trước khi chúng lao tới trái đất còn tiêu diệt nhân loại trước.”
Beelzebub phản bác: “Nếu các người không ngăn cản kế hoạch, nhân loại lúc này đã bị tiêu diệt sạch, bởi vậy cũng sẽ không phát hiện ra đám thiên thạch.”
Gabriel cười lạnh: “Không phát hiện ra không phải là không tồn tại! Căn cứ vào cách nói của ngươi, có khả năng tới lúc nhân giới bị huỷ diệt, chúng ta còn không biết chính mình chết như thế nào!”
Beelzebub nói: “Có lẽ chính bởi sự quan sát của nhân loại mới khiến đám thiên thạch nhằm về phía nhân giới.”
Gabriel nói: “Kỹ thuật đổ lỗi là đặc sản của địa ngục sao?”
Beelzebub nói: “Hoặc là để Metatron đảo ngược thời gian trở lại, chúng ta thử xem sau khi nhân loại bị tiêu diệt thì đám thiên thạch còn có thể rơi xuống trái đất không.”
Gabriel nói: “Ngươi ăn nhiều thịt thăn heo quá nên mới có thể đứng nói chuyện mà không đau lưng đúng không?” Ai chẳng biết Thần đã nghiêm cấm đảo ngược thời gian, thay đổi lịch sử.
Nhưng trọng điểm câu chuyện của Beelzebub lập tức bị lệch đi, cau mày suy tư: “Thịt thăn heo ngon không?”
Gabriel: “…”
Lucifer và Michael theo bản năng liếc nhau một cái, cả hai đều nhìn thấy sự bất lực trong mắt đối phương. Vì sao hiệu suất làm việc của thiên đường khi xưa lại thấp? Chính là bởi vì hội nghị luôn kéo dài vô tội vạ. Thường thường là cứ bàn tới bàn lui một hồi, nội dung sẽ không biết bị ai kéo tới tận đâu đâu.
Lucifer không thể không lại một lần nữa kéo đề tài trở về, giống như vẫn thường xuyên làm mấy vạn năm trước: “Kết hợp lời tiên đoán và đồng hồ định vị kẻ hủy diệt, chúng ta có thể đoán vụ va chạm giữa thiên thạch và trái đất sẽ tiêu diệt toàn bộ sinh vật. Nhân loại vì muốn tồn tại nên cuối cùng sẽ thực hiện cái gọi là Kế hoạch Sao Băng, khiến cho chín giới sụp đổ.”
Beria từ lúc vừa rồi vẫn luôn dựa vào việc nhìn chằm chằm Metatron để nâng cao tinh thần, nhưng lúc này Meta cũng không còn tác dụng, y hoàn toàn không hiểu được Lucifer đang nói cái gì. Beria mơ mơ hồ hồ nhìn tới nhìn lui, cuối cùng tầm mắt dừng lại ở trên mặt Beelzebub đang vui vẻ gặm chân gà ngâm ớt.
Beelzebub liếm môi, chậm rãi giải thích: “Thiên thạch khiến nhân loại diệt vong, nhân loại không muốn chết thì chỉ có thể chuyển nhà. Nhưng bọn họ đang ở tầng một, một khi chuyển nhà thì tầng hai ba bốn năm sáu bảy tám chín đều sẽ sụp đổ.”
À…
Vốn cũng không mù mịt như Beria, Ramiel và Abaddon nghe Beelzebub nói xong liền lộ ra vẻ vỡ lẽ.
Abaddon hỏi: “Nếu như nhân loại không chuyển nhà mà bị trực tiếp đập chết thì sẽ thế nào?”
Beelzebub mỉm cười trả lời: “Đây là một vấn đề rất thú vị. Bởi vì đáp án là nhân loại sẽ chết, nhưng chín giới thì không sao cả. Cho nên, kẻ hủy diệt từ trước tới giờ vẫn là đám bọ chét xấu xa muốn di chuyển trái đất kia.”
Sắc mặt các sí thiên sứ không được vui vẻ cho lắm.
Gabriel dẫn đầu mở lời: “Vì bản thân tham sống sợ chết mà không màng tới sống chết của người khác, quả nhiên là đám đoạ thiên sứ đê tiện trơ trẽn.”
Beelzebub phản bác mà không cần nghĩ: “Những lời này dành cho nhân loại đúng là quá chuẩn xác.”
“Bọn họ chỉ tìm kiếm đường sống trong phạm vi khả năng cho phép.”
“Chẳng lẽ không phải là có được từ cái chết của những người khác?”
“Bọn họ không biết tới sự tồn tại của chúng ta.”
“Ngươi có thể nói cho bọn họ, xem liệu bọn họ sẽ lựa chọn như thế nào. Tham sống sợ chết cũng không phải là hàng độc quyền của địa ngục, thành tựu của nhân loại ở phương diện này vẫn luôn đứng đầu chín giới.”
“Người thế nào thì nhìn nhận sự việc như thế ấy! Chỉ có đoạ thiên sứ mới thể làm như không thấy những đức tính tốt đẹp của nhân loại như trung thành, dũng cảm, chính trực, hy sinh, nhân ái, suốt ngày chỉ nhìn chăm chăm vào sự tham lam, ghen ghét cùng những cơn phẫn nộ của bọn họ!”
Mammon, Leviathan, Abaddon cùng lúc bị trúng tên, đều không hiểu được vì sao Gabriel lúc cãi nhau chẳng buồn đào bới khuyết điểm của đối thủ mà cứ thích bới móc khuyết điểm từ đám đồng nghiệp của đối thủ.
Chứng kiến hai bên náo loạn ầm ĩ, Asmodeus đành rụt rè lên tiếng: “Chẳng lẽ không thể trực tiếp giải quyết từ nguyên nhân gây ra tận thế sao?”
Phòng họp lập tức yên tĩnh.
Asmodeus bị nhìn đến nỗi đỏ bừng hai má, theo bản năng tìm kiếm chỗ dựa tinh thần… Raphael ngay trước mắt đang mỉm cười nhìn y, trong mắt tràn đầy sự cổ vũ. Đột nhiên có được sự tự tin, Asmodeus lặng lẽ siết chặt nắm tay, lấy hết can đảm nói: “Chỉ cần không có thiên thạch, nhân loại sẽ không chuyển nhà.” Giống như băng hai cực nam bắc không tan chảy, Kế hoạch Sao Băng cũng tự nhiên biến mất.
Tầm mắt của y lướt qua những người đang ngồi quanh bàn đều thấy được sự cổ vũ tương tự, trong lòng bình tĩnh hơn nhiều và tiếp tục nói: “Không phải lời tiên đoán đã nói chỉ cần chúng ta hợp tác là có thể thay đổi được kết cục tận thế sao? Chúng ta có thể cố gắng.”
Đây đúng là lời Lucifer và Michael muốn nói, nhưng lời nói ra từ người khác rõ ràng càng có sức cuốn hút và khả năng thuyết phục hơn… Bọn họ cũng đều không muốn dùng mệnh lệnh từ trên truyền xuống để cưỡng ép mọi người phối hợp.
“Bộp bộp bộp!!!” Raphael vỗ tay đầu tiên, ngay sau đó là Abaddon, Metatron, Beria… Leviathan, gã có thể sống được đến mấy vạn năm, tất nhiên là có cách thức sinh tồn của mình.
Đang lúc không khí rất nồng nhiệt, Mammon lại đưa ra một vấn đề rất gây mất hứng: “Vậy xưởng chế tạo của ta còn cần giao cho chính phủ không?”
Vấn đề này thực chất là liệu Kế hoạch Sao Băng còn nên tiếp tục tồn tại hay không.
Lucifer cùng Michael đều không mở miệng.
Bọn họ có quan điểm vô cùng khác biệt về vấn đề này. Dựa vào quyết tâm của Lucifer thà rằng tiêu diệt sạch nhân loại cũng muốn ngăn cản sự huỷ diệt của chín giới, đương nhiên sẽ không muốn giữ lại tai hoạ ngầm. Mà theo quan điểm của Michael, một khi họ thất bại trong việc ngăn cản thiên thạch, nhân loại tự cứu lấy chính mình là bản năng cũng rất cần thiết.
Bầu không khí nhất thời chùng xuống.
Metatron mỉm cười nói: “Ta tin tưởng chúng ta sẽ không thất bại.”
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...