Lần đầu tiên Đường Lỵ công kích xuất hiện màu cam, chuyện này có ý nghĩa nàng có thể tiến vào khảo nghiệm cửa thứ hai.
- Xem ra thực lực của nàng cũng không tệ lắm, cũng không biết có thể khiến cho bình phong phát ra ánh sáng màu vàng hay không.
Đường Lỵ cười cười với Sở Lâm Phong, hai tay để ở trước ngực, lúc này Sở Lâm Phong mới chính thức nhìn kỹ chỗ đó của nàng.
- Thật lớn!
Đây là phản ứng đầu tiên trong lòng của hắn, không nghĩ tới mẫu bạo long này không chỉ có diện mạo xinh đẹp mà ngay cả chỗ đó cũng lớn đến dọa người, so với Tư Mã Tĩnh Di còn muốn lớn hơn.
Lúc này Đường Lỵ đột nhiên nhảy lên, sau khi bổ nhào mấy lần ở trên không trung, chân vọt tới chỗ bình phong.
- Vô Song Chưởng!
Một tiếng quát lớn vang lên, hai tay của Đường Lỵ phát ra lực lượng như bài sơn đảo hải công kích lên trên bình phong. Lập tức có một đạo ánh sáng màu vàng xuất hiện ở trước mặt mọi người.
Từ lúc Đường Lỵ xuất chưởng, thu chưởng cho đến lúc rơi xuống đất hầu như liền mạch lưu loát như hành văn, làm rất sạch sẽ lưu loát. Cộng thêm lúc này nàng đã sớm tháo khăn che mặt xuống, một dung mạo nghiêng nước nghiêng thành xuất hiện ở trước mặt của mọi người.
- Oa! Mỹ nữ! Ta thích!
Một tên đệ tử phía dưới không nhịn được kêu lên.
- Thật là lợi hại, không ngờ lại có thể làm cho bình phong phát ra ánh sáng màu vàng. Nhất là tư thế công kích kia rất giống như một tiên tử đang nhảy múa.
Hôm nay nàng mặc y phục màu tím, ta quyết định đặt cho nàng một biệt hiệu duyên dáng, Tử Vân Tiên tử!
Một nam đệ tử có chút bấn loạn lớn tiếng nói.
Lời nói của nam đệ tử này rất nhanh đã được đa số người tán đồng, danh hào Tử Vân Tiên tử của Đường Lỵ rất nhanh đã truyền ra ở trong Thiên Vũ học viện.
Sở Lâm Phong nghe thấy biệt hiệu Tử Vân Tiên tử, sau lưng không khỏi đổ mồ hôi lạnh. Nếu như mẫu bạo long là tiên tử thì thiên hạ sẽ đại loạn mất.
Sau khi Đường Lỵ thi triển ra công kích lần thứ hai, trên trán đã xuất hiện mồ hôi, xem ra tinh thần lực trong cơ thể của nàng cũng đã tiêu hao không ít. Ánh sáng màu vàng xuất hiện trên bình phong đã đạt đến hiệu quả nàng muốn, lần cuối cùng thì bị nàng trực tiếp bỏ qua.
Sau khi đi xuống đài, nàng đi tới trước mặt của Sở Lâm Phong, cười nói:
- Không để cho ngươi thất vọng đó chứ?
- Không có, ta không ngờ ngươi lại lợi hại như vậy!
Sở Lâm Phong nói thật, Đường Lỵ có được thực lực Địa Vũ cảnh quả thực khiến cho hắn có chút giật mình.
- Có lợi hại hơn nữa cũng không có biến hóa như ngươi, quá lợi hại a. Hiện giờ ta đang hoài nghi có phải ngươi đã ăn gian hay không. Làm sao có thể có lực công kích Địa Vũ cảnh tứ trọng thiên trở lên cơ chứ?
Đường Lỵ bán tín bán nghi cười nói.
Kế tiếp chính là Lâm Nhược Hi, Đường Lỵ nhìn nữ tử có dung mạo không thua gì mình nói:
- Lâm Nhược Hi, hy vọng ngươi cũng có thể cho chúng ta một kinh hỉ!
- Sẽ không để cho ngươi thất vọng!
Lâm Nhược Hi thấy Đường Lỵ ngày càng đi lại gần hơn với Sở Lâm Phong, trong lòng nàng có chút cả giận nói.
Tư Mã Tĩnh Di nhìn hai nữ tử bên người Sở Lâm Phong, trong lòng tức thì cảm thấy áp lực. Không nói tới Lâm Nhược Hi, nàng là hôn thê của Sở Lâm Phong, đó là chuyện đã được xác định.
Nhưng nữ tử gọi là Đường Lỵ này cũng có ý kia với Sở Lâm Phong, chỉ với sự ưu tú của Sở Lâm Phong cũng có thể khiến cho rất nhiều nữ tử yêu thích hắn.
Lúc này Lâm Nhược Hi đứng ở trước mặt bình phong từ từ vận chuyển tinh thần lực, trong không khí bắt đầu xuất hiện từng cơn gió nhẹ, vô số phần tử nguyên tố tại tụ tập vào trong tay của nàng. Dần dần trong tay của nàng xuất hiện một ngọn lửa màu đỏ.
Sau đó ngọn lửa bắt đầu càng lúc càng lớn, biến thành một quả cầu lửa rất lớn. Sở Lâm Phong vừa nhìn thấy quả cầu lửa này đã lập tức hỏi Đường Lỵ đứng ở bên cạnh:
- Quả cầu lửa này sao lại xuất hiện được chứ?
Đường Lỵ nghe nói Sở Lâm Phong nói xong, lại cẩn thận nhìn hắn một chút. Nhìn xem có phải hắn đang giả ngu trước mặt mình hay không:
- Ngươi không biết? Đây là thứ được hình thành từ hỏa nguyên tố, không ngờ ngươi lại không biết?
Lại một lần nữa nghe nói tới nguyên tố, Sở Lâm Phong rất thiếu về kiến thức ở mặt này, hắn nói:
- Làm sao có thể hình thành được, ta còn thực sự không biết a.
Lúc này Ngưu Thiên nở nụ cười nói:
- Ha ha ha ha! Sở Lâm Phong, ta biết cái này ngươi sẽ không biết mà. Sau khi lĩnh ngộ nguyên tố thuộc tính kết hợp cùng tinh thần lực là được rồi!
Gân đen trên trán của Sở Lâm Phong không ngừng lan tràn trên đỉnh đầu. Bản thân hắn quả thực là thiếu kiến thức, lúc hắn đang muốn hỏi một chút thì Lâm Nhược Hi trên đài đã động.
Lúc này quả cầu lửa trực tiếp treo lơ lửng ở trước mặt của nàng, hai tay của nàng từ từ vung vẩy rất có quy luật. Giống như đang múa, mỗi một động tác đều vô cùng hoàn mỹ.
Mọi người phía dưới lẳng lặng nhìn mỗi một hành động của Lâm Nhược Hi, giống như đều bị vũ kỹ xinh đẹp của nàng làm cho sợ tới mức ngây người.
Qua thời gian mấy tức, trên hai tay của Lâm Nhược Hi dần dần hiện ra một đạo ánh sáng màu xanh lam, sau đó trong miệng quát nhẹ:
- Chu Tước Trục Viêm Ba!
Một đạo công kích như con rồng lửa mang theo tiếng phượng hót công kích về phía bình phong.
Bình phong bị rồng lửa công kích phát ra ánh sáng màu vàng chói mắt, chỉ là trong ánh sáng này lại mơ hồ mang theo màu xanh, rất là kỳ quái.
Lúc này Lâm Nhược Hi cũng có vẻ rất là uể oải, mặt tái nhợt, còn có rất nhiều mồ hôi ở phía trên. Xem ra sau khi thi triển ra chiêu vũ kỹ này nàng đã tiêu hao rất lớn.
Mọi người một lần nữa chấn kinh, lại là một màu vàng xuất hiện. Chuyện này ý vị thiếu nữ này có được thực lực Địa Vũ cảnh, tiếng nghị luận ở trong đám người nối liền không dứt.
Tất cả mọi người đều giật mình nhìn Lâm Nhược Hi:
- Lại là một mỹ nữ! Thật là xinh đẹp!
- Nàng tương đương với Tử Vân Tiên tử trước đó a. Nhìn nàng thi triển ra quả cầu lửa công kích, ta quyết định gọi nàng là Hỏa Linh Tiên Tử!
Lại là nam đệ tử trước đó kêu lên.
Ngay sau đó danh hào Hỏa Linh Tiên Tử của Lâm Nhược Hi truyền ra ở trong lòng của mọi người.
Kỳ thực có rất nhiều người đều có thể thi triển vũ kỹ. Thế nhưng rất nhiều vũ kỹ đều cần binh khí thì mới có thể thi triển ra được. Nếu như không dùng binh khí thì uy lực của vũ kỹ thông thường cũng sẽ không lớn.
Nhất định chiêu Chu Tước Trục Viêm Ba này của Lâm Nhược Hi có quan hệ với Chu Tước ấn ký của nàng. Chiêu này rõ ràng so với Hoa Chi Hải Dương của nàng còn lợi hại hơn.
Lâm Nhược Hi đi từ từ xuống đài, Sở Lâm Phong còn đang hồi tưởng về vũ kỹ trước đó của nàng. Không ngờ vũ kỹ này lại có thể làm xuất hiện hư ảnh Chu Tước, quả thực không thể tưởng tượng được nổi.
- Khi ngươi tu luyện Cửu Chuyển Tinh Thần Biến, sau đó cũng có thể xuất hiện hư ảnh, mà hư ảnh của ngươi sẽ càng lợi hại hơn của nàng.
Thanh âm của Kiếm linh vang lên.
- Cửu Chuyển Tinh Thần Biến? Không biết ta phải chờ bao lâu nữa a. Chỉ là ta mơ hồ nghĩ mình đã có khả năng đột phá Huyền vũ cảnh lục trọng thiên.
Sở Lâm Phong thầm nói trong lòng.
- Không vội, chờ sau khi ngươi quan hệ với Tư Mã Tĩnh Di rồi lại đột phá, như vậy ngươi sẽ có được hiệu quả không thể tưởng tượng được nổi.
Vừa nghĩ tới Tư Mã Tĩnh Di, Sở Lâm Phong đã có một loại cảm giác không nói ra lời. Có thể nói bản thân hắn đã hoàn toàn trần truồng trước mặt đối phương, mà nàng cũng thiếu một chút đã biến thành nữ nhân của hắn.
- Lâm Phong, không để cho huynh thất vọng chứ?
Lâm Nhược Hi đi tới bên cạnh Sở Lâm Phong rồi cười nói.
- Không. Quả thực đã cho ta một kinh hỉ, vũ kỹ này có quan hệ với ấn ký phải không? Nàng học được khi nào vậy?
- Ngay khi huynh thi triển một kiếm không có gì lạ kia. Lúc đó trong đầu của muội trong đột nhiên xuất hiện vũ kỹ này, không nghĩ tới lần đầu tiên thi triển lại thành công được như vậy!
Lâm Nhược Hi nói rất dễ dàng, thế nhưng Sở Lâm Phong lại biết một chiêu thi triển nàng này kỳ thực rất trắc trở, giống như hắn lĩnh ngộ Tâm Kiếm vậy. Cho nên chuyện này càng làm hắn có thêm hiểu biết về thiên phú của nàng.
Lúc này Đường Lỵ lại nói:
- Lâm Nhược Hi, không ngờ ngươi lại là cao thủ thâm tàng bất lộ như vậy! Có cơ hội tỷ thí một chút với ta nha!
- Quên đi, ta không dám! So với ngươi còn không bằng ta trực tiếp nhận thua còn hơn!
Lâm Nhược Hi không muốn giao thủ cùng mẫu bạo long như Đường Lỵ a.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...