Cướp đoạt

Món đồ chơi nhỏ trong người thật sự rất tri kỷ, thời điểm cô học tập nó cũng không hề nhúc nhích, để lại cho cô thời gian nguyên vẹn nhìn lén sườn mặt Lâm Triết. Buổi học ngày hôm nay khiến trái tim Dịch Như Hứa động đậy không thôi, cô gần như đã quên mất trong thân thể còn có một đồ vật như vậy.
 
Sau giờ học, Lâm Triết - người đã giúp cô chỉnh sửa bức họa bắt đầu trò chuyện cùng giáo sư, Doãn Minh Nguyệt ôm lấy bả vai Dịch Như Hứa nhìn bức tranh đã rực rỡ hẳn lên của cô, không ngừng líu lưỡi nói rốt cuộc bàn tay của trợ giảng Lâm phát triển như thế nào, cùng là thuốc màu vì sao anh có thể vẽ tốt như vậy?
 
Mọi người đều chuẩn bị rời đi, nhưng trái tim Dịch Như Hứa lại càng đập càng nhanh, cô tạm biệt Doãn Minh Nguyệt, chạy tới bên ngoài phòng học chờ trợ giảng, ngay cả cơm trưa cũng không rảnh đi ăn.
Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Luvevaland. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang không có sự đồng ý của LuvEva land fanpage. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.
 
Cô muốn giữ liên lạc với anh, không muốn cứ cắt đứt như vậy.
 
Hiện tại Dịch Như Hứa giống như một thiếu nữ tình đầu chớm nở, phảng phất như Juliet luyến mộ Romeo, chỉ có bản thân cô mới biết, phần tình cảm này cũng không phải chỉ cần sinh ra là có thể thuận lợi, anh trai cô tuyệt đối sẽ không cho phép.
 
Nhưng càng như vậy, dũng khí và niềm tin muốn đập nồi dìm thuyền trong lòng cô lại càng trở nên mạnh mẽ.
 
Cô nhất định không thể vuột mất người mình thích, nếu… nếu có thể thành công, nói không chừng anh trai cô sẽ nhượng bộ.
 
Rốt cuộc sau khi có người thứ ba chen chân vào mối quan hệ giữa hai người bọn họ, đại khái anh trai cô có thể minh bạch đoạn quan hệ này của bọn họ hoang đường tới mức nào.
 
Dịch Như Hứa thật vất vả mới chờ được Lâm Triết ra ngoài, nhưng anh lại sóng vai đi cùng giáo sư, cô có chút lúng túng, đứng ở hành lang chào hỏi cũng không phải, cúi đầu giả bộ không thấy cũng không phải.

 
Lâm Triết nhìn thấy nữ sinh mà mình vừa sửa họa đứng một góc với vẻ mặt “Em có vấn đề”, anh liền biết cô có việc muốn hỏi. Anh không biết nữ sinh này muốn tìm ai, vì thế anh cũng không mở miệng trước, muốn nhìn xem giáo sư có phản ứng gì hay không.
 
Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Luvevaland. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang không có sự đồng ý của LuvEva land fanpage. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.
Kết quả giáo sư không chú ý tới Dịch Như Hứa, chỉ tập trung nhìn về phía anh, thảo luận với anh vấn đề mà hai người vừa nhắc tới.
 
Vì thế Lâm Triết liền khụ một tiếng, ra hiệu cho giáo sư chờ một lát, sau đó nhìn sang Dịch Như Hứa ở bên cạnh.
 
“Em còn có việc sao? Bạn học.”
 
Được người mình yêu thầm gọi tên, Dịch Như Hứa đỏ bừng mặt, cô đang định mở miệng, cố tình đúng lúc này, đồ vật trong thân thể lại khẽ run một chút, chính là kiểu dao động từng đợt, hơi ngứa ngáy, ngập mùi sắc tình.
 
Cô kinh hãi đột ngột phát ra âm thanh kỳ quái, sau đó vội vàng đỏ mặt dùng giọng nói không thoải mái làm bộ như không cẩn thận phát ra thanh âm kia.
 
“Em, em còn có… Một số vấn đề không rõ, thật ngại quá, không biết em có thể xin phương thức liên hệ của anh hay không?”
 
Cô cần phải nhanh lên, cô biết anh trai phát tín hiệu đại biểu cho điều gì, kế tiếp rất có khả năng anh sẽ gọi video trò chuyện hoặc gọi điện thoại tới đây. Hiện tại là giờ ăn cơm, anh sẽ bắt đầu liên lạc với cô.

 
Bởi vì từng quên ăn cơm dẫn tới bị viêm dạ dày phải vào bệnh viện một lần, dưới tình huống không thể tự mình tới trình diện thúc ép, Dịch Vu Lan sẽ dùng phương thức khác để giám sát cô ăn cơm đúng giờ, ở bất cứ thời điểm nào cũng vô cùng nghiêm túc.
 
Khi ở nước ngoài, anh yêu cầu Dịch Như Hứa phải gửi ảnh mỗi bữa ăn của cô cho anh xem, cho dù thời gian ăn cơm của cô chỉ chậm một chút, anh cũng sẽ bởi vậy mà tức giận.
 
“Là thế này, kế tiếp tôi còn phải đi học, kỳ thật nếu có vấn đề gì em có thể hỏi giáo sư Chu.”
 
Giáo sư Chu vừa thấy anh khua môi múa mép, liền trực tiếp mở miệng.
 
“Lâm Triết, tôi thật sự phải nói với cậu, Dịch Như Hứa chính là bảo bối đặc biệt của tôi, con bé có thiên phú lại vô cùng nỗ lực, ở trước mặt con bé cũng đừng bày cái giá của giáo viên ra chứ, người ta chính là học muội của cậu đấy.”
 
Không nghĩ tới giáo sư Chu giáo sẽ khen cô ưu tú trước mặt người khác, hiện tại thậm chí Dịch Như Hứa còn sợ hãi bị người nghe thấy tiếng tim đập quá mức kịch liệt của mình, vậy… Lâm Triết có thể coi là học trưởng của cô đi?
 
Vừa nghe giáo sư Chu nói như vậy, lúc này thanh niên trợ giảng mới bắt đầu cẩn thận đánh giá Dịch Như Hứa.
 
Học muội nhỏ gầy trắng nõn, gương mặt này thật sự không chê vào đâu được, đường nét gương mặt không thể nói là thanh tú hay kiều diễm, chỉ có thể nói rằng cô rất xinh đẹp, đẹp tới mức ai muốn cướp đoạt cho riêng mình. Giá trị nhan sắc và khí chất đều xứng đáng đạt điểm tuyệt đối, diện mạo tiểu tiên nữ mười phân vẹn mười, nếu có ảnh chụp trên mạng chắc chắn sẽ được nhiều người yêu thích.

 
“Được rồi, giáo sư Chu đã lên tiếng, tôi đương nhiên cũng không thành vấn đề, học muội có bạn trai chưa? Nói thật, tôi cảm thấy em rất đẹp.”
 
Lâm Triết lấy di động từ trong túi ra để cô quét mã QR, hiện tại Dịch Như Hứa không thể phân biệt được mình đang đỏ mặt vì trong cơ thể có thứ gì đó đang chuyển động, hay là vì Lâm Triết đang nói chuyện với mình, hơn nữa anh còn khen mình xinh đẹp.
 
“Em… em không có bạn trai, em có anh trai.”
 
Thông thường khi trả lời vấn đề này, hầu hết mọi người sẽ không nhắc tới anh trai, nhưng Dịch Như Hứa không có biện pháp, anh trai cô đã làm hết những chuyện mà chỉ bạn trai mới có thể làm với cô, cô không có cách nào xem nhẹ cảm giác tồn tại của người này trong các mối quan hệ của mình.
 
“Ồ, anh trai sao? Xem ra người anh trai này trấn cửa ải rất nghiêm khắc nha.” Sau giờ học Lâm Triết có phần hoạt bát sôi nổi, hơn nữa lại thích nói giỡn “Giáo sư Chu, ngài sẽ không nhìn chằm chằm vào học muội bảo bối này, sợ em ấy bị sài lang ngậm đi chứ?”
 
Chu Vĩnh Lâm vẻ mặt ghét bỏ nhìn Lâm Triết, trừng mắt nói: “Cậu cẩn thận một chút cho tôi, Trường Giang sóng sau đè sóng trước, không tới hai năm nữa có lẽ sóng sau Dịch Như Hứa này sẽ đẩy sóng trước là cậu lên bờ cát đấy.”
 
Lâm Triết thể hiện bộ dáng không sao cả, sau khi đồng ý lời mời kết bạn mà Dịch Như Hứa gửi tới, ghi chú tên xong liền tắt điện thoại nói “Hôm nay gặp được học muội không quá hai năm nữa sẽ đẩy tôi bờ cát, đi thôi học muội, học trưởng mời em ăn cơm.”
 
Dịch Như Hứa nghe xong câu nói này liền buồn bực, anh trai cô khẳng định sẽ không đồng ý, ngày thường khi cô ăn cơm cùng Minh Nguyệt có nam sinh ngồi xuống ăn cùng, nếu để anh biết anh đều sẽ tức giận, càng miễn bàn tới việc nam sinh chủ động mời cô đi ăn riêng.
 
“Nếu muốn mời, thằng nhóc cậu cũng đừng lừa gạt cho xong việc, đừng nghĩ tới nhà ăn chắp vá một hồi, lừa học muội cậu thì dễ, nhưng không lừa được tôi đâu, thứ bảy này chúng ta đi ăn hải sản đi.”
 
Giáo sư Chu đã phát hiệu lệnh, đương nhiên hai học sinh không dám chối từ, Dịch Như Hứa cảm giác tình huống quẫn bách trước mắt tạm thời đã được giải quyết, tới thứ bảy cô lại nghĩ cách thì tốt rồi, vừa vặn, cô còn có thể trò chuyện với học trưởng.

 
“Được thôi, nhưng mà học muội, em có ăn được hải sản không? Có bị dị ứng gì đó hay không?” Lâm Triết đáp ứng không chút do dự, anh không nghĩ quá nhiều mà nhìn thẳng vào đôi mắt của Dịch Như Hứa, cả người cô gái nhỏ đều cứng đờ vì ngừng thở.
 
Dịch Như Hứa dùng sức gật đầu, sau đó liền không nâng lên nữa, trên trán cô bắt đầu lấm tấm mồ hôi, đó là do máy rung trong người càng ngày càng mãnh liệt.
 
“Em không bị dị ứng, có thể ăn được.”
 
“Được, quyết định thế nhé, thứ bảy tôi sẽ liên lạc với em, tạm biệt.” Lâm Triết vỗ vỗ bả vai cô, sau khi nói tạm biệt, anh liền cùng Chu Vĩnh Lâm nói nói cười cười đi xa.
 
Dịch Như Hứa cắn môi dưới chậm rãi ngẩng đầu nhìn theo bóng dáng anh, cô cảm giác thân dưới của mình gần như ướt đẫm.
 
Cô rất ấm ức, từ trước đến nay cô chưa từng mẫn cảm như lần này, mỗi một câu nói với học trưởng đều khiến cô phát run, phản ứng sinh lý phối hợp với đồ vật nhỏ mà anh trai ép cô nhét vào trong người, đồng loạt uy hiếp cô.
 
Cô ngay cả một chút tự do cũng không có, cô lại không phải bạn gái của anh trai, cô chỉ là em gái của anh mà thôi, vì sao anh không chịu cho mình nói chuyện kết giao cùng nam sinh khác?
 
Vì sao ngay cả việc ăn cơm với ai, chuyện mà bất cứ người nào cũng có thể quyết định, còn cô thì phải nghĩ cách nói dối để trốn khỏi mí mắt anh, phải giấu diếm không cho anh biết?
 
Bọn họ vĩnh viễn là anh em ruột thịt, rõ ràng không có khả năng trở thành một đôi tình lữ bình thường, anh hà tất phải nghiêm khắc quản lý mình như vậy?

 


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận