Cướp đoạt

Hai ngày sau, khi bình minh sắp ló dạng, Dịch Như Hứa nhẹ nhàng ra khỏi nhà, cô kéo theo vali hành lý, tay xách túi đồ họa, thỉnh thoảng lại đỡ cái bọc nhỏ trên vai, gian nan bước xuống lầu, sau đó vẫy một chiếc taxi ở bên cạnh tiểu khu.
 
Số hành lý này đối với cô mà nói thật sự rất nặng, nếu đi cùng anh trai thì tốt rồi.
 
Nhưng ý nghĩ này chỉ kịp lóe lên trong đầu, nháy mắt liền bị cô dập tắt.
Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Luvevaland. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang không có sự đồng ý của LuvEva land fanpage. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.
 
Anh có thể giúp cô xách hành lý, vậy cô muốn làm tình với anh sao?
 
Dịch Như Hứa lắc đầu, dưới sự trợ giúp của tài xế taxi, vali và túi đồ họa đều được bỏ vào cốp xe, đi thẳng tới sân bay.
 
Cô ký gửi vận chuyển, thời điểm làm thủ tục, Dịch Như Hứa hội họp cùng giáo sư và những người khác. Hiện tại cô mới phát hiện bên cạnh còn có rất nhiều gương mặt xa lạ, hình như là học trưởng học tỷ khóa trên.
 
Cũng may là lần này Doãn Minh Nguyệt cũng tới đây, vừa nhìn thấy Dịch Như Hứa, Doãn Minh Nguyệt liền chạy qua, cười hì hì nói: “Không đi không được, lần này có thật nhiều học trưởng học tỷ, năng lực kêu gọi lão Chu thật sự không thể coi thường.”
 
Dịch Như Hứa gật đầu, tầm mắt vẫn tò mò quét qua những gương mặt xa lạ, không biết là ai phát hiện ra cô đầu tiên, vội vàng vỗ vỗ người bên cạnh, ý bảo bọn họ chú ý bên này có một vị học muội thu hút hết ánh nhìn.
 
Dịch Như Hứa thuộc kiểu mỹ nhân có khuôn mặt kinh diễm, mặc kệ nhìn từ góc nào cũng đều xinh đẹp và khí chất, hơn nữa dáng người cũng tương đối bắt mắt.
 
Đối với những trường hợp bị mọi người vây xem như vậy, cô đã hình thành nên thói quen chết lặng. Tuy nhiên, khi cô đột nhiên phát hiện ra sự có mặt của học trưởng Lâm Triết, cả người cô trở nên thập phần không được tự nhiên.

 
Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Luvevaland. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang không có sự đồng ý của LuvEva land fanpage. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.
Có lẽ là ôm thái độ giận dỗi, cho nên cô mới trộm giấu Lâm Triết vào trong danh sách bạn bè của mình, nhưng từ khi cô nói chuyện với anh trai vào buổi tối hôm đó, hiện tại vừa nhìn thấy Lâm Triết cô liền cảm giác như mình là kẻ phản bội.
 
Rõ ràng cô không phải vì Lâm Triết cho nên mới tham gia buổi ký họa lần này, nếu biết học trưởng Lâm Triết cũng sẽ xuất hiện ở chỗ này, nói không chừng cô sẽ tìm địa phương  khác để vẽ tranh.
 
Dường như theo bản năng muốn tránh khỏi sự nghi ngờ.
 
Lối suy nghĩ này không tốt, Dịch Như Hứa cũng biết rằng, có lẽ người vặn vẹo không chỉ có một mình anh trai, nói không chừng chính cô cũng có thể trở nên vặn vẹo trong suốt những cuộc va chạm thân thể kéo dài đó.
 
“Học muội cũng tới sao?” Sau khi Lâm Triết nhìn thấy Dịch Như Hứa, thái độ vô cùng tự nhiên tiến tới chào hỏi. Dịch Như Hứa gật đầu “Vâng” một tiếng, sau đó liền không nói gì thêm nữa.
 
Thế nhưng, Lâm Triết không hề cảm thấy xấu hổ, anh cười nói: “Nói mới nhớ, trong khoảng thời gian này hình như anh không nhìn thấy em, tới phòng học em cũng không ở đó.”
 
Dịch Như Hứa rất muốn nói mình đã điều tra trước và cố ý tránh mặt anh, gần đây cô thường xuyên phải ở lại phòng vẽ tranh tới buổi tối, bởi vì thời gian lên lớp ban ngày không đủ, không thể hoàn thành bài tập về nhà.
 
Vừa thấy Lâm Triết liền nghĩ tới anh trai, mấu chốt là cô cảm thấy có lỗi khi mình có sự tiếp xúc với học trưởng, loại mâu thuẫn phức tạp này đã hành hạ cô đến kiệt sức trong suốt khoảng thời gian vừa qua.
 
Thời gian càng dài, Dịch Như Hứa càng phát hiện sự tình không giống như trong tưởng tượng của cô, mọi chuyện không hề đơn giản như vậy.

 
Không phải chỉ cần không cho anh trai tiếp xúc thân mật, là cô có thể hoàn toàn không có chướng ngại mà ở chung với người khác. Trên thực tế thì ngược lại, càng không cho anh tới gần, cô lại càng không thể chủ động tới gần người khác.
 
Cho dù nghĩ như thế nào thì cô cũng đều cảm thấy dường như mình đang làm chuyện trái với lương tâm, ngược lại những ngày bị anh quản thúc, rõ ràng hành vi làm càn hơn rất nhiều, thậm chí lúc ấy cô còn cho anh leo cây một bữa cơm, chạy tới ăn hải sản cùng mấy người học trưởng Lâm Triết.
 
Haiz.
 
Dịch Như Hứa thở dài, cảm giác trong lòng vô cùng hỗn loạn, không rõ lý do cũng không hiểu bản thân đang nghĩ gì. Quả thật trong khoảng thời gian này cô vẫn luôn nghĩ tới chuyện của anh trai, làm thế nào mới có thể không cần tiếp tục ngủ với anh? Làm thế nào mới có thể thoát ly khỏi sự khống chế của anh?
 
Rõ ràng tất cả những thứ mà cô cho là tiêu cực, thì từ tận đáy lòng cô lại không hề chán ghét. Nếu không phải chuyện anh em loạn luân, đối với cô mà nói, cảm giác tội lỗi quá mãnh liệt, có lẽ cô sẽ tìm một chuyên gia tâm lý để nói chuyện thẳng thắn, sau đó dò hỏi xem rốt cuộc mình bị làm sao.
 
Bởi vì Dịch Như Hứa căn bản không có ý tứ đáp lời Lâm Triết, cho nên bầu không khí nhất thời có chút xấu hổ.
 
Tuy rằng Doãn Minh Nguyệt cảm thấy kỳ quái khi dạo gần đây Dịch Như Hứa không thích nhắc tới Lâm Triết, nhưng vì đã sớm biết tính tình bạn tốt nên đương nhiên cô cũng không suy nghĩ quá nhiều, trực tiếp tiếp nhận lời nói bắt đầu trò chuyện với Lâm Triết.
 
Nhưng bọn họ còn chưa nói chuyện được bao lâu, bên cạnh liền có một cô gái diện mạo trung bình, búi tóc cao, nụ cười tươi sáng, vui vẻ nói: “A Triết, sao một mình anh lại chạy nơi này? Tới đùa giỡn học muội nha?”
 
“Em nghĩ nhiều rồi, đùa giỡn học muội cái gì, còn không phải là giao lưu bình thường sao? Sao em có thể dễ dàng ghen tuông như vậy.”
 

Lâm Triết nở nụ cười, Dịch Như Hứa cảm giác được nữ sinh vừa đi ngang qua đang nhìn mình, vì thế cô giương mắt nhìn lại.
 
Trong một khoảnh khắc, cô nhìn thấy sự nghi ngờ và dò xét trong ánh mắt của nữ sinh ở đối diện, loại cảm giác này tuy rằng mãnh liệt, nhưng nó mới chỉ thoáng qua, sau đó nhanh chóng bị nụ cười ngọt ngào che lấp.
 
“Em là bạn gái của anh, em không thể ăn dấm của anh sao?” Cô gái sử dụng phương thức vui đùa, không nặng không nhẹ tuyên bố chủ quyền, Doãn Minh Nguyệt vẻ mặt bát quái, vội vàng tiếp lời:
“Học tỷ, chị là bạn gái của học trưởng Lâm sao? Chị học chuyên ngành nào nha?”
 
“Chị tên Lục Y Phàm, lớn hơn anh ấy một tuổi, học cùng chuyên ngành với anh ấy. Vị học đệ này của chị nha, từ khi mới vào trường như các em đã rất biết cách nói chuyện, các em còn nhỏ, không cần trêu chọc anh ấy, cẩn thận bị lừa.”
 
Lâm Triết bất đắc dĩ nhìn Lục Y Phàm, duỗi tay dùng sức vò tóc cô “Nói nhảm cái gì vậy? Không mồm mép một chút, lúc trước sao có thể theo đuổi được em?”
 
“Anh rõ ràng là da mặt dày, còn không biết xấu hổ nói mình mồm mép?”
 
“Ha ha ha ha ha ha.”
 
Doãn Minh Nguyệt cười ha hả ủng hộ, trên mặt Dịch Như Hứa cũng lộ ra nụ cười, tuy nhiên nụ cười này kỳ thật có chút trái lương tâm, cảm giác hỗn loạn trong lòng lại bị cảnh tượng trước mắt phóng đại lên gấp nhiều lần.
 
Học trưởng Lâm Triết có bạn gái… Cho nên lúc trước cô cảm nhận được sự quan tâm từ trên người anh, còn có lực hấp dẫn vô hình đó, đều là suy nghĩ mơ mộng của một mình cô.
 
Thoạt nhìn bọn họ rất ngọt ngào hạnh phúc, ánh mắt hoài nghi của học tỷ Lục Y Phàm khiến trong lòng Dịch Như Hứa vô cùng khổ sở.
 
Cô nhớ anh trai.

 
Không được, không được nghĩ đến anh.
 
Có lẽ chiếc lồng sắt bên người Dịch Vu Lan vĩnh viễn mở ra chào đón cô, nhưng thứ mà cô muốn không chỉ là một cái lồng sắt.
 
Mang theo tâm trạng mâu thuẫn, Dịch Như Hứa bước lên chuyến bay bay tới Đôn Hoàng.
 
Sau khi xuống máy bay, cô đi xe từ sân bay tới địa điểm tham quan gần đó, tiếp theo trở về khách sạn ổn định chỗ ở. Đạp lên bóng đêm và ánh đèn, cô cùng Minh Nguyệt và một số bạn học, học trưởng học tỷ đi chơi loanh quanh cho tới hơn 12 giờ.
 
Hít thở bầu không khí trong lành, nhìn thấy một thế giới hoàn toàn khác biệt, cảm giác rối rắm trong lòng Dịch Như Hứa rốt cuộc cũng có thể tạm thời buông xuống.
 
Cô và Minh Nguyệt ở chung một phòng, sau khi trở lại, Minh Nguyệt đi tắm rửa trước, mà Dịch Như Hứa ngồi trên giường nhìn chiếc di động sắp cạn sạch pin, không biết có nên gọi điện thoại cho anh hay không.
 
Lúc trước vội vàng quên mất, sau đó ra ngoài chơi lại ném việc này ra sau đầu, Dịch Như Hứa lấy sạc ra bổ sung điện cho di động, nhìn thấy hiện tại đã gần 1 giờ sáng, thầm nghĩ giờ này chắc anh đã ngủ rồi.
 
Nhưng Dịch Như Hứa vẫn không có thể vượt rào cản trong lòng mình, một ngày không thấy người cũng không nói chuyện với anh câu nào, trong lòng cô rất bất an. Cô thử gọi điện thoại cho Dịch Vu Lan, đặt di động bên tai, chờ đợi điện thoại được kết nối.
 
Đại khái qua hơn hai mươi giây, người ở đầu kia điện thoại đã bắt máy, Dịch Như Hứa nghe thấy một tiếng “Alo” khàn khàn, trái tim lung tung rối loạn suốt một ngày cuối cùng cũng vững vàng hạ xuống đất.
 
Cô nhẹ giọng gọi: “Alo, anh, anh đang ngủ sao?”

 


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận