Cướp Đi!! Cho Cướp Đấy!

“CƯỚP GIẬT!!!”
Hy Hy giật mình khi nghe đến 2 từ nyaf, đầu óc cô bắt đầu bay vèo vèo về buổi tối cách đây 1 tuần….
[[[“Tên này chứ còn ai? Đưa tiền đây!!!”
Cái thái độ nhờn nhã của 1 tiểu quỉ, lại còn khinh thường hắn, dám trấn lột 1 đại ca mà gia đình là ông trùm thế lực lớn ư? Không biết có phải cô ta bị mù không nữa!!! Triệu Vũ tức giận hất mạnh chiếc gậy đang giơ trước mặt trên cổ mình ra, kiêu ngạo nói:
“Tiền??? Cô là cướp à?”
“Đúng!!!”
“Thôi, đi mà dọa thằng khác, chứ còn thằng này, không phải đối tượng để đùa! Tôi không thích đánh con gái, nên cho cô 3 giây biến nhanh khuất mắt tôi!!!”
Triệu Vũ nhắm mắt lại, tự tin giơ ngón tay lên đếm từ 1 đến 3….Nhưng vừa đếm đến 2 hắn đã lãnh ngay 1 cú gậy của Linh Hy:
“Tên kia, nể tình đẹp trai đại tiểu thư đây mới cướp, còn ra vẻ vậy ư? Không có tiền thì mau bán thân đi???”
“CÁI GÌ??? BÁN THÂN???”
Trời ạ, 2 cái từ “bán thân” này lại phù hợp với Triệu Vũ ư? Từ thời xa lắc xa lơ, bôn sơ vích nói 2 từ bán thân này có lẽ phù hợp, nhưng bây giờ là thế kỉ nào rồi còn dùng từ lạc hậu vậy chứ??? MÀ không, từ này dù có hiện đại tân tiến hay tối cổ lạc hậu cũng KHÔNG LIÊN QUAN đến hắn, đang nhớ Yên yên thì bay đâu ra 1 con nhóc miệng chưa vắt sạch sữa trấn lột???
“Này, tôi hết kiên nhẫn rồi đó, tôi là Triệu Vũ, cô nghe thấy gì chưa? Mau tránh ra!!!”
“A, hóa ra anh tên là Triệu Vũ à?”
Linh Hy reo lên thích thú, cô bỏ gậy xuống, cười 1 cách sung sướng, Linh Hy nhìn Triệu Vũ từ đầu đến chân, tò mò nhận xét:
“Anh…mũi cao, da trắng, ánh mắt lạnh lùng, đôi môi mỏng, a ha, đúng là mẫu người mà Linh Hy ta đã tìm thấy đã lâu!!!”
“Cô điên à???”
Nghe Linh Hy lải nhải trước mặt mình, hắn tức giận đẩy cô ta ra khỏi rồi bước đi, nhưng Linh Hy nhìn hắn chẳng đuổi theo:
“TRIỆU VŨ, tôi sẽ cướp được anh!!!!”]]]
Vừa nhớ lại chuyện 1 tuần trước, Hy Hy sực tỉnh trợn tròn mắt nhìn Triệu Vũ. Trời ạ, người ta tên là Triệu Vũ, rõ ràng tối hôm đó cô đã hét ầm lên cả tên của hắn, còn nói rằng sẽ cướp được hắn, nhưng giờ nhìn đi nhìn lại, tên kiêu thế này cô cướp về chắc cũng để làm ma la canh trang trí, ngắm cho thích mắt.

Hy hy đang định nghếch cổ lên cãi, thì điện thoại Triệu Vũ reo lên, hắn ta vừa nghe điện thoại xong thì mặt biến sắc, nhưng vẫn đủ sức lườm Linh Hy:
“Cô đi theo tôi, giải quyết xong chuyện tôi sẽ tính sổ với cô!! Để cô ở đây cô sẽ chạy đi mất!!”
Nói rồi Triệu Vũ chạy biến ra ngoài, kéo theo cả Hy Hy???

Hy hy bị Triệu Vũ kia kéo ra khỏi lớp, cô vùng vằng thoát ra nhưng không được, Hy Hy cáu giận, quyết định giở bài cùn:
“Phập!!!!!!”
“AAAAAAAAAA!!! Cô làm trò khỉ gì vậy??”
Triệu Vũ vội vàng giật tay lại, xoa xoa vết cắn trên cổ tay mà Hy Hy vừa “phập” vào. Hắn trừng mắt tức giận nhìn Hy Hy, còn Linh Hy thì chống tay vào eo ngang ngược nhìn Triệu Vũ:
“Tên thô lỗ, đối xử với tôi thế này hả??? Anh là loại bá đạo, vô duyên, kiểu gì cũng bị người yêu bỏ sớm!!!”
“CÁI GÌ???!!??” Vừa nghe đến người yêu bỏ, Tư Vũ đã trợn trừng mắt lên, nhưng trong lòng hắn có chút lo sợ, nếu Yên Yên nhìn thấy cảnh này chắc chắn sẽ không bằng lòng, cô ấy là người lên án ác liệt chế độ trọng nam khinh nữ. Triệu Vũ hạ giọng xuống, mắt nhìn xuống vết cắn, vờ độ lượng:
“Được!! Cô đã nói thế thì tôi tạm tha cho cô!!”
Thế nhưng Triệu Vũ vẫn cầm tay kéo Linh Hy đi 1 cách bớt ngang ngược hơn, nhưng cuối cùng vẫn làm cô khó chịu!!
“Tên kia, anh kéo tôi đi đâu!!”
“Tôi có chuyện quan trọng cần giải quyết, giải quyết xong tôi sẽ xử lí cái tội dám bảo tôi BÁN THÂN của cô!!”
“Anh điên à? Chẳng lẽ anh định trốn học!!”
“Hừ, chẳng lẽ trước đây cô chưa từng trốn học, thái độ bốp chát của cô với bà già ế Hạ Hạ đó là tôi đủ biết cô là loại người nào!!”
“Anh…anh…hừ, dám nói tôi là loại người nào hả??? Tôi là loại người mà đi cùng loại người như anh cảm thấy vô cùng xấu hổ!!”
“Xấu hổ….”

Triệu Vũ đã kéo cô ra đến khuôn viên đằng sau của trường, vừa nghe thái độ đanh đá của Linh Hy nói về bản thân, bèn dừng lại khó hiểu nhìn cô:
“Có gì mà xấu hổ??”
Thật ra trong lòng Triệu Vũ khá đế ý mấy lời nói của Linh Hy, vì hắn sợ Linh Hy mĩ nữ ngang Yên Yên kia đi cùng hắn có xấu hổ, chẳng lẽ Yên Yên đi cùng hắn cũng xấu hổ. Suy nghĩ của con gái, ai chẳng giống nhau.
“Tôi không nói!!!”
“Cô có nói không???!!?” Triệu Vũ gằn giọng đe dọa Linh Hy, nhưng hắn cũng thừa biết đe dọa cô nàng ương bướng như Hy Hy chẳng có tác dụng
Đúng như hắn dự đoán, Hy Hy không hề sợ, mà còn hếch mặt lên thách thức hắn, Triệu Vũ chán nản, hắn không muốn nói thêm nữa, dù gì cái thù BÁN THÂN nhất định hắn phải trả, nhưng tuyệt đối không thể chậm trễ. Thật ra thì hắn dẫn Linh Hy đi không phải là ý đó, mà là lần đi này có khả năng khá nguy hiểm, hắn muốn dẫn cô đi để lỡ hắn có bị làm sao còn có người báo cho gia đình hắn. Lo xa mà, có bao giờ thừa!!! ( Vũ ca đểu (~)

“Này, sao anh cứ đứng mãi trước cái tường này vậy!!”
“Đang nghĩ xem cho cô ra ngoài kiểu nào!!”
“Sao không đi cổng chính!!” Linh Hy ngây thơ hỏi, ngay lập tức cô bị Triệu Vũ cốc cho 1 cái đau điếng cả người.
“Cô là người hay là lợn mà ngu thế!!!! Đã trốn học rồi còn đi cổng chính!!”
Linh Hy tức giận cốc lại vào đầu Triệu Vũ, hung hăng đáp lại:
“Anh ăn cơm hay ăn cám mà khỏe vậy!! Cốc nhẹ thôi, đầu người chứ có phải đầu đá đâu là cốc như đập thế!!”
“Đầu cô phải tác động thêm 100Niu tơn vào không vỡ thì mới thành đầu đá được, bây giờ là đầu heo!!”
“Anh…anh…!!”
Linh Hy bị Triệu Vũ chặn họng, ức không nói nổi nên lời, cô vội nhìn ngang nhìn dọc cái tường đánh trống lảng:
“Ý anh là bây giờ tôi phải trèo tường phải không?”
“ĐÚNG!!” Triệu Vũ khẳng định chắc chắn, ngay lập tức cái con người đanh đá nhí nhảnh trước mặt hắn phóng vút lên bên trên:

“Quá đơn giản!!”
Linh Hy nhảy lên tường 1 cách dễ dàng, gì chứ trước đây ở trường nữ sinh Phương Nam bọn quái nữ đó chuyên môn chính là bật tường ra ngoài đi chơi với người yêu, còn cô thì bật tường đi quậy, nên khoản này không làm khó cô được, hơn nữa tường ở trường Nữ sinh Phương Nam còn cao hơn thế này. Linh Hy đứng vắt vẻo trên tường oai nghiêm, ngoắc ngoắc tay trêu chọc Triệu Vũ:
“Cô điên à? Mau ngồi xuống không bảo vệ nhìn thấy bây giờ!!”
Triệu Vũ bình tĩnh kia không bị thái độ khiêu khích của Linh Hy làm cho sôi máu, hắn vẫn đủ kiên nhẫn nhắc nhở cô, nhưng đã quá muộn…
“Huýtttttttttttttttttttt!!! Em kia, sao lại trèo tường, mau xuống!!!”
Bảo vệ từ phòng làm việc nhìn thấy đằng xa có bóng 1 nữ sinh đang mặc đồng phục giống nam sinh đứng vắt vẻo trên tường, bèn tuýt còi rồi vội vã chạy ra. Thấy chuyện xấu bị phát giác, ngay lập tức Triệu Vũ nhảy phốc lên rồi chạy ra ngoài kéo theo cả Linh Hy để trốn bảo vệ.
Triệu Vũ kéo Linh Hy chạy ra đường lớn, bắt taxi 1 cách khẩn trương, dù bị Linh Hy trêu tức nhưng hắn vẫn nhớ nhiệm vụ quan trọng trước mắt:

“Alo…!!” Vừa ngồi yên trên taxi, tiếng chuông điện thoại của Triệu Vũ đã vang lên, hắn vội vàng bấm nút xanh để trả lời. Linh Hy có liếc trộm khuôn mặt hắn, cái khuôn mặt thanh tú kia đang hiện rõ lên 1 vẻ khẩn trương đáng sợ.
“Hừ, tối hôm đó chúng ta đã quá tin tưởng bọn chó đó rồi, Mẹ kiếp, lũ Giang Vận khốn khiếp, mau tìm cách kéo dài thời gian, tôi sắp đến rồi!!”
Triệu Vũ vừa cúp máy, đã bắt gặp ngay ánh nhìn ngạc nhiên của Linh Hy, cô nhìn hắn 1 cách ngỡ ngàng:
“Anh…anh đi đánh nhau ư???”
“ĐÚNG!!” Triệu Vũ không hề lảng tránh, thằng thắn khẳng định.
“THẬT HẢ????!!!?”
Linh Hy giật mình nhảy dựng lên, nhưng mà đáng tiếc cho Hy Hy hậu đậu kia, đầu đập trúng vào trần xe ô tô làm cô đau điếng, choáng cả đầu. Triệu Vũ bất giác cười lớn, hắn thật là thấy thái độ ngộ nghĩnh của Hy Hy thì vô cùng dễ chịu, Hy Hy nhăn mặt, phụng phịu lườm khuôn mặt cười không ngớt của tên Triệu Vũ đáng ghét kia!!
“Anh cười cái gì!!”
“Cười cái ****** nhà cô…Haha, đúng là lợn!!!”
“Anh….cái đồ…cái đồ….!!!”
“ĐỒ GÌ???” Triệu Vũ cười điên đảo vì thái độ ức chế mà không được xả ra của Linh Hy, nhưng Hy Hy không thèm để tâm đến thái độ lắm, cô vồ đến cạnh Triệu Vũ, cặp mắt long lanh lên, ngây thơ đến phát sợ….
“Triệu Vũ, tôi có thể đánh nhau cùng anh không??”
“HẢ????” Triệu Vũ ngạc nhiên vì câu nói như đùa nhưng lại chẳng khác gì thật của Linh Hy.

“Có gì mà ngạc nhiên chứ, tôi vốn dĩ đã rất thích đánh nhau rồi. Hê hê!!”
“Tiểu thư, cô có biết võ không??”
“Không!!” Linh Hy hồn nhiên trả lời, đúng là cô không biết võ thật, con gái học võ làm gì cơ chứ, dù nghịch ngợm nhưng cô cũng không thích việc con gái đi học võ, 1 phần cũng vì ông bố cổ hủ của cô phản đối.
“Cô…cái đầu heo của cô có dùng để suy nghĩ không hả??? Hay chỉ biết ăn thôi!!”
“Thế cái miệng ăn cám của anh có biết nói không hả??? Chỉ biết đá xoáy người khác thôi!!!”

“Cô…cô…tôi nói cho cô biết, người của băng Giang Vận đều là những người rất giỏi võ, cùng lắm thì bọn chúng không biết võ, nhưng chúng đều có độ liều rất cao, 2/3 trong số chúng sẵn sàng giết chết cô, sau đó tự sát để bảo vệ ông trùm của hắn!!”
“Thật Hả???” Linh Hy ngạc nhiên, từ trước đến giờ cô chưa gặp chuyện băng đảng thanh toán nhau như thế này. Ít ra thì cũng chỉ xem trong phim thôi, không ngờ hôm nay cô lại được chứng kiến cảnh này….”THẬT LÀ THÚ VỊ!!!” Linh Hy vỗ tay reo lên 1 cách hồn nhiên, còn ông tài xế taxi kia đã tái mét cả mặt đi.
Thấy thái độ hồn nhiên của con heo trước mặt, Triệu Vũ giật mình nhìn cô…
“Đầu heo, cô điên hả, thôi nghĩ lại cô thật rắc rối, thôi cô mau vê đi!!”
“Không, tôi sẽ đi theo anh. Hehe!!!”
“Này, không phải cô thấy tôi sáng sủa, đẹp trai thế này mà bám theo nhé.!!! Tôi rất ghét con gái phiền phức!!”
“Hừ, anh sáng sủa ư???”
“ĐÚNG!!”
“Haha, Triệu Vũ, đồ miệng ăn cám mà không biết uốn lưỡi trước khi nói!!!”
“CÁI GÌ???”
“Sáng sủa, thế tối sủa không?”
“Cô nói gì???!!???”
“Trời, không những miệng ăn cám, mà óc cũng thành óc lợn rồi =))~ Hahaha, Sáng anh sủa, vậy tối anh sủa không???”
Nhận ra thâm ý giễu cợt mình của Linh Hy, Triệu Vũ ức chế đập mạnh xuống ghế mà không thể làm gì được, là tự hắn nói hắn sáng sủa, híc, hơn nữa không thể đánh cô ta được, con trai không được đánh con gái, thế là quá hèn, hơn nữa hắn lại là 1 đại ca, thế nên Triệu Vũ đành ôm uất ức trong lòng.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui