Cuồng Tế Vô Song


Đối mặt với Trương Thiên đột nhiên giận dữ.
Ba nhân vật lớn của thành phố Cao Lương đều ngây ngẩn cả người, nhìn chằm chằm Trương Thiên.
Hai mắt Quách Dũng sáng lên…
Mọi người cũng không dám lên tiếng.
Cung chủ cũng bị dọa đến giật mình, không ngờ Trương Thiên lại đột nhiên tức giật, hơn nữa còn là bộ dạng kinh khủng như vậy, hoàn toàn khác với dáng vẻ cà lơ phất phơ bình thường.
Cung chủ nhìn chằm chằm vào Trương Thiên đang tức giận, tự nhiên trong lòng cũng sinh ra một loại hoảng hốt, ngoài ra còn cảm thấy dáng vẻ này của Trương Thiên rất quyến rũ!
Phụ nữ chính là vậy đấy, trời sinh không ngăn nổi sức quyến rũ của đàn ông.
Không khí trong phòng rơi vào điểm đóng băng.
Trương Thiên cắn răng bình tĩnh lại!
Dù sao thì Trương Thiên cũng xuất thân từ cơ quan doanh trại Thần Long, tuyệt đối không thể bao dung đối với việc chủ quyền bị thiếu.

Nói đến chuyện này, cả người anh tràn đầy chính trực.
Bởi vì khi giữ gìn lãnh thổ, không biết có bao nhiêu người hy sinh mới có thể được tôn kính như ngày nay.
Đó là dùng máu dùng mạng của họ để đổi lấy, hiện nay bản thân mấy người lại không quý trọng…
Nhưng giữa hai vùng biển có quá nhiều mối liên hệ!
Trương Thiên biết hiện nay không phải bàn luận về vấn đề thế cục, vẫn là phải làm rõ chuyện của Tần Lương đã.
Trương Thiên trầm giọng hỏi: “Ngày mai bọn chúng hẹn thời gian địa điểm giao dịch ở đâu?”
Âm thanh phá vỡ sự im lặng trong phòng.
Quách Dũng phản ứng đầu tiên, giải thích: “Thời gian là một giờ chiều, địa điểm chưa quyết định!”
“Bọn chúng nói đến lúc đó sẽ thông báo!”
“Ngoài ra…”
“Anh Trương, người của bọn chúng yêu cầu chúng tôi chỉ có một người tiến hành giao dịch, còn nói ra lời cay nghiệt với chủ tịch Tần, nếu phát hiện có nhiều hơn một người thì sẽ gϊếŧ bất luận tội!”
Trương Thiên thầm nói: “Một người sao?”
Ông lớn Trần: “Mọi người yên tâm, chúng tôi đã bố trí toàn bộ, hết sức chi viện giúp đỡ…”
Tuần phủ Ông: “Việc này chúng tôi đã có chuẩn bị trước, đã đầu tư hai tiểu đội chuyên dụng, ngày mai sẽ hộ tống toàn bộ hành trình.


Chỉ cần có người xuất hiện, chúng tôi nhất định sẽ không bỏ qua cho chúng.”
Quách Dũng nhìn Trương Thiên, đợi sắp xếp của Trương Thiên.
Trước khi Quách Dũng rời khỏi nhà họ Tần, Tần Quảng Nghĩa đã căn dặn ông ta, tất cả đều phải nghe theo sắp xếp của Trương Thiên, chỉ cần là mệnh lệnh của Trương Thiên, cho dù là ai cũng không thể chống lại.
Thậm chí Tần Quảng Nghĩa còn nói, lời của Trương Thiên quan trọng hơn ông ta, ngay cả ông ta cũng không thể cản trở được quyết định của Trương Thiên!
Muốn cứu Tần Lương, Trương Thiên không phải hy vọng duy nhất, nhưng là hy vọng lớn nhất.
Quách Dũng không biết vì sao Tần Quảng Nghĩa lại tín nhiệm Trương Thiên như vậy, bây giờ nhìn thấy người cũng tồn tại nghi ngờ, nhưng lời của Tần Quảng Nghĩa, ông ta không dám không nghe.
Trương Thiên liếc nhìn ông lớn Trần và tuần phủ Ông: “Chuyện xảy ra đến tận bây giờ mà các ông không điều tra nơi ở của người đàn ông đồ đen hoa văn trắng sao? Hoặc là nơi hắn xuất hiện.”
Ông lớn Trần nhìn sang tuần phủ Ông…
Tuần phủ Ông xấu hổ lắc đầu: “Tạm thời vẫn chưa, nhưng chúng tôi sẽ cố gắng hết sức truy tìm.”
Từ lúc xuất hiện đến nay đã ba ngày rồi, ngay cả hình dáng tên hung thủ thế nào cũng không tìm ra, còn nói sẽ cố gắng hết sức truy tìm, cần những ba đội quân?
Trương Thiên thở dài: “Tên hung thủ đó đã gọi điện mấy lần rồi, không tìm theo địa chỉ IP ư?”
Tuần phủ lại lắc đầu một lần nữa.
Ông lớn Trần cảm thấy bị chất vấn, mất mặt cũng như mất luôn đường về nhà.
“Chính là cho tới bây giờ, không có một chút manh mối nào? Trương Thiên hừ lạnh: “Chỉ nhận ra thân phận của Hòa Nghĩa Tông nhờ vào bức ảnh chụp từ camera hành trình trên xe của Tần Lương…”
“Chỉ có vậy thôi!”
Tuần phủ Ông không muốn thừa nhân, nhưng đây chính là sự thật!
Ông lớn Trần cũng không có cách nào phản bác.
Trương Thiên nhìn sang Quách Dũng, nhàn nhạt hỏi: “Đã điều tra về tập đoàn tài chính Hòa Nghĩa Tông ở địa phương, hoặc là tới tìm bọn chúng chưa?
Quách Dũng giải thích: “Chúng tôi đã điều tra Hòa Nghĩa Tông rồi, ngoài tìm được lý lịch của bọn chúng, cũng tìm hiểu kĩ càng thông tin về thủ lĩnh Đường Khẩu.”
“Nhưng không có thực hiện hành động nào khác, suy cho cùng ông chủ Tần Lương cũng nằm trong tay bọn họ, chúng tôi không dám có hành động thiếu suy nghĩ!”
Trương Thiên gật đầu.
Mặc dù lần này xác nhận là người của Hòa Nghĩa Tông ra tay, nhưng vẫn chĩa vào nhà họ Tần ở Viêm Hạ, có nghĩa là hành động có mục đích và đối mặt trực tiếp.
Đoán rằng liên quan đến người của Hòa Nghĩa Tông ở thành phố Cao Lương chắc hẳn còn có sắp xếp của người phía trên bọn chúng.
Cho dù lật đổ toàn bộ tập đoàn tài chính Hòa Nghĩa Tông thành phố Cao Lương thì cũng không có ích lợi gì!
Trương Thiên ngồi xuống, bắt đầu suy nghĩ…
Suốt cả quá trình cung chủ không dám nói gì.

Đột nhiên, Trương Thiên nhìn tuần phủ Ông, nói: “Tất cả quân của mấy người cứ ở yên vị trí.

Nếu không có mệnh lệnh của tôi, không ai được di chuyển, đợi tôi thông báo.”
Tuần phủ Ông nhíu mày: “Cái này sao được chứ?”
Quách Dũng nhàn nhạt nói: “Sắp xếp của anh Trương chính là ý của đại tướng Tần, chúng ta cần phải tuân thủ!”
Trương Thiên chớp mắt, không quan tâm đến ông ta, tiếp tục sắp xếp: “Thư kí Quách, ngày mai sắp xếp cho tôi một cây súng bắn tỉa!”
Thư kí Quách gật đầu, hỏi: “Anh Trương, anh thuần thục nhất loại nào? Tôi đi giúp anh sắp xếp!
Trương Thiên lạnh giọng: “Tùy ý chọn một loại!”
Hả?
Đều là người có chuyên môn, mà Trương Thiên lại tự tin như thế.
Thậm chí lại thành kiêu ngạo trong mắt họ!
“Sao thế, không làm được?” Trương Thiên hỏi.
“Không phải!” Quách Dũng gật đầu mạnh: “Ngày mai tôi sẽ chuẩn bị cho anh đúng giờ.”
“Ừm!”
Sau khi Trương Thiên trả lời Quách Dũng thì chuyển hướng sang ông lớn Trần: “Ngày mai tôi muốn dùng đồ này ở thành phố Cao Lương không thành vấn đề chứ.”
Thứ đồ như súng thường xuyên xuất hiện ở đây, giống như không hề là chuyện chẳng có gì đáng lo.
Bình thường mấy người đánh nhau đều mang theo…
Ông lớn Trần lắc đầu: “Không thành vấn đề!”
“Được” Trương Thiên lại đứng lên một lần nữa, trầm giọng nói: “Vậy ngày mai cứ sắp xếp cô Sơ Âm đại diện giao dịch…”
Cái này?
Hai mắt cung chủ mở to, cái quỷ gì vậy?
Tôi chỉ ngồi đây nghe thôi, tại sao đột nhiên người quan nhất lại là tôi?
Cung chủ Sơ Âm ngây ngẩn cả người!
Đám người Quách Dũng cũng kinh ngạc, cuối cùng lại để một người phụ nữ như bình hoa này làm nhân vật xuất hiện giao dịch?
Nghĩ mà không hiểu!

Người nào cũng hai mắt nhìn nhau, không biết bước tiếp theo Trương Thiên sẽ làm gì.
Ba nhân vật lớn ở thành phố Cao Lương không dám lên tiếng, ban nãy Trương Thiên đã gào thét một trận vì họ đã không làm gì, hiện giờ họ cảm thấy Trương Thiên thích chơi thế nào thì chơi thế đó…
Dù sao phải chết là người của nhà họ Tần…
Quách Dũng khá lo lắng đến an nguy của Tần Lương, cả gan hỏi: “Anh Trương, để cô Sơ Âm đi giao dịch có ổn không?”
“Hay là chính ta đổi người khác?”
“Hành động lần này tương đối nguy hiểm, có vẻ không ổn lắm khi đẩy cô Sơ Âm đi!”
Nói cách khác, Quách Dũng vẫn là lo lắng phụ nữ sẽ cản đường, chỉ là ông ta nói hoa mỹ hơn thôi.
Trương Thiên lắc đầu: “Không được, chỉ cần cô ấy!”
Trương Thiên cảm thấy không ai phù hợp hơn cung chủ.
Đầu tiên cô ta là phụ nữa, sẽ dễ dàng khiến người khác lơ là cảnh giác.

Thứ hai, sức mạnh của cung chỉ chính là cường giả cấp siêu thần, an toàn của cô ta không cần bản thân bận tâm.
Còn nữa, Trương Thiên còn muốn nghĩ cách cứu viện Tần Lương, hiện giờ vẫn không biết Tần Lương ở đâu, Trương Thiên cần âm thầm điều tra.

Nếu như người giao dịch không phải cung chủ thì anh cũng không thể lo được hết.
Quách Dũng nhìn thấy Trương Thiên chắc chắn lần nữa, liền không dị nghị nữa!
Cho dù trong lòng Quách Dũng lo lắng, nhưng nghĩ đến lời dặn của Tần Quảng Nghĩa, ông ta chỉ có thể tin tưởng Trương Thiên.
“Cô Sơ Âm, ngày mai cô giúp tôi, không thành vấn đề chứ?” Trương Thiên nghiêm túc hỏi.
Trong lòng cung chủ không bằng lòng, nhưng không biết tại sao trước mặt nhiều người mà không đồng ý giống như tát vào mặt Trương Thiên vậy, cô lặng lẽ gật đầu: “Không thành vấn đề.”
Trương Thiên gật đầu, nhìn mọi người: “Giao dịch ngày mai cứ theo sắp xếp như vậy mà tiến hành, mọi người rõ chưa?
Ba nhân vật lớn thành phố Cao Lương đồng loạt gật đầu, người của họ đã ở tại chỗ đợi lệnh, không có ý kiến gì.
Bên phía cung chủ cũng không có vấn đề gì.
Trương Thiên phất tay bảo mọi người rời đi!
Quách Dũng vẫn chưa đi, ở bên cạnh Trương Thiên ông ta bổ sung: “Anh Trương, cứ như vậy sắp xếp sao?
“Nhà họ Tần chúng tôi ở đây cũng có hai mươi ba mươi người, có cần làm thêm phương án dự phòng không?
Trương Thiên lắc đầu: “Người của Hòa Nghĩa Tông không phải đã nói chỉ cho phép một người giao dịch? Nếu như phát hiện có ai khác, gϊếŧ bất luận tội!
“Càng nhiều người tham gia thì nguy cơ bị lộ sẽ càng nhiều…”
“Mấy người cứ đợi lệnh là được rồi, một mình tôi mai phục.”
“Vâng…” Quách Dũng không còn cách nào, gật đầu.
Trương Thiên gọi cung chủ qua, nhắc nhở: “Cung chủ, ngày mai tôi có một yêu cầu.


Cô phải yêu cầu đối phương, nhìn thấy người mới tiến hành giao dịch.”
“Bằng không không đưa Đại Hồn Đan.”
Cung chủ gật đầu: “Bản cung biết rồi!”
Sau khi chuyện giao dịch ngày mai đã sắp xếp xong, Quách Dũng đưa hai chiếc thẻ phòng ra: “Anh Trương, cô Sơ Âm, đây là thẻ phòng của hai người.”
“Đây đều là hai căn phòng tổng thống của khách sạn này, một phòng góc đông, một phòng góc tây.”
Trương Thiên nhận lấy một tấm thẻ: “Được!”
Nhưng lúc này cung chủ lại ngắt lời: “Chúng tôi không cần hai phòng, tôi và anh ta ở chung một phòng!”
Quách Dũng quan sát Trương Thiên, muốn nói lại thôi…
Không phải Trương Thiên là cháu rể của nhà họ Tần sao?
Quách là thư kí lâu năm của Tần Quảng Nghĩa, hơn nữa lần trước Tần Trăn xảy ra chuyện, Quách Dũng cũng biết chút tình hình bên trong.
Hiện giờ thấy cung chủ muốn quấn lấy Trương Thiên?
Nhưng Quách Dũng chỉ có thể làm như không thấy, lấy lại chiếc thẻ phòng của cung chủ: “Hóa ra là như vậy, vậy cung chủ theo anh Trương đến ở phòng tổng thống góc đông là được!”
Cung chủ lạnh giọng: “Ừm!”
Trương Thiên cạn lời, ngược lại vào lúc Càn Võ Tông cũng đã thử như vậy rồi, anh cũng không cảm thấy khác thường…
Hai người lên căn phòng sang trọng của khách sạn.
Phòng này có một phòng tiếp khách, một ban công lớn, còn có một phòng ngủ lớn mấy mét.
Chỉ riêng mấy thứ đồ trang trí thôi đã vô cùng xa xỉ rồi, thảm trải sàn có giá trị, sô pha cao cấp, có đủ tất cả những thứ đồ xa xỉ.
Cung chủ trợn tròn mắt!
Chắc là cung chủ chưa từng nhìn thấy mấy thứ đồ cao cấp này.
Ở đây còn nhiều thứ hơn so với khuê phòng đơn giản của cô ta…
Sô pha ngồi siêu mềm, khiến cô ta kinh ngạc đến mức mở to mắt.
Trương Thiên nhìn thấy chiếc giường, không chút do dự lăn lên.

Mặc dù anh tu tiên đã không cần phải ngủ, nhưng liên tục mấy ngày đánh gϊếŧ ở Cửu Châu cũng khiến thể xác và tinh thần đã mệt lử rồi…
Chiếc giường thoải mái này quả thực có thể an ủi tâm hồn!
Sau khi cung chủ cảm nhân ngồi sô pha xong, nhìn thấy chiếc đêm giường mềm mại, đây là cảm giác chưa từng được trải qua…
Cô cũng lao đầu vào…
Cái này….


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui