“Tôi là Trương Thiên.”
Trương Thiên đeo tai nghe bluetooth của Kim Nhãn lên, trầm giọng đáp.
Sau khi anh rời khỏi quán cà phê, chạy đến hiện trường liền phát hiện Liễu Ngữ Yên đang bị bắt.
Cũng không thể để đại tiểu thư này xảy ra chuyện được.
Trương Thiên vẫn còn phải trông cậy vào cô ấy để kết giao với Liễu lão gia đấy!
Cho dù không phải vì mục đích tiếp cận Liễu lão gia, thì lúc trước ở nhà họ Lăng Liễu Ngữ Yên cũng đã nói giúp mình, ngược lại Trương Thiên còn nợ cô ấy một cái ân tình.
Cho nên Trương Thiên bắt đầu suy xét.
Nếu dùng võ lực đối với bọn cướp thì sẽ không thể đến gần được Liễu Ngữ Yến, chỉ có duy nhất phương án là bắn tỉa này.
Sau khi cẩn thận quan sát tình hình xung quanh, với tư cách là một chiến thần, anh đương nhiên cũng có thể nhanh chóng tìm ra vị trí bắn tỉa để giải cứu Liễu Ngữ Yên.
Lúc nghiêng đầu nhìn, còn loáng thoáng thấy tia sáng phát ra ở chỗ này.
Anh rất nhanh đã xác định được chỗ này cũng có người bắn tỉa liền nhanh chóng đến đây.
Mặc dù không biết là người đội đặc nhiệm không, hay là người của ai, nhưng hẳn là phải có súng bắn tỉa?
Muốn cứu được Liễu Ngữ Yên, nhất định phải có thứ này.
Lúc Trương Thiên đi đến, Kim Nhãn bị anh đánh cho ngất xỉu, giờ đã trong trạng thái bất tỉnh nằm trên đất, anh cầm ống ngắm lên, quan sát tình hình phía Liễu Ngữ Yên.
Phát hiện người mà Kim Nhãn đang liên lạc là chủ nhà họ Liễu, vì vậy Trương Thiên vẫn thấp giọng trả lời lại.
“Trương Thiên?” Liễu Cao Viên nghi hoặc lặp lại.
Ông ta có ấn tượng với người này, tại buổi mừng thọ của Lăng Uy ông ta đã gặp qua anh, Trương Thiên quen biết Quách Hồng Đào, hơn nữa còn ở trước mặt mọi người chèn ép nhà họ Liễu, ai mà lại không thể nhớ kỹ cho được?
Huống hồ, gần đây ông ta còn nghe nói, Trương Thiên đã trực tiếp đánh sập nền tảng phát sóng trực tiếp Ngư Đấu của nhà họ Liễu, danh tiếng lan truyền rất lớn.
Nhưng Trương Thiên tại sao lại xuất hiện ở đây?
Còn giết tay bắn tỉa của mình?
Liễu Cao Viên lo lắng thấp giọng hỏi lại, “Cậu muốn làm gì?”
Trương Thiên kéo bệ khóa nòng, xác nhận súng đã lên đạn, anh mới khẽ giải thích, “Yên tâm đi, tôi không phải là kẻ thù của ông!”
“Tôi tới, là vì muốn cứu Liễu tiểu thư.”
“Làm càn!” Đội trưởng đội bảo vệ an toàn nói chen vào, “Tôi và người bắn tỉa vừa rồi đã phân tích qua, xác suất thành công cực kì thấp, anh cũng đừng có làm loạn.
Anh làm như thế sẽ khiến đại tiểu thư gặp nguy hiểm.”
Liễu Cao Viên căn bản không tin vào thực lực của Trương Thiên, căn dặn nói, “Đừng hành động thiếu suy nghĩ.”
Trương Thiên không để ý đến bọn họ, bắt đầu nín thở nói, “Tay bắn tỉa của ông thực lực cũng không tồi, ít nhất anh ta cũng đã chọn được vị trí bắn tỉa tốt nhất.”
Anh ta tại sao lại dám chất vấn thực lực người của mình?
Ở trong mắt đội trưởng, Kim Nhãn là tay bắn tỉa có thực lực tốt nhất mà anh ta từng thấy, hơn nữa trước khi xuất ngũ, Kim Nhãn chính là một tinh anh trong đội đặc chiến.
Kim Nhãn nói không được thì chắc chắn là không thể được.
Đội trưởng vẫn ngăn cản Trương Thiên.
Liễu Cao Viên cũng có chút sốt ruột, mắt thấy thời gian chỉ còn năm phút nữa, ông ta hô lên, “Trương Thiên, tôi và bọn chúng có giao dịch, có thể cứu được Ngữ Yên, cậu đừng nổ súng làm càn.”
Có giao dịch sao?
Trương Thiên ngắm chuẩn bọn cướp, chuẩn bị nổ súng bất cứ lúc nào, nhẹ giọng hỏi, “Bọn chúng à ai? Giao dịch gì? Liễu gia chủ, ông nói một chút xem.”
Liễu Cao Viên lúc này làm gì còn tâm trạng cùng Trương Thiên tán gẫu?
Mạng sống của cháu gái mình đang có thể gặp nguy hiểm bất cứ lúc nào!
Nếu như trong thời gian quy định mà thực hiện yêu cầu của đối phương, tính mạng của Liễu Ngữ Yên có thể sẽ không giữ được.
Ông ta hơi tức giận nói, “Trương Thiên, tôi không rảnh quan tâm đến cậu!”
Người, Trương Thiên nhất định phải cứu, nhưng mà nội dung giao dịch, anh nhất định cũng phải biết.
Giọng nói Trương Thiên mang theo vài phần uy hiếp, “Liễu gia chủ, súng ở trong tay tôi, nhưng hình như ông lại có chút không rảnh rồi.”
Điều này còn không phải có ý là không ngại hướng họng súng nhắm thẳng vào Liễu Ngữ Yên hay sao?
Liễu Cao Viên khẩn tưởng, biết chuyện này không thể kéo dài thêm được nữa, hai bên đều khó, vội vàng giải thích, “Công ty của tôi có một dự án quỹ tài chính, Lăng Uy muốn chiếm.
Tôi vẫn lưỡng lự không đồng ý, nhưng thật không ngờ hôm nay ông ta lại dám công kích ném đá giấu tay nhà họ Liễu chúng tôi! Cậu đã biết rồi! Giờ thì hài lòng chưa?”
Dứt lời, Liễu Cao Viên cầm điện thoại lên gọi cho cấp dưới của mình.
Một giây cũng không thể chậm trễ được nữa!
Trương Thiên nhếch miệng, lại là Lăng Uy!
Không ngờ quan hệ giữa hai nhà họ Lăng và họ Liễu đã tệ hại đến mức này!
Anh trầm giọng đáp lại, “Chúng ta có chung một kẻ thù, lần này tôi tới Khánh Giang, chính là muốn cùng ông bàn chuyện về nhà họ Lăng.”
“Chuyện gì?” Liễu Cao Viên nhíu mày hỏi, “Nói!”
Trương Thiên lạnh giọng đáp lại, “Tôi muốn ông giúp đỡ tôi, diệt trừ nhà họ Lăng.”
“Việc ngày hôm nay, xem như đôi bên cùng có lợi.
Tôi cứu Liễu tiểu thư, coi như là món quà gặp mặt tôi tặng cho ông.”
Liễu Cao Viên nghe ra được Trương Thiên muốn hành động, lập tức ra lệnh nói, “Đừng! Chuyện nhà họ Lăng, tôi có thể đồng ý với cậu, nhưng xin cậu đừng làm loạn.”
Nếu như mà có sai sót gì, kết quả xảy ra, thật không thể tưởng tượng nổi…
Đội trưởng cũng cảm thấy Trương Thiên quá tự cao tự đại, cũng kích động lên tiếng ngăn cản, “Anh dựa vào dâu mà xác định bản thân có thể cứu được tiểu thư của chúng tôi?”
Trương Thiên hô hấp bình ổn, tay cầm chắc súng giơ lên, giữ vững súng, lạnh giọng giải thích, “Muốn bắn trúng mục tiêu thì nhất định phải bắn xuyên qua hai lớp kính thủy tinh cứng, sau đó cho mục tiêu một phát bắn trí mạng, ít nhất trước khi bọn chúng phát hiện ra điều bất thường, phải bắn xong hai phát tiêu diệt gọn mục tiêu.”
“Khẩu trong tay tôi là Barrett M82A1,tầm bắn hiệu quả từ 1800 mét đến 2200 mét.”
“Bắn xuyên qua hai lớp kính thủy tinh cứng chắc chắn không thành vấn đề.
Tôi bây giờ đang ở vị trí cách mục tiêu 800 mét, vận tốc âm thanh cũng chỉ hơn 300 mét.
Phải mất ít nhất hai giây, thì bọn cướp mới nghe thấy tiếng súng nổ.
Thời gian hai giây đủ để bắn liên tiếp hai phát thủ công bằng khẩu Barrett, bao gồm cả lên đạn và ngắm bắn chuẩn xác, cũng không phải là không được.
Sao các người lại phải sợ?”
Đội trưởng nghe Trương Thiên phân tích xong, cảm thấy lời phân tích của Trương Thiên cũng không sai.
Chỉ là anh ta lo lắng khâu cuối cùng.
Thời gian hai giây.
Lên đạn và ngắm bắn chuẩn xác một phát tiếp theo là một chuyện cực kì khó.
Liễu Cao Viên sau khi nghe xong, chân mày nhíu càng chặt hơn, Trương Thiên nói nghe rất hợp lý, nhưng liệu cậu ta có làm được không?
Thế nhưng Trương Thiên còn không cho bọn họ có cơ hội chất vấn.
Anh bình bĩnh nói một câu, “Liễu gia chủ, hợp tác vui vẻ!”
Cạch!
…
.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...