" Ầm ầm ầm!.
"
Lúc này ở khu rừng Dương Thần dùng tộc độ tựa như là Thuấn Di , cũng không lâu hắn đứng trên một ngọn cây to , mà đứng nhìn phía dưới hai thân ảnh một nam một nữ đánh nhau.
Từng quyền từng cước va chạm , từng cổ khí kình ở những nơi va chạm phát ra đem xung quanh cây đều đánh gãy , mặt đất tạo ra từng cái hố to.
" Bịch "
Một tiếng vang lên , nắm đấm của Mộc Đình mãnh mẽ đánh lên ngực của Lưu Đản , đem hắn đánh bay ra xa.
Thân thể có chút cường tráng Lưu Đản đập mạnh xuống đất miệng phun máu tươi có chút vô lực , hai mắt không cam lòng nhìn lấy Mộc Đình đang đi lại.
" Khà khà , Mộc Đình đã lâu không gặp đâu "
Mộc Đình lúc này đi lại Lưu Đản để đem hắn trói lại thì bổng một âm thanh vang lên bên tai , làm nàng kinh ngạc mà nhìn bốn phía quát.
" Ai "
Mà Lưu Đản không cam lòng nghe được giọng nói có chút không hài hòa với Mộc Đình , hai mắt lóe lên một tia vui vẽ.
" Ha ha , ta ở đây "
Dương Thần đứng ở trên ngọn cây nhìn xuống phía dưới Mộc Đình mà cười to nói.
Mộc Đình lần nữa nghe thanh âm mà nhìn lên thấy Dương Thần thân thể cao 2m5 đầy cường tráng , nhưng thân thể trần truồng để cho khúc côn thịt dù đã mềm nhưng vẫn dài tới 20cm.
" Ngươi vô sỉ "
Mộc Đình nhìn thấy thì khuôn mặt bổng đỏ lên bất quá chỉ một chút liền hồi phục lại mà chửi một tiếng.
" Khà khà "
Dương Thần hai mắt đỏ ngầu cười to một tiếng thân thể biến mất , lần nữa hiện ra đã đến Lưu Đản bên người , sau lưng một cái xúc tu xuất ra hóa thành miệng máu đem hắn cắn đứt cổ họng , rồi lại mọc thêm mấy chục cái xúc tu đem hắn thi thể cho cắn nuốt.
" Ahhh! "
Mà Lưu Đản chỉ có thể hét lên một tiếng , thân thể liền bị ăn sạch sẽ.
" Ngươi , cái này quái vật "
Mộc Đình thấy như vậy một màng nội tâm cũng tràn đầy kinh hãi , dù sau nàng tuy có giết người qua cũng chưa từng thấy thi thể bị cắn xé cắn nuốt , chịu không được cả người có chút run lên đầy sợ hãi nhìn lấy Dương Thần quát hỏi.
" Sọt sọt sọt! "
Mà lúc này sau lưng Mộc Đình còn lại hơn 400 cảnh sát đi lại , còn dẫn thêm trăm người bị trói đi sau lưng.
" Phó cục trưởng , bọn này đã xử xong "
Một tên coi như dẫn đầu đi lại hướng Mộc Đình nói.
" Ồ "
Dương Thần nhìn lấy hơn năm trăm người hai mắt còn thêm đỏ , sau lưng mọc ra xúc tu càng nhiều không ngừng uốn éo , đầu khấc của xúc tu càng là há ra đầy miệng máu nhìn lấy đám người.
" !.
.
Quái vật !.
.
"
Mà lúc này nhóm người cũng thấy Dương Thần một thân cao lớn , hai mắt đỏ ngầu sau lưng hàng trăm cái xúc tu hóa ra miệng máu , không ngừng hướng bọn hắn đầy hung tợn , liền có một tên chịu không được mà quát to cầm lên khẩu súng hướng Dương Thần mà bóp cò.
" Cộc cộc cộc cộc! "
" Đinh đinh đinh đinh "
Viên đạn từ khẩu súng bắng ra liên tục hơn mười viên đánh lên thân thể của Dương Thần.
" Cái này "
Làm cho Mộc Đình và đám người đầy hoảng sợ là những viên đạn đánh trúng Dương Thần thân thể , phát ra tiếng sắt thép va chạm rồi rơi xuống đất mà chổ đánh trúng hắn thì không có một vết sước.
" Các ngươi thật muốn chết nha "
Dương Thần hai mắt đỏ ngầu nhìn lấy Mộc Đình và đám người nhe ra hàm răng nhọn mà cười , đầu nhẹ bẽ qua bẽ lại , cái cổ vang lên tiếng " Răng rắc"
" Vù vù vù "
" Phốc phốc phốc !.
"
Dương Thần nói xong cả thân thể hắn liền biến mất , lần nữa xuất hiện là ở giữa hơn 400 cảnh sát , sau lưng mấy trăm xúc tu hóa ra to lớn miệng máu đầy dữ tợn , hướng đầu của bọn hắn mà cắn xuống.
" Ahhh.
.
phốc.
.
"
" Cộc cộc cộc !.
"
" Cứu mạng ! không! "
Hơn mấy trăm cảnh sát đầy sợ hãi mà hét thảm cái đầu liền bị cắn xuống , còn có cảnh sát cầm súng mà hướng lấy xúc tu cắn xé mà bắn.
Bắt quá viên đạn bắn trúng chỉ phát ra tiếng đinh đương của sắt thép va chạm , rồi đầu của từng tên đều bị cắn nuốt , từng cột máu phun ra từ cái cổ tràn diễn thập phần kinh tởn.
" Ngươi cái này quái vật "
Mộc Đình thì đứng ngây người nhìn lấy mình đồng sự từng người từng người đầu bị xúc tu cắn xé , từng cái thân thể không đầu ngã xuống đất máu phun ra chảy thành từng vũng máu , nàng tuy cũng sợ hãi nhưng là giận dữ càng nhiều mà quát to một tiếng , thân thể bao bọc nhàn nhạt năng lượng hướng Dương Thần đánh tới.
Còn đám cảnh sát bây giờ biết súng đạn cũng không thể làm gì , liền đem súng cho vứt bỏ mà bắt đầu chạy loạn.
" Phốc phốc phốc.
.
"
Dương Thần đứng ở giữa đám người hai mắt đỏ ngầu nhìn đám người chạy tán loạn , sau lưng mấy trăm xúc tu hóa thành miệng máu đầy dữ tợn , đem từng người thân thể cho cắn xé , đem bọn hắn không ngừng hét thảm khuôn mặt đầy sợ hãi hai mắt trắng dã.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...