Cuồng Sát Dâm Ma
" Cac ngươi muốn làm gì , mau tránh ra "
Mộc Đình xuống xe đầy khí thế nhìn một đám lưu manh đứng ở phía trước quát lên.
Sau lưng nàng cũng đi xuống gần hai trăm tên mặc quân phục màu xanh cảnh sát cũng rất có khí thế.
Mộc Đình quát đi đám người , mà đàn em của Dương Thần chả quan tâm , một bộ cười hề hề tay cầm mã tấu và gậy bóng chày khiêu khích.
" Cac ngươi , hừ ta đi gặp các ngươi lão đại "
Mộc Đình thấy bọn lưu mạnh một bộ muốn đánh nhau thì giận không chổ phát tiết , đành né qua bọn họ hướng lên phòng hiệu trưởng đi tới.
Mấy tên cảnh sát muốn đi theo thì bị bọn đệ Dương Thần cho cản lại.
" Bọn mày muốn về đồn à "
Thấy nhóm mình bị cản thì một tên có chức vụ cao ở trong nhóm đứng lên quát.
" Bọn ta thích thì thế nào muốn đánh nhau "
Một tên đàn em của Dương Thần cao to rất bá đạo nói.
" Mày ! "
" Thôi được rồi các ngươi ở lại xem chừng bọn hắn nếu cần có thể dùng vũ lực "
Mộc Đình đi mới vài bước thấy vậy khoác tay nói , mình cũng đi lên phòng hiệu trưởng.
" Thần ngươi lại muốn kiếm chuyện gì "
Mộc Đình đi vào liền hướng Dương Thần vấn tội.
" Ồ ! ta muốn làm gì ngươi cản được à "
Dương Thần nghe Mộc Đình một bộ vấn tội thì hơi vẹo đầu bá đạo hỏi.
" Ta để ngươi coi thử , ta làm sau cản ngươi "
Mộc Đình cũng không thích đám lưu manh , nên cũng không có hảo cảm gì Dương Thần , nghe hắn khiêu khích thì nàng một chân được nhàng nhạt nội lực bao bọc đá tới.
" Hừ "
Dương Thần hừ một tiếng một tay bình thường đưa ra đở.
" Bịch "
Hắn cảm nhận một cổ lực lượng từ chân của Mộc Đình truyền lại làm hắn phải lùi lại vài bước.
" Ồ đúng là có chút bản lĩnh đâu "
Dương Thần tuy lùi lại cũng không có bị gì , vì hắn không có dùng năng lực hay dị năng nên đở cú đá có chút chịu thiệt.
" Hừ giờ ngươi mới biết "
Mộc Đình cũng kinh ngạc cú đá của nàng tuy không dùng toàn lực như cũng năm thành , vậy mà tên kia đở chỉ lùi lại mà thôi , nhưng nàng cũng thắng thế mà đắc ý.
" Bây giờ ngươi có thể dẫn ngươi rời đi "
Mộc Đình lần nữa hướng Dương Thần nói.
" Nếu ta bảo không thì thế nào "
Dương Thần vừa dứt lời bên ngoài Hưng và bọn đàn em đã nâng vũ khí , phía dưới cảnh sát và đàn em Dương Thần nghe bên trên tiếng động , thì cả hai bên thủ thế chỉ cần một hành động nhỏ thì sẽ lao vào đánh nhau.
" Các vị từ từ "
Sơn hiệu trưởng cũng gấp nếu hai bên đánh nhau thì trường này cũng xong , ai biết bọn họ đánh nhau mà chém lầm không nha , vội vã đi lên nói.
" Đúng , đúng cái này nữ cảnh quan chỉ hiểu lầm "
Ba tên nam tử cũng gấp dù sau bọn họ và Dương Thần đã giản hòa , nếu đánh nhau trong này thì bọn họ và con bọn họ bị đánh trúng nha , mà mỹ phụ thấy cảnh sát lại mà đại ca ca của nữ hài cũng không sợ , còn muốn cùng cảnh sát đánh nhau.
Nàng cũng gấp vì trong này chỉ là căn phòng nhỏ nếu đánh nhau chắc chắn sẽ bị vạ lây , mà đám này không nói lý lẻ coi chừng sẽ đem nàng đánh trước.
" Đúng vậy đều hiểu lầm không việc gì "
Nàng cũng vội vả nói.
" Thế ai báo cảnh sát , giờ bảo hiểu lầm "
Mộc Đình liền không vui , tuy biết đánh nhau ở đây sẽ liên lụy nhiều người , nhưng để nàng vì bọn họ nói câu hiểu lầm mà đi về , sau này cảnh sát nguy nghiêm ở đâu.
" Là con ta nhấn lộn mong tha thứ "
Một tên trung niên khôn khéo kéo lấy con trai mình nói.
Dương Thần ngồi xuống một bên không tỏ vẽ gì , lần nữa đốt điếu xì gà cho hút lên , Linh nhi khôn khéo chạy ra sau lưng hắn bóp vai.
" Ngươi đừng đắc ý , ta có một ngày đem ngươi cho bắt nhốt trong lao "
Mộc Đình nhìn Dương Thần hút thuốc bộ dáng thì căm tức nói.
" Ta đợi nha "
Dương Thần không thèm để ý nói.
" Hừ "
Mộc Đình nghe Dương Thần nói thì hừ một tiếng quay người rời đi.
" Veo veo "
Không lâu mấy chục chiếc cảnh sát rời đi.
" Hừ các ngươi khôn đấy , nếu đánh nhau ta đem bọn ngươi cho làm thịt "
Dương Thần quét đám ngươi nói.
Mà mấy tên nam tử nghe thì giật mình , trong bụng kêu mai không thôi.
" Hừ "
Mỹ phụ chỉ hừ một tiếng nắm lấy tay con mình rời đi.
" Còn ngươi tên mập , Linh nhi ở đây học bố mày nghe có chuyện , ta đem ngươi làm thịt cho chó ăn "
Dương Thần thấy xong việc đi hướng một bên Sơn hiệu trưởng nói.
" Vâng vâng , đạm bảo sẽ không có như thế phát sinh "
Sơn hiệu trưởng vội vả nói.
" Biết thế tốt , Linh nhi bửa nay học tiếp hay về "
Dương Thần hừ một tiếng hướng Linh nhi hỏi.
" Ca ca ta muốn ở lại học "
Linh nhi trả lời.
" Ừ "
Dương Thần cũng không nói gì quét mắt nhìn bọn họ một cái đi ra , đàn em cũng đi theo lên xe chạy đi.
Mỹ phụ trung niên lái xe trở con trai về nhà nhưng không để ý có hai chiếc xe chạy sau lưng.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...