" Thứ nhất , ta tha cho bọn họ , người vẫn như củ ở đây vẫn bị ức hiếp và đánh đập , thứ hai cầm lấy thứ này giết hai tên ngươi căm ghét , đi theo ta sau này không ai ức hiếp ngươi nữa "
Dương Thần nhìn lấy nữ hài nói , trong tay không biết lúc nào đã cầm một cây súng lục , đưa súng lục tới trước mặt nữ hài.
" Cái này ! "
Nữ hài nghe vậy có chút run rẩy không biết như thế nào.
" Ngươi hãy nhớ đến bọn họ đối sử với ngươi như thế nào mà lựa chọn , đây là cơ hội duy nhất ta cho ngươi "
Dương Thần nhìn chằm chằm nữ hai nói.
Nữ hài nghe vậy liền nhớ lại nàng chỉ sáu bảy tuổi thì ba mẹ không ưa , đã bắt đi đến quán rượu rửa chén kiếm tiền , thêm từng cảnh bị trung niên đánh và chửi mắng , mà anh trai luôn ức hiếp và xem thường.
" Ô! ô! "
Nữ hài nhớ lại tình cảnh lúc trước liền ủy khuất ô ô khóc lên , hai tay có chút run rẩy nhưng hai mắt hiện lên kiên quyết , cầm lấy khẩu súng lục.
" Ha ha , tốt giết bọn họ đi theo ta , sẽ không ai có thể khinh bỉ hay sỉ nhục ngươi "
Dương Thần nhìn nữ hài cầm lấy súng lục có chút hài lòng , bàn tay vuốt ve lấy đầu nhỏ của nàng.
Nữ hài lần đầu cảm nhận được sự ấm áp từ bàn tay vuốt ve đầu mình truyền lại , hai mắt càng kiên định không muốn sự ấm áp này mất đi , và làm người trước mặt thất vọng.
Hai tay cầm lấy khẩu súng lục có chút run rẩy đưa lên chỉ thẳng vào nam hài.
" Ngoan lắm bóp cò giết đi ai dám ức hiếp ngươi và làm ngươi căm ghét "
Nữ hài nghe thì ngón tay hơi run nhưng mà nhắm mắt bóp mạnh cò súng.
" Đùng "
Một tiếng nổ vang lên , viên đạn bay ra bắn xuyên qua người nam hài làm nam hài chết đi.
" Khôngggg! "
Thục phụ thấy con trai chết liền kêu thảm một tiếng , làm cho nữ hài giật mình nhảy vào ngực Dương Thần.
" Ngoan không việc gì , có ta bình tĩnh đem tên kia cho giết , làm xong ta dẫn ngươi đi khỏi chổ này "
Dương Thần đem nữ hài ôm một tay vuốt ve nàng lưng thon , tay kia thì nhấn đầu của thục phụ mạnh xuống đất , đến khi không nghe được nàng tiếng rên la.
" Vâng "
Nữ hai được Dương Thần vuốt ve càng vui sướng lấy thêm lòng dũng cảm , hai tay lại cầm súng lục chỉ thẳng vào đầu của trung niên.
" Kh!.
.
ô!.
n!.
g!.
.
đ!.
ừ! n!.
.
g! "
Trung niên thấy vậy có gắng dùng hết sức vùng vẫy miệng cố hé ra cầu xin.
" Hừ "
Dương Thần hừ một tiếng chân dùng sức.
" Ầm "
Đem đầu của trung niên cho nhấn xuống.
" Bắn hắn "
Dương Thần quay đầu nhìn lấy nữ hài nói.
" Vâng "
Nữ hài rất nghe lời vì đã bắn một lần nên có thêm dũng khí lần nữa bóp cò.
" Đùng "
Một tiếng nữa vang lên , viên đạn bay ra khỏi nòng súng xuyên qua đầu của trung niên , đem hắn cho bắn chết.
" Làm tốt lắm ha ha "
Dương Thần nhìn thấy nữ hài nghe lời đem hai tên cho bắn chết , hai mắt liền trở lại bình thường tay ấn đầu thục phụ cũng buôn ra , đem nữ hài ôm lên mà cười rất hài lòng.
" Ca ca ngươi sẽ dẫn ta theo ngươi hả , ngươi không chán ghét ta khuôn mặt "
Nữ hài được ôm thì cũng vui vẽ , nhưng vẫn có chút rục rè , hai tay ôm cổ hắn hỏi , hai mắt có chút mong đợi nhìn hắn.
" Đúng vậy , sau này theo ta , không ai dám ức hiếp ngươi , nếu có người nói xấu hay khinh bỉ ngươi , thì đem bọn họ đánh hay giết đều được , mọi chuyện có ta lo "
Dương Thần đáp một tiếng , đưa tay vuốt ve khuôn mặt có vết bớt làm nữ hài xấu xí nói.
" Tốt "
Nữ hài nghe vậy liền vui vẽ gật đầu , tuy giết người làm nàng sợ hãi , nhưng thấy đại ca ca mang lại ấm áp liền đem sự sợ hãi cho biến mất.
" Ngươi tên gì "
Dương Thần ôm lấy nữ hài rời đi nói , hắn đã thông chi cho đàn em , sẽ có người lại xử lý hai thi thể này , còn thục phụ hắn cũng không để ý đến.
" Muôi tên Linh nhi "
Nữ hài vui vẽ nói ra tên của mình.
" Tốt Linh nhi chúng ta đi "
Dương Thần ôm lấy nữ hài bước đi.
" Ca ca có thể mang theo mẹ của muội không "
Linh nhi khi được ôm tới cửa lại quay đầu nhìn thấy mẹ mình hai mắt có chút vô thần đầu tóc bù xù ngồi tại chổ.
Nàng tuy còn nhỏ nhưng vẫn biết nếu phụ thân chết rồi , mẹ nàng là một nữ nhân mà ở khu ổ chuột này một mình , chắc chắn sẽ bị mấy tên lưu manh hay côn đồ đem bắt và gian dâm.
" Ngươi không ghét nàng "
Dương Thần nhìn lấy Linh nhi hỏi.
" Không , mẹ không có ức hiếp ta "
Linh nhi lắc đầu nói.
" Vậy được "
Dương Thần liền gật đầu đi lại đem vô thần thục phụ vác lên vai rời đi hướng nhà mình đi tới , cũng không có đi thử súng.
" Kẹt "
Không lâu đi về tới xưởng để hai nữ lên xe rồi chạy về biệt thự.
" Muội tắm đi xong ta dẫn đi mua quần áo mới "
Đi vào trong nhà hướng Linh nhi nói một tiếng , rồi quay đầu nhìn lấy thục phụ nói " Ngươi cũng tắm rửa sạch rồi đi theo mua quần áo "
" Vâng "
Thục phụ từ lúc Dương Thần ôm lấy nữ nhi rời đi nên sợ hãi sau này một mình tình cảnh mà vô thần , mà được nữ nhi bảo cho mình đi theo nên lúc bị Dương Thần cho vác lên vai thì đã có tinh thần lại , khi thấy Dương Thần nhìn có chút sợ hãi mà gật đầu đáp ứng.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...