Dương Thần đi ra tầng hầm hướng đến một phướng hướng có khu đất trống trải đi lại , đi được một lúc thì nghe được một tiếng quát mắng.
" Mẹ mày , đầu tai tinh có cái bánh bao cũng không cho anh mày hả "
Dương Thần quay đầu nhìn , thấy được một tên trung niên gầy gò , cả người hơi bẩn thiểu , sau lưng là một tên nhóc chừng mười hai mười ba tuổi , mà trung niên đang quát mắng là một tiểu nữ hài chừng 10 tuổi , thân thể có chút gầy gò đặc biệt trên má còn có một vết bớt lớn màu đỏ , làm cho khuôn mắt có chút tinh xảo cho xấu đi.
" Nhưng mà bửa nay con đi rửa chén tiền đều đưa cho cha hết , bửa nay người ta cho con cái bánh này chứ bộ , con cũng đã lâu không được ăn bánh bao , ai kêu anh trai toàn ở nhà "
Tiểu nữ hài hai mắt có chút ướt át muốn khóc , nhưng mà nàng quật cường không cho nước mắt chảy ra , hai tay nhỏ đem cái bánh bao dấu ở sau lưng.
" Mày còn cải , anh mày con trai , ở nhà giữ sức khỏe lớn lên mới đi làm nuôi cả nhà được , nó cũng lâu không có ăn , mày là nữ hài cũng là em nó không nhường cho anh mày à "
Trung niên nam tử nhìn lấy tiểu nữ hài có chút chán ghét nói.
" Mẹ mày , mày nhìn mày xấu xí còn là tai tinh , ăn gì mà ăn "
Trung niên nam tử nhìn lấy tiểu nữ hài muốn cải lời hay nói gì , hắn liền đưa tay lên.
" Ba "
Một tiếng , tát vào mặt nàng một cái , giựt lấy cái bánh bao đưa cho nam hài ở sau lưng.
Nữ hài bị đánh ngã ngồi xuống đất , hai mắt chảy ra từng giọt nước mắt , những vẫn không có khóc ra tiếng , chỉ có thể co vào một gốc mà ôm lấy hai đầu gối.
" Hừ "
Nam hài liền cầm lấy cái bánh bao ăn , còn đi lại đắt ý liếc mắt tiểu nữ hài một cái , mà bên trong nhà có một thục phụ khuôn mặt cũng hơi xinh , thân hình có chút tiều tụy nhìn thấy bên ngoài tình cảnh , chỉ thở dài một hơi không nói gì.
Dương Thần nhìn tiểu nữ hài nhớ đến mình quá khứ một cổ lửa giận trong lòng dâng.
" Ầm "
Dương Thần vì cắn nuốt nhiều linh hồn và thi thể mà tiêu hóa chưa hết , nên khi thấy cảnh này liền giận dữ khuôn măt vặn vẹo , hai mắt đã trở nên đỏ rực như màu máu , miệng nhe ra lộ đầy răng nhọn , một chân đưa lên đạp nát cánh cửa đi vào.
" Mẹ thằng nào "
Trung niêm nam tử nghe tiếng động trước cửa liền đứng lên quát to một tiếng.
" Ah ! quái vật ! "
Nam hài và tiểu nữ hài thấy Dương Thần thân hình cao lớn 1m8 khuôn mặt dữ tợn , liền sợ hãi kêu lên nhào qua ôm lấy chân của trung niên.
" Cút "
Trung niên thấy ôm mình một chân nữ hài liền không khách khí một chân đem đá ra.
" Bịch !.
"
Tiểu nữ hài bị đá ra lăn lộn vài vòng dưới đất , nảy giờ chịu ủy khuất thêm nhìn đến Dương Thần dữ tợn bộ dạng , chịu không được mà sợ hãi liền ô ! ô ! khóc lên.
" Mày là thằng nào "
Trung niên nam tử cũng là một tên côn đồ cũng không có sợ bộ dạng của Dương Thần , mà hùng hồn đi lên che lấy nam hài sau lưng hỏi.
" Ba "
Một tiếng , Dương Thần không nói câu nào mà đưa lên bàn tay to tát mạnh vào mặt trung niên nam tử.
" phốc "
Tại vì cường tráng thân thể nên Dương Thần một tát đem trung niên cho đánh bay , hàm răng bị đánh rụng vài cây miệng cũng phun máu tươi.
" Bịch "
Một tiếng , một chân đá vào bụng nam hài , đem nam hài đá bay đụng mạnh vào vách tường.
" Cha ! ah!.
ah!.
đau quá ! ô! ô! cha ơi ! ô! ô ! đau quá ! ô!.
ô! "
Nam hài ôm bụng miệng tràn máu tưới , không ngừng gào khóc kêu lấy trung niên.
" M! ẹ!.
mà!.
y!.
.
th!.
.
ằng!.
chó! "
Trung niên nam tử hàm răng bị tát cho rụng vài cây máu tươi không ngừng chảy ra , thấy mình con trai gào khóc liền nhào qua , chửi mắng không rõ âm thanh nói.
" Khà khà "
Dương Thần phun ra đầu lưỡi rắn cười một tiếng âm trầm , đưa bàn tay to nắm lấy khuôn mặt của trung niên nam tử , đem thân thể hắn nhắc lên khỏi mặt đất rồi ra sức đập mạnh xuống đất.
" Ầm "
Một tiếng , nam tử bị đánh xuống , làm mặt đất tạo thành một lổ thủng to , đem hắn cả người không ngừng co giựt.
" Th!.
a!.
ta! cầu !.
ng!.
ươi! "
Trung niên không ngừng co giựt thân thể , nhưng vẫn cố gắng mở miệng cầu xin.
" Ah !.
con trai ! lão công ! "
Vì quá trính đánh nhau quá nhanh chỉ có vài giây , thục phụ lúc này mới chạy ra tới thấy tình cảnh máu me của con trai và chồng , liền hét lên một tiếng sợ hãi mà nhào tới muốn đem Dương Thần đẩy ra , vì một chân Dương Thần còn ấn lấy đầu của trung niên nhấn xuống.
" Hừ "
Dương Thần một tay đở lấy cổ tay của thục phụ , tay còn lại nắm lấy tóc của nàng cũng đem đầu nàng ấn xuống đất mà hừ một tiếng.
" Ngươi tới "
Dương Thần lúc này một chân đạp lấy đầu của trung niên , chân còn lại cũng quỳ xuống , một tay thì ấn lấy đầu của thục phụ , hai mắt đỏ rực ngước lên nhìn lấy nữ hài , tay còn lại quẩy lấy nàng.
" Đừng !.
ô! ô! ăn ta !.
ô! ô! "
Nữ hài 10 tuổi có chút sợ hãi mà lắc đầu cùng hai tay mà khóc nói.
" Lại đây không ta ăn ngươi "
Dương Thần nhe ra hàm răng nhọn sắc bén hướng nữ hài hù.
" Ô! ô! ta! lại!.
ô! ô! "
Nữ hài có chút sợ hãi mà chạy lại.
" Ngươi ghét hắn và hận tên kia không , còn ả này nữa "
Dương Thần hai mắt rực đỏ nhìn lấy tiểu nữ hài một tay chỉ lấy trung niên và nam hài , sau cùng liếc nhìn thục phụ , cả ba không ngừng co giựt rên la vì đau đớn.
" Có ta hận hắn và ghét tên kia , còn mẹ ta không có ghét hay hận cũng không thích "
Nữ hai nghe Dương Thần nói vậy hai mắt bổng trở nên căm hận nhìn lấy trung niên và nam hài.
" Ngươi biết vì sau luôn bị ức hiếp như thế không "
Dương Thần nhìn lấy nữ hài hai mắt có chút hận thù , đưa tay lên vuốt ve bên má có vết bớt to làm xấu xí khuôn mặt.
" Không "
Nữ hài lúc nảy sợ hãi mà khóc khi Dương Thần hỏi đến ghét hận trung niên và nam hài , thì đã kiên cường mà trả lời.
" Đó là ngươi yếu đuối , mềm yếu , không có sức phản kháng nên sẽ bị ức hiếp , ta cho ngươi hai lựa chọn "
Dương Thần vuốt ve khuôn mặt vì vết bớt mà trở nên xấu xí và gầy gò nữ hài , bàn tay đưa lên hai ngón tay nói.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...