Cuồng Phi Sủng Vương


Cố Thanh Hy suýt sặc nước miếng.

Tên ngốc này đột nhiên thâm tình như thế làm gì vậy?
Có khi nào hắn tưởng nàng tới tìm hắn vì nhớ hắn không?
Cố Thanh Hy nhanh chóng đổi chủ đề, lấy bừa một cuốn sách trên bàn: “Chàng đang đọc sách gì mà nhiều thế?”
“Đừng chạm…”
Dạ Mặc Uyên vội va lên, muốn ngăn cản Cố Thanh Hy nhưng đã không kịp, nàng đã cầm sách lên mở ra.

“Phương pháp giáo dục trẻ em”.

“Hướng dẫn đặt tên”.

“Cơ bản về thanh luật”.

“Cách bồi bổ trong thời gian mang thai”.


“Còn cái này nữa, Đạo âm dương phu thê, phụt… Dạ Mặc Uyên, chàng đọc cái gì vậy?”
Mỗi lần Cố Thanh Hy nói một câu, vẻ mặt Dạ Mặc Uyên sẽ xấu hổ thêm một phần, hắn vội vàng cất những cuốn sách kia, làm ra vẻ bình tĩnh.

“Dạo này không biết Thanh Phong làm việc kiểu gì, sao lại đưa những thứ này cho bản vương nhỉ? Ngày mai bản vương sẽ sai người đốt hết”.

Cố Thanh Hy lười biếng ngồi dựa vào giường quý phi, cười như không cười liếc xéo hắn.

“Vương gia, thật ra đọc cái này không có gì phải xấu hổ.

Chàng yên tâm, ta sẽ không nói ra ngoài”.

“Chết tiệt, bản vương là ai mà cần phải đọc những cuốn sách đó?”
“Vâng vâng vâng, vương gia dưới một người, trên vạn người, quyền thế ngập trời, muốn gió được gió, muốn mưa được mưa, đâu cần phải đọc những thứ này.

Có điều vương gia, ta hỏi chàng một câu nhé, chàng muốn có một đứa con lắm hả?”

“Bản vương không ngại có con”.

Câu này của hắn đã thừa nhận theo cách trá hình rằng hắn muốn có con, một đứa con của hắn và Cố Thanh Hy.

Cố Thanh Hy đã hiểu đại khái ý của hắn.

Trước đây hai chân hắn tàn phế, có lẽ không thể sống như người bình thường.

Bây giờ hai chân hắn đã bình phục, muốn có con cũng bình thường.

Nể tình hắn đã giúp nàng nhiều chuyện, nàng sẽ bỏ ra chút công sức tìm thiếp thất cho hắn, giúp hắn sinh vài đứa bé mập mạp, sớm ngày nối dõi tông đường.

“Vương gia, chàng thích nữ nhân thế nào?”
“Nàng hỏi việc này làm gì?”
“Không có gì, ta chỉ tâm sự thôi”, Cố Thanh Hy giả vờ lấy một cuốn sách che mặt mình, sau đó quan sát thư phòng từ góc độ Dạ Mặc Uyên không nhìn thấy.

Dạ Mặc Uyên vui vẻ, cuối cùng nữ nhân này cũng có chút lương tâm rồi.

.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận