Cuồng Phi Sủng Vương


Vương phi nương nương dám gọi thẳng tên của ma chủ, còn dám bảo ma chủ cút ra đây, nàng không sợ ma chủ ghi hận, từ đó lấy mạng nàng sao?
Điều khiến họ kinh ngạc hơn đó là ma chủ còn nhẹ nhàng trả lời: “Được rồi được rồi, người ta sẽ tới ngay”.

Ặc…
Giọng nói này có ngọt ngào quá không?
Lẽ nào người đến không phải ma chủ?
Dạ Mặc Uyên liên tục cười khẩy.

Nữ nhân mà Dạ Mặc Uyên hắn thích, trừ phi hắn không cần nữa, nếu không thì cả thiên hạ không ai có thể giành.

Một bóng dáng màu đỏ chợt lướt qua, ngay sau đó một mỹ thiếu niên tuyệt sắc đã đứng trong chính đường.

Mọi người đều kinh ngạc, thân pháp của người này nhanh quá, hắn ta đến từ khi nào?
Lại nhìn hắn ta, trông hắn ta không lớn lắm, khoảng chừng hai mươi tuổi.

Hắn ta mặc bộ quần áo đỏ rực, xẻ ngực thoạt nhìn rất gợi cảm.


Mái tóc đen nhánh xoã tung như thác nước, nhìn có vẻ thoải mái nhưng lại có phần quyến rũ.

Hắn ta rất đẹp, một vẻ đẹp phi giới tính, đẹp đến mức không giống người phàm, chỉ có thể miêu tả bằng hai chữ yêu nghiệt.

Điều làm mọi người tò mò hơn là đôi mắt của hắn ta.

Hắn ta có một đôi mắt hai màu, một đen một lam nhạt.

“Nam nhân này là ai?”
“Không biết nữa, ta chưa gặp bao giờ, chẳng lẽ là công tử của thế gia nào đó? Nhưng nhìn hắn ta lạ mắt lắm”.

Trong đám đông, mọi người bàn tán xôn xao.

Từ khi nào thành Đế Đô lại xuất hiện một vị mỹ nam như thế?
Trong nhóm khách khứa đông nghịt chỉ có Thượng Quan Sở nhận ra Tư Mạc Phi.


Hắn ta cười nhạt, hàm chứa vài phần hiểu rõ như thể đã biết tiếp theo sẽ xảy ra chuyện gì.

Ma chủ vừa xuất hiện liền nhìn về phía Cố Thanh Hy.

Chỉ là khi nhìn thấy dung mạo tuyệt thế của Cố Thanh Hy, đôi mắt lười biếng của hắn ta chợt thoáng qua vẻ kinh ngạc, đôi môi đỏ mọng nở nụ cười yêu dã: “Tiểu tỷ tỷ thật xinh đẹp, A Mạc càng nhìn càng thích”.

Khoé miệng Cố Thanh Hy khẽ giật.

Hắn ta cố tình tới đây để quấy rối à?
Ngày đại hôn mà lại nói như thể nàng và hắn ta mập mờ lắm vậy.

Thanh Phong nổi giận: “Láo xược, vương phi nhà ta không phải ngươi có thể mơ tưởng…”
“Shh…”
Ma chủ nhẹ nhàng vung tay lên, một luồng sát khí vô hình đánh thẳng về phía Thanh Phong.

Luồng sát khí này nhìn như bình thường, thực chất nó ẩn chứa sức mạnh huỷ thiên diệt địa, một khi bị đánh trúng sẽ lập tức nổ tung thành sương máu.

Con ngươi Thanh Phong co rụt, hắn ta muốn tránh nhưng không thể tránh được, bởi vì chưởng lực kia quá nhanh.




Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui