“Minh vương đúng là không giống.” Viên Chiêu Quân ha ha cười, “Ta không phải là người cũng không phải là quỷ.”
“Vậy ngươi là cái gì? Chẳng lẽ không không phải quỷ?” Trầm Tuấn Hiên cau mày.
Viên Chiêu Quân nhìn mặt hắn và Quả Tĩnh giống nhau, lại nghĩ đếnhắn là Minh vương, cau mày tức giận: “Ngươi mới là không phải người không phải quỷ, ta là thần. Ta không biết, ngươi đối với chính ngươi thật đúng là hung ác.” Nàng suy nghĩ Minh vương chia làm hai linh hồn đầu thai tại sao lại đều có cảm tình với nàng đây? Chẳng lẽ là tiểu tử này đang đùa nàng!
Trầm Tuấn Hiên nhìn chằm chằm mặt của Viên Chiêu Quân, không khỏi cười lớn, “Chiêu Quân, ngươi thật đúng là biết nói giỡn, ta biết ngay ngươi không chết! Ngươi không chết có thể trở lại bêncạnh ta thì thật tốt.” ' Hắn nói xong định tiến lên ôm Viên Chiêu Quân.
Diêm Vương ẩn thân, Trầm Tuấn Hiên sẽ không thấy Diêm vương tồn tại. Hắn muốn ôm Viên Chiêu Quân,Viên Chiêu Quân lui một bước, nói: “Đi thôi!Đi với ta tới một chỗ.”
Trầm Tuấn Hiên không biết rõ Viên Chiêu Quân đang nói cái gì, cười nói: “Đi nơi nào? Chiêu Quân trở lại chẳng lẽ muốn đi đăng kí kết hôn vói ta sao?” Hắn là nửa nói đùa nửa thật, cũng coi là cầu hôn.
Viên Chiêu Quân nghe lòi này liền nhức đầu xoa huyệt thái dương một cái, liếc nhìn mặt của Trầm Tuấn Hiên nói:“Không có tâm tình đùa với ngươi, ta mặc kệ ngươi bây giờ là thân phận gì, nếu là công tử nhà họ Thẩm, về ngươi sau có thể trở về tiếp tục làm Đại Thiếu Gia. Nhưng mà bây giờ ngươi phải đi theo ta.” Viên Chiêu Quân đã cảm thấy này Minh vương thật sự đáng hận, nàng ra đời ở hiện đại thì nhất định là Minh vương đã làm.
“Đi đâu?” Trầm Tuấn Hiên nhíu mày hỏi.
“Đi cổ đại.” Viên Chiêu Quân nói xong nhìn về phía Diêm vương ẩn thân nói: “Hành động thôi.”
Diêm Vương gật đầu một cái, độtnhiên hiện thân, Trầm Tuấn Hiên sợ đến nhảy dựng lên, nhìn Diêm Vương nói: “A! Ngươi là quỷ!”
“Cái quỷ gì? Hắn cao cấp hơn nhiều, hắn là Diêm Vương.” Viên Chiêu Quân nhìn bộ dáng của Trầm Tuấn Hiên cảm thấy ngạc nhiên, cũng không thể nghĩ chính hắnlà một nửa linh hồn Minh vương. Nếu như nói Minh vương sợ quỷ, đây không phải là chê cười sao?
“Diêm Vương? Chiêu Quân không phải chết rồi chứ! Ta không muốn đi xuống cùng ngươi, ngươi bỏ qua cho ta đi!” Trầm Tuấn Hiên kêu to.
Lúc này Diêm Vươrrg bắt đầu khởi động cánh cửa thời không.
Viên Chiêu Quân cũng rất có tâm tưcười nói: “Kêu là cái gì, theo ta có cái gì không tốt, còn nói là bạn tốt cái gì, ta thấy ngươi chính là sợ chết.”
Trầm Tuấn Hiên bị chặn không thốt nên lời, mà lúc này một lực lượng cường đại đem bọn họ vào cánh cửa thời không, bọn họ cùng nhau xuyên đến đảo Thần Tiên.
----
Lại nói khi Viên Chiêu Quân cùng VũVăn Dục đưa đám người Quả Tĩnh đưa đến đảo Thần Tiên, mọi người liền lập tức đi tìm Đông Phương Thanh giúp một tay. Đông Phương Thanh cũng là mặt cao thâm nói: “Chuyện này ta không xen vào, đây là ân oán giữa bọn họ, để hắn tự mình giải quyết.”
“Vậy ngươiđưa ta đi tiên sơn, ta muốn đi giúp Chiêu Quân.” Quả Tĩnh nói.
Đông Phương Thanh cười nhạt, “Ngươi đi cũng không thay đổi được gì.” Đối với Quả Tĩnh là một nửa linh hồn sở sinh của Minh vương. Đông Phương Thanh cũng không có tính đến, chỉ là mỗi lần thấy Quả Tĩnh đều cảm thấy người này không giống người bình thường.
“Như vậychúng ta phải làm sao? Trơ mắt nhìn đồ đệ của ta chết sao?” Tôn Hồng kích động nói.
“Linh thần sẽ không chết, các ngươi yên tâm. Vũ Văn Dục là thần chủ, Ma Thần cũng không giết hắn được. Ma Thần có thể khiến đại hạ đại loạn,nhưng không thể giết Thần Chủ, cũng không thể giết linh thần, chỉ là nếu bọn họ muốn phong ấn. Ma Thần lần nữa cũng không phải là chuyện dễ.” Đông Phương Thanh nói.
Mọi người nghe được cũng không hiểu rõ, chỉ hiểu là Viên Chiêu Quân sẽ không chết, Vũ Văn Dục cũng không chết, như vậy Ma Thần đối với bọn họ không có uy hiếp nào, chỉ có uy hiếp người đời.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...