Tôi: “Việc không thể chậm trễ, cháu nhất định phải rời khỏi đây.
Viên nãi nãi, cầu xin người mau đi mời Tổ Sư Gia tới.”Viên nãi nãi: “Người đã đi về cõi tiên rồi, không biết hiện giờ linh hồn đang ở đâu.
Ta sẽ thiết trận ở trong sân, hai đứa hãy hết sức trông coi, ngăn cản quỷ tiến vào.”Bà vừa nói vừa quay người, từ trong ngăn tủ lấy ra hai cuốn sách đạo đưa cho tôi và Viên Doanh.Viên nãi nãi: “Thiết trận cần phải có hai giờ đồng hồ để chuẩn bị, khoảng thời gian này hai đứa hãy cẩn thận nghiên cứu, ta sẽ chuẩn bị cho các con các pháp khí có thể dùng được.”Cuốn sách nhẹ nhàng đặt lên tay của tôi nhưng tôi lại cảm thấy trọng lượng của hòn đá nặng mấy cân.
Khi thiết trận không thể làm phiền, một khi nhiễu loạn sẽ bị lọt vào phản phệ.Tôi thận trọng gật đầu, sau khi Viên nãi nãi rời đi, tôi với Viên Doanh nghiêm túc xem sách.
Trong mắt của Viên Doanh không còn sự vui sướng lúc mới tỉnh dậy nữa, linh hồn rời khỏi cơ thể bay lượn với trời, theo lời của người bình thường mà nói là một chuyện đáng kinh ngạc.Nhưng hiện tại có việc quan trọng hơn cần phải làm.Nghiêm túc làm việc, chỉ có thể cảm thấy thời gian trôi rất nhanh, công phu ‘nhoáng một cái’ thì hai tiếng đồng hồ đã trôi qua.
Viên nãi nãi đã ở bên ngoài gọi chúng tôi.Tôi và Viên Doanh buông sách đạo xuống, sau khi đi ra ngoài đình viện, tôi nhìn thấy trên mặt đất để rất nhiều thứ.Dây đồng, dây thừng đỏ, máu chó, thau đồng, gương đồng, tơ đỏ tơ vàng và nhiều thứ khác nữa.Viên nãi nãi mặc đạo bào ngồi ở trung tâm, đông nam tây bắc toàn bộ các hướng đều thắp nến, mặt ngoài in thiếp vàng mà thành.Viên nãi nãi: “Bắt đầu rồi, hai cửa trước và sau của đình viện, hai đứa hãy canh chừng.Dứt lời, Viên nãi nãi nhắm mắt lại, bắt đầu niệm.
Không bao lâu, bầu trời xanh thẳm bắt đầu biến thành âm trầm.
Ánh mặt trời tản đi, cuồng phong gào thét.
Nhưng bất luận thổi như thế nào nến cũng không bị dập tắt.Tôi và Viên Doanh chia nhau pháp khí, canh giữ ở hai cửa đông nam, vạn phần cảnh giác.
Không biết qua bao lâu, gió ngừng lại nhưng bầu trời vẫn tối đen như cũ.Tôi đứng thẳng tắp, không dám có nửa phần buông lỏng.
Thiết trận mời Tổ Sư Gia, một khi thành công, đối phó với quỷ nhà Thanh sẽ có sự bảo hộ.
Con quỷ đó nhìn thấy cao nhân thì sẽ không hành động thiếu suy nghĩ.Viên nãi nãi: “Phóng!”Một tiếng lưu loát, tôi nhìn thấy trên trời xuất hiện một tán ô màu kim, giống như hơi giao động trong gió.
Kim ô có dấu ấn của sư môn.
Sau khi Tổ Sư Gia thấy thì sẽ tới.
Chỉ là không biết ngài có trông thấy hay không.Kim ô lên trên không không bao lâu, một đạo ánh dương đột nhiên phá tan mây đen, chiếu trên kim ô.Xoảng! Kim ô bị rơi xuống mặt đất, ánh mặt trời tản đi.
Cánh cửa mà Viên Doanh canh giữ đột nhiên nổ tung mà tôi ở đây thì lại bình an vô sự.Viên nãi nãi vẫn nhắm mắt như cũ, ở xung quanh bà đã thiết bình phong, bà không thể cảm nhận được sự việc phát sinh ở bên ngoài.Tôi: “Viên Doanh, nếu chống đỡ không được thì gọi mình, mình sẽ tới giúp cậu!”Viên Doanh: “Không cần,vạn nhất cậu đi rồi, quỷ từ bên đó xông vào vậy thì xong rồi! Cậu đừng để ý tới mình, một lòng canh giữ.”Nói xong, tôi thấy cô ấy lấy ra một lá bùa, dán lên cửa.
Lúc cô ấy cúi người với lấy tơ đỏ và dây đồng, tôi nhìn thấy một bàn tay máu xuyên thấu qua ván cửa duỗi vào trong, cực kỳ khủng bố, bàn tay đó muốn nắm lấy tóc của Viên Doanh.Tôi: “Mau hắt bát máu chó!”Tôi gấp muốn chết, chỉ sợ Viên Doanh xảy ra chuyện.
Cũng may cô ấy phản ứng nhanh nấp đi, rót máu chó lên, con quỷ lập tức thống khổ, những chỗ máu chó dính vào bắt đầu bốc lên khói đen.Con quỷ đó chắc đã bị hôi phi yên diệt rồi.Vào lúc tôi thở ra một ngụm khí thì bên cửa của Viên Doanh lại vang lên càng lớn.
Không chỉ một cánh tay mà có rất nhiều cánh tay cùng duỗi vào trong, còn có cả đầu quỷ đánh tường tấn công!Thế nhưng tôi bên này lại gió êm sóng lặng, thần kì mà quỷ dị.Vào lúc tôi một lòng muốn chạy tới đó thì không biết có thứ gì đó túm lấy vạt áo tôi.
Môi của tôi mím chặt, lấy đồng tiền ném qua.“Loại pháp khí đơn giản này đối với ta mà nói vô dụng.”Mắt của tôi trừng lớn, là hắn ta, quỷ nhà Thanh!.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...