Cuồng Ma Sủng Nữ


Giống như đóa hoa hồng xinh đẹp nở rộ trong ngày mà hè, Thủy Nhi đôi mắt bỗng rực sáng như ánh mặt trời chói chang nhất ! Ánh sáng ấy nhất thời làm Lam Điện Diễm có phần ngẩn người mê muội.
“Cha !” Theo sau tiếng gọi có âm thanh vang vọng và trong suôt như tiếng chuông Thủy Nhi lao vào vòng tay Lam Điện Diễm .
Lam Điện Diễm bị động tiếp nhận thân thể Thủy Nhi lọt vào trong lòng mình ,khẽ nhăn mày , lúc này đây hắn mới ý thức được mình trong lúc xúc động nhất thời đã gây nê một chuyện không thể cứu vãn nổi! (hana : Lam ca thích bỏ xừ còn làm bộ nữa…………………Lam ca : *liếc mắt*……….ta : chạy…..)
Cho dù Lam Điện Diễm có con trai và con gái nuôi đi nữa thì cũng chưa từng có người nào dám gọi hắn một tiếng “cha” ,mà chỉ kêu hắn là “Blue”.

Hắn vẫn là lần đầu tiên dễ dàng tha thứ cho việc một người nào đó gọi hắn là “cha” .
Bất quá, Cảm giác này cũng không nên phá hỏng.

( hana : ca ấy lợi dụng chiếm tiện nghi nè)
Nàng là cô nhi ,không phải sao? Nàng cũng có một thân thủ vô cùng linh hoạt ,không phải sao? Nếu điều kiện phù hợp như vậy thì phải mang về thôi !
Lam Điện Diễm ôm thân thể mềm nhỏ của Thủy Nhi trong lòng tự nghĩ an ủi bản thân mình .Bất chợt ánh mắt hắn đột nhiên thay đổi khác thường,hắn nhanh chóng ôm Thủy Nhi hướng về một góc, đồng thời rút “Thụy Sỹ mã tấu” hướng về phía bồn nước phóng tới ,cũng lúc đó đồng thời vang lên tiếng hét (hana : Thụy Sỹ mã tấu ở đây là một loại dao đa năng nhỏ được ản xuút ở Thụy Sỹ thì phải.khá là nổi tiếng nữa.cậu ta cũng ó 1 cái nè.có dao,kéo,tu vit,mở bia,mở rươu….đại loại là vô cùng nìu thư.ta không biết dùng từ nào thay thế nên để tế.nghe cuũng giang hồ đấy chứ.hắc hắc)

“Dừng tay!”
Thủy Nhi thât nhanh tay ngăn Lam Điện Diễm.
“Dừng tay! Nó là ban tốt của con nha !”
Lại đồng thời khí ấy vang lên hai âm thanh.
Một cái phát ra phía bồn nước một cái khác phát ra phía cửa sổ !
Vẹt “trắng” liếc mắt nhìn Lam Điện Diễm một cái sau đó bay đến đậu trên vai Thủy Nhi .
Người Thủy Nhi khẽ vương một chút lông của chú vẹt.

Nhanh chóng thoát ra khỏi vòng tay của Lam Điện Diễm đối với nơi phát ra âm thanh xèo xèo phía bồn nước hướng cánh tay nhỏ ra, một con rắn nhỏ màu xanh liền vặn veo thân mình hướng phía Thủy Nhi bơi tới ,thoáng cái đã nằm trên tay Thủy Nhi .
Lam Điện Diễm nhíu chặt chân mày, hắn giờ mới ý thức đươc việc mình lại hành động một cách không cần thiết,thật không sáng suốt.sao hắn có thể quên con gái nuôi “mới” của hắn kỳ quặc thế nào chứ .!
Hắn biết ở Phi Châu có một laoij rắn nhỏ có chứa một laoi kịch độc.Thân thể nhỏ như tơ, toàn thân một màu xanh biếc, đăc biệt chỉ cần bị loại độc của nó dính phải thì không ai có thể qua khỏi cửa tử !
Mà Thủy Nhi con gái hắn rốt cuộc thế nào lại đi nuôi dưỡng loại động vật nguy hiểm này làm vật cưng chứ !

Thủy Nhi vui vẻ cầm con rắn nhỏ đi đến trước mặt Lam Điện Diễm giới thiệu : “Huyễn Vũ, Đại Thanh, đây là cha ta, cha ta tới để đón ta.

Ngoan, kêu cha đi.”
Quả thật con vẹt kia ngoan ngoãn kêu lên một tiếng “cha”.

”tiểu thanh xà” cũng hướng phía Lam Điện Diềm phát ra âm thanh xì xèo như đồng tình.
Trán Lam Điện Diễm lúc này đã lám tám mồ hôi lạnh ,hắn chưa từng nghĩ đến chuyện khi hắn thu nhân người con gái nuôi này sẽ phải thu nhận thêm một con rắn nhỏ và một con chim Anh Vũ !
Lam Điện Diễm lại thấy Thủy Nhi bê lên nào là cá nướng,hoa quả dại , còn có bánh và nước trái cây , hắn nếm thử thì phát hiện những món này quả thật hương vị không khác gì những thứ ắn đã từng ăn qua.Nhịn không được hắn hỏi : “Ngươi học làm những thứ này ở đâu ?”
Thủy Nhi chỉ lên giá sách nói “ Mẹ ta nói những thứ này là cả một kho tàng quý giá.”
Lam Điện Diễm đi về phía giá sách xem xét một lượt thì thấy sách được sắp xếp rất cẩn thận.được chia ra từng khu vược.Nhìn kỹ hắn có thể thấy ở đây có trừ các loại sách có kiến thức phổ thông ra còn có cả các loại sách về quân sự, kinh tế, chính trị,sách tiếng anh, tiếng trung, còn có các loại tạp chí mà thời hạn ấn hành gần nhất là sáu tháng trước.
Xem ra người mẹ thần thần bí bí này cũng không hi vọng con gái của mình bị tách rời khỏi thế giới hiên đại.

Lam Điện Diễm suy nghĩ một chút rồi nhìn Thủy Nhi hỏi : “Ngươi có Kim Từ Điển sao ?”Không có thày dạy tất nhiên sẽ cần đến Kim Từ Điển để tự học.
Thủy Nhi khẽ gật đầu, đi tới giá sách lấy ra một cái máy kim từ điển ,bên cạnh đó còn có rất nhiều khối pin dự trữ.
Lam Điện Diễm nhìn chăm chú vào cái máy quay lại nhìn thẳng vào Thủy Nhi nói: “Ngươi xác định muốn cùng ta rời khỏi nơi này sao?”
Thủy Nhi dùng sức gật gật đầu.
Lam Điện Diễm lo lắng một chút rồi cầm láy chiếc máy,nhanh chóng lị rut “Thụy Sỹ mã tấu” ra sau đó nhanh chóng tháo tháo dỡ dỡ máy.
Thủy Nhi khó hiểu hỏi !
“Ngươi muốn cái làm gì! Tại sao lại mang kim từ điển của ta phá tan ra như thế ???”
Lam Điện Diễm vẫn không ngùng động tác ,chỉ một lát sau trước mắt hắn đã là một đống linh kiện rời rạc.kim từ điển bây giờ chỉ còn là đống linh kiện rời rạc.lúc này hắn mới mở miệng nói : “Đợi thoát khỏi nơi này ta sẽ mua cho ngươi cái khác, muốn bao nhiêu có bấy nhiêu !”
“Vì sao ?” Thủy Nhi đau lòng nhìn ki từ điển của mình giờ đã tan tành thắc mắc.
Lam Điện Diễm không có thời gian cũng không có đủ kiên nhẫn mà giải thích lý do với Thủy Nhi,chỉ một lát sau đống linh kiện hỗn độn kia đã biến thành một thứ nhìn giống như một cái máy phát tín hiệu tạm thời.nhìn thấy thiết bị hoạt động hắn tin chắc mình đã lắp ráp thành công .
Lam Điện Diễm đi ra khỏi nhà nhanh chóng leo lên cây đại thụ chọn một cành cao nhất đem buộc chặt thiết bị kia vào.Lúc này hắn chỉ có thể làm một việc đó là chờ đợi mà thôi .
Thủy Nhi đứng ở nóc nhà, hai cánh tay nhỏ bé chống vào cái eo thon nhỏ ,hai mắt mở to thở phí phí trừng mắt nhìn Lam Điện Diễm.
Lam Điện Diễm lạnh lùng đi ngang qua Thủy Nhi giọng nói mang theo sự uy nghiêm của hắn vang lên “nếu làm con gái của ta thứ nhất là phải biết phục tùng,kế đến là tuyệt đối không đươc hỏi vì sao .”
Một khi Lam Điện Diễm hắn đã quyết định thu nhận nàng làm con gái nuôi thì hắn sẽ không cần phải quan tâm thân phận trước đây của nàng là gì .

Hắn chỉ coi trọng bản thân hắn,những thứ khác hắn không bao giờ để vào trong mắt.
“Con gái?” Thủy Nhi tự thì thào sau đó niềm vui mừng hạnh phúc hiên rõ lên khuôn mặt xinh đẹp của nàng : “ta hiện tại là con gái của cha , nàng đích thực đã có cha nha !”
Thủy Nhi bám vào đám dây leo khẽ thả người trượt xuống đã ngồi ngay trên lưng Tiểu Ngoan.giọng vui mừng nói “Đi, chúng ta đi chúc mừng một chút!”
Tiểu Ngoan bị cuốn hút bởi không khí hanh phúc của chủ nhân, nhếch lên cái vòi ngao ngao hai tiếng, mang theo Thủy Nhi chạy thẳng về phía trước.Rất nhanh đã đến được nơi cần đến .
Nơi Thủy Nhi đến có thể được ví như tiên cảnh sơn cốc.

Sơn cốc một mặt là những thác nước thật lớn, rắc rối quẩn lấy nhau cao lên đến trời thật hùng vĩ,thế nhưng bên dưới lại là một hồ nước trong xanh vô cũng xinh đẹp.Thỉnh thoảng có một vài đàn chim nhỏ khẽ lướt trên mặt noowcs êm đềm.Bên bờ là thảm cỏ xanh mướt trải dài, khawpsnoiw các loại hoa dại mọc đầy thật sự là vô cũng hoa mỹ.
Thủy Nhi nhảy xuống khỏi cặp ngà voi của Tiểu Ngoan nhanh chóng băng qua thảm cỏ đi thẳng về phía trước,chỉ bằng một động tác đã khiến cả cơ thể chìm trong làn nước xanh mát kia.Tiểu Ngoan cũng nhanh chóng nhảy xuống cùng chơi đùa vơi chủ nhân.Đôi khi lại ngao ngao lên mấy tiếng rồi dùng chiếc vòi dài phun nước về phía Thủy Nhi .
Thủy Nhi hạnh phúc chơi đùa vùa liên lục tránh né đòn tán công của Tiểu Ngoan vừa hạnh phúc nói với Tiểu Ngoan : “Tiểu Ngoan, ta có cha nha!”
Tiểu Ngoan lúc này chỉ buồn bã cú đầu.
Đúng vậy, ngươi có cha , rồi ngươi sẽ phải rời khỏi nơi đây,không phải sao?
Thủy Nhi không thể nghĩ nhiều như vậy trong lúc này, vẫn hạnh phúc cười haha mà không phát hiện ra nỗi buồn trong lòng vật cưng Tiểu Ngoan.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận