Cuồng Ma Sủng Nữ
Thủy Nhi do không biết nên nàng định đưa tay tháo băng dính trên miệng Anh Ny.
Anh Ny vội quay người tránh đôi tay đáng vươn tới.
-“Dừng tay!!!” – Tim Lam Điện Diễm suýt ngừng đập ! Tiểu nha đầu này đang làm gì vậy!!!
Lam Điện Diễm nhanh chóng đuổi theo, một tay ôm lấy bé nhảy sang cột thuyền bên cạnh.
Sau đó hắn cẩn thận tháo gỡ bom hẹn giờ bên người Anh Ny.
Ca! Sợi dây màu lục cuối cùng cũng bị cắt đứt, thân thể của Anh Ny xem như tự do.
Nhưng còn ….
Lam Điện Diễm cau mày, tự hỏi xem làm thế nào giải quyết được “Chỉ Bạc Bom”.
Quan trọng nhất là có thể bảo toàn tính mạng nàng ta là được.
-“Cha, kia là cái gì ? Mạng nhện sao?” – Thủy Nhi hỏi.
-“Đúng, ngoan, ngươi đi xuống trước đi.
Mạng nhện này rất nguy hiểm.” – Lam Điện Diễm nhìn về phía chân trời.
Nếu bây giờ mặt trời nhô cao hơn một chút nữa thì đám “mạng nhiện” này sẽ lập tức kích nổ.
Hoặc nếu động tác có sai sót cũng lập tức bị nổ tung!!
-“Cha không đi cùng sao? Thủy Nhi không thể để cha một mình tại nơi nguy hiểm này.” – Ngữ khí nàng quật cường.
Nhìn vào bộ dáng đáng “công tác” của cha thật sự là rất đẹp ! Rất soái nga!!!
Trong lòng Lam Điện Diễm cảm thấy rất ấm áp, ngữ khí mang theo chút dụ dỗ -“Ngoan ! Thủy Nhi đi xuống ! Cha không có nguy hiểm!”
-“Cha muốn gỡ đám mạng nhện ấy xuống sao?” – Thủy Nhi vẫn cố chấp bám trụ trên cột thuyền.
-“Đúng vậy.
Nhưng phải lấy ra cùng một lúc, nếu chỉ lấy ra một sợi trước thì mạng nhện này sẽ nổ mạnh.” – Thủy Nhi không muốn đi xuống nên Lam Điện Diễm cũng không ép nàng.
Chỉ cần còn hắn ở đây thì hắn tuyệt đối sẽ không làm “vật nhỏ” này gặp nguy hiểm.
Hai tay Lam Điện Diễm không ngừng hoạt động , hắn dùng dây thừng cố đính cơ thể Anh Ny vào một góc độ tốt, nếu cần thiết, hắn sẽ không từ mỏi thủ đoạn! Mặc kệ nàng ta bị hủy dung hay tàn phế , miễn là đừng mất mạng là tốt ! Thân là “Dạ Sát” của Ám Dạ Môn , điều này hẳn nàng ta cũng đã chuẩn bị tốt rồi!
-“Nga , ta hiểu rồi, có phải là đem đống mạng nhện đó tập trung lại cùng một chỗ , biến một cái không có hình thể thành một chỉnh thể hoàn chỉnh sao ?” – Thủy Nhi ở bên cạnh vừa nhìn cha làm việc vừa nói.
Tựa như một tiểu hài tử “bình thường” cùng một người cha “bình thường” làm một công việc rất “bình thường” vậy!!!
Lam Điện Diễm nhanh chóng quay đầu, đôi mắt chợt lóe ra suy nghĩ gì đó.
-“Vật nhỏ , ngươi vừa nói cái gì?”
-“Ha ha , Cha , tỷ tỷ này thích chưng diện sao?” – Thủy Nhi vẫn tiếp tục hỏi.
-“Vừa nãy ngươi đã nói gì?” – Lam Điện Diễm nhíu mày, trong đầu có vừa có một ý tưởng hiện lên.
-“Cha nhìn thấy hổ phách chưa? Dùng “canh cá muối gân chân thú bì lợn” cũng có thể làm nga! Ha ha , chúng ta có thể gọi nó là “Thịt đông lạnh khăn trùm đầu hổ phách”.
Đem da của cá muối gân chân thú mang đi đông lạnh rùi đắp một tầng thịt bì lợn lên trên đó, đợi nó ngưng kết lại liền biến thành hổ phách a! Tơ nhiện mà gặp bì lợn đông lạnh đó thì tuyệt đối không thể nào đứt được!” – Thủy Nhi vừa nói vừa nuốt nước miếng… món canh vừa nãy nàng còn chưa uống xong mà …
Lam Điện Diễm chợt hiểu ra, mạnh mẽ hung Thủy Nhi một cái, đôi mắt sáng ngời nhìn bé –“ Vật nhỏ! Làm sao ngươi nghĩ ra được vậy!” – Đúng là chỉ cần món canh đó, hơn nữa nếu kết hợp với một ít chất hóa học có thành phần dược phẩm thì đảm bảo sẽ “vạn vô nhất thất” (ngàn vạn cái cũng không để lọt mất cái nào)
-“Vấn đề là tỷ tỷ này sẽ đồng ý để canh cá muối bì thị lợn ở trên đầu không?” – Thủy Nhi oai đầu hỏi.
Lam Điện Diễm bật cười, tiểu Thủy Nhi của hắn đúng là cứu tinh mà.
Tuyệt đỉnh thông minh nga!
Anh Ny sắc mặt không tốt lắm.
Nàng là nữ nhân nên đương nhiên xem sắc đẹp với sinh mạng là điều quan trọng a! Một mỹ nữ làm sao có thể cho phép bì lợn để trên đầu mình a! Huống hồ nàng lại đang ở trước mặt nam nhân mà mình sùng bái .
-“Ta đến khách sạn lấy canh!” – Thủy Nhi chuẩn bị trượt xuống
Lam Điện Diễm liền bắt lấy nàng –“ Đợi chút!” – Kỹ thuật lái xe của vật nhỏ quả thật không dám khen tặng!
Lam Điện Diễm vội lấy điện thoại, một lát sau, thủ hạ đã mang canh cá muối gân chân thú bì lợn lòng trắng trứng đến giao cho hắn.
Thủy Nhi thích làm vệc này , một bên Thủy Nhi vẫn mặc niệm tỷ tỷ chớ trách nàng, vậy mà một bên vẫn không chút lưu tình nào dùng đống canh đó đặt lên trên đầu Anh Ny.
Một tầng lại một tầng, một lần lại một lần.
Chỉ chốc lát sau, quả nhiên nhìn đầu Anh Ny thật giống khăn trìm đầu bằng cao su.
Đống “Chỉ bạc bom” kia quả nhiên là dính chặt vào miếng thịt đông màu hổ phách.
Lam Điện Diễm cẩn thận đem “Thịt đông lạnh khăn trùm đầu” trên đầu Anh Ny từ từ bỏ ra.
Nói cách khác, bây giờ Anh Ny có thể tự mình đào thoát.
Lam Điện Diễm xoay người nhìn Thủy Nhi –“ Thủy Nhi thật sự thích ngồi chỗ này nhìn thuyền sao?”
-“Thích.
Cha không cần trở về, ta còn muốn ở trên thuyền này hóng gió a!” – Thủy Nhi thông minh lập tức hiểu được ý ngầm trong lời nói của Lam Điện Diễm
-“ Nếu ta tặng cho ngươi hồ nước trên không lớn nhất thế giới này thì sao?” – Lam Điện Diễm dụ dỗ.
“ Thịt đông lạnh khăn trùm đầu bom này” tuy có điểm phiền toái nhưng quả thật rất hiệu quả.
Bình thường những chuyện râu ria này hắn không muốn xem đến nhưng nếu Thủy Nhi thích thì cho dù là hồ nước lớn này trong mắt hắn cũng chỉ như một hạt đậu xanh nhỏ.
Nếu nàng đã thích vậy thì không bàn tính gì nữa, “vật nhỏ” đã kiên trì như thế thì hắn sẽ đáp ứng nàng
-“Cha nói chuyện giữ lời đấy! Ta còn muốn một cái hồ lớn hơn nữa cơ!” – Thủy Nhi có một chút lòng tham nho nhỏ.
Khóe miệng Lam Điện Diễm gợi lên ý cười.
Hắn ôm Thủy Nhi –“ Như vậy thì , Bảo Bối! Hít vào!” – Một tiếng nổ mạnh vang lên, Lam Điện Diễm ôm Thủy Nhi nhảy xuống mặt hồ, Anh Ny cũng nhảy xuống theo.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...