Một giọng nam đầy từ tính trầm thấp kêu rên nỉ non bên tai , Thủy Nhi mơ màng mở mắt , trong khoảng không gian tối đen như mực , đập vào mắt nàng là một đôi mắt đang sáng ngời mang theo lửa tình cùng dã tính đang nhìn thẳng vào nàng.
Kia một đôi mắt như đang muốn thiêu đốt nàng , con ngươi mãnh liệt dậy sóng , được sự trợ giúp của màn đêm đen tối đôi mắt kia càng trở nên dọa người .
Đoi mắt kia khiến Thủy Nhi liên tưởng đến cảnh trong rừng rậm ,một mãnh hổ hay sư tử mới vồ được mồi , đó thật sự là đôi mắt của một con dã thú bắt được miếng môi ngon ưng ý.
(hana: ta miêu tả mà còn thấy hãi á….
Mik: =.= ))
Thủy Nhi chỉ nhìn đôi mắt đầy thú tính kia không quá một giây , theo phản xạ có điều kiện muốn kêu to lên , nhưng con mãnh thú kia thật nhanh tiến đến gần nàng , một ban tay nóng bỏng bịt kín miệng nàng không cho nàng kêu cứu , và đã ngăn chặn kịp thời một tiếng thét chói tai.
Sau đó đèn sáng .
Hóa ra mãnh thú “đánh úp” mình chính là ….Cha !
Khuôn mặt tuấn tú của Lam Điện Diễm tiến rất gần Thủy Nhi , bàn tay vẫn đang che lấy miệng nàng.
Hình ảnh như ngừng lại hai giây ! Tầm mắt hai người nhìn thẳng vào nhau hai giây ! (hana : sao lại là hai giây???)
Sau đó, Lam Điện Diễm chậm rãi buông tay .
“Cha !” Thủy Nhi hơi thở khó nhọc hỏi .
Lam Điện Diễm đôi mắt âm u khẽ lóe lên , thanh âm trầm thấp có phần hơi khàn khàn : “Là ta .”
Thủy Nhi nhìn quanh một vòng , lại nhìn cha …..sau đó nàng hung hăng nuốt nước miếng .
Ách ….Không biết có phải nàng đang đói hay không !
Áo ngủ màu trắng của Lam Điện Diễm đã gần như được mở hết các nút áo.
lọ ra cơ ngực màu đồng rắn chắc , mỗi một đường cong đều thật hoàn mỹ đến cực điểm , thật sự là …… nhìn thật tuyệt nha ! Nhất là “Cái kia” trước ngực nhìn trong suốt sáng bóng , nhìn thật khiến nàng “thèm ăn” nha.
Thủy Nhi thật không biết “cái trong suốt kia” chính là nước miếng của mình nha .
Thủy Nhi lại mạnh mẽ nuốt nuốt nước miếng , sờ sờ bụng , nhìn khuôn mặt tà mị tuấn mỹ của Lam Điện Diễm , hỏi một câu mười phần vô tội nhưng lại đúng vào trọng tâm của vấn đề : “Cha , thạch hoa quả của ta đâu ?”
“Cái gì?” Lam Điện Diễm nhíu mày , thanh âm vẫn có chút không rõ ràng , cực lực áp chế cảm xúc .
“Chính là ta vừa rùi đang ăn thạch hoa quả nha , thạch hoa quả của ta đâu ?” Thủy Nhi đáng thương lè lười liếm liếm môi , bụng nàng thật sự đói nha ! (hana : híc …soái ca của ta….
TN là thiên hạ đệ nhất bẩn …hum thì nôn lên người Lam ca , hum thì coi ca là thạch hoa quả ăn sạch sẽ…còn phun nước miếng lên nữa….đang gợi cảm thế đọc xuống thấy nước miếng thấy ghê á…mik nhỉ..
Mik: e hoàn toàn không có ý kiến =.=)
Lam Điện Diễm sắc mặt cứng ngắc lại , dục vọng trong lòng vừa mới áp chế thành công nhanh chóng bị khơi lên ! Chết tiệt , tiểu ma nữ này thật có sức ảnh hưởng !
Vừa rồi là cánh tay nhỏ bé cùng cánh môi mềm mại dán chặt trước ngực hắn tung hoành ngang dọc , hết sờ sờ lại hôn , thiếu chút nữa muốn lấy mạng hắn , hắn phải dùng đến “siêu ý chí” mới không chế để không điên cuồng “tàn sát” nàng.
Thế mà tiểu ma nữ kia lúc này lại chủ động muốn “ăn thạch hoa quả” sao ! (hana : Lam ca , xông lên đi , hana ủng hộ á….
mik cũng ủng hộ mik nhỉ … Mik: ủng hộ hai tay hai chân lun ..
“hắc hắc* ..
“kìm nén” rất có “hại” cho sức khỏe =.= )
Lam Điện Diễm sắc mặt tối đen đến dọa chết người , khóe môi run rẩy , mắt không hề nhìn nàng , là không dám nhìn nàng ?
Nhưng bộ dạng của Lam Điện Diễm lại khiến Thủy Nhi mười phần “Nghi ngờ” ….Bụng nàng lại kêu ….
Lam Điện Diễm phiền chán vò vò mái tóc .
Thủy Nhi nhìn Lam Điện Diễm không nhìn đến mình , càng thêm xác định suy nghĩ của mình là đúng .
Cha cam chịu ? Cha không quan tâm nàng?
Cha lần trước phạt nàng một lần không được ăn cơm cũng là lộ ra biểu tình này .
Thủy N0hi sờ sờ bụng mình , nghĩ đến chuyện Lam Điện Diễm lại muốn phạt không cho nàng ăn cái gì , cơn tức giận không biết từ đâu lại chạy đến , người lao lên bám lấy thắt lưng Lam Điện Diễm ,tay túm chặt lấy cổ áo ngủ của hắn “hung tợn kêu gao” : “Cha đem thạch hoa quả của ta vứt đi rồi đúng không ? Cha lại muốn phạt không cho ta ăn cơm sao ?Ta vì sao lại ở đây ? Ta lại làm sai cái gì chứ ? Vì sao cha luôn thích làm ta bị đói bụng ?” Tiểu ma nữ đã muốn đem hết chuyện mình say rượu làm loạn quên sạch ! Hiện tại nàng chỉ biết là , bụng của nàng đã nói cho nàng biết nàng đã lâu chưa được ăn gì ! (tính từ hôm qua mới là hai bữa chưa ăn thôi mà – lời tác giả nhứ các tình yêu)
“Chết tiệt! Đừng nhúc nhích!” Lam Điện Diễm gấp gáp thở một hơi mạnh , toàn bộ cơ bắp trên người căng cứng hết lên , hai tay cố định eo nhỏ của Thủy Nhi , không dám để nàng nhúc nhích (hana : sao ca không dám á ..hắc hắc *cười tà*)
“Ta cứ động , ta càng muốn động đấy , ta muốn ăn , ta muốn ăn , ta đói bụng , ta muốn có đồ ăn …..” hai tay Thủy Nhi cầm chặt cổ áo Lam Điện Diễm , thân thể không ngừng vặn vẹo , không ngững gào thét , cãi lộn .
Thủy Nhi vừa động đậy , khả năng tự chủ của Lam Điện Diễm đã sớm không cánh mà bay , hắn chỉ cảm thấy nhất thời khí huyết toàn thân truyền về một chỗ , hừ lạnh một tiếng , động tác nhanh như báo hoang , xoay người một cái đã thuận lợi đem Thủy Nhi đặt dưới thân mình , hơi thở hổn hển dồn dập ,giọng nói trầm thấp mang theo vẻ dụ hoặc , nộng đậm dục vọng , ánh mắt không chút che dấu ý định muốn xâm chiếm , muốn đem nàng “Ăn sạch” ,nuốt hết vào trong.
Nghiến răng ác độc nói : “ Vật nhỏ , đây là người tự mình dẫn xác đến nhé .” (hana : thịt đi ,thịt đi …..Lam ca …hana đói , hana cũng muốn ăn a…LC : hana ngoan , đợi tí ta cho miếng đùi……)
Không tốt ! Cha lại lộ ra biểu tình hung ác như mãnh thú khác thường nhìn Thủy Nhi , Thủy Nhi ánh mắt đỏ hồng , nuốt nuốt nước miếng , chột dạ nói : “Ta chỉ là đang đói bụng , ta nghĩ ta muốn ăn điểm tâm .”
Lam Điện Diễm đôi mắt đỏ ngầu , nóng bỏng như lò lửa , ánh mắt chứa đầy dục vọng cuồng dã lướt qua toàn thân Thủy Nhi ,chọc cho Thủy Nhi sợ hãi run rẩy .
Lam Điện Diễm khóe miệng vừa lòng lộ ra ý cười tà mị , tựa như dã thú gặp được “mồi ngon” yêu thích , lại giống như mãnh thú trước khi từ từ nhấm nháp con mồi , cẩn thận dùng mũi ngửi và đánh giá xem con mồi có ngon như bình thường không , vùi đầu vào sâu trong cổ Thủy Nhi hít một hơi thật sâu , sau đó ma mị dùng đâu lưỡi vờn nhẹ trên cổ nàng , thì thào , mị hoặc , thỏa mãn phát ra tiếng than nhẹ nhẹ : “Ta cũng rất muốn … điểm tâm”
Nhìn Lam Điện Diễm dần dần tới gần môi mình , hai má Thủy Nhi bắt đầu nóng lên , thân thể khẽ run nhẹ , bàn tay nhỏ nhắn cố gắng áp chết không cho thân thể nóng rực kia đến gần , sợ hãi nỉ non nói : “Cha…Cha…Ta không phải điểm tâm .”
Bộ dạng của cha như đang muốn ăn tươi nuốt sống nàng nha !
Bộ dạng cha lúc này thật đáng sợ nha !
Cha thật sự muốn ăn nàng nha! !
Lam Điện Diễm mang theo đôi mắt dã thú nhìn chằm chằm vào mắt Thủy Nhi , khóe miệng lộ ý cười tà mị , vươn tay ra bắt lấy hai cánh tay nhỏ bé xanh xao đang cố bám trụ trước ngực hắn , nhè nhẹ đem lại gần miệng mình , chậm rãi , tà mị , mút từng ngón , tứng ngón , giống như đang nhấm nháp “món ngon vô địch thiên hạ” , giọng nói nhẹ nhàng , nỉ non , trầm thấp : “Ân ….Thật sự rất ngon .” (hana : á sợ quá…ca này dọa TN hay muốn dọa cả ta đây…Mik đâu……thuốc trợ tim….nhanh nhanh….
Mik: khăn giấy luôn không Hana tỷ ? ….
Mik *xịt máu*)
Đầu ngón tay bị chiếc lưỡi ẩm ướt kia chạm vào kiến một cảm xúc mãnh liệt hiện lên , như có một luồng điện đang chạy qua người nàng , nhanh chóng truyền khắp chân tay ,nhằm thẳng trái tim nàng phóng điện , làm cho Thủy Nhi toàn thân tê dại , cảm xúc xa lạ lại khiến cô gái nhỏ sợ hãi , chỉ có thể bối rối khẽ lắc lắc đầu , mang theo tiếng khóc nức nở vô lực kinh hô : “Không phải !….Thủy Nhi không phải điểm tâm ! Thủy Nhi không thể ăn được ! … Cha buông tha cho Thủy Nhi ….Không cần….”
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...