Cuồng Huyết Thiên Ma

Như là nghe được một hiệu lệnh từ trong hư vô, đám võ giả to nhỏ bàn tán nãy giờ không hẹn mà cùng rút vũ khí lao lên. Phút trước là người xa lạ, trong nháy mắt biến thành kẻ thủ, nhưng Tử Phong không hề bận tâm, đổi lại là hắn thì cũng sẽ làm như bọn chúng mà thôi, như nhau cả. Nhưng mà điều đó sẽ khiến Tử Phong nương tay ư, đương nhiên là không, đối với hắn mà nói thì, mặc kệ ngươi là người tốt hay kẻ xấu, là người hay vật, cản đường hắn thì hắn sẽ hủy diệt kẻ đó, không một chút băn khoăn.

Nhìn sơ qua có khoảng hơn 20 võ giả lao về phía mình, hầu hết là Sư cấp, chỉ có hai tên Tướng cấp nhất phẩm, nếu là trước kia thì có lẽ hắn sẽ bận tâm, nhưng bây giờ thì khác. Tử Phong giơ Truy Hồn Huyết Kiếm lên cao, cười lạnh một tiếng: “Nào, bọn mi đâu rồi, rời khỏi nơi ẩn nấp và tới đây tóm lấy ta đi!!”

Ở trên một tòa nhà phía xa, Mạc Thương Lan đang ngồi chăm chú nhìn xuống quảng trường trước mặt, bên cạnh hắn là Y Mộng Lăng cùng với hắc y nhân ngày trước nhận nhiệm vụ điều tra về Tử Phong, một Tôn cấp tứ phẩm, Y Mộng Lăng là Vương cấp tứ phẩm, hắc y nhân không biết tên kia là Vương cấp tam phẩm.

“Không thể ngờ được cái chủ ý rắm chó đó lại thật sự có hiệu quả, cái tên này là ngu ngốc thái quá hay là có tinh thần đồng đội quá cao vậy.” Mạc Thương Lan mở lời.

Y Mộng Lăng cùng hắc y nhân nhìn nhau không biết trả lời ra sao, thì Mạc Thương Lan lại tiếp tục: “Mặc kệ là thế nào, dụ được hắn xuất hiện rồi, hai ngươi nhanh chóng bắt lấy hắn đi, còn về nữ nhân đã cứu hắn trước kia, để đấy cho ta xử lí.”

Đúng lúc này, ba người bọn họ chợt nghe thấy tiếng Tử Phong vang lên: “Nào, bọn mi đâu rồi, rời khỏi nơi ẩn nấp và tới đây tóm lấy ta đi!!”

Chữ “đi” vừa dứt lời, chỉ thấy linh khí thiên địa chợt trở nên cuồng bạo, thanh kiếm trên tay Tử Phong lóe lên quang mang màu huyết sắc chói mắt, sau đó thì………..”Bùm!!!!!!”, một đường kiếm quang màu đỏ cao tới cả chục mét được phóng ra, kèm theo đó là một tiếng nổ long trời lở đất, tiếng gào thét thảm thiết vang lên không ngừng, mặt đất dưới chân giống như là có động đất mà rung lên.

Đường kiếm quang kéo dài tới mấy chục mét rồi mới tan biến, để lại đằng sau là một mảnh đổ nát hoang tàn, mặt đất bị cày thành một cái rãnh sâu tới 5-6 mét, cái rãnh kéo dài cho tới chỗ kiếm quang biến mất, phá hủy mọi thứ trên đường đi của nó, nhà cửa, cây cối, và cả………con người nữa. Nhìn xung quanh đường kiếm quang, không khó gì để có thể nhìn thấy đầy những mảnh chân tay cụt, xác người không toàn vẹn, cái bị cắt đôi, cái thì chỉ còn lại một vài mảnh nhỏ, máu tươi cùng thịt vụn vương vãi khắp nơi.

Tử Phong chống kiếm xuống đất đứng thở phì phò, lấy một viên Hồi Nguyên Đan từ trong không gian giới chỉ ra, vội vàng nuốt xuống, dược lực mạnh mẽ ngay lập tức tràn khắp tứ chi bách hải của hắn, nhanh chóng khôi phục linh lực. Một chiêu Thiên Phạt Kiếm này uy lực so với hôm trước còn lớn hơn, một phần là vì hắn đã lên level, thứ hai đó là hắn đang ở trạng thái toàn thịnh.

Mặc dù đã lường trước, nhưng uy lực kinh thế hãi tục của Thiên Phạt Kiếm vẫn khiến hắn phải trợn mắt há mồm thêm lần nữa. Vừa mới ra trận đã sử dụng tuyệt chiêu, lại còn hao phí một viên Hồi Nguyên Đan nữa, nhưng hắn làm vậy không phải là không có dụng ý. Một chiêu vừa rồi đã trực tiếp quét sạch đám dong binh bát nháo, đồng thời cũng cảnh cáo những võ giả lân cận là nếu không muốn chết thì đừng có lao đầu vào quấy nhiếu, vô hình chung sẽ khiến hắn bớt đi một số kẻ làm vướng chân vướng tay.

Hơn nữa, hắn muốn dụ hai tên Vương cấp mà hồ Phi Nguyệt đã cảm nhận thấy tới chỗ hắn, nàng ấy đối phó với tên Tôn cấp tứ phẩm kia đã đủ khó khăn rồi, nếu bọn chúng cảm thấy hắn không đủ năng lực uy hiếp thì hai tên Vương cấp kia rất cỏ thể sẽ vây công Hồ Phi Nguyệt, hắn không thể để chuyện đó xảy ra được.

Quả đúng như những gì hắn đã tính toán, ngay khi hắn vừa hồi phục lại linh lực của bản thân, hai thân ảnh một trắng một đen liền trống rỗng xuất hiện trước mắt hắn, đồng thời cùng một lúc, hắn liền cảm nhận được một khí tức mạnh mẽ bộc phát ở trên không trung, cùng với đó là một khí tức khác có phần quen thuộc, hẳn chính là Hồ Phi Nguyệt.


“Vậy là nàng thật sự liều mạng vì ta…….khậc khậc, không thể ngờ được rằng có một ngày ta lại bị chinh phục bởi một nữ nhân, mà chỉ trong vài ngày ngắn ngủi…..”

Lắc lắc đầu, Tử Phong liền tập trung tinh thần vào hai thân ảnh trước mắt, hắc y nhân thì che mặt, có trời mới biết hắn là ai, nhưng Tử Phong chỉ bị khóa kĩ năng của chức nghiệp “Sát thủ”, chứ những thứ khác vẫn hoạt động bình thường, Phân tích nhãn của hắn đã được kích hoạt từ lâu, chỉ số của hắc y nhân nhanh chóng hiện lên.

-Tên: Không rõ.

Chủng tộc: Nhân loại

Vương cấp tam phẩm

Nhanh nhẹn: 73405

Thể lực: 72505

Lực lượng: 74935

Tinh thần: 36555

Linh lực: 53300

Vương cấp tam phẩm, đối với Tử Phong thì không khác biệt là mấy, tam phẩm với nhất phẩm cũng như nhau cả, không đánh lại được thì vẫn là không đánh lại được, chỉ là nhìn đống chỉ số của tên này hầu hết đều là những con số tròn trịa, kể cũng khá là kì lạ.


Còn bạch y nhân kia, Tử Phong hắn nhận ra, chính là cái tên chết tiệt đã suýt chút nữa đánh hắn ra thành cám bã lúc ở trong phủ thành chủ, làm sao mà hắn có thể quên được chứ.

-Tên: Không rõ.

Chủng tộc: Nhân loại.

Vương cấp tứ phẩm.

Nhanh nhẹn: 81461

Thể lực: 79033

Lực lượng: 77665

Tinh thần: 40459

Linh lực: 59303

Y Mộng Lăng nhìn tràng cảnh tan hoang xung quanh, không khỏi rùng mình một cái, tự hỏi liệu bản thân có đỡ được một chiêu như vậy hay không, nhưng nghĩ đến thực lực của Tử Phong, chiêu thức như vậy không thề nào sử dụng nhiều lần được, hắn liền yên tâm trở lại, nhìn mục tiêu trước mắt đang chống kiếm xuống đất thở khó nhọc, hắn lại càng khẳng định suy nghĩ của mình.

“Bó tay chịu trói đi, ta có thể đảm bảo thành chủ đại nhân sẽ không giết ngươi!” Y Mộng Lăng mở miệng nói.


“Khậc khậc khậc….” cười đứt quãng, Tử Phong rút Truy Hồn Huyết Kiếm lên, dùng cả hai tay cầm lấy thanh kiếm, hắn không nói gì, cả người căng cứng lên, sẵn sàng để chiến đấu. Bất chợt, thanh đại kiếm trên tay hắn lại sáng lên một lần nữa, linh khí thiên địa lại trở nên cuồng bạo.

Cả Y Mộng Lăng lẫn hắc y nhân đều biến sắc, Y Mộng Lăng hô lớn: “Làm như ta sẽ để cho ngươi toại nguyện ấy.” nói đoạn cả người nhoáng lên. Tử Phong còn chưa kịp phản ứng, đã thấy cả người như diều đứt dây mà bay về đằng sau, há miệng phun ra một ngụm máu, hắn không tự chủ được bay xuyên qua mấy bức tường rồi sau đó mới đáp xuống mặt đất. Tiếp tục phun ra một ngụm máu lớn, trong đó còn có những mảnh nhỏ li ti của nội tạng đã bị vỡ nát, Tử Phong không khỏi cười khổ, hắn đã đánh giá bản thân quá cao rồi, chiêu thức có thể làm bị thương Vương cấp nhưng không có nghĩa là người ta sẽ đứng đấy cho mặc kệ hắn chém giết.

“Chậc, cách biệt đúng là quá xa mà…” có lẽ Y Mộng Lăng đã nương tay rất nhiều, hoặc là phòng ngự tráo của chiếc mặt nạ hắn đang đẹo đã có hiệu quả, nói chung thì Tử Phong không bị thương “quá nặng”, chỉ là có vài thứ trong người hắn nổ tung thành mảnh vụn với phun ra mấy ngụm máu mà thôi, đối với hắn hiện tại thì không đáng để quan tâm, chưa có chết được.

Vì một nhiệm vụ mà liều mạng, liệu có đáng không, phải biết nếu từ bỏ thì chỉ bị phạt, dù phạt kiểu gì cũng vẫn hơn là mất mạng kia mà. Nhưng Tử Phong có phải loại người liều mạng như vậy không? Câu trả lời hiển nhiên là không, hắn có thể khẳng định bản thân sẽ ăn hành ngập mặt, nhưng hắn có 5 thành nắm chắc sẽ còn sống mà vượt qua được.

Lấy ra một viên đan dược chỉ to bằng móng tay màu đen thui trông vô cùng xấu xí, hơn nữa lại tỏa ra một mùi khét lẹt như than củi, cái thứ hắn cầm trên tay giống như là cục than hơn là một viên đan dược. Nghịch Thiên Đan, thập phẩm đan dược, chính là thứ mà hắn dùng để đánh cược trong tình cảnh hiện tại. Hắn đang ở level 11, tức tương đương Sư cấp tam phẩm võ giả, chiếu theo công dụng của Nghịch Thiên Đan, nếu hắn phục dụng lúc này, tu vi của hắn sẽ một đường kéo lên Sư cấp cửu phẩm, tức là level 14.

Nhưng mà như vậy thì chưa đủ để hắn có đủ tiền vốn liều mạng, bởi mặc dù tăng liền một lúc sáu tiểu cảnh giới, nhưng cũng chỉ là tiểu cảnh giới của Sư cấp, chả đáng bao nhiêu cả, nhưng Tử Phong hắn không có quan tâm tới cái đó, mà tính toán của hắn còn vượt xa hơn thế nữa. Không chút do dự ném viên thập phẩm đan dược siêu cấp trân quý, có lẽ toàn đại lục không có lấy một viên vào miệng rồi nuốt xuống, Tử Phong liền ngay lập tức cảm nhận được công dụng của nó.

Một cơn đau thấu xương nhanh chóng bao phủ toàn bộ cơ thể khiến Tử Phong không nhịn được mà mở miệng chửi bậy, sao cái thứ chết tiệt gì cũng khiến hắn phải chịu đau đớn thế. Nhưng hiệu quả thì vô cùng rõ ràng, thiên địa linh khí tạo thành một vòng xoáy xung quanh Tử Phong, không ngừng bá đạo xâm nhập vào cơ thể hắn. Điểm kinh nghiệm của Tử Phong tăng lên với tốc độ chóng mặt, tinh huyết Kim Lân Mãng so với thứ này chỉ đáng hàng con cháu.

Chưa đến 20 giây sau, Tử Phong đã hoàn thành việc tấn cấp của bản thân, level 14 99% kinh nghiệm, Sư cấp cửu phẩm đỉnh phong đại viên mãn, có thể nói tu vi của hắn giống như là được lắp tên lửa vào mà tăng cao cực kì nhanh chóng.

Lúc này Y Mộng Lăng cùng với hắc y nhân kia mới lững thững đi tới, theo sau họ là một đám võ giả mặc trang phục có phần giống với binh linh của phủ thành chủ, nhưng mà chỉ có phần giống mà thôi, tất cả đều có tu vi Tướng cấp cửu phẩm đại viên mãn, số lượng lên tới gần 60 người, một chi lực lượng không hề nhỏ chút nào, đủ sức quét qua một vài gia tộc lớn trong Thiên Ưng thành không chút trở ngại.

“Di, cư nhiên cứ như vậy mà đột phá, Y Mộng Lăng, ngươi chắc rằng hắn ta không có che giấu tu vi thật sự không thế?” hắc y nhân quay sang bên cạnh hỏi.

“Ta cũng không chắc nữa, trước kia ta cũng chỉ phán đoán thực lực của hắn thôi, chứ tu vi của hắn ta cũng không nhìn được, nhưng ta có thể đảm bảo hắn không có vượt qua được Vương cấp nhất phẩm.” Y Mộng Lăng nhíu mày nói.

“Vậy thì được, nhanh chóng bắt lấy hắn thôi, tốn thời gian vô ích quá!”

Y Mộng Lăng gật đầu, bàn tay khẽ phất lên, đám võ giả đi theo liền hiểu ý tản ra xung quanh, vây kín mọi đường lui của Tử Phong, mặc dù Tướng cấp cửu phẩm không thể nào là đối thủ của hắn, nhưng câu kéo chút thời gian thì vẫn có thể a.


Nhìn xung quanh, Tử Phong bất chợt mở miệng cười ha hả, giống như không để tất cả vào mắt, không khỏi khiến mọi người ta nhìn ngươi ngươi nhìn ta không hiểu chuyện gì đang xảy ra.

Linh khí thiên địa vừa mới chấm dứt bạo động do việc đột phá của Tử Phong, nay lại không một dấu hiệu báo trước trở nên cuồng loạn. Y Mộng Lăng cùng hắc y nhân nhìn nhau mà kinh hãi, ánh mắt ngay lập tức tập trung vào thân ảnh ngạo nghễ đang đứng giữa vòng vây mà cười điên dại kia.

“Nhiệm vụ cưỡng chế đã hoàn thành, cứu được tất cả người của dong binh đoàn. Thưởng một level!!!”

“Chúc mừng chủ nhân đã đạt level 15, thưởng một điểm tiến hóa huyết mạch, một điểm tiến hóa tự do!!”

Linh khí cuồng bạo nhanh chóng ngừng lại, cùng lúc đó, Tử Phong ngưng tràng cười điên dại của mình, rít lên qua kẽ răng: “Đến giờ chơi rồi!!”

-Tên: Tử Phong

Chủng tộc: Bán Thiên Ma (đã thức tỉnh)

Sát thủ level 15 (Tướng cấp nhất phẩm)

Nhanh nhẹn: 36335

Thể lực: 31716

Lực lượng: 35754

Tinh thần: 17827

Linh lực: 10221


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui