“Thú vị đấy, không ngờ nhìn thấy chân thân của ta rồi mà vẫn còn có đảm lượng đứng ở đây, đã vậy thì ta sẽ chơi đùa với ngươi một lúc vậy.” giọng nói nữ nhân lại tiếp tục vang lên, nhưng lần này vừa dứt lời xong, có mấy tiếng dây xích leng keng vang lên, một thân ảnh từ bên tỏng rừng cây nhẹ nhàng bay ra, hạ xuống mặt đất.
Đêm nay không có trăng, trong rừng cây lúc này ánh sáng vô cùng ít, nếu không muốn nói là gần như không có, dù có là võ giả thì cũng sẽ gặp khó khăn trong khi quan sát, hầu như đều phải dùng đến tinh thần lực để dò xét tứ phương. Cơ mà với tầm nhìn được cường hóa trong bóng tối của Tử Phong, quang cảnh trước mắt so với ban ngày còn rõ hơn, lúc này hắn mới nhìn kĩ cái người vừa mới đánh lén mình.
Đó là một nữ tử trẻ tuổi, toàn thân trên dưới là một bộ hắc y vô cùng gọn gàng, không hề có một chút vải thừa thãi nào, vô cùng thích hợp để di chuyển trong những nơi chật hẹp như rừng rậm thế này. Chỉ là quần áo gọn gàng bó sát như thế lại càng tôn lên vóc người ngạo nhân của nàng, ngực nở nhưng không quá khổ, hình dáng tròn trịa tựa như trái cây mới chín, vòng eo thanh mảnh không chút mỡ thừa, bên dưới là một cặp chân dài thon nhỏ khác hẳn thường nhân, đảm bảo bất kì nam nhân nào nhìn thấy cũng chỉ hận không được đôi chân thon dài đó kẹp vào người trong lúc làm mấy thứ bỉ ổi.
Sở hữu một thân hình ma quỷ khiến người khác phải chảy máu mũi, nhưng phía trên lại không nhìn ra diện mạo của nàng bởi nàng đang đeo một chiếc mạng che mặt mỏng, trong ánh sáng tờ mờ như thế này thì chỉ có trời mới nhìn rõ được. Nhưng Tử Phong do không bị hạn chế, nên đại khái diện mạo của nàng thì vẫn lờ mờ thấy được, khiến hắn ấn tượng nhất có lẽ là cặp môi căng mọng ẩn hiện phía sau chiếc mạng che mặt kia, hơn nữa nhìn vào hình dáng khuôn mặt thì có thể khẳng định nữ nhân này không phải là siêu sấp mỹ nữ thì bét nhất cũng là thượng hạng mỹ nữ.
Tử Phong hơi chùn người xuống, toàn thân khí thế bộc phát, tư thế chiến đấu được bày ra một cách rõ ràng, hai mắt hắn lóe lên một tia quang mang, miệng rít lên: “Thế Giới!!”.
Mọi thứ trong bán kính trên vạn cây số ngay lập tức dừng lại trong dòng thời gian đã bị ngưng đọng, chỉ còn lại duy nhất một thực thể ở trong không gian đó là còn có thể di chuyển, đó chính là Tử Phong. Nhìn nữ nhân trước mắt hoàn toàn không chút phòng bị mà đứng đó, cơ mà nghĩ lại thì cũng phải thôi, lĩnh vực của hắn tuy tiêu hao cùng thời hạn quá mức cực đoan, nhưng hiệu quả của nó thì vô cùng khủng khiếp, phải nói là vô địch thủ.
Nhưng mà thay vì nhân cơ hội công kích nữ nhân, Tử Phong không chút nghĩ ngợi liền kích hoạt kĩ năng Liễm tức, sau đó quay đầu phóng lên không trung, giương cánh bỏ chạy với tốc độ bàn thờ, trong lòng không khỏi lạnh lẽo: “Con mẹ nó vận mệnh trêu ngươi à, đi thám thính thôi mà cũng bắt gặp Thánh cấp cường giả là sao.”
Thì ra lúc trước, trong khoảnh khắc ngắn ngủi Tử Phong tiếp cận với nữ tử thần bí, với bản tính cẩn thận của bản thân, hắn ngay lập tức sử dụng Phân tích nhãn, chỉ là ngay khi nhìn thấy tu vi của đối phương, hắn thiếu chút nữa liền muốn quay đầu bỏ chạy ngay lập tức, nhưng rất nhanh liền kiềm chế lại.
Nữ tử thần bí có tu vi Thánh giả trung giai, với tu vi như vậy thì chỉ cần thổi một hơi thôi cũng đủ để Tử Phong đi gặp diêm vương mười bảy mười tám lần, lí do duy nhất mà hắn không bị miểu sát thì chỉ có thể nói rằng nữ tử này muốn chơi đùa với hắn. Mặc dù tạm thời không biết lí do tại sao nàng lại tự nhiên ra tay với mình, nhưng hắn có thể khẳng định rằng nếu hắn trực tiếp bỏ chạy thì tiếp theo sẽ không chỉ là chơi đùa, mà sẽ là một chiêu lấy mạng hắn ngay lập tức.
Tương kế tựu kế, Tử Phong lợi dụng tâm lí muốn đùa giỡn của đối phương, giả vờ bày ra tư thế chiến đấu, sau đó thì ngay lập tức khởi động lĩnh vực của mình, rồi bỏ chạy thục mạng. Đương nhiên hắn cũng không có quá mức lo lắng cho tính mạng của mình, lúc nguy cấp hắn có thể đổi chỗ với Lôi phân thân bên cạnh Hồ Phi Nguyệt, hoặc là đổi chỗ với Ám phân thân mới được hắn tái tạo lại cách đây không lâu, vốn vẫn đang ẩn nấp bên cạnh Lâm Tử Hàm, nhưng mà vạn bất đắc dĩ thì hắn mới làm như vậy, dù sao thì ngưng đọng phân thân không phải là thứ gì dễ làm, nếu còn chạy được thì cứ chạy đã rồi tính sau, hắn cũng không muốn hi sinh phân thân vốn có thể được dùng làm kíp nổ kích hoạt lĩnh vực đi chết dễ dàng đến thế.
Với cả, dù hắn có bị miểu sát bất ngờ không chút lực phản kháng thì chỉ cần không lâm vào tình thế giống như tỏng cổ mộ, liên kết của hắn với phân thân vẫn còn, dù bản thể bị hủy thì hắn vẫn có thể phục sinh, chỉ là tu vi bị hạ thấp và không thể tăng tiến tu vi trong một thời gian mà thôi.
Nữ tử thần bí vừa mới chớp mắt một cái, con mồi trước mặt nàng đã không cánh mà bay, thậm chí đến cả không gian xung quanh cũng không có một chút dị động, giống như đối phương trực tiếp tan biến vào không khí vậy, thần thức của nàng trải dài bao phủ không gian vạn dặm cũng không thấy một tia khí tức nào để lại hết, khiến nàng không khỏi trợn mắt sửng sốt một hồi.
Nhưng mà rất nhanh một nụ cười xuất hiện đằng sau tấm mạng che mặt, nữ nhân thần bí khẽ hít hít mấy cái, miệng lẩm bẩm: “Thủ đoạn chạy trốn tốt lắm, nhưng mà ngươi không thoát được đâu.”
Lấy tốc độ của Tử Phong, hơn nữa hắn còn lợi dụng thời gian ngưng đọng để thi triển “Chỉ Xích Thiên Nhai”, trong khoảng thời gian nửa giây đồng hồ nữ nhân kia bị giam cầm, hắn dốc toàn lực đã bay vọt đi hơn ngàn cây số, hơn nữa mặc dù vẫn đang trong trạng thái chiến đấu, nhưng Liễm tức đã được kích hoạt, không còn khí tức để truy đuổi, hẳn là Tử Phong đã thoát rồi.
Chỉ là không hiểu sao, hắn lúc này tuy đã chắc mẩm mình an toàn, nhưng thủy chung hắn vẫn có cảm giác kì lạ giống như đang có một cặp mắt dán chặt lấy mình không rời. Trực giác cũng là một vũ khí của Tử Phong, hắn căn bản không bao giờ nghi ngờ trực giác của mình, chắc chắn là bản thân hắn vẫn chưa hề thoát khỏi sự truy tung của đối phương.
Nghĩ đến đây, Tử Phong không khỏi nhức đầu một trận, làm ơn đi, chỉ là đi ra ngoài thám thính tình hình thôi mà cũng gặp cường giả Thánh cấp, như thế này chẳng phải Thánh cấp không còn đáng tiền hay sao, tùy tiện chui vào rừng đi tiểu cũng gặp, cũng không biết là hắn còn có thể xui xẻo đến mức nào nữa.
“Khậc khậc, cơ mà muốn truy tung ta ư?? Không dễ thế đâu, trước nay chỉ có ta truy tung người khác, nào có đạo lí ta lại để người khác truy tung ta.” Nói đoạn Tử Phong âm thần cảm ơn cái lão Chúa Tể Hư Không kia, mặc dù liên tục 24/7 săm soi dòm ngó hắn, nhưng những món quà của lão đưa cho hắn thật sự vô cùng hữu dụng.
Toàn thân Tử Phong bỗng nhiên chuyển thành màu đen, sau đó biến thành một thứ chất lỏng sền sệt giống như dầu thô, ục ục mấy tiếng liền tràn ra mặt đất, sau đó trực tiếp biến mất không còn chút vết tích.
Ngay sau đó chỉ chưa đầy 15 giây sau, cành lá xung quanh xôn xao một trận, từ trong bóng tối của khu rừng, nữ tử thần bí đó xuất hiện ở ngay tại chỗ Tử Phong vừa biến mất, đưa mắt nhìn xung quanh, liên tục ngó nghiêng khắp nơi, sau cùng mới lẩm bẩm: “Quái lạ, rõ ràng là mùi hương của Truy Hồn Phấn kết thúc ở đây, nhưng mà hắn ta đâu rồi, chẳng lẽ hắn đã phát hiện ra sau đó tìm cách rũ bỏ Truy Hồn Phấn?? Không đúng, Truy Hồn Phấn căn bản không có màu sắc hay mùi vị, chỉ có dùng pháp môn đặc thù của bổn giáo thì mới ngửi thấy được, hắn ta căn bản không thể nào phát hiện ra được. Thử tìm kiếm xung quanh xem sao.” Nói rồi phóng mình lên không trung, nhìn về một hướng liền bay đi.
Tử Phong đợi một lúc thật lâu sau, đợi đến khi xung quanh hoàn toàn yên tĩnh không chút tiếng động, thậm chí đến cả tiếng dế kêu cũng không có, tất cả còn lại chỉ là tiếng lá cây bay trong gió, lúc này hắn mới từ từ trồi lên từ trên mặt đất, cũng là hình dạng của một đám chất lỏng đặc sệt màu đen, rồi sau đó mới hóa thành hình người.
“Không ngờ là thuật truy tung đặc biệt, bảo sao ta cứ có cảm giác bị theo dõi, ra là vậy. Cơ mà không ngờ cái năng lực Ảnh Đế này thật mạnh, không những sau khi ẩn nấp vào trong bóng của cái cây kia, mùi hương của Truy Hồn Phấn bị cắt đứt, mà tốc độ khôi phục linh lực cùng tinh thần lực của mình lại tăng mạnh đến không ngờ, xem ra mình cần phải lợi dụng chiêu thức này nhiều hơn.”
Ảnh Đế là một trong những năng lực của Chúa Tể Hư Không, được lão ban tặng cho giống như một phần thưởng, Tử Phong biết rằng thứ này nói trắng ra chỉ là một chút da lông của năng lực thật sự của Chúa Tể Hư Không thôi, nhưng chừng đó đã thừa đủ để cho hắn sử dụng rồi, cái quan trọng hiện giờ đó là quay trở về hội họp với Lâm Tử Hàm.
Năng lực Ảnh Đế này công nhận vô cùng lợi hại, nhưng có một hạn chế đó là trừ khi chủ nhân của cái bóng mà hắn ẩn nấp di chuyển, bằng không thì hắn không thể tự thân di chuyển trong dạng bóng được, cách duy nhất để hắn di chuyển trong dạng bóng đó là khi có bóng của thứ khác tiếp xúc với bóng của vật thể hắn đang ẩn thân, hắn có thể di chuyển tự do qua lại. Vốn hắn định cứ như thế này di chuyển từ từ về chỗ Lâm Tử Hàm, nhưng hắn nhớ ra là lúc hắn bay tới đây là một đường thẳng trên không trung, bây giờ nấp trong bóng quay trở lại thì có trời mới biết trên đường đi có đủ bóng để hắn ẩn nấp hay không nữa, vậy nên không còn cách nào khác, hắn đành phải hiện thân.
Vừa mới khôi phục nhân dạng, Tử Phong đang định sử dụng Ngụy Trang, bỗng nhiên phát hiện thấy kĩ năng này vẫn không dùng được, mà lí do để kĩ năng này không thể được sử dụng, chỉ có thể là…..
“Không ổn rồi!!” Tử Phong thính tai khẽ nghe thấy tiếng gió rít nhè nhẹ, vội vàng chúi ngưới xuống phía trước, ngay lúc đó, một sợi dây xích từ đằng sau hắn phóng tới, sau khi đánh hụt mục tiêu liền phóng thẳng tới một cây đại thụ trước mắt, trực tiếp xẻ đôi thân cây thành hai mảnh, cả cây đại thụ không còn gì chống đỡ liền đổ rập xuống, làm đổ vô số cây con bên cạnh.
Tử Phong căn bản không hề quan tâm mặt mũi, cúi người lăn một vòng trên mặt đất, sau đó bật dậy, ánh mắt kinh hãi nhìn về phía vừa phát ra công kích.
Tiếng nữ nhân cười khanh khách vang lên khi nữ tử thần bí đó xuất hiện từ trên một tán cây, lúc này trên người nàng ta tuyệt đối không có một chút khí tức gì thoát ra ngoài, hiệu quả giống hệt như lúc Tử Phong sử dụng Liễm tức, cũng khó trách hắn nghĩ rằng nàng đã rời khỏi nơi này, dù sao thì một Thánh cấp cường giả đã quyết định ẩn nấp, không phải là một Tôn cấp như hắn có thể phát hiện ra.
“Ta đoán không có sai mà, Truy Hồn Phấn không thể mất hiệu nghiệm như vậy được, chỉ có thể là ngươi dùng tà pháp gì đó mà ẩn nấp thôi, nhưng mà ta cũng bất ngờ đất, không nghĩ rằng trên đời này lại có loại bí pháp gì mà khiến cho một người đột nhiên biến mất tại chỗ như thế được.” nữ nhân che mặt chậm rãi nói, tuy không nhìn rõ mặt nhưng có thể cảm nhận rõ ý cười trong lời nói của nàng.
Tử Phong vẫn lầm lì không nói gì, đầu óc hắn đang xoay chuyển liên tục tìm kiếm đối sách thích hợp nhất, nhưng mà suy đi tính lại, cũng chỉ còn cách lặp lại các bước như vừa rồi, nhưng thay vì chạy trốn thì hắn trực tiếp hoán đổi vị trí với Ám phân thân, chỉ cần đơn giản như vậy mà thôi.
Cảm thấy Tử Phong hình như có chút dị động, nữ nhân thần bí mở miệng quát: “Muốn chạy nữa ư, đừng hòng, Lĩnh vực – Hắc ám tù lung!!”
Tử Phong bỗng cảm thấy không gian xung quanh một hồi vặn vẹo kịch liệt, sau đó khu rừng vốn chỉ có một chút xíu ánh sáng liền bị bao bọc trong hắc ám vô tận, đến cả tầm nhìn được cường hóa trong bóng đêm của Tử Phong cũng chỉ có thể nhìn thấy được lờ mờ. Tu vi của hắn bây giờ cũng coi như là đã có thể ít nhiều cảm nhận được không gian, hắn cảm thấy không gian trong một khu vực rộng lớn đã bị hắc ám bao phủ, nội bất xuất ngoại bất nhập, kể cả có dùng thủ đoạn xé rách không gian cũng không thể thoát khỏi nơi này được, trừ khi phá hủy lĩnh vực hoặc trực tiếp giết chết chủ nhân lĩnh vực.
“Hừ, ở trong lĩnh vực của ta, ngươi đừng mong có thể chạy thoát.” Giọng nói của nữ nhân thần bí vang lên nhưng Tử Phong không thể nào xác định được phương hướng, chỉ là hắn có thật sự cần thiết phải quan tâm tới mấy thứ này hay không??
Khẽ cảm nhận thấy năng lực đổi vị trí của mình vẫn còn hoạt động bình thường, Tử Phong khẽ mỉm cười, mặc kệ bản thân đang ở trong lĩnh vực của đối phương hay không, kĩ năng của hệ thống vô cùng nghịch thiên, chỉ cần không gian không bị phong tỏa hoàn toàn, tồn tại dù chỉ một kẽ hở nhỏ cũng để để hắn hoán đổi vị trí rồi.
Chỉ là ngay khi Tử Phong vừa động tâm niệm muốn bỏ chạy, chợt một thứ âm thanh vang lên trong đầu khiến hắn có xúc động muốn bóp cổ tên Chúa Tể Hư Không:
- Hệ thống ban bố nhiệm vụ cưỡng chế.
Nội dung: Đánh bại nữ nhân thần bí bất kể thủ đoạn.
Phần thưởng:????
Xử phạt: Suy giảm một đại cảnh giới, trong vòng mười năm không thể tăng tiến tu vi.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...