Ánh mắt khinh bỉ, ánh mắt chê cười đều tập trung trên người Diệp Phi.
Nghĩ lại cô 1 nghèo 2 không có gì, cũng chỉ có phận bị đá!
Diệp Phi trắng nhợt, tiểu trúc mã từng nói sẽ bảo vệ cô đó vì Thiên Tịnh tổn thương cô!
“Ha ha, sự thật này gọi là làm to 1 màu trắng! Hóa ra là người bị đá, chậc chậc, người xấu quá, thảo nào cô bị đá!” Mộ Ly cuời lạnh nói, toàn khuôn mặt đều biểu hiện ra tràn đầy sự chế giễu.
Diệp Phi trừng nhìn mặt người đàn ông, thực lòng chọc tức cô rồi, Mộ Ly đựa vào cái gì chế giễu cô?
Khóe môi cô cong lên hướng người đàn ông đi tới, 1 cái tát rơi lên mặt người đàn ông, tiếng tát lanh lảnh, vang khắp lớp học.
“Khó trách anh bị đánh, bởi vì anh đủ hèn!”
Cả lớp bị dọa đến hoàn toàn yên tĩnh, ai cũng không ngờ tói Diệp Phi dám đánh thầy giáo.
Khuôn mặt yêu nghiệt của Mộ Ly bị tát 1 vùng đỏ ửng, khóe môi anh ta co rút, 1 tay tóm lấy cánh tay Diệp Phi.
“Giáo bất nghiêm sư chi đọa! Tôi có phải là quá nuông chiều cô cho cô dám đánh tôi! Đến đây!” Anh ta bắt lấy cánh tay Diệp Phi đi ra ngoài lớp học.
“Anh muốn đưa Diệp Phi đi đâu?” Thủy Tinh vài bước đuổi theo, ngăn Mộ Ly.
“Cút ra! Nếu không ngay cả cô cũng cùng xử lý!” Lời nói của Mộ Ly từ kẽ răng bật ra, cuốn lấy khí nộ của anh ta.
“Thủy Tinh, bạn về trước, mình vừa đúng lúc có việc tìm anh ta. Anh ta không dám làm gì mình đâu.” Diệp Phi truyền cho Thủy Tinh ánh mắt an định, để Thủy Tinh tránh ra.
Thủy Tinh không biết Diệp Phi rốt cuộc muốn làm gì, chỉ có thể nghe lời tránh ra.
Diệp Phi bị Mộ Ly lôi đến phòng làm việc, cô cuối cùng thở phào nhẹ nhõm, may mà Thủy Tinh nghe lời không qua đây, nếu không cô thực lo lắng bảo bảo trong bụng của Thủy Tinh, Mộ Ly là đồ điên, gì cũng có thể làm ra, cô chỉ sợ Thủy Tinh bị Mộ Ly gây thương tích.
“Buông tay! Có lời thì nói, có rắm thì thả. Anh lôi lôi kéo kéo làm gì? Chúng ta rất thân sao?” Cô dùng lực hất tay người đàn ông.
“Thật thô lỗ! Từ bé đến lớn, cô không 1 chút tiến bộ, cô nếu như có 1 nửa nhã nhặn của Thiên Tịnh thì cũng không bị đá!” Mộ Ly dí dỏm nói.
Diệp Phi cười lạnh thành tiếng “Bổn tiểu thư chính là không trói buộc tiểu tiết như vậy, anh không thích nhìn, anh đừng nhìn!”
“Ai muốn nhìn cô? Việc cô vừa nãy đánh tôi, tôi phải tính sổ với cô! Đi tới bên cạnh tường làm 1000 cái đứng lên ngồi xuống!” Mộ Ly ra lệnh, hận đến nỗi chỉnh chết người phụ nữ.
Đỉnh đầu Diệp Phi vẽ xuống vạch đen, 1000 cái đứng lên ngồi xuống, cô làm xong đừng nghĩ đến việc đi bộ.
“Không làm! Anh làm anh đi làm!” Cô 1 chân giẫm lên quần âu màu trắng của người đàn ông, không khách sáo lưu lại 1 vết chân đen xì.
“Diệp, Phi!” Lời từ khóe miệng Mộ Ly bật ra, không hiểu nha đầu thối này tại sao luôn có khả năng làm cho anh ta tức giận.
“A ha? Có việc sao, Erha.” Khóe miệng Diệp Phi cong cong cười nhìn người đàn ông, anh ta và Mộ Thương Nam giống nhau, có bệnh sạch sẽ đáng chết, muốn chỉnh trị người đàn ông này quá dễ rồi.
“Tôi không phải Erha!” Mộ Ly tức hét lên, rõ ràng là anh ta muốn xử lý người phụ nữ này, nhưng kết quả lại có cảm giác bị cô ta xử lý!
“Ừ ừ, đúng vậy, anh sao có thể là Erha? Erha so với anh thông minh hơn!” Diệp Phi cố ý chọc tức người đàn ông.
“Ý của cô là cô thông minh hơn tôi?” Mộ Ly cười lạnh nói.
“Tôi mới không phải Erha!” Đầu óc Diệp Phi quay 1 vòng mới hiểu rõ ý tứ của người đàn ông.
Đúng lúc 2 người cãi nhau sôi nổi, thì cửa phòng làm việc bị gõ.
“Mộ giáo sư, em là Tiêu Đình Đình!”
“Vào đi, có việc gì?” Mộ Ly cho Tiêu Đình Đình vào.
Tiêu Đình Đình nhìn 2 người túm lấy nhau trước mắt, Diệp Phi túm cánh tay của Mộ Ly, mà Mộ Ly túm lấy vạt áo của Diệp Phi.
Rốt cuộc là như thế nào, cô chỉ cảm thấy 2 người trong mắt cô nhìn ra đặc biệt thân mật!
“Mộ giáo sư, em là đến giúp Phi Phi nói tình, thầy đừng quá làm khó cô ấy! Rm tin cô ấy biết sai rồi!” Cô ta chỉ muốn Diệp Phi cách Mộ Ly xa ra, mau chóng đi!
“Cô ấy biết lỗi sai của mình rồi? Ha ha, cô ta là miệng vịt chết, em đừng thay cô ta cầu xin, tôi nhất định phải giáo huấn cô ta thật tốt! Làm ghế dài vô hình cho tôi!” Tay của Mộ Ly nắm lấy Diệp Phi ấn ngồi xổm xuống, nâng 1 chân cô ta lên, đặt lên trên 1 chân kia.
Tư thế 1 chân ngồi xổm này, trọng tâm rất khó khống chế, hơn nữa ngồi xổm rất mệt người!
Diệp Phi xông hướng tường đứng đó, mẹ nó, chiêu thức năm đó mama phạt cô, anh ta 1 chút cũng không quên đều dùng trên người cô.
May là cô bị phạt quá nhiều, sớm đã luyện ra rồi, hơn nữa còn luyện ra 1 đôi chân mỹ miều.
“Đứng bao lâu? Nói con số!” Cô vẻ không quan tâm nói.
“Đứng bao lâu? Vậy có thể nói không chuẩn rồi. Diệp Phi, chúng ta so so sức chịu đựng, xem sức chịu đựng của ai tốt! Ai dừng trước, người đó thua.” Mộ Ly kéo Tiêu Đình Đình, đè cô trên đài viết chữ.
Ý gì? Diệp Phi ngơ ngác, cô chưa hiểu người đàn ông nói ai dừng trước là như thế nào.
Sau đó 1 lúc, cô nghe thấy Tiêu Đình Đình xấu hổ hét lên không muốn, còn có âm thanh thưa thớt cởi quần áo.
“Khốn kiếp! Erha, anh làm trước mặt người khác, quá là vô liêm sỉ rồi!” Cô cuối cùng hiểu Mộ Ly muốn làm gì rồi.
“Cô đừng quay đầu nhìn không phải là không sao à! Tôi đây là vận động cường độ cao, ai dừng trước, người đó quỳ gối cầu xin người kia tha thứ!” Mộ Ly đưa ra cá cược của mình.
Mặt Diệp Phi co rút, gặp qua vô liêm sỉ, chưa gặp qua vô liêm sỉ như này!
“Tê liệt! Tôi chúc anh tinh kiệt mà chết!” Cô tức hét lên.
Hiển nhiên, Mộ Ly đang tìm mọi cơ hội nhục mạ cô, cô liền dứt khoát làm cho anh ta mệt chết!
“Mộ giáo sư, đừng như vậy, em không quen có người, bảo Diệp Phi đi đi! Em ở lại phục vụ anh được không?” Mặt Tiêu Đình Đình trắng bệch, mặc dù cô ta cũng quen mấy người bạn trai nhưng chơi thoáng như này, cô ta vẫn chưa có.
“Sợ cái gì? Cô ta đối lưng với chúng ta, cô ta không nhìn thấy, hơn nữa lúc có người, càng thêm hưng phấn! Em thử 1 lần liền bị nghiện!” Mộ Ly nói rồi ép ngã Tiêu Đình Đình.
Anh ta không ngược chết Diệp Phi, anh ta không phải Mộ Ly, lần này anh ta muốn cho Diệp Phi quỳ xuống!
Tiêu Đình Đình ngăn người đàn ông không được, thần kinh toàn thân căng cứng, vừa xấu hổ vừa hưng phấn, nửa đẩy nửa đồng ý Mộ Ly.
Đằng sau Diệp Phi truyền ra âm thanh ái muội, chân cô đứng có chút run lẩy bẩy, cô quên mất buổi sáng thức dậy chân đau ê ẩm, liền đồng ý cùng Mộ Ly đọ sức như này.
Răng cô cắn lên môi, để cho bản thân kiên trì, nói gì cũng không thể thua Mộ Ly, càng không thể quỳ xuống xin lỗi anh ta.
Mắt Mộ Ly nhìn lưng Diệp Phi, tư thế của cô, lưng cô làm cho anh ta rất muốn hung hăng làm cô.
Ánh mắt anh ta trên lưng người phụ nữ bối rối, người được đưa vào trong đầu anh ta toàn là Diệp phi.
Diệp Phi không biết, bản thân bị người đàn ông hoan tưởng trong đầu, chân đau đến phát run, cô cảm giác mình không chịu được nữa rồi.
Mà đằng sau cô vẫn là từng tiếng kêu kiều nhu của Tiêu Đình Đình, thật sự phải nhận thua Mộ Ly quỳ xuống?
Mẹ nó, cô chết cũng sẽ không!
Vấn đề là làm thế nào có thể làm cho Mộ Ly dừng lại?
Trong đầu cô đã đem Mộ Ly cắt thiến vạn lần rồi. Đột nhiên nghĩ đến điện thoại trong túi cô, cô móc điện thoại ra, ấn mở màn hình…..
Ha ha da, Mộ Ly, tôi cam đoan anh sẽ bị thu thi thể!
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...