Cường Giả Vi Tôn: Phúc Hắc Nương Tử, Lãnh Khốc Phu Quân
Thượng Quan Nhu mặt ngoài thì nói dẫn Tuyết Như Song đi dạo phố, thực chất lại chứng thực lời đồn đãi do chính nàng ta tung ra. Thượng Quan Nhu tâm tình đặc biệt tốt dẫn Tuyết Như Song đi khắp phố xá trong kinh thành, trên mặt lúc nào cũng treo lên nụ cười ôn nhu, miệng thì một tiếng đại tỷ hai tiếng muội muội, thật làm cho người dân kinh thành biết được nàng ta là nữ tử hiền lương thục đức, mỹ mạo, tài năng đều xuất chúng, chỉ có nàng mới xứng với Tĩnh vương gia. Mà người dân kinh thành vừa nhìn thấy gương mặt tầm thường kia của Tuyết Như Song thì càng tin lời đồn là thật. Hơn nữa sự lạnh nhạt của nàng trong mắt kẻ khác vừa vặn liền biến thành vẻ kiêu căng ngạo mạn. Tiếng bàn tán ngày một lan xa. Xấu danh của Tuyết Như Song nhanh chóng bay ra khắp kinh thành. Tiếng bàn tán không dứt.
-" Này, mau nhìn đi, tại sao cùng là tỷ muội mà lại cách một trời một vực như vậy, đại tiểu thư kia tại sao chẳng bằng một phần của nhị tiểu thư thế." Người nói là một lão nương trung niên.
-" Bà không biết sao, đại tiểu thư kia cái gì cũng không tinh thông, chẳng qua là dựa vào Hoàng hậu nên mới được trèo lên vị trí Tĩnh vương phi." Đại hán bên cạnh tiếp lời.
-" Nhưng mà Hoàng hậu tại sao lại chọn nàng ta làm con dâu a, mau nhìn xem nhị tiểu thư của chúng ta ôn nhu thiện lương biết bao, lại cùng Tĩnh vương là một cặp trời sinh, đại tiểu thư kia sao có thể giành giựt với muội muội của mình, lòng dạ thật xấu." Tiểu cô nương trẻ tuổi bất mãn nói.
-" Này nhị tiểu thư cũng thật đáng thương, bị đại tỷ cướp mất người trong lòng lại còn phải cười nói dẫn nàng ta đi khắp nơi, thật là số khổ mà." Đại nương bán trâm ngọc tỏ vẻ thương tiếc, nói xong lại thở dài.
- Đúng vậy nhị tiểu thư quá đáng thương....
Nhiều tiếng bàn tán vẫn không ngớt, hướng chỉ trích toàn bộ nhắm vào Tuyết Như Song, mà nhân vật chính lúc này cũng chẳng biểu lộ ra thái độ như thế nào, chỉ lạnh nhạt nhìn xung quanh cứ như là chuyện này chẳng can hệ gì với nàng.
Thượng Quan Nhu sau khi đạt được kết quả như mong muốn thì đã sớm đắc ý. Thượng Quan Song xem ngươi sau này còn có mặt mũi mà gặp người nữa sao. Chức Tĩnh vương phi kia ngươi đừng hòng có được, mà ta cũng muốn cả đời này ngươi đừng mong gả đi đâu, tiểu tiện nhân còn muốn tranh với bổn tiểu thư, ngươi còn chưa đủ tư cách đó. Thượng Quan Nhu tròng lòng cười thầm, lại liếc nhìn xem phản ứng của Tuyết Như Song liền bị thái độ hờ hững của nàng làm cho sững sờ. Chẳng lẽ nàng ta không quan tâm đến những lời chỉ trích kia sao. Được lắm, tiện nhân da mặt thật dày, hai bàn tay trông ống tay áo của Thượng Quan Nhu đã siết chặt. Bất chợt nàng ta chợt thấy vài bán dáng quen thuộc trong tiệm quần áo, ánh mắt Thượng Quan Nhu lóe lên tia âm mưu. Thượng Quan Song hôm nay ta sẽ cho ngươi mất sạch thể diện.
Một chút âm mưu quỷ kế kia của Thượng Quan Nhu sao có thể qua được ánh mắt của Tuyết Như Song. Nàng cũng chẳng buồn chơi mấy trò nhàm chán này, muốn làm nàng mất sạch thể diện, sao nàng ta không tự xem mình có bao nhiêu phân lượng. Diễn trò từ sáng đến giờ cũng hết tâm tư rồi nhỉ, xem ra Thượng Quan Nhu là muốn đi vào mục đích chính rồi. Tĩnh vương sao, phải xem thử đứa con trai này có giống với Hoàng hậu không đã.
- " Đại tỷ, phía trước có gian hàng quần áo rất đẹp, chúng ta mau qua xem đi." Thượng Quan Nhu vừa nói xong không đợi Tuyết Như Song đồng ý nàng ta đã kéo nàng đi ( Tuyết Như Song).
Mà hai người nãy giờ đang yên lặng theo sau( Thượng Quan Uyển và Thượng Quan Hồng) giờ phút này đang âm thầm tính toán.
Vừa bước vào cửa hàng kia, Thượng Quan Nhu làm bộ như ngạc nhiên nhìn đám người Hiên Viên Thần:
-" Ủa Thần ca ca... À không Tĩnh vương điện hạ dẫn Hy công chúa đi mua đồ sao." Thượng Quan Nhu làm như mình lỡ gọi nhầm vội vàng sửa lại rồi lại tỏ vẻ xa cách cung kính hành lễ.
- Nhu nhi tham kiến Tĩnh vương điện hạ, Phong vương điện hạ, Hy công chúa.
Thượng Quan Hồng cùng Thượng Quan Uyển ở phía sau cũng nhu thuận hành lễ xong lại dùng ánh mắt si mê nhìn Phong vương. Bọn họ cho dù rất muốn cùng Tĩnh vương nhưng lại sợ Thượng Quan Nhu nên chỉ dám mong ước tới Phong vương bên cạnh Tinh vương.
Nhưng mà điều bọn họ không thể ngờ được là Tuyết Như Song lại không hề hành lễ, ngay cả liếc mắt cũng lười, khách nhân vây quanh đám người bọn họ đang chuẩn bị xem kịch vui. Thượng Quan Nhu thấy vậy thì vui vẻ khi người gặp họa lại cố làm ra vẻ lo lắng:
- Đại tỷ, mau hành lễ đi.
Tuyết Như Song nhìn bộ dáng giả tạo của nàng ta thì khinh thường vô hạn, khóe môi cong lên nụ cười giễu cợt.
- Muốn ta hành lễ, các ngươi vẫn còn chưa đủ tư cách đâu.
Lời cuồng ngạo vừa nói ra, tất cả mọi người đều nín thở. Sắc mặt Tĩnh vương lập tức thâm trầm. Ánh mắt sắc bén quét qua người Tuyết Như Song như muốn xé tan nàng.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...