Cuồng Đồ Tu Tiên


Diệp Không cả giận mắng, nhưng trong lòng thầm nghĩ xem ra không đi không được rồi. Không biết có chuyện gì tốt đây?
Mới chạng vạng tối Tàng Xuân lâu đã tấp nập người đi lại, xem ra Nam Đô thành không thiếu kẻ tiêu tiền ở đây. Từ lão gia, công tử y phục sang trọng ra vào tấp nập.
Một nữ nhân nồng nặc mùi son phấn lao đến cầm chặt tay Diệp Không nói:
- Công tử, để ta hầu hạ ngươi một chút nha. Ta là Lục Liên đứng đầu bảng ở Tàng Xuân lâu này.
Những nữ nhan phong trần này có con mắt nhìn người rất chuẩn, nhìn Diệp Không y phục sach sẽ, nhưng không sang trọng nhất định là không thể tiêu tiền như rác. Như vậy người nào mà có hai, ba nữ nhân vây quanh thì kẻ đó là trung tâm phung phí, tiêu tiền như rác.
Trông thấy Diệp Không không đổi sắc mặt, nữ nhân kia lại hỏi:
- Tiểu công tử, ta nhìn mặt công tử rất lạ, chắc không biết giá tiền ở đây, tỷ tỷ có nhiều tiện nghi nay giảm giá cho ngươi còn năm lạng bạc, ta sẽ làm cho ngươi thống khoái đến tận xương tủy.
Diệp Không cười cười kỹ nữ ở Thương Nam đại lục cũng giống như ở Địa Cầu thế nhưng hôm nay hắn đến đây không phải là để tầm hoan, hơn nữa nhưng nữ tử kia cũng đã đến lúc tàn hoa bại liễu rồi, liền gạt tay nữ tử kia ra nói:
- Tỷ tỷ, ta còn chưa trưởng thành đâu, trong túi cũng không có tiền vì vậy tỷ tỷ đừng mất thời gian.
Diệp Không nói xong, thoáng một cái đã thoát khỏi sự dây dưa của nữ tử kia đi vào trong chỉ thấy nữ tử kia lẩm bẩm chửi:

- Tiểu tử nghèo kiết xác, không có tiền còn muốn chơi Hồng cô nương, đi vào để bị lột xác đi.
Diệp Không đi vào cửa Tàng Xuân lâu, tiểu đệ của Long Xà bang đã đợi từ lâu vội vàng đi tới, ôm quyền hành lễ:
- Bát thiếu gia, hai vị bang chủ chờ đã lâu, mời Bát thiếu gia qua bên này.
Cửa mở Diệp Không đi vào phòng huynh đệ Phạm gia. Phạm Cửu Xà mập mạp nhưng không ngừng đi lại cười nói:
- Diệp đạo hữu đại giá quang lâm, Cửu Xà thật vinh hạnh, nửa năm không gặp Diệp đạo hữu lại có đột phá, ha ha, mời ngồi.
Nửa năm trôi qua, huynh đệ Phạm gia đã sớm không còn kiên nhẫn để chờ đợi được. Nhưng lại sợ linh lực của Diệp Không nông cạn sợ Phạm Cửu Xà hấp thu không đủ để đột phá nên kiên nhẫn chờ đợi.
Ai ngờ mấy ngày trước, tai mắt của chúng trong Diệp phủ nói Diệp Không một mình trong phòng vài ngày không có đi ra, không ăn, không uống. Đây vốn là chuyện chưa từng có.
Phạm Cửu Xà lập tức suy đoán là Diệp Không có đột phá mới. Bèn chuyển lời hẹn Diệp Không đi ra để xem xét thực hư.
Lúc này nhận ra quả là Diệp Không đã có đột phá đạt đến luyện khí tầng hai, thầm nghĩ vận may của chính mình đã đến. Nếu như hấp thu linh lực của Diệp Không đột phá lên luyện khí tầng bốn thì có thể sử dụng pháp khí phi kiếm được rồi.
Nên biết rằng có thể sử dụng pháp khí hay không đối với tu tiên giả là rất quan trọng. Nếu chỉ dùng pháp thuật thì khó có thể giết người, nhưng khi đã có pháp khí lực công kích sẽ đi lên một nấc thang mới. Cho dù gặp tu tiên giả đồng cấp cũng có thể đánh một trận.
Có pháp khí lợi hại vô cùng, pháp khí còn có thể đền bù vào cảnh giới chưa đủ của bản thân, nếu so với tu tiên giả cấp cao hơn cũng không rơi vào hạ phong.
Phạm Cửu Xà nghĩ vậy trong lòng đại hỷ, một mặt mời Diệp Không ăn uống, một mặt không ngừng nhìn lén Diệp Không, càng nhìn càng vui vẻ giống như đang nhìn một bảo vật tuyệt thế.
Phạm Cửu Long cũng rất vui vẻ, bổn sự của đệ đệ lớn hơn đợi hắn đạt đến cấp độ tu tiên đỉnh, đến lúc đó hắn có thể trường sinh đạp trên phi kiếm ngao du, rất là khoái hoạt.
Diệp Không nhìn thấy huynh đệ Phạm gia trong lòng đã sợ hãi, thế nhưng hắn không rõ bọn chúng đang tính toán điều gì. Diệp Không nghĩ rằng không có chuyện gì tự nhiên mà ân cần thế này thì không phải là gian xảo thì cũng là đạo chích. Hai gã này đối với mình khách khí như thế chác chăn không có hảo tâm.
Diệp Không ăn một miếng cá rồi lắc đầu nói:
- Vì để bắt được loại Phi Thứ Ngân Ngư này mà bao nhiêu người bị mất mạng oan uổng, lúc người ta ngồi ăn loại cá này cũng không biết nghĩ như thế nào đây.
Phạm Cửu Long mặt béo bĩu môi cười nói:
- Tám phần là ngẫu nhiên bắt được, nếu sớm biết có Phi Thứ Ngân Ngư này ở đó, nói không chừng hắn lại sớm cho thuyền đi đường vòng rồi.
Diệp Không cười nói:

- Cũng chưa hẳn đã thế, cái này gọi là thấy lợi tối mắt. Rất nhiều người thấy lợi ích trước mắt mà quên đi nguy hiểm. Đợi đến lúc cá chết, lưới rách thì hối hận cũng đã muộn.
Trong lời nói của Diệp Không hàm ý nhắc nhở huynh đệ Phạm gia muốn ra tay với mình thì nguy hiểm đấy, các ngươi nên tính toán kỹ lưỡng trước đi.
Phạm Cửu Xà nghe xong cũng sáng tỏ. Thế nhưng gặp được Diệp Không phù hợp làm lô đỉnh. con đường tu tiên có thể tiến thêm một bước. Hôm nay gặp mặt thế này mà không hành động lẽ nào có thể buông tay?
Vì vậy hắn cười nói:
- Diệp đạo hữu nói thật chí lý. Không lao vào nguy hiểm làm sao có thể kiếm được nhiều tiền. Nếu như mọi người cứ làm như lời Diệp đạo hữu thì làm sao chúng ta có thể nếm những món mỹ vị thế nay?
Diệp Không giật mình thầm nghĩ:
- Như thế chẳng phải hôm nay hai tên khốn này muốn ra tay vói mình sao?
- Ta nghe nói Phạm đạo hữu tìm ta có chuyện quan trọng muốn nói, bây giờ có thể nói cho ta nghe được chứ.
Diệp Không trong lòng cảnh giác liền cầm một trương phù chú trong tay áo, thầm nghĩ nế như có chuyện gì thì còn có thể đối phó với Phạm Cửu Long thì mình còn được an toàn hơn.
Có vẻ như Phạm Cửu Xà cũng nhận ra được điều đó, ánh mắt của hắn chợt lóe lên nhưng lập tức lão lại khôi phục được dánh vẻ tươi cười nói:
- Chuyện này quả là một chuyện tốt, Diệp đạo hữu nghe xong nhất định sẽ hài lòng.
- Vậy sao?
Diệp Không giả bộ như tập trung lắng nghe nhưng tay phải lại thò trong tay áo đề phòng.

Phạm Cửu Xà lúc này mới tươi cười nói:
- Không biết Diệp đạo hữu đã từng đi tới phường thị hay chưa? Đó là nơi mà các tu tiên giả hay dùng để bù đắp, trao đổi đan dược, điển tịch cho nhau.
- Vậy sao? Đó là nơi nào vậy?
Diệp Không cũng bị câu nói đó làm hấp dẫn, nói không muốn đi là không đúng, bởi vì khi hắn mở cuốn linh phù ra thực sự hắn cũng muốn đi mua một ít tài liệu về Thông Linh phù. Thế nên khi nghe Phạm Cửu Xà nhắc đến hắn không tránh khỏi động tâm.
Phạm Cửu Xà cũng không vội trả lời ngay đó là ở nơi nào. Đến khi hắn trông thấy Diệp Không hứng thú thì mới trả lời:
- Phạm Cửu Xà ta cũng chỉ mới đi qua phường thị của tu tiên giả có một lần. Ở đó có hết các loại như bùa chú đan dược, linh khí pháp bảo rồi các tài liệu tu tiên còn có các loại công pháp tu tiên, khẩu quyết pháp thuật. Đến đó thật là được mở rộng tầm mắt một phen. Ta xem mà hoa hết cả mắt.
Diệp Không nghe hắn nói thế không khỏi động tâm lại hỏi:
- Không biết Phạm huynh có thể cho ta biết đó là nơi nào không?
Phạm Cửu Xà trông thấy cá đã cắn câu liền giả vờ trầm ngâm một lúc rồi nói:
- Ai da! Cái phường thị đó nằm ở đâu thì thật là khó nói, chỉ biết rằng cứ ba tháng thì phường thị đó mới mở một lần. Chỉ còn vài hôm nữa là đến ngày khai trương, chi bằng ta và ngươi kết bạn với nhau cùng đi tới đó.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui