Giống như những gia tộc quyền quý với tài sản kếch xù khác, bất động sản của Cố Niệm Đường đều nằm ở những vị trí đắc địa và vô cùng xa hoa. Căn biệt thự luôn được quản gia và người giúp việc quét dọn chăm lo, quanh nhà được trang trí dây leo để tăng tính riêng tư, lúc Cố Niệm Đường dẫn Thẩm Tùy đi qua lối đi nhỏ trong sân còn đụng mặt đội trưởng đội an ninh đang đi tuần tra cùng cấp dưới.
Đội trưởng rất hiểu chuyện, nhìn thấy họ y chỉ hơi giật mình rồi lập tức xoay người, nhân tiện giơ chân đá vào cẳng chân của cấp dưới đang đi ngay sau mình. Chỉ sau vài giây mà ánh đèn pin đã biến mất ở chỗ rẽ.
Khóe miệng Cố Niệm Đường giật giật, chẳng buồn đoán mấy người đó đang nghĩ gì trong đầu, alpha đi phía sau đã vươn tay ôm eo anh lần nữa, đôi môi nóng rực cọ sau gáy làm cho anh không khỏi rùng mình.
Cửa lớn của biệt thự sang trọng bị đẩy ra.
Trong nhà rất yên tĩnh, phòng khách chỉ mở một đèn nhỏ sáng mờ nhưng rất ấm áp nhờ máy sưởi luôn bật.
Thẩm Tùy hỏi nhỏ bên tai anh: "Phòng ngủ ở tầng mấy?"
Cố Niệm Đường cảm thấy bàn tay to rộng kia lại luồn vào bên trong áo sơ mi, căng thẳng chớp chớp mắt, "... Tầng hai, phòng ngoài cùng bên trái."
Thẩm Tùy ừ một tiếng, hỏi tiếp: "Không cởi giày được không?"
Bụng dưới Cố Niệm Đường căng cứng, cố kìm lại suy nghĩ muốn ngăn cái tay kia lướt đến trước ngực mình, gật gật đầu.
Giây tiếp theo alpha đã bế ngang anh lên.
Cầu thang gỗ không dốc nhưng hai người vừa đi vừa hôn nhau vẫn có hơi nguy hiểm. Nhưng Cố Niệm Đường sao có thể từ chối, anh chỉ đành vươn tay về phía sau bám theo thành cầu thang còn một tay thì tóm lấy cổ áo của Thẩm Tùy, tiếng rên rỉ mơ hồ trong cổ họng như đang giục hắn mau lên lầu.
Trên tầng hai chỉ mở bốn dải đèn mờ trên trần, rèm ở cửa sổ cuối hành lang cũng được kéo kín nên tầm nhìn rất kém.
Cố Niệm Đường chợt nhớ người đàn ông trước mặt thích không gian sáng ngời rộng mở, anh khẽ nhíu mày, hối hận sao trước đó không dặn người giúp việc sửa lại những thứ này.
Nhưng phòng ngủ của anh thậm chí còn tối hơn, đèn thủy tinh trên trần cũng mờ ảo, rèm cửa màu nâu sẫm, thảm thì màu đỏ đậm. Dường như anh và Thẩm Tùy trời sinh đã ở hai thế giới tách biệt, hoàn cảnh sống khác một trời một vực, tính cách và sở thích cũng hoàn toàn trái ngược.
Có những lúc Cố Niệm Đường ngồi trong văn phòng cũng thẫn thờ nghĩ rằng bọn họ không hợp nhau, từ góc độ thực tế cho đến vấn đề tương thích pheromone, họ đều không nên ở bên nhau.
Nhưng không hiểu vì sao anh lại chẳng thể quên lần gặp đầu tiên động lòng ấy. Cho dù có cố gắng đến đâu thì bóng dáng kia vẫn cứ ngang ngược khắc sâu vào tim anh, mỗi một ánh mắt, mỗi một nụ cười của đối phương đều có thể dễ dàng làm lòng anh nổi gió.
Mà giờ đây người đàn ông luôn khiến anh cảm thấy bồi hồi không yên đang ôm anh trong ngực, hôn lên môi anh.
Là thật ư? Cố Niệm Đường lại tự hỏi lần nữa. Anh luôn có cảm giác như mình đang ở trong một giấc mơ vô thực.
Đẩy ra cánh cửa phòng ngủ chính, bọn họ trái va phải vấp ngã xuống giữa giường lớn, thậm chí không rảnh để lo chuyện đóng cửa.
Bàn tay bên trong áo sơ mi đã lướt tới ngực Cố Niệm Đường, hai ngón tay thô ráp hằn vết chai xoa nắn đầu v* bên ngực trái, chẳng mấy đã làm cho cục thịt nhỏ mềm mại trở nên cứng ngắc dựng đứng. Hắn dùng móng tay cái nhẹ nhàng gãi gãi lỗ nhỏ trên núm vú, khoái cảm vừa đau vừa ngứa này như khiến từng chiếc xương sườn trong ngực Cố Niệm Đường thắt lại.
Cổ cũng được yêu thương, môi lưỡi ấm nóng mang hương rượu dịu dàng liếm mút yết hầu anh, lưu lại từng vệt nước ướt át.
Cố Niệm Đường ưỡn cổ cam chịu nhìn bóng đèn pha lê mờ ảo trên trần nhà, cơ bắp toàn thân lúc thì căng cứng lúc lại thả lỏng, mọi dây thần kinh đều run rẩy vì những nụ hôn và ve vuốt của Thẩm Tùy.
Tâm trí anh đã trở nên trì trệ, thay vào đó là dục vọng càng lúc càng cháy bỏng lan tràn trong cơ thể. Anh cắn chặt môi dưới cố nhịn tiếng rên rỉ, đôi mắt mơ màng ngắm nhìn người đàn ông trước mặt, mặc cho hắn ung dung cởi ra áo khoác và từng chiếc cúc áo trên sơ mi của mình.
Khác với cơ thể mảnh mai trắng nõn thường thấy của một omega, làn da Cố Niệm Đường thiên về màu lúa mạch, khung xương lớn và cơ bắp săn chắc, hơn nữa còn dùng thuốc ức chế thường xuyên nên chẳng trách anh thường bị nhận nhầm thành beta hoặc alpha.
Cố Niệm Đường vẫn luôn không thích cơ thể mình.
Khi còn bé là bởi không đủ nhỏ xinh, không đủ trắng trẻo, còn sau này phần lớn là do bên chân tàn tật và vết sẹo xấu xí y hệt con rết kia.
Vậy nên lúc Thẩm Tùy định cởi thắt lưng anh thì Cố Niệm Đường không nhịn được mà hơi rụt người lại.
Tiếng cười khẽ của alpha vang lên trong bóng tối.
Một bàn tay vươn tới xoa tóc anh an ủi.
Quần vest và quần lót đều bị lột xuống. Chiếc quần lót tứ giác bằng cotton đã bị chất lỏng giữa mông omega thấm ướt đẫm, chỉ mới cởi quần ra mà mùi hương ngọt ngào đã tràn ngập không khí, giữa lớp vải và làn da mượt mà còn vương một sợi tơ trong suốt dâm đãng, chầm chậm kéo dài rồi nhỏ xuống đùi anh.
Trong lòng Cố Niệm Đường một bên thì chửi mắng bản thân không biết xấu hổ, chỉ biết xuôi theo bản năng của cơ thể, còn một bên thì lại điên cuồng gào thét ham muốn alpha đang đè trên người mình, lỗ nhỏ bên dưới liên tục co rút khát vọng được dương v*t thô to cắm vào.
Anh không thể mở miệng, cũng không mở miệng nổi, chỉ đành cắn chặt môi dưới hơn rồi dùng hết can đảm để dạng hai chân ra.
dương v*t cương cứng, tinh hoàn căng phồng, đáy chậu nhầy nhụa, cửa mình đang không ngừng mấp máy, tất cả đều được anh phô bày trước mắt người đàn ông.
"Chủ tịch Cố."
Cố Niệm Đường nghe thấy Thẩm Tùy trầm giọng gọi tên mình, theo sau là âm thanh khi áo quần cọ xát.
Giây tiếp theo, cơ thể nóng bỏng của alpha áp xuống xen giữa hai chân anh, đôi tay rắn chắc ôm siết anh vào lòng
Cả hai đều trần truồng, da kề da mang tới sự thân mật trước nay chưa từng có. Cả đời Cố Niệm Đường chưa từng thân thiết với một người như vậy, nhiệt độ cơ thể, xúc cảm da thịt, pheromone và mùi hương của Thẩm Tùy cùng ập tới lấp đầy mọi giác quan của anh thông qua cái ôm này.
Cố Niệm Đường không thể giải thích nổi thứ cảm xúc đang lan khắp tứ chi lúc này. Trong giây phút được Thẩm Tùy ôm vào lòng hôn sâu, anh cảm thấy bản thân như sống dậy từ bùn lầy ẩm ướt và tăm tối, linh hồn chết chìm trong vũng bùn lạnh lẽo rốt cuộc cũng được người tìm thấy, ngọn lửa cháy bỏng đã xua tan sự cô độc và rét lạnh trong anh. Mà điều duy nhất anh có thể làm là ôm lại Thẩm Tùy, khẽ gọi tên alpha bằng giọng nói nghẹn ngào và khàn đặc của mình.
Anh muốn được lấp đầy, muốn dương v*t thô dài của người đàn ông này tiến vào nơi sâu nhất trong cơ thể.
Mà khát vọng này không hoàn toàn xuất phát từ ham muốn tình dục.
Anh muốn mình và Thẩm Tùy hoàn toàn hòa làm một, muốn được đối phương chiếm hữu cả tinh thần lẫn thể xác, tựa như chỉ có làm vậy mới có thể khỏa lấp khe vực sâu không thấy đáy trong tim anh.
Chắc hẳn Thẩm Tùy đã nghe thấy tiếng lòng của anh, sau khi trao cho anh một nụ hôn say đắm, hắn ngồi thẳng người dậy rồi nắm lấy khuỷu chân phải của anh, nhẹ nhàng gập lại làm thân dưới Cố Niệm Đường càng mở rộng hơn. Alpha lấy gối đầu mềm mại lót bên dưới eo anh, dịu dàng nâng mông anh lên.
Cố Niệm Đường phối hợp gác đùi phải lên vai Thẩm Tùy, mà bàn tay dài rộng luôn mải mê mơn trớn cơ thể anh rốt cuộc cũng lướt vào giữa háng, cầm lấy gậy th*t đang dựng thẳng.
Bộ phận sinh dục của omega thường không lớn, dương v*t mười sáu centimet của Cố Niệm Đường đã được xem là nổi bật lắm rồi. Thế nhưng khi tay và dương v*t Thẩm Tùy kề bên cạnh thì lập tức khiến cho nơi đó của anh trông nhỏ bé hơn nhiều.
dương v*t alpha vừa dài vừa thô, quy đầu nở nang hồng nhuận, vài giọt tinh dịch rỉ ra mang theo pheromone nồng đậm đến mức làm cho Cố Niệm Đường khó thở. Anh cảm thấy mình nên rời mắt đi nhưng cơ thể đã hoàn toàn vượt khỏi tầm kiểm soát. Trong phòng không bật đèn nên tầm nhìn rất kém, thế nhưng hình dáng và mùi hương của dương v*t Thẩm Tùy lại vô cùng rõ ràng, quy đầu no đủ, thân gậy gân guốc, tinh hoàn phồng lớn, không có gì là không khiến cẳng chân Cố Niệm Đường nhũn ra, lỗ sau chảy nước.
Từ trước tới nay anh chưa từng chảy nhiều nước như vậy, tưởng như tấm ga trải giường bên dưới cũng ướt đẫm luôn rồi.
Giờ phút này khoái cảm đến từ dương v*t đã không còn đáng kể, Cố Niệm Đường lặng lẽ dùng ánh mắt cầu xin alpha đang áp trên người mình, hy vọng hắn mau chóng cho anh thứ anh muốn.
Lúc này động tác của Thẩm Tùy lại ung dung thong thả, có lẽ bởi pheromone của Cố Niệm Đường không có tác động đến hắn mấy. Cửa mình của omega đã ướt nhẹp mà hắn vẫn thản nhiên mỉm cười, đánh giá cơ thể dưới thân bằng ánh mắt mà Cố Niệm Đường không hiểu.
Giống như đang chờ đợi gì đó.
Cố Niệm Đường tròn mắt nhìn hắn, thử gọi: "Thẩm Tùy?"
"Ừm?" Alpha trẻ tuổi đẹp trai nở nụ cười vô tội, ngón tay hắn lướt dọc từ háng anh xuống dưới rồi hoàn toàn tiến vào giữa kẽ mông, sau đó khều chất nhầy ở cửa mình anh lên nhẹ nhàng xoa nó giữa những đầu ngón tay, "Chủ tịch Cố, ngài chảy nhiều nước thật đấy."
Cảm giác khô nóng bốc lên sau tai Cố Niệm Đường, anh nghe alpha tiếp tục hỏi: "Vì tôi nên mới ướt vậy sao?"
Trong lòng anh đã lập tức gào lên: Đúng, tất cả đều vì cậu, tôi muốn cậu, muốn cậu thúc sâu vào trong cơ thể tôi, rất yêu cậu, yêu cậu vô cùng.
Nhưng lòng tự trọng và kiêu hãnh đã chôn sâu trong anh hai mươi mấy năm lại bịt chặt miệng anh.
Vì thế điều duy nhất mà Cố Niệm Đường có thể làm chỉ là cắn môi dưới, dùng đầu gối chân trái khẽ cọ bên eo người đàn ông.
Thẩm Tùy cười xoa xoa chân anh, nhẹ giọng nói: "Ngài giống mèo quá." Tiếp đó hắn nghiêng đầu đặt lên đầu gối chân trái của anh một nụ hôn, "Bé mèo con của tôi."
Đồng tử Cố Niệm Đường co lại, ngón tay yếu ớt siết lấy ga trải giường.
Anh lặng nhìn ngón tay của Thẩm Tùy nhẹ nhàng vuốt ve vết sẹo xấu xí trên chân trái đã hủy hoại đời mình, dịu dàng như thể đang nâng niu một món đồ sứ rất quý giá.
Hắn hỏi: "Có đau không?"
Cố Niệm Đường lắc đầu.
Sau đó chân trái cũng được nâng lên vai alpha, hắn áp thân trên xuống, dương v*t nóng rực rốt cuộc cũng ghé thăm kẽ mông trơn trượt của Cố Niệm Đường.
Quy đầu nở nang đâm mở lỗ nhỏ đang khép chặt, cảm giác đau nhức và tê dại lập tức lan tràn khắp cơ thể, anh si mê nhắm mắt rồi cố gắng thả lỏng để Thẩm Tùy tiến vào. Anh có thể cảm nhận được rõ ràng sức nặng của dương v*t đang chầm chậm chen vào trong lối sau, đường ruột chật hẹp và ấm nóng ngập đầy dịch trơn tiết ra vì alpha đang nằm bên trên anh, vậy nên tuy cửa mình hơi đau nhưng quá trình cắm vào cũng không quá gian nan.
Omega chưa nếm mùi tình dục chỉ biết kêu gào muốn alpha nhưng lại không hiểu được niềm vui sướng thực sự. Chỗ sâu trong lối đi vẫn cứ khép chặt không muốn cho gậy th*t đâm vào.
Cố Niệm Đường đã chuẩn bị tâm lý để đón nhận cảm giác cơ thể bị xé toạc làm đôi nhưng Thẩm Tùy lại ôm eo anh rồi bắt đầu đóng cọc với chiều sâu như vậy. Thể dịch hòa quyện, hơi thở đan xen, pheromone nồng đậm hơn bao giờ hết. Quả nhiên pheromone của alpha đỉnh cấp rất mạnh, dù độ phù hợp chỉ vỏn vẹn có 13% thì vẫn có thể dễ dàng khiến cho Cố Niệm Đường quay cuồng mê đắm trong hương gỗ.
dương v*t thô dài đâm rút vừa nhanh vừa mạnh vào lỗ nhỏ ướt nhẹp, hầu như lần nào cũng nghiền qua điểm mẫn cảm nhất trong vách ruột, mang tới cho anh khoái cảm tuyệt nhất trên đời này. Tiếng nước òm ọp dâm đãng vang vọng trong phòng ngủ, Cố Niệm Đường như đang nổi trên một con sông ấm áp, sóng triều cuồn cuộn làm cơ thể anh liên tục đong đưa, cả người phủ kín màu sắc của nhục dục.
Mặt nạ lạnh lùng giờ vỡ vụn, đầu óc luôn bình tĩnh đã trở nên hỗn loạn, đồng tử đen láy trong mắt Cố Niệm Đường dại ra, khi thì nhìn trần nhà lúc lại nhìn người đàn ông phía trên đang không ngừng dập mạnh eo hông.
Tầm mắt rất mơ hồ nhưng cảm giác của cơ thể lại vô cùng rõ ràng. Tiếng thở dốc nặng nề của alpha, bàn tay đang ôm eo thỉnh thoảng vuốt ve bụng dưới và dương v*t của anh, hay cả giọt mồ hôi trên chiếc cằm vuông vức,...
Anh muốn nhiều hơn nữa.
Vẫn chưa đủ.
Lỗ nhỏ của Cố Niệm Đường càng ngày càng mềm mại, phần thịt non sâu trong vốn kiên quyết không cho gậy th*t tiến vào cũng dần dần buông lỏng. Sau một cú thúc mạnh, dương v*t Thẩm Tùy rốt cuộc cũng thuận lợi vùi sâu tận gốc, tinh hoàn nặng trịch đập vào cánh mông omega tạo thành một âm thanh dâm dục.
"A..."
Cho dù Cố Niệm Đường có cắn môi mình đến trắng bệch thì cũng không thể kìm nén tiếng rên rỉ.
Anh không thích giọng mình nhưng tiếng rên này rõ ràng đã cổ vũ alpha đang chăm chỉ cày cấy. Có lẽ Thẩm Tùy lo anh bị đau chân, hắn thả hai chân của anh xuống rồi khoanh đôi chân ấy quanh eo mình.
Tư thế này làm cho động tác đâm rút của Thẩm Tùy không còn được nhanh mạnh như trước nhưng hai người lại có thể ôm hôn, điều ấy khiến Cố Niệm Đường say mê hơn cả tình dục đơn thuần. Anh không biết xấu hổ mà điên cuồng đòi hỏi môi lưỡi alpha, cho phép đôi bàn tay dài rộng mơn trớn khắp cơ thể, từ cổ, vai, núm vú, bụng dưới,...
Không đủ.
Vẫn không đủ.
"Thẩm Tùy..." Cố Niệm Đường thì thầm, chăm chú nhìn người đàn ông với ánh mắt si mê, anh nâng tay vuốt ve tóc hắn và bờ lưng rộng lớn, "Thẩm Tùy."
Anh quá ngốc nghếch, vào lúc này mà cũng chẳng nói được lời yêu ngọt ngào nào.
Còn Thẩm Tùy vẫn mỉm cười nhìn anh, hắn khẽ đặt từng nụ hôn nhỏ vụn lên khắp gương mặt anh rồi nhẹ nhàng lùi eo, dương v*t trượt ra ngoài.
Lỗ nhỏ phía sau đột nhiên không còn được lấp đầy khiến cho cơ thể Cố Niệm Đường bỗng cảm thấy trống rỗng. Anh khó chịu nhăn mày, lại nghe alpha dịu dàng dỗ dành mình: "Cưng à xoay người nằm sấp nào, tôi muốn đánh dấu anh."
Dường như hai chữ "đánh dấu" đã mở ra một cái chốt nào đó trong người Cố Niệm Đường, anh vất vả cử động nhưng cơ thể mềm oặt giống như người không xương, nếu Thẩm Tùy không duỗi tay giúp đỡ thì ngay cả động tác xoay người đơn giản anh cũng không làm nổi.
Anh nằm sấp trên giường ôm chăn trong ngực, dương v*t cứng đến mức đau nhức đè lên chiếc gối bông mềm mại.
Mông lại bị banh ra, gậy th*t nóng hầm hập của alpha thúc vào. Lần này Thẩm Tùy đi vào rất dễ dàng, anh không thể kìm lòng mà thở dài thỏa mãn vào giây phút cửa hậu môn nuốt tận gốc dương v*t.
Một suy nghĩ hoang đường chợt xuất hiện trong đầu Cố Niệm Đường: anh muốn mãi mãi như thế này, muốn cả đời đều gắn bó chặt chẽ với Thẩm Tùy.
Ngay sau đó cơ thể nặng nề của alpha áp lên lưng anh, những nụ hôn quyến luyến rải khắp phần da từ vai đến gáy Cố Niệm Đường.
Tuyến thể chứa đầy pheromone ẩn bên dưới da thịt đang nhảy lên thình thịch, nóng tới mức làm Cố Niệm Đường cảm thấy hơi đau đớn. Anh chưa bao giờ nôn nóng như thế này, sự khát vọng và thần phục Thẩm Tùy như hóa thành một lưỡi dao sắc bén chém cơ thể anh thành hai nửa.
Cố Niệm Đường siết chặt chăn trong lòng, vùi mặt mình vào đó. Anh sợ không thể kìm được giọng của mình, mà sự thật đã chứng minh điều mà anh lo lắng hoàn toàn không vô nghĩa.
Thẩm Tùy vươn lưỡi liếm ướt khắp gáy anh, đôi môi hắn lưu lại vô số dấu hôn ở phần da thịt hơi nhô lên, dường như qua mấy thế kỷ sau Thẩm Tùy mới há miệng, hàm răng cắn mạnh vào tuyến thể yếu ớt trước mắt.
Sâu trong cổ họng Cố Niệm Đường phát ra tiếng rên rỉ tuyệt vọng, hốc mắt anh ướt sũng, nước mắt tràn ra thấm vào chăn. Giờ phút này việc bản thân bị alpha chiếm hữu đã vượt lên mọi lý trí trong đầu, cướp đi cả khả năng suy nghĩ.
Pheromone của họ đã hoàn toàn dung hợp, không cần ngửi cũng biết anh vừa bị đánh dấu.
Cố Niệm Đường vẫn đang thất thần còn Thẩm Tùy thì giữ nguyên tư thế cắn chặt tuyến thể anh, eo đưa đẩy mãnh liệt. Nước dâm trong lỗ thịt chảy ra ngày càng nhiều theo động tác đâm thọc dữ dội khiến phía dưới hai người ướt nhầy nhụa. Cố Niệm Đường chẳng khác nào biến thành một vũng bùn, anh cảm thấy như mình đã mất đi năng lực kiểm soát bản thân, cơ thể anh đã hoàn toàn thuộc về người đàn ông trước mặt, thuộc về Thẩm Tùy. Dù bây giờ Thẩm Tùy muốn anh quỳ xuống liếm chân uống nước tiểu thì có lẽ Cố Niệm Đường cũng không chút do dự mà hai gối chạm đất.
Sự thần phục của omega đối với alpha đỉnh cấp thật đáng thương.
Mà việc một linh hồn khát vọng và tôn sùng một linh hồn khác còn vô phương cứu chữa gấp ngàn lần.
Chẳng biết tầm nhìn và đầu óc bị sóng tình bao trùm đã bao lâu, mãi sau Cố Niệm Đường mới dần tỉnh táo lại khỏi sự hỗn loạn điên cuồng ấy, anh nhận ra mình vẫn đang ôm chăn, mà phần vải chăn ở gần mặt đã bị nước mắt và nước bọt của anh thấm ướt sũng.
Chiếc gối lót dưới thân bị phủ đầy tinh dịch và chất nhầy chảy ra từ lỗ sau. Vách ruột nóng rát, có lẽ còn bị sưng, nhưng như vậy vừa khéo đúng ý Cố Niệm Đường vì cảm giác trống rỗng khi không còn được Thẩm Tùy lấp đầy đã giảm bớt đi nhiều.
dương v*t mềm đi sau bắn tinh của alpha trượt ra khỏi mông anh, sau gáy lại được nhận thêm một nụ hôn, cùng với đó là giọng nói ảo não của Thẩm Tùy: "Hình như tôi dùng hơi nhiều sức, cắn anh chảy máu rồi."
Cố Niệm Đường lắc đầu, gian nan chống tay nâng người lên. Anh quay đầu lại nhìn Thẩm Tùy, bóng dáng hắn mơ hồ trong đêm tối nhưng vẫn đủ để làm trái tim anh loạn nhịp.
Anh muốn nói gì đó nhưng cuối cùng lại chỉ khàn giọng nhả hai từ: "Hôn tôi."
Thẩm Tùy mỉm cười. Hắn ôm eo rồi bế anh lên đùi để anh nằm trong lòng mình hưởng thụ nụ hôn triền miên sau khi được đánh dấu.
Cố Niệm Đường cảm thấy một cảm giác an toàn xưa nay chưa từng có khi môi lưỡi hai người quấn lấy nhau. Anh cọ cọ lên vai Thẩm Tùy, nhắm mắt lại, cứ vậy ngủ thiếp đi.
—————
từ chương sau là đổi xưng hô nha cả nhà~
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...