Cuốn Tiểu Thuyết Sherlock Holmes

Kaito vừa chạy đến nơi thì đã thấy Shinichi cầm súng đưa về phía Shiho , Khuôn mặt Shiho nhìn Shinichi không có oán giận chỉ có bi thương , Shinichi hai tay rung rung đôi mắt tràn ngập nước mắt, anh không dám nhìn thẳng vào Shiho, đôi mắt đỏ lên có thể thấy rõ cả những đường chỉ đỏ.

Taka không thể kiên nhẫn chờ  được nữa mà hét lớn "Làm đi Kudo Shinichi nếu không ta sẽ khích hoạt quả bom này ! MAU BẮN ĐI"

Hai tay Shinichi rung rung , do dự không bắn giữ giọt nước mắt rơi ướt cả cổ áo sơ mi trắng anh vẫn hay mặc.

Thấy anh do dự Taka lại nhếch mép cười:"ĐƯỢC ! ngươi không bắn thì ta sẽ thay ngươi tiển đám người này về điện diêm la !"

Hắn đưa tay lên thanh điều khiển môi nở một nụ cười tà ác, Shinichi hốt hoảng hét lên:"KHÔNG !"

Đồng thời 2 mắt nhắm chặt
"Đùng" viên đạn từ súng Shinichi bay thẳng về phía Shiho. Giọt nước mắt 2 người cùng lúc tuông rơi.

Shiho nhắm mắt lại 1...2...3 . Mấp mấy đôi môi nói lên hai chữ
"Kudo Shinichi" .

Đúng lúc này 1 giọng nói quen thuộc vang lên:"SHIHO !"

Shiho từ từ mở mắt ra , đập vào mắt cô là hình ảnh người con trai đang mặt hỷ phục màu trắng bây giờ đã nhuộm màu đỏ tươi . Shiho đưa tay ôm lấy người con trai ấy, giọt nước mắt rơi xuống, đôi mắt mở to như không tin vào mắt mình. Giọng nói rung rung:"KAI...TO !"

Shinichi hoàn hồn lại . Nhân lúc Taka mất tập trung đã bắn 1 phát phá hủy chiếc điều khiển trên tay cậu ta . Sau đó bắn thêm vài phát nữa về phía Taka . Taka  trong lúc không hay biết gì đã bị liên tiếp mấy phát súng vào người khiến cậu ta ngã lăng xuống đất. Chỉ còn lại chút hơi tàn, Hatori nhanh chóng chạy đến bao vây cậu ta.

Shinichi buông súng xuống chạy đến chỗ của Shiho và Kaito. Vừa định mở lời Shiho đã nhìn anh bằng ánh mắt câm phẫn . Khiến Shinichi hoảng hốt lùi về sau 1 bước, lúc này khi anh chĩa súng về phía Cô , cô cũng không hề nhìn anh bằng ánh mắt này , điều này khiến tim Shinichi như bị ngàn mũi kim đâm vào . Anh không dám lên tiếng chỉ đứng lặng nhìn Cô . Ánh mắt đầy tội lỗi.

Shiho ôm chặt Kaito vào lòng . Vừa đau lòng vừa có lỗi lại hoảng sợ xen lẫn nhau . Cô sợ Kaito sẽ vì cô mà...Cô hốt hoảng hét lớn:"Kaito em đưa anh đến bệnh viện, anh chắc chắn sẽ không sao đâu, chắc chắn... !"

Lúc này Shinichi giật mình lập tức nói :"Anh sẽ cho người đưa Kaito đến bệnh viện ngay ! Shiho em đừng lo Kaito sẽ không sao đâu"

Lúc này những người khác cũng đã được thanh tra Meru cứu ra. Tất cả hoảng hốt nhìn về phía Kaito và shiho . Thanh tra Meru hốt hoảng hét lên :"Mau gọi xe cứu thương. MAU LÊN!"

Shiho hốt hoảng nhìn Kaito :
"Kaito anh yên tâm chúng ta sẽ đến bệnh viện ngay ! Anh sẽ không sao đâu !"

Kaito nắm chặt lấy tay cô, nhìn Shiho lắc đầu cười nói :"Không kịp nữa rồi ! Trong viên đạn có tẩm chất độc hóa học phá hủy nội tạng , bây giờ nó đã ngấm vào máu , không thể nữa rồi! Nội tạng trong cơ thể anh..."

Hộc...hộc...Anh vừa nói vừa ho ra một ngụm máu đen, máu đen ngấm vào hỷ phục trắng càng thêm chói mắt.


Shiho hoảng sợ hét lên "Không ! Anh đừng nói lung tung , Anh sẽ không sau đâu ! Sẽ không...."

Kaito nắm chặt bàn tay đang rung của Shiho . Mĩm cười dịu dàng như anh vẫn thường cười với Cô :"Shiho đừng như vậy ! Đừng như vậy có được không?"

Shiho che miệng không cho Kaito nói tiếp :"Anh đừng nói nữa ! Anh sẽ không sao đâu ! Đợi Anh khỏe lại chúng ta lại tiếp tục hôn lễ ! Em với Anh còn chưa hoàn thành hôn lễ của chúng ta mà !"

Kaito mĩm cười , khuôn mặt tái nhợt vừa hạnh phúc lại vừa đau lòng. Anh hạnh phúc vì nghe Cô nói như vậy , đau lòng lại vì không thể ở bên Cô đến cuối đời, không thể thực hiện lời hứa bảo vệ cô cả đời :"Shiho xin lỗi ! Anh..."

Shiho ôm chặt Kaito khóc lớn :"Không Kaito , người nên xin lỗi là em , đáng lẽ em không nên bỏ hôn lễ của chúng ta mà...nếu em không làm như vậy thì Anh sẽ không...Anh mắng em đi...đánh em đi...Điều là lỗi của em, em xin lỗi."

Kaito lắc đầu cười nói :"Anh không trách em ! Làm Sao anh có thể đánh em có thể mắng em chứ ! Đồ ngốc ! Tất cả điều là Anh cam tâm tình nguyện !"

Shiho nghe xong càng khóc lớn hơn, càng tự trách bản thân hơn. Kaito đưa tay lau đi những giọt nước mắt trên khóe mắt cô , giọng nói yếu ớt vang lên có chút đau thương lại có chút trách mắng:"Em đừng như vậy ! Em biết anh quan trọng em hơn cả bản thân , nếu như em đau lòng, em tự trách Anh càng đau lòng hơn em biết không ?"

Shiho không kiềm nén được sự bi thương trong lòng . Phải rồi Kaito luôn xem trọng suy nghĩ của Cô hơn bất kỳ ai trên đời hơn cả bản thân Anh ấy. Nếu như cô khóc, đau lòng , bị thương Anh sẽ còn đau hơn cả bản thân cô nữa, hơn cả bản thân Anh ấy. Cô mắng anh "Tại sao trên đời lại có người ngốc như Anh !" Giọng nói bi thương, oán trách, đau lòng không ngừng mắng Kaito ngu ngốc.

Kaito chỉ bật cười nhìn Cô :"Phải Anh ngốc ! Anh là kẻ ngốc nhất trên đời này , nhưng Anh cảm thấy rất hạnh phúc khi có thể là 1 kẻ ngốc yêu em , thương em! Em đối với Anh là tất cả! Là cả thế giới của anh."

Shiho cảm thấy bi thương tột cùng, tại sao chứ ? Tại sao Kaito lại yêu cô như vậy ? Cô không xứng. Không xứng :" Tại sao lại yêu em như vậy ? Tại sao ?"

Kaito bật cười vuốt ve gương mặt cô nói :"Tại vì Anh là kẻ ngốc nhất thế gian này !"

Vừa nói xong Kaito đã phun ra 1 ngụm máu nữa, lần này máu chỉ toàn một màu đen , chất độc đã ngấm xâu vào cơ thể , cơn đau quằn quại hành hạ, tra tấn thân xác anh , từng cơn đau như xé nát cả thân thể anh ra làm đôi. Nhưng Anh vẫn cố nén chịu cơn đau này để có thể ở bên cô thêm 1 lúc nữa, một chút nữa thôi.

Shiho hoảng sợ ôm lấy thân thể Kaito khóc lớn :"KAITO! KAITO...

Cô chỉ biết gọi tên anh trong vô vọng nhưng người xung quanh cũng chỉ biết đứng nhìn mà không thể làm gì được,

Kaito cảm nhận được sự lo sợ của Cô , dịu dàng ôm lấy cô trấn an :"Anh không sao !"

Shiho siết chặt bàn tay đang ôm lấy Kaito , khóc lớn vừa đau lòng , vừa lo sợ lại có chút tuyệt vọng :"Anh đã như vậy còn cố nói mình không sao !"

Kaito cười trấn an Cô :"Anh thật sự không sao ! Có em bên cạnh tất cả đối với Anh đều không còn quan trọng , cái này thì có là gì chứ , anh không đau , thật sự không đau chút nào !"

Lúc này tiếng xe cứu thương vang lên. Shinichi bước đến chỗ cô, quỵ một chân xuống nói :"Shiho em đừng như vậy, xe cứu thương đã đến rồi, hãy để họ đưa Kaito đến bệnh viện, có lẽ họ sẽ cứu được anh ấy" nói xong muốn dìu Kaito lên nhưnh chưa chạm vào Kaito thì Shiho đã hắc tay anh ra quát lớn:" Đừng chạm vào anh ấy!" Ánh mắt căm phẫn lạnh lùng nhìn anh.


Shinichi sửng sốt lùi về phía sau,
Shiho ôm chặt lấy Kaito không cho ai đến gần, cô đau lòng nhìn người trong vòng tay , thân thể đang rung lên , sắc mặt tái nhợt , cả người đang lạnh dần , chứng tỏ Anh đang phải đấu tranh với cơn đau  đang hành hạ anh . Shiho càng nhìn càng cảm thấy tim mình như vỡ vụn:"Kaito..."

Kaito nhìn Shiho mĩm cười nói:
"Shiho Anh sắp không xong rồi!"

Shiho hét lớn :"Anh sẽ không sao đau ! Em không cho , không cho Anh bỏ em lại . Không cho !"

Kaito mĩm cười nhìn Shiho :"Shiho đừng như vậy ! Em nghe Anh nói , con người ai cũng sẽ phải chết chỉ là sớm hay muộn! Khi anh chết đi sẽ hóa thành thiên sứ ở bên cạnh em, tiếp tục bảo vệ em , yêu thương em được không?"

Shiho càng nghe càng trở nên kích động, mất khống chế
:"KHÔNG EM KHÔNG MUỐN ! ANH KHÔNG ĐƯỢC PHÉP CHẾT ! KHÔNG ĐƯỢC PHÉP BỎ LẠI EM , KHÔNG ĐƯỢC..."

Kaito nắm lấy bàn tay cô thật chặt với chút sức lực yếu ớt này nắm chặt tay cô:"Shiho ! Đừng như vậy Anh rất đau lòng ! Đừng như vậy có được không em?"

Shiho càng khóc lớn. Kaito nhìn Shiho mĩm cười nhẹ nhàng lấy hộp nhẫn trong túi áo, nhìn cô nói: "Shiho ! Cả đời Anh không có việc gì hối tiếc , chỉ duy nhất có 1 chuyện Anh cảm thấy rất hối tiếc đó chính là không thể hoàn thành hôn lễ của chúng ta !"

Shiho lập tức nắm chặt lấy bàn tay Kaito nói:" Được ! Chúng ta sẽ hoàn thành hôn lễ của chúng ta!"

Kaito gật đầu mĩm cười , Shiho lau đi giọt nước mắt trên khuôn mặt, giọng nói rung rung , cố nở một nụ cười nắm lấy tay anh nói :"Kaito Kido ! Anh có nguyện lấy Miyano Shiho em làm vợ !

Kaito nắm chặt lấy tay Shiho mĩm cười hạnh phúc :"Anh đồng ý" hai tay cô rung rẫy lấy chiếc nhẫn trong hộp đeo vào cho anh. Giọt nước mắt từ khóe mắt cô rơi thẳng vào chiếc nhẫn kim cương trên tay Kaito.

Anh lấy chiếc nhẫn còn lại trong hộp nhìn thẳng vào mắt Shiho, giờ phúc này Kaito không còn cảm thấy đau đớn nữa thay vào đó chỉ có hạnh phúc và sự ngọt ngào:"Miyano Shiho ! Em có nguyện lấy Anh Kaito Kido làm chồng!"

Shiho nắm lấy bàn tay Kaito, rơi lệ mĩm cười gật đầu :"Em đồng ý"

Kaito cầm chiếc nhẫn còn lại đeo vào tay cô mĩm cười thật mãn nguyện. Tay hai người đan xen vào nhau , nắm lấy nhau thật chặt, dòng lệ cùng lúc tuông rơi:
Dù núi bị bào mòn , nước sông ngừng chảy , thời gian ngừng trôi , ngày đêm chẳng còn phân biệt , trái đất ngừng quay , vạn vất đất trời hóa hư không ! Cũng không thể quên nhau!

Giọt nước mắt cả hai hòa làm một, Kaito mĩm cười thật mãng nguyện không còn hối tiếc , đôi mắt hổ phách từ từ nhắm lại . Hơi thở yếu ớt dần dần biến mất, khuôn mặt nhẹ nhàng như đang ngủ, một giấc mộng ngàn thu .

Mọi người xung quanh chứng kiến cảnh này không ai không rung động , không một ai không cảm thấy bi thương .

Shinichi đứng lặng người nhìn họ, bây giờ Anh không cảm thấy ganh tỵ với Kaito , không còn cảm thấy đau lòng, chỉ cảm thấy hai người họ thật sự rất đẹp đôi rất đẹp đôi. Cảm thấy tình yêu của Kaito giành cho Shiho thật đẹp, thật cao cả .


Nhưng tại Anh , chính anh đã biến nó thành Bi kịch , Anh chính là kẻ đã phá nát tình yêu này. Anh cảm thấy bản thân thật đáng chết , đáng lẽ người nên chết là Anh chứ không phải Kaito, Kaito yêu Shiho , nguyện gì Shiho mà hi sinh tất cả , còn Anh miệng thì nói yêu Cô nhưng lại muốn giết Cô, anh không xứng đáng nói yêu cô . Điều là lỗi của Anh. Nếu như có thể Anh nguyện thay Kaito chết , để Kaito có thể sống, có thể ở bên cạnh cô.

Nhưng trên đời này không phải cái gì Anh muốn cũng có thể thực hiện được , minh chứng rõ ràng nhất chính là Người đang nằm đó, là Kaito không phải Anh.

Anh nợ Shiho , nợ Kaito nhưng mọi thứ đã không thể quay lại. Kaito cũng không thể sống lại. Mọi chuyện đều không thể thay đổi nữa.

Shiho đặt Kaito nằm xuống , vuốt ve khuôn mặt Anh , mĩm cười , cúi nhẹ người hôn lên đôi môi lạnh lẽo của anh . Thì thầm bên tai Kaito "Đợi em"

Rồi đứng dậy , đi thẳng về phía Taka, mọi người đều sửng sờ nhìn cô, không biết Cô muốn làm gì.

Shiho nhặt lấy khẩu súng dưới sàn lên , ánh mắt vô cảm không chút do dự bắn cùng lúc nhiều phát súng lên khắp thân thể Taka. Taka chưa kịp cảm nhận được cơn đau thì đã không còn sống nữa.

Mọi người hoảng hốt kinh hoàng nhìn về phía cô . Shiho như không còn là Cô nữa , ánh mắt cô lạnh đến mức như hàn băng . Khuôn mặt vô cảm xúc vô hình vô hồn .

Shinichi muốn bước đến chỗ Cô nhưng Cô nhìn anh bằng ánh mắt hận thù , lạnh lẽo . Khiến Shinichi trùng bước , vừa đau lòng lại đau khổ . Phải Cô rất hận anh, và anh cũng đáng bị như vậy. Mọi người đều sửng người không động đậy. Khắp nơi yên tĩnh đến lạ lùng. Bầu không khí nhưng ngưng động.

Shiho dùng ánh mắt thù hận nhìn Shinichi , rồi nhìn lần lượt từng người từng người một ở đây. Bất kể là ai , cô điều nhìn bằng cặp mắt lạnh lẽo , chứa đựng sự thù hận . Bởi vì họ đều là kẻ gián tiếp hại chết Kaito .

Mọi người không ai dám nhìn thẳng vào cô , càng không dám phản bát vì họ thiếu nợ Cô . Không một ai dám lên tiếng .

Shinichi bước đến gần Shiho , muốn đưa tay nắm lấy tay cô , Shiho đã lùi về phía sau tránh tay anh . Tay Shinichi dừng lại ở trong không trung , Anh thu tay lại nhìn Shiho bằng ánh mắt có lỗi:"Shiho ! Xin Lỗi ! Xin lỗi..."

Shiho nhìn Shinichi đầy hận thù , cô tức giận hét lên :"XIN LỖI THÌ KAITO CÓ THỂ SỐNG LẠI SAO?"

Shinichi không thể phản bác lời cô. Phải Cô nói không sai , bây giờ cho dù anh có xin lỗi thì cũng không thể thay đổi việc gì cũng không thể làm Kaito sống lại . Nhưng bây giờ ngoài xin lỗi ra Anh căn bản không thể làm gì.

Shinichi đi đến cầm lấy cánh tay đang cầm súng của Shiho , đặt lên ngực mình nhìn Shiho nói :"Shiho ! Nếu như em hận Anh , em cứ bắn Anh , trả thù cho Kaito !"

Shiho nhếch môi cười lạnh :"Kudo Shinichi ! Anh đừng cho là như vậy Tôi sẽ tha thứ cho Anh !"

Shinichi nhìn Shiho lắc đầu nói :"Không Shiho ! Anh không hi vọng Em tha thứ cho Anh ! càng không có tư cách cầu xin em tha thứ! Anh chỉ muốn chuộc lại 1 phần lỗi lầm của mình !"

Shiho cười lạnh lẽo :
- Chuộc lỗi ! Haha...lỗi lầm này Anh cả đời này cũng không thể chuộc hết !

Shinichi chưa kịp lên tiếng Ran ở bên trong đám người đó đã hét lên :"Đừng Shiho ! Bây giờ Cô có giết Shinichi , Kaito cũng không thể sống lại !"

Những người khác lúc này mới hoàn hồn lại, lên tiếng nói :"Đúng vậy ! Kaito cậu ấy...!"

Shiho tức giận hét lên :"IM MIỆNG ! CÁC NGƯỜI KHÔNG CÓ TƯ CÁCH KÊU TÊN ANH ẤY !"


Shinichi thấy Shiho mất bình tĩnh thì vô cùng lo lắng, anh nhìn mn nói :"mọi người đừng qua đây! Cũng đừng ngăn cản Cô ấy , Là Tôi cam tâm tình nguyện !" 

Sau đó anh nhìn Shiho , đôi mắt bi thương cùng tội lỗi ,  anh nợ cô quá nhiều chỉ có cách này mới có thể bù đắp cho cô phần nào những tổn thương mà anh đã gây ra:"Shiho ! Em hận anh thì cứ giết anh đi, anh không hận em, cũng không trách em ! Chỉ hi vọng sau khi Anh chết em hãy buông bỏ thù hận và hãy sống thật tốt ! Có được không?"

Ran và mọi người nghe vậy thì lập tức sững sốt , tất cả mn đều lo sợ hét lên :"Đừng Shinichi ! KHÔNG ĐƯỢC !"

Shinichi không nhìn bọn họ mà chỉ hét lên :"AI CŨNG KHÔNG ĐƯỢC QUA ĐÂY ! NẾU KHÔNG TÔI SẼ HẬN NGƯỜI ĐÓ CẢ ĐỜI!"

Ran và ba mẹ Shinichi muốn qua đó thì bị Hatori ngăn lại, anh lắc đầu bỏ họ đừng manh động, bởi vì anh biết Shiho cô ấy sẽ không...

Shiho bật cười thật lớn, thật bi thương. Cô hắt tay Shinichi ra. Quăng khẩu súng qua một bên. Cười như một người điên không còn chi giác :"Kudo Shinichi ! Nếu như giết Anh mà Kaito có thể sống lại , đừng nói là giết anh cho dù giết hết tất cả bọ họ Tôi cũng không do dự mà giết tất cả các người !" Nói rồi dùng ánh mắt vô hồn nhìn tất cả. Giường như tất cả mọi người ở đây đều như cây cỏ.

Shiho quay người từng bước từng bước đi đến chỗ Kaito , Shinichi chỉ biết đứng lặng nhìn theo Cô. Lúc này Ran và mọi người mới chạy đến chỗ Shinichi. Ran lo lắng nói :"Shinichi Cậu không sao chứ?"

Shinichi không trả lời câu hỏi của Ran, chỉ đau lòng nhìn theo bóng lưng Shiho. Ai nói gì anh cũng không đáp.

Shiho bước đến chỗ Kaito. Nâng Kaito dậy, sau đó dìu anh từng bước từng bước đi đến cạnh vách núi. Căn cứ này được xây dựng trên một đỉnh núi cao. Nhìn xuống không thấy đáy.

Shinichi lúc này mới hoàn hồn lại, Anh biết Shiho muốn làm cái gì. Anh hoảng sợ hét lớn :"KHÔNG SHIHO !"

Anh vùng ra khỏi mọi người chạy đến ngăn cản Cô nhưng không còn kịp nữa . Shiho nhìn Shinichi đôi mắt lạnh lẽo , bi thương:" KUDO SHINICHI ! TÔI HẬN ANH !"

'Chỉ với 5 chữ này Shiho đã để lại một bóng ma trong lòng Shinichi, sau này hằng đêm anh đều mơ thấy cảnh này rồi giật mình tỉnh giấc với khuôn mặt chàn ngập nước mắt'

Sau đó ôm lấy Kaito cả hai cùng ngã xuống vách núi . Shinichi tim như ngừng đập , Anh muốn lau xuống đó cùng Cô nhưng những người xung quanh đã kịp ngăn anh lại . Họ dùng hết sức mình giữ chặt lấy Anh .
1

Shinichi vùng vẫy hét lên
"SHIHO..."

Khoảnh khắc ấy tim Shinichi nhưng hàng ngàn mũi dao đâm vào, vừa đau khổ vừa tuyệt vọng. Anh đã trơ mắt nhìn Shiho rơi xuống vách núi mà không thể làm gì được . Anh hét lớn :
- SHIHOOOOO....KHÔNG...

Do quá kích động anh đã phun ra 1 ngụm máu tươi , Sau đó ngất đi. Mọi người hốt hoảng hét lên : "Shinichi..."


✍ tác giả lười quá với thêm cái Wattpad quá ư là tệ, hư hoài nên tác giả quyết định viết thật ngắn ngọn nhưng vẫn đầy đủ nội dung nhanh chóng hoàn thành tác phẩm này. Cảm ơn mn lâu vậy rồi vẫn đợi tôi. Nhưng thật sự t bày binh bố trận dữ quá giờ lại hong có thời gian làm toàn vẹn truyện được hồi xưa tôi học cấp 3 nên có thời gian giờ thì lên đại học rồi không còn thời gian viết truyện như này nữa vì nó không đem lại nguồn thu nhập gì cho tôi. Tôi không thể dành nhiều thời gian cho nó như trước, lúc trước tôi viết truyện chỉ với mục đích đơn thuần là sau khi lớn tôi có thể đọc lại câu chuyện mà mình từng viết dù gì thì cũng là tôi viết nên thế nào cũng hợp gu t 😁 chỉ vì như thế. Dù sao cũng cảm ơn các cậu đã quan tâm chuyện của tui yêu yêu






Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận