Cuốn Tiểu Thuyết Sherlock Holmes

8:00 A.M sân bay Tokio !

    Shiho ngắm nhìn bầu trời trong xanh trên đất nước Nhật bản , nơi vừa là quê hương vừa là nơi chứa nhiều kỹ niệm đau thương của Cô . Shiho thở dài một hơi , trầm giọng nói :
- Đã 1 năm !

    Kaito ở bên cạnh , trên tay cầm 2 chiếc Vali một to một nhỏ mĩm cười nhìn Cô nói :
- Em muốn đến chỗ Bác Agasa trước hay về biệt thự nghĩ ngơi cho khoẻ rồi mới đến thăm bác ấy ?

   Shiho nhìn Kaito cười nói :
- Em muốn đến thăm Bác Agasa !

    Kaito cười nói :
- Anh chỉ Lo em mệt vì phải ngồi máy bay xuống mấy giờ liền !

    Shiho nhìn Kaito cười nói :
- Kaito ! Em không mệt ! Em rất nhớ bác ấy Em muốn ngay bây giờ đi thăm bác ấy!

   Kaito gật đầu , xoa đầu Cô cười nói :
- Chiều ý Em vậy ! Có cần Anh cùng đi?

   Shiho mĩm cười nói :
- Không cần đâu ! Em sẽ đi 1 mình ! Anh về nhà trước đi ! Em đến đó 1 chút sẽ về ngay !
  
    Kaito xoa đầu Cô gật đầu mĩm cười . Anh bắt 1 chiếc Taxi cho Cô sau đó nhìn Cô bước lên xe rồi mới bắt 1 chiếc khác để về biệt thự riêng của Anh ở Nhật Bản .

[ Biệt thự Kuroba ]
     Đây là căn biệt thự của nhà Kaito . Đã hơn 1 năm Anh không về đây . Căn biệt thự này rất rộng rãi . Chỉ là có chút bám bụi vì lâu ngày không có người ở . Kaito đem Vali vào phòng cất rồi sau đó bắt tay dọn dẹp lại mọi thứ .

[ Nhà Bác Agasa ]
    Ông vui mừng khóc lớn khi vừa gặp lại Shiho đứa cháu gái yêu quý của Ông . Shiho cũng chạy đến ôm lấy Ông. Ông nhìn Cô vừa vui mừng lại vừa trách mắng nói :
- Shiho cháu yêu của Ông về rồi ! Sau Cháu không nói Ông ra sân bay đón Cháu !

    Shiho nhìn Ông cười nói :
- Cháu muốn cho Ông bất ngờ mà !

   Ông lấy tay lau nước mắt nhìn Cô với vẻ mặt giận dỗi cứ như trẻ con ấy :

- Cháu có biết Ông nhớ cháu thế nào không nhớ chết đi được ấy !

   Shiho mĩm cười nhìn Ông , Ông bác vẫn không khác gì trước đây vẫn trẻ con như vậy , Cô ôm chầm lấy Ông cười nói :
- Cháu cũng rất nhớ Ông !

   Ông Agasa ôm lấy Cô cười nói :
- Đứa Cháu ngốc ! Về là Tốt rồi...Về là tốt rồi !

   Shiho mĩm cười nhìn Ông nói :
- Ông đã kết hôn !

   Ông Agasa cười gật đầu :
- Đúng vậy ! Nữa năm trước !

   Shiho cười tươi nói :
- Cuối cùng thì cũng có Cô Fusa chịu lấy Ông , ở bên cạnh chăm sóc Ông ! Cháu cũng yên tâm rồi !

   Ông Agasa nhìn Shiho bĩu môi nói :
- Cháu nói như ông là ông già không ai thèm lấy không bằng !
- Vậy còn Cháu ! Cháu không định chăm sóc Ông nữa hay sao ?

   Shiho cười nói :
- Làm gì có ! Ông là người thân duy nhất của Cháu...Cháu không chăm sóc Ông thì chăm sóc Ai đây !

   Ông mĩm cười hạnh phúc nhìn Shiho . Sau đó hỏi :
- Cháu về có gặp Shinichi chưa ? Shinichi mà biết Cháu về chắc sẽ vui lắm đấy !

   Shiho nghe nhắc đến Shinichi khuôn mặt lại trầm xuống . ông cũng biết chuyện giữa 2 người nên không nói thêm nữa . Ông lập tức nói về chuyện khác . Sau đó giữ Cô lại dùng cơm . Đến chiều Cô mới từ dã ra về .

[ Biệt thự Kuroba ]
   Shiho vừa mở cửa ra thì đã nhìn thấy trong nhà mọi thứ đều sạch sẽ Đâu ra đó . Trong bếp còn tỏa ra 1 mùi hương thơm phức . Cô bỏ túi sách lên ghế . Sau đó đi vào bếp vừa vào đã thấy 1 bàn đầy thức ăn và 1 thanh niên đang gọt trái cây . Quả táo được rọt vỏ rất tinh tế , thậm chí cả một dây vỏ táo nối liền nhau . Điều đó cho thấy người rọt vỏ quả táo cần phải có một sự khéo léo , tỉ mỉ rất cao .


   Shiho đi đến phía sau Kaito mĩm cười nhếch môi nói :
- Em nên khen Anh khéo tay hay nên bảo Anh gảnh rổi đây !


   Kaito mĩm cười nhìn Cô nói :
- Em bảo đi 1 chút mà tận mấy tiếng đồng hồ ấy !

   Shiho đi đến bàn ăn ngồi xuống . Cầm bình nước rót một cốc nước vừa uống vừa nói :
- Bác ấy bảo Em ở lại dùng cơm ! Em không từ chối được !

   Kaito mĩm cười nhìn Shiho :
- Vậy Em ăn rồi !

   Shiho cười nói :
- Đúng vậy !

   Kaito nhìn Cô cười tươi nói :
- Vậy thì ăn nửa...Em ốm lắm rồi ăn nhiều 1 chút !

   Shiho lườm Anh 1 cái sau đó cười nhẹ cuối cùng cũng ép cô phải ăn , thật là. Lúc này tiếng chuông cửa vang lên . Kaito đi ra mở cửa . Và thành phần không ai muốn gặp xuất hiện với khuôn mặt hết sức thân thiện như chúng ta là người một nhà . Và thành phần đó không ai khác là anh chàng tóc vàng người người nhà nhà đều ghét đang cầm một cái Vali cười cười nói :
- Xin Chào !

    Kaito không nói không rằng đóng cửa lại 1 cái " Gầm " . Người ở bên ngoài vội lấy tay ngăn cánh cửa lại .
- Này này...Kaito Kuroba...

    Anh chàng tóc vàng , Nhăn mặt nhìn Kaito bĩu môi giận dỗi nói :
- Tôi cất công từ bên Mỹ về thăm các người vậy mà các người vừa thấy Tôi là đuổi...đúng thật là thói đời bạc bẽo !

    Kaito hừm 1 cái rồi nhấn mạnh giọng nhìn chàng trai tóc vàng đáng ghét nói:
- Nói nữa thì CÚT...!

    Hakuba cười cười nhìn Anh . Shiho ở trong bếp nghe tiếng cãi nhau là biết ngay Tên nào đến . Hakuba ngửi thấy mùi thức ăn liền kéo Vali lao thẳng vào nhà cười tươi nói :
- WAO...Đúng lúc Tôi đang đói...!

   Hakuba hí hửng chạy vào thì bị Kaito ngăn lại . Kaito mĩm cười thân thiện nói :
- Phiền Cậu ngồi Sopha đợi ! Chúng Tôi ăn cơm xong sẽ tiếp khách OK ... Vì thức ăn Tôi nấu chỉ đủ 2 người ăn nên phiền Cậu ngồi đây chơi ... Cảm ơn !


   Hakuba nhăn mặt nói :
- Cả bàn đầy thức ăn...Đừng nói 3 người mà 30 người ăn còn đủ nữa...!

   Kaito cười thân thiện nói :
- Chúng Tôi chưa ăn hết nên không biết có thừa không...Và nếu Cậu không phiền chúng Tôi ăn xong nếu còn thừa sẽ để Cậu ăn !

   Hakuba hậm hực ngồi xuống Sopha nói :
- Tôi mới không hèm ăn đồ thừa của mấy người !!!

   Kaito nhúng vai cười nói :
- Vậy thôi...với lại Cậu có thèm cũng chẳng được ăn đâu !
 
   Sau đó đi vào phòng ăn mặt kệ tên nào đó đang oán trách , nguyền rủa . Shiho lắc đầu cười khổ nhìn Hai tên ôn thần (Hakuba Nghe Họ về đây Anh cũng đu máy bay về theo)
2

[....]

    Sau khi Họ ăn uống no nê thì mới bước ra phòng khách tiếp đãi vị khách •không mời mà tới• này , Và Họ thấy vị khách vô duyên nào đó đang cào cào chiếc Sopha nhà Họ . Kaito lườm Hắn 1 cái sau đó nhìn Shiho nói :
- Hắn đang phá đồ nhà chúng ta kìa !
2

    Shiho lườm Hakuba sau đó quay sang nhìn Kaito cười nói :
- Không sao ! Cứ để Hắn cào cho đã tay đi rồi sau đó sẽ bắt Hắn đền Nhà Hắn rất giàu mà lo gì ...!

    Hakuba bĩu môi nhìn Họ " Nhà Tôi giàu nhà mấy người nghèo chắc , có cái Sopha cũng bắt Tôi đền , Tên Kaito đó có hàng tá kim cương kìa...Thật là..." . Hakuba hậm hực nói :
- Đền thì đền , dù gì cũng chỉ có 1 cái sopha, Ông đây đền nổi !

    Shiho nhếch môi cười nói :
- Vậy được ! Từ giờ nó là của Cậu ! Lác nữa khi về Cậu vui lòng đem đồ của Cậu về , Tôi không thích để đồ của người khác trong nhà mình ! Sẳn đem cái mới đến !

     Hakuba khoé môi giật giật , cười cầu hoà " Cái Sopha này cũng nặng cả tấn đấy , Cậu bảo Tôi đem về thế nào đây "
   
     Shiho và Kaito đi đến chiếc ghế đối diện ngồi xuống . Shiho lạnh giọng nói:
- Về đây làm gì ?

   Hakuba nhăn mặt nói :
- Nhật Bản cũng đâu phải là của mấy người Tôi về đây làm gì liên quan gì đến các người mà các người lại có thái độ đó !
   
    Shiho nhìn Hakuba cười thân thiện nói :
- Đúng ! Nhật Bản không phải của chúng Tôi nhưng đây là nhà của chúng Tôi...bây giờ mời Cậu ra ngoài...Cậu đang xâm phạm gia cư bất hợp pháp đấy!

   
     Kaito cũng cười thân thiện nói :
- Đúng vậy ! Mời...

     Hakuba cười Cầu hoà nói :
- Đừng mà...Thật ra Tớ về đây là gì bị Ông già bắt buộc ! Không về không được...

( Thật ra thì còn lý do nữa chính là lần đó Hakuba đi thăm Ông của Cậu ta, và Bố và Ông của Cậu ta bắt Cậu ta phải trở về Nhật bản )

     [ Bố Hakuba : Con trai à ! Con biết Không Nhật bản là quê hương của Bố và Ông đấy ! Còn con là con trai và cháu trai của bọn ta , Vậy mà con ngay cả một chút văn hoá Nhật cũng không có, như vậy thì sao được !
    Hakuba : Vì vậy ?
    Ông của Hakuba : Vì vậy Con hãy trở về Nhật bản sống 1 thời gian để hiểu thêm 1 chút về văn hoá Nhật bản nhé cháu trai ! ]
                 
    Shiho lạnh giọng nói :
- Vậy thì liên quan gì đến chúng Tôi !

    Hakuba bĩu môi tỏ vẻ đáng thương nói :
- Tôi thật sự rất đáng thương , ở Nhật bản không có người thân , không có bạn bè nào ngoài Hai người !

   Shiho nhếch môi khinh bĩ nói :
- Vậy là...Cậu muốn ở nhà chúng Tôi !

   Hakuba gật đầu lia lịa nhìn Shiho bằng ánh mắt đầy cảm động . Kaito nhíu mài tỏ vẻ khó chịu , nói một lời chắn chắn :
- Không bao giờ !

    Hakuba đáng thương nhìn Kaito , bi thương đến cảm động lòng người ai nhìn thấy cũng phải thương sót nói :
- Hai người không thể như vậy ! Không thể bỏ mặt Tôi lang thang khắp nơi , không chốn dung thân như vậy !

    Kaito lườm tên đang tỏ vẻ đáng thương kia nói :
- Khách sạn nhiều như vậy ! Cậu lại là đại thiếu gia nhà Saguru không lý nào không thuê nổi 1 phòng khách sạn chứ nhỉ?

     Hakuba bĩu môi nói :
- Cậu không thể để Tôi một mình ở khách sạn như vậy ! Tôi sợ , lỡ như tên bắt cóc hay giết người hàng loạt nào đó nhắm vào Tôi thì sao...Huhu...không chịu đâu !
4

     Hakuba vờ khóc lớn , khiến Kaito và Shiho không thể chịu nổi cái tiếng bò rống này . Shiho lườm Hakuba nói :
- Thôi được rồi ! Cho Cậu ở lại là được chứ gì ! Im miệng ngay đi !

     Hakuba lập tức mĩm cười hài lòng , rồi sách vali của mình đi thẳng lên lầu , vừa đi vừa hát ~la~ là~la~la~ . Kaito và Shiho mặt đen lại " Cái tên Ôn thần chết bầm đó "
1


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận