Cuốn Tiểu Thuyết Sherlock Holmes

Từ hôm ở sân bay Shinichi cứ như người mất hồn , trong đầu Anh bây giờ chỉ toàn là những câu nói của Shiho 'Shiho nói không muốn thấy Anh bên Ran , Shiho nói Shiho không chỉ xem Anh là bạn là Cộng sự , Shiho nói yêu Anh' 'Shiho yêu Anh' Shinichi không thể tin là Shiho , bà chị bé lạnh lùng nói yêu Anh .

Shinichi không biết bây giờ trong lòng Anh có cảm giác gì , hụt hẫn , đau khổ , đau lòng , bi thương , mất mát . Shinichi cảm thấy rất khó chịu , rất đau , Shinichi không biết góp cuộc mình có cảm giác gì với Shiho , Anh không biết mình có yêu Shiho hay không , nhưng khi nhìn Cô đi , lòng Anh cảm thấy vô cùng đau , tim Anh thắt lại . Anh Như mất đi một thứ gì đó rất quan trọng . Shinichi không thể hình dung cảm giác đó là gì .

Shinichi thất thần đi trên hành lang trường học , thoáng nhìn thấy Ran đang đi trên hành lang đối diện , khuôn mặt tức giận của Ran như ai làm chuyện có lỗi với Cô . Ran nhìn Shinichi bằng một ánh mắt câm phẩn và giận dỗi , Ran muốn chờ Shinichi đến dỗ dành Cô , chọc Cô cười như mọi khi . Nhưng Shinichi bây giờ chẳng còn tâm trạng nào để dỗ dành Ran . Nếu là lúc trước Shinichi sẽ cảm thấy hành động này của Ran cực kỳ đáng yêu và Anh sẽ nhanh chóng chạy đến dỗ dành Ran , làm mọi cách để Ran vui , để Ran hết giận nhưng Bây giờ Shinichi chỉ cảm thấy hành động đó thật ấu trĩ . Và Anh chẳng có tâm trạng để quan tâm đến nó .

Shinichi không nói gì , cũng không đi đến chỗ Ran mà đi thẳng vào lớp học . Ran thấy Shinichi ngó lơ Cô , trong lòng vô cùng buồn bã và tức giận . Ran nắm chặt lòng bàn tay tạo thành nắm đấm , cắn chặc môi nhìn theo Shinichi .

Shinichi đi đến bàn của mình ngồi phịch xuống . Tay chổi cằm nhìn về chỗ ngồi của Shiho . Suy tư một lúc lâu , Ran từ cửa bước vào thấy Shinichi cứ nhìn về phía chỗ Shiho trong lòng lại tức giận .


Định đi đến chỗ Shinichi thì tiếng chuông vang lên , Cô giáo bước vào lớp . Ran hậm hực đi về chỗ ngồi của mình . Tiết học bắt đầu . Trên bục giảng vị sensei đang giản bài còn Shinichi cứ như vậy mà nhìn về phía chỗ Shiho hoàn toàn không nghe vị Sensei nói gì . Thấy Shinichi mất tập trung vị sensei lên tiếng nhắc nhỡ .
- Kudo !

Shinichi không hề nghe thấy tiếng vị Sensei đang gọi mình . Vị Sensei có chút không vui gọi lại lần nữa :
- KUDO !

Lúc này Sônko quay xuống lay lay tay Shinichi , Shinichi giật mình quay lại , vị Sensei đang tức giận kia khó chịu nhìn Anh nói :
- Kudo ! Trong tiết của tôi mà em dám không tập chung ! Em mau ra hành lang đứng hết buổi cho Tôi !

Shinichi không nói gì trực tiếp đi ra ngoài , Làm cho vị sensei đó vô cùng tức giận , cả lớp xôn xao bàn tán , Ran nhíu mài nhìn theo Shinichi .


Ngoài hành lang Shinichi không thể ngăn bản thân nghĩ đến Shiho . Trong đầu Anh bây giờ rất rối .

Buổi học kết thúc , Ran và Sonoko thu dọn tập sách đi về , nhìn qua chỗ Shinichi thấy cặp sách của Cậu ta vẫn còn nguyên vẹn ở đó , Ran vốn định bỏ mặt để Cậu ta tự thu dọn , nhưng lại nghĩ thu dọn giúp Cậu ta rồi lấy cớ đó làm hoà với Shinichi , nên đã đi đến chỗ Shinichi thu dọn giúp Cậu ta .

Vừa thu dọn xong thì Shinichi từ cửa đi vào nhìn Ran đang cầm cặp sách của mình thì đi đến cầm lấy cặp sách từ tay Ran rồi chỉ nói võn vẹn 2 chữ "Cảm ơn" rồi cầm cặp sách đi ra ngoài . Ran hụt hẫn nhìn theo Shinichi . Đau lòng nghĩ "Mình đã sai rồi sao ? Xem ra lần này Shinichi đã giận thật rồi"


[....]


Shinichi tâm trạng rối bời cứ thế mà đi trên đường . Cho đến khi về đến nhà lúc nào cũng không hay biết .


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui