Trì Tảo Tảo nuốt nhanh vài miếng đồ ăn, nói tiếp: “Dù sao từ ngày đó ở trong phòng sách, anh không từ chối em, hai chúng ta chính là tình nhân, hiện tại anh là người đã có bạn gái, hay gọi là người phụ nữ anh theo đuổi là được rồi, Trì Tảo Tảo em cũng có tôn nghiêm."
Nói xong, cô lại tiếp tục vùi đầu ăn.
Thật sự chết đói, mỹ thực trước mặt, vẫn là lấp đầy bụng trước rồi hẵng nói.
Diệp Khuyết chưa ăn, liền nhìn chằm chằm cô.
Nhìn cô lải nhải với mình vài câu, lại vùi đầu tiếp tục ăn, hành động này, thực sự rất đáng yêu.
Anh vẫn không hé răng như cũ, không nghĩ tới Trì Tảo Tảo ăn vài miếng, lại ngẩng đầu nói với anh: “Này, em nói chuyện anh đừng không thích nghe nhé, nếu anh dám tìm người thứ ba ở bên ngoài, về nhà em sẽ nói cho cha mẹ biết, còn có, về sau bớt nhìn ngực của phụ nữ đi, chờ em trưởng thành, lại cho anh xem đủ."
Sau đó, lại vùi đầu tiếp tục ăn, nói những lời này, cô nói lời này, giống như rất bình thường vậy, mặt không đỏ, tim không đập mạnh.
"..." Diệp Khuyết cũng là mơ màng.
Cơm nước xong, cô lại kéo anh đi dạo lung tung phố lớn ngõ nhỏ ở châu Úc, mua rất nhiều quà lưu niệm.
Diệp Khuyết không cho cô mua, cô liền làm nũng, giả khóc, dùng hết các loại thủ đoạn dễ thương, Diệp Khuyết liền chống đỡ không được, đành phải bỏ tiền.
Cuối cùng, xách bao lớn bao nhỏ về khách sạn.
Triệu Tư Tư bị hai người bọn họ bỏ lại khách sạn, rất là buồn bực, thấy bọn họ rốt cục đã trở lại, cô ta chạy nhanh tới chào hỏi Diệp Khuyết: “Hai người đi đâu vậy? Lâu như thế."
Diệp Khuyết buông túi trong tay: “Tùy tiện đi dạo ở bên ngoài."
Sau đó, giống như thật sự nhớ lời Trì Tảo Tảo nói, không liếc nhìn Triệu Tư Tư thêm một cái, tự mình đi đến phòng tắm.
Triệu Tư Tư đi tới, tới gần bên Trì Tảo Tảo ngồi xuống: “Hai người đi ra ngoài, sao không báo cho chị biết chứ? Để chị ở khách sạn một mình, rất buồn."
Trì Tảo Tảo cười đến ngọt ngào, vẻ mặt vô hại: “Không phải cô vừa té xuống nước sao, cho cô nghỉ ngơi nhiều một chút, đúng rồi, ngày mai chúng ta trở về đó, cô chuẩn bị đi nha."
"Ngày mai trở về?"
Trì Tảo Tảo gật đầu: “Phải, sáng sớm ngày mai, công ty của anh trai tôi có việc phải đi về xử lý."
Triệu Tư Tư lại muốn nói cái gì, nhưng muốn nói lại thôi.
Ngày mai đi về, nhưng Diệp Khuyết còn chưa cho cô đáp án mà.
Nếu cứ như vậy trở về, lần hẹn nhau này, không phải là tốn công vô ích sao?
Cô không cam lòng.
Trong lúc nóng vội, lôi kéo Trì Tảo Tảo, hai mắt toả sáng nhìn chằm chằm cô hỏi: “Tảo Tảo, em thích chị, đúng không?"
Trì Tảo Tảo gật đầu, hai mắt giống như thật sự vô tội: “Phải, tôi thật sự thích cô."
"Vậy cô để chị làm chị dâu của em, có được không?"
Cô cảm thấy, Trì Tảo Tảo chỉ là một đứa trẻ, hẳn là dễ lừa, Diệp Khuyết yêu thương cô em gái này như vậy, nếu thu phục được con bé thì cách Diệp Khuyết cũng không còn xa nữa!
Ai biết, Trì Tảo Tảo lại nói với cô: “Cô đừng xin tôi, không có tác dụng gì đâu, bởi vì trong lòng anh trai tôi đã có người khác rồi."
Chính là cô, Trì Tảo Tảo.
"Cái gì?" Hiển nhiên, Triệu Tư Tư bị dọa đến.
Không có khả năng, bên người Diệp Khuyết chưa từng xuất hiện phụ nữ khác, làm sao có thể thích người khác chứ?
Cô không tin.
Đột nhiên bắt lấy Trì Tảo Tảo, không khống chế được truy vấn: “Em gạt chị đúng không?"
Trì Tảo Tảo nhíu mày, méo miệng, vẻ mặt thật vô tội: “Không tin cô có thể đi hỏi anh ấy á."
Quả nhiên, Triệu Tư Tư không tin, đứng dậy đi đến phòng Diệp Khuyết.
Cô đứng trước cửa phòng tắm gõ cửa, trùng hợp Diệp Khuyết vừa tắm xong, quấn khăn tắm, đột nhiên mở cửa ra.
Nhìn thấy Triệu Tư Tư đứng ở cửa, anh lạnh nhạt hỏi: “Có việc?"
Triệu Tư Tư từ ngữ mập mờ, bộ dáng có chút xấu hổ: “Cái kia... Em nghe Tảo Tảo nói, anh có người trong lòng, có thật hay không?"
"..."
Ánh mắt người đàn ông, bắn thẳng đến Trì Tảo Tảo đang ngồi trên sofa, im lặng một lát, anh như chém đinh chặt sắt phun ra một chữ, phải.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...