Cưới Trước Yêu Sau Cạm Bẫy Hôn Nhân


Tiếng giày cao gót của Thẩm Nhất Đang vang vọng cả căn phòng, đôi môi nhếch lên cười khinh bỉ, cô biết trước ngày này sẽ xảy ra mà, vốn dĩ cô từng bị đối xử không tốt như vậy rồi thì đương nhiên bà ta làm sao có thể yên ổn sống tốt hơn cô được chứ? Thẩm Nhất Đang hất tóc rồi ngồi xuống chiếc ghế xoay qua xoay lại.

“Mày vào đây làm gì?”
Lục Diễm quay đầu lại trợn tròn mắt quát Thẩm Nhất Đang, trông bộ dạng thê thảm của bà ta thật không nghĩ rằng mới ngày nào còn được cưng như trứng mỏng mà ngày hôm nay lại bị nhốt chẳng khác gì một con chó già cả, đúng là cuộc đời lên voi xuống chó mấy hồi nhỉ?
“Vào xem kịch hay, trông bà thê thảm thật đấy, thật xui xẻo cho bà vì để hình ảnh đó lọt vào máy của tôi, chỉ là trong lúc nghịch sơ ý đăng lên thôi mà.”
“Mày...”
Lục Diễm liền đứng bật dậy xông tới nắm lấy cổ áo của Thẩm Nhất Đang giật mạnh làm cô có hơi bất ngờ không ngờ rằng bà ta lại phản công mạnh mẽ như vậy, nhưng sức lực của bà ta so với cô vẫn còn yếu hơn, cô lại cao hơn bà ta hẳn một cái đầu, cô cúi mặt xuống nhìn bà ta rồi nở nụ cười, vẫn là nụ cười nhếch môi thương hiệu của cô khiến cho người ta thấy bản thân bị khinh thường thậm tệ.


Lục Diễm cắn chặt hàm răng lại, hơi thở có chút hỗn độn, ánh mắt trừng lớn nhìn Thẩm Nhất Đang với vẻ căm phẫn, tay vẫn giữ chặt cổ áo của cô.

Cái khí chất bình thản ấy của cô lại càng khiến bà ta như bị chọc điên lên, lúc này Thẩm Nhất Đang đưa tay ra ôm lấy bà ta rồi khẽ cúi xuống nói vào tai.

“Chuyện hôn sự của con gái bà hình như bị hủy rồi đúng không nhỉ? Ngay từ đầu mọi việc đều do tôi sắp xếp cả và Lãnh Thiên Sơ chỉ là con cờ trong tay tôi thôi, bà thấy sao hả? Cứ ngỡ con gái có tấm chồng đàng hoàng không ngờ chỉ là cái bẫy, chỉ cần một ngày tôi còn sống thì mẹ con bà đừng hòng được yên ổn.”
Thẩm Nhất Đang nói xong liền vỗ vai Lục Diễm một cách dịu dàng và dùng ánh mắt trìu mến thảo mai nhìn bà ta, Lục Diễm tức đến nỗi cả người cứng đờ ra hai mắt trợn tròng lên bất động, đôi tay rung rung không thể làm gì được cô cứ như sau câu nói đó bà ta bị điểm huyệt, đôi chân cũng chẳng thể nhấc lên nổi.

“Cứ tiếp tục những tháng ngày ở đây đi, còn nhiều trò để chơi lắm tôi sẽ chơi với mẹ con bà tới cùng.”
“Mày đứng lại đó!”
Thấy Thẩm Nhất Đang định rời đi thì bà ta quát lớn, cô liền dừng chân rồi quay đầu lại với vẻ lười biếng.

“Tao sẽ không thua mày đâu, đợi đấy!”
“Ồh tôi sẽ đợi để xem bà làm được gì.”
Nói dứt lời cô liền rời đi rồi đóng mạnh cửa lại, Lục Diễm lao tới định tấn công cô nhưng không kịp nên bị cánh cửa chặn lại, bà ta liên tục dùng tay đập cửa rồi kêu la vang vội, Thẩm Nhất Đang đưa chân đạp mạnh vào cửa, tay chống vào hông rồi nói vọng vào.

“Khi nào ra khỏi đấy rồi hả nói chuyện với tôi, sợ rằng bà bị nhốt trong đó đến đời chết luôn ấy chứ nói chi mà đòi chơi tôi.”

Như trút được cơn giận trong lòng bao lâu nay, cô liền quay ngoắt người rời đi, tiếp theo đó là chuyện giấy tờ của cô cần phải giải quyết, cô chỉ còn cách đe dọa ông ta nếu đưa ra luật pháp cô cũng chẳng thể đấu lại Thẩm Hứa, cô chẳng qua chỉ là tay con tầm thường cô chẳng thể tranh giành được khi nhờ pháp luật can thiệp, ông ta chỉ cần búng tay một cái là bịt miệng đám người đó cuối cùng mọi thứ quay lại con số không tròn trĩnh thôi.

“Dù có chết tôi cũng phải lấy lại mọi thứ.”
Nhìn đồng hồ cô liền tranh thủ đến công ty của Thẩm Hứa, nhất định phải gặp ông ta và làm rõ mọi chuyện mới được, nếu để ông ta bán mọi thứ đi thì cô sẽ chẳng còn gì nữa.

Phía Lịch Bắc Dạ, trong lúc anh giải quyết công việc ở công ty thì một cuộc gọi của ai đó gọi đến, nhanh chóng đứng bật dậy rồi lái xe rời đi, chiếc xe của anh đi đến khu ngoại ô của thành phố, đi gấp rút đến nỗi trang phục vẫn chưa thay, anh đeo chiếc kính râm kèm khẩu trang nên chẳng ai biết rõ gương mặt của lão đại khét tiếng vang danh từ trước đến nay.

“Lão đại, hàng đã đến.”
Bên trong vali trước mặt anh biết rõ có thứ gì, bên cạnh đó còn có mấy thùng hàng to lớn, một số là ma túy một số còn lại là vũ khí, ngoài công việc quản lý tập đoàn của Lịch gia thì tay trái của anh lại là kẻ buôn lậu vũ khí chiến tranh cũng như là ma túy, trước gì anh chỉ cho người làm nhưng lần này kiểm tra chất lượng của mấy món hàng anh đành phải tự mình kiểm tra.

“Lão đại, đây là loại mới.”

Lịch Bắc Dạ cầm lấy cây súng trên tay rồi bắt đầu kiểm tra rồi lên đạn, “Đoàn” tiếng súng nổ ra vô cùng lớn, đôi môi của anh nhếch lên tạo thành nụ cười lạnh như băng, nhưng có vẻ anh rất vừa ý với những món hàng lần này.

“Tốt lắm, lần sau cứ để Lập Tân đến kiểm tra là được không cần gọi cho tôi đâu.”
“Nhưng lão đại mới có cặp mắt tinh tường thôi chúng tôi chỉ yên tâm để lão đại kiểm tra mới dám thông qua.”
Lịch Bắc Dạ gật đầu rồi quay lưng rời đi chỉ để lại một câu.

“Làm việc kỹ chút kẻo phát hiện tôi sẽ khó mà cứu các người đấy, dạo này đám cảnh sát lượn lờ kiểm tra nhiều lắm.”.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui