Thẩm Nhất Đang bị ép lên xe về Lịch gia với gương mặt bí xị và nhất quyết không bước vào bên trong trừ phi anh để cô đi giải quyết xong mới chịu quay về ngoan ngoãn dùng bữa với Lịch lão gia, cô cứ đứng đờ ra làm mình làm mẫy với anh như vậy thật sự anh cũng hết cách.
“Không chịu vô chứ gì.”
“Thì sao? anh định làm gì?”
Lịch Bắc Dạ không quan tâm cô sẽ bày ra vẻ mặt thế nào anh buộc phải bế xốc ngược cô lên như vác một bao gạo lớn mang thẳng đi vào nhà, cái tư thế chổng mông lên trời còn đầu thì trút ngược xuống đất thế này thật sự vô cùng khó coi, Thẩm nhất Đang thì không thể để yên cho anh bế xốc ngược mình như vậy, cô liên tục vặn vẹo người tay chân thì vùng vẫy nhưng có ích gì đâu chứ, cơ thể cô dù có mạnh mẽ đến đâu cũng vẫn là thân xác con gái làm sao có thể chống đối lại với Lịch Bắc Dạ được.
“Thả ra, tên điên này!”
Lịch Bắc Dạ mang cô đi vào trong nhà, Lịch lão gia nhìn thấy cảnh tượng trước mặt thì nghĩ là người trẻ yêu thương nhau bằng cách thô bạo như vậy đúng là rất phá cách, nhưng mà có điều nhìn tư thế của Thẩm Nhất Đang có hơi thô thiển thật, ông lo lắng đi tới khuyên Lịch Bắc Dạ.
“Con thả con bé xuống đi, con bé như vậy thì còn ra thể thống gì nữa chứ.”
Lịch Bắc Dạ liền thả cô xuống nhưng tranh thủ lúc này cố ý giả vờ sơ ý để cô tiếp đất bằng mông, Thẩm Nhất Đang vừa tiếp đất thì mông lẫn lưng đau ê ẩm, cô ngẩng đầu lên trừng mắt một cái với Lịch Bắc Dạ, anh liền diễn vở tuồng là người thương vợ liền ngồi xuống đỡ cô đứng dậy nhưng ngay sau đó liền quăng mạnh cô xuống đất một lần nữa với lý do trượt tay.
“Ơ, sao em lại như vậy? có phải chân đau không để anh giúp em xoa bóp chân nhé.”
Lịch Bắc Dạ không biết lại muốn chơi trò gì nữa, Thẩm Nhất Đang như bị anh điểm huyệt ú ớ không nói nên lời.
“Rắc.”
Tiếng khớp chân của cô bị bẻ một cách thô bạo, Thẩm Nhất Đang liền quát lên một tiếng rung chuyển cả căn nhà.
“Sao thế, con bé ổn chứ?”
Lịch lão gia thấy vậy liền đẩy Lịch Bắc Dạ ra cho người đỡ cô đứng dậy đi tới bàn ăn, Thẩm Nhất Đang không hề bị thương ở chân mà còn bị Lịch Bắc Dạ bẻ chân một cái muốn gãy khớp luôn, vậy mà anh vẫn còn tỏ ra bình thường xem ra anh ta muốn trả thù chuyện lúc trước đây mà, cô vừa ăn vừa dùng tay còn lại xoa xoa cái chân tội nghiệp của mình.
“Ăn tôm đi, đã bóc vỏ rồi đấy.”
Lịch Bắc Dạ liền đặt vào bát của Thẩm Nhất Đang một con tôm lớn, cô làm gì nuốt vô nữa khi nhìn thấy vẻ mặt giả nhân giả nghĩa của anh ta chứ, lần này còn định chuốt cô chết nữa à? Thẩm Nhất Đang vốn dĩ bị dị ứng với tôm, nên cô không thể ăn được nếu không mặt và tay chân sẽ nổi đốm đỏ rất kinh dị.
“Không ăn.”
Lịch lão gia cũng không biết chuyện cô bị dị ứng nên ông cũng đặt vào bát của cô mấy con tôm đã được bóc vỏ sẵn, đúng là cô được cưng như trứng mỏng nhưng những người ở đây cưng sai cách rồi, cô nhìn mấy con tôm chễm chệ trong bát với ánh mắt sợ hãi rồi run run giọng nói.
“Thật ra con...!ăn không được...con bị dị...”
Thẩm Nhất Đang còn chưa nói dứt lời đã bị Lịch Bắc Dạ nhét vào miệng mấy con tôm cùng một lúc, cô liền trợn tròn mắt rồi quay sang nhìn anh, Lịch Bắc Dạ đã từng nghe qua chuyện của cô bị dị ứng tôm rồi nhưng anh vẫn muốn đút cho cô ăn và không nói cho Lịch lão gia biết luôn, anh biết cô sắp nói ra nên liền chặn miệng cô bằng cách này.
“Ăn ngon miệng nhé, hôm nay ông nội được người bạn tặng tôm rất nhiều nên cả bàn ăn hôm nay đều là tôm hết, muốn thể hiện thành ý thì ăn hết đi nhé vợ yêu.”
Lịch Bắc Dạ cong môi cười đểu một cái, cơ hàm của Thẩm Nhất Đang không thể nhúc nhích được nữa, cô biết là mình đã tiêu rồi, vừa định đứng dậy thì lại bị Lịch Bắc Dạ giữ người cô lại tiếp theo đó lại lấp đầy cái miệng nhỏ của cô bằng nhiều món được chế biến bằng tôm.
“Ưm...đ..ồ...kh...ốn....k...iếp.”
Cô không thể nói thành tiếng chỉ cần nuốt hết là cô lại bị anh dồn vào miệng rất nhiều món khác, Lịch Bắc Dạ có vẻ trong lòng đang rất hả hê, anh ta đúng là vô liêm sỉ khi chơi cô bằng cách này, Lịch lão gia thấy sắc mặt của cô không tốt thì lo lắng hỏi.
“Con không thích mấy món này sao? nếu không thì ông nội sẽ kêu người làm cái khác cho con nhé.”
Lịch Bắc Dạ không để Thẩm Nhất Đang trả lời, anh liền đưa tay bịt miệng cô rồi cười gượng nói.
“Không có đâu ông, cô ấy thích tôm lắm, tại hôm nay e ngại với lại lúc nãy cô ấy giận dỗi con nên mới bày ra vẻ mặt ấy thôi nên ông nội đừng lo.”
Lịch lão gia liền gật đầu mỉm cười hiền hậu.
“Ra là vậy, con đừng có ức hiếp vợ mình đấy, con bé còn nhỏ có gì từ từ dạy bảo biết không?”
“Con biết rồi thưa ông.”
Thẩm Nhất Đang ngậm một miệng đầy tôm và tôm, cô bắt đầu có cảm giác ngứa ngáy, những đốm đỏ trên tay bắt đầu dần lộ rõ, cô sắp không chịu nổi nữa rồi, anh ta muốn cô bội thực chết tại chỗ mới vừa lòng chứ gì?
“Ưm...b..ỏ...r..a...”
“Còn nhiều món chưa ăn hết, em cứ từ từ thưởng thức nhé, đừng có gấp anh không tranh giành với em đâu.”
Lịch Bắc Dạ vẫn còn tỏ vẻ như yêu thương quan tâm cô từng chút một, bát cô vừa hết là lại đầy, cô thật sự cảm thấy bất lực đây là lần đầu tiên cô bị động và không thể phản kháng được như vậy, đôi mắt của cô bắt đầu đỏ cả lên, Thẩm Nhất Đang chịu hết nổi thật rồi..
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...