Cưới Rồi Trước Sau Gì Cũng Yêu

Âm thanh bánh xe ma sát với lòng đường nghe chói tai không chịu nổi.

Bởi vì ánh sáng phát ra từ đèn xe quá chói mắt khiến cho họ không thể nhìn thấy được người bên trong xe nên họ không biết đối phương là vô tình hay cố ý. Chỉ biết khoảnh khắc sợ ngây người đó, cô đã được người đàn ông kéo mạnh vào giữa khe hở của hai chiếc xe đang đậu trên làn đường. Vừa lúc chiếc xe kia lao vọt qua người họ, không khí bị khuấy động mạnh mẽ đem tóc cô đều hất tung lên.

“Chạy cái kiểu gì thế hả!?”

Trong bãi đỗ xe người ngây ra một chút rồi không nhịn được bật thốt những tiếng mắng chửi vu vô. Nhưng chiếc xe kia đã sớm chạy mất bóng. Nếu có điều gì may mắn là khi nó lao ra ngoài đường không có tạo nên tình huống đáng sợ nào. Rốt cuộc là đối phương nổi điên muốn dọa người hay gì họ đều không biết.

Còn Mộ Đồng Đồng bị người đàn ông ôm vào ngực, trái tim vẫn đập thật nhanh. Tay cô run rẩy siết chặt vạt áo anh, đủ thấy cô có bao nhiêu hoảng sợ, mặc dù không hề phát ra bất cứ âm thanh nào.

“Không sao rồi.”

Bên tai cô vang lên tiếng người đàn ông trấn an, dần dần xoa dịu cảm xúc căng thẳng tột độ của cô.


Cô lại không thấy sắc mặt người đàn ông đáng sợ dị thường, không hề giống âm thanh mềm nhẹ của hắn chút nào.

Cũng bởi vì một trận biến cố ngày hôm đó, những ngày sau, trước khi Mộ Đồng Đồng sinh, người đàn ông không có đưa cô đi những nơi nhộn nhịp nữa. Bản thân Mộ Đồng Đồng cũng tự biết mà đặc biệt ngoan ngoãn ở trong nhà dưỡng thai.

Chớp mắt thời gian đã trôi qua mấy tháng, trận biến cố đó đã sớm không còn trong trí nhớ của cô. Mộ Đồng Đồng cũng nghênh đón ngày dự sinh của mình.

Theo kết quả khám thai thời gian qua Mộ Đồng Đồng không ngoại lệ sinh hạ một bé trai khấu khỉnh. Một nhánh nhà họ Dịch rốt cuộc có người thừa kế. Mà theo đứa bé sinh ra giống Dịch Minh Độ đến tám phần, việc nó được ông bà nội yêu thương là khỏi phải nói.

Thứ còn sót lại là đường viền đôi mắt khiến cho nó lúc cười lên mang theo một tia mềm mại giống hệt Mộ Đồng Đồng, đặc biệt chọc người yêu thích.

Theo cách nói của ông bà Dịch thì miễn không mặt liệt như Dịch Minh Độ, cái gì cũng tốt hết.

Mà đứa nhỏ này khó được không có im ỉm như cha mẹ nó, vừa sinh ra đã hoạt bát, rất hay líu lo.

“A a!”

“Đây, bà nội bế con ngay!”

Mẹ Dịch cười cong mắt đưa tay bế đứa nhỏ vừa ngủ dậy đã ê a, khoa chân múa tay không ngừng lên.

Vì để tiện chăm sóc cho Mộ Đồng Đồng nên sau khi sinh xong họ liền chuyển về Dịch trạch, đến nay đã được gần một tháng có hơn.

Đứa nhỏ Dịch Minh Mộ gần một tháng tuổi sớm đã nảy nở hoàn toàn, trở thành một tiểu kim đồng thích cười trong tranh tết. Da thịt thì trắng trẻo, mềm mụp, toàn thân mang theo mùi sữa béo ngậy, khiến người hận không thể hai mươi bốn giờ ôm nó vào trong ngực mà yêu thương.


“Mai là được một tháng tuổi rồi, cháu nội của bà lớn nhanh như thổi ấy!”

Mẹ Dịch vừa thay tả cho nó vừa cảm thán.

Mộ Đồng Đồng nghe vậy không khỏi cười: “Mẹ muốn nó luôn nhỏ ạ.”

“Nhỏ cũng có cái tốt của nhỏ, nhất là Mộ Mộ ngoan ngoãn đáng yêu như thế này.”

Mẹ Dịch hoài niệm nói: “Rõ ràng ngày trước Minh Độ cũng không có khó ưa như bây giờ, thế mà lớn một cái thì thành như vậy.”

Mộ Đồng Đồng nghe rồi chỉ biết cười thôi.

Thời điểm đó người đàn ông cũng vừa lúc từ bên ngoài bước vào. Mặt anh vẫn không nhiều biểu tình như vậy, vừa vào liền đi đến chỗ Mộ Đồng Đồng, được cho là nhu tình không tha thời điểm hôn lên trán cô một cái.

Mẹ Dịch còn chưa kịp trêu ghẹo anh thì đứa nhỏ trên tay bà đã ê a đòi cha rồi.

Bà vừa cười mắng vừa nhét nó vào tay anh: “Đây, nhóc con vô ơn. Thấy cha liền quên bà nội.”


Nhưng không ngoại lệ bà cười hít mắt cảm thấy hài lòng vì đứa trẻ lanh lợi, mới tí tuổi đã biết nhận định cha mẹ mà dính người.

Như thế cũng chứng tỏ bình thường Dịch Minh Độ rất gần gữi với nó.

Dịch Minh Độ coi như là thuần thục bế đứa nhỏ đang thổi bong bóng trong lòng, không có keo kiệt mà cho nó một cái hôn vào má, chọc cho nó cười khanh khách vì nhột.

Con cháu hòa thuận êm ấp là điều mà bất cứ cha mẹ nào cũng muốn thấy, nhà họ Dịch cũng vui vẻ mà nghênh đón ngày đầy tháng của Dịch Minh Mộ.

Hôm đó nhà họ Dịch tổ chức rất lớn.

Tiệc đầy tháng tuy tổ chức ở Dịch trạch nhưng mời rất nhiều người. Những người muốn bám lên Dịch gia trên thương trường đều đục lục muốn vào cửa. Tham dự tiệc đầy tháng là phụ, chủ yếu là muốn dựa vào dịp này móc nối làm ăn với Dịch gia.

Ngày hôm ấy Dịch gia nhộn nhịp không thôi, người nên đến đều đến, người không được mời cũng đến.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui