Ngày hôm sau.
Hàn Thận Kì giúp Mộc Tiệp dọn dẹp hành lý, đem từng cuốn sách trên giá bỏ vào thùng giấy.
Cô lấy hai lon Côca trong tủ lạnh, đưa cho anh một lon;
“Nghỉ ngơi một chút đi anh, ngày mai rảnh rỗi em tự mình thu dọn là được rồi.” Mộc Tiệp nhìn thân ảnh bận rộn của anh, rõ ràng dọn dẹp tủ sách là công việc vụn vặt lại rất mệt nhọc, ngay cả cô nhìn thấy cũng phải đau đầu, mà anh chẳng những không oán giận lại còn rất chú tâm phân loại từng cuốn.
“Không được, hôm nay anh nhất định phải làm xong, lỡ như ngày mai em hối hận không muốn chuyển về nhà nữa, anh đây phải làm sao bây giờ?”
Khẩu khí cố chấp của anh cứ như học sinh tiểu học bướng bỉnh không nghe lời làm cho cô không khỏi cảm thấy buồn cười.
Hàn Thận Kì thu dọn xong, ngửa đầu uống Côca, bỗng di động đặt trên bàn học rung lên mấy cái.
“Điện thoại kìa anh.” Cô nhắc nhở.
“Là tin nhắn…”
Hàn Thận Kì cầm lấy di động, ấn nút mở tin nhắn, phát hiện bên trong có một tấm ảnh, còn là ảnh anh cùng Trình Khải Hân uống rượu ở bên trong quán bar.
Anh còn chưa kịp có phản ứng gì, di động đã lại vang lên, màn hình không thấy hiện tên người gọi.
“Alô?” Anh nghi hoặc tiếp điện thoại, một giọng nói đàn ông xa lạ truyền đến.
“Hàn Thận Kì phải không? Có nhận được ảnh chụp tôi vừa gửi không vậy?” Tiểu Diệp ở đầu dây bên kia nói.
“Anh là ai?” Toàn thân Hàn Thận Kì cứng đờ, vẻ mặt vô cùng nghiêm túc.
“Tôi là ai không quan trọng, quan trọng là trong tay tôi có vô số những bức hình rất là đặc sắc, tôi nghĩ anh sẽ cảm thấy hứng thú với chúng đấy.” Tiểu Diệp gian xảo nói.
“Anh làm thế nào có được nó?” Hàn Thận Kì truy vấn hỏi.
Mộc Tiệp bất an nhìn khuôn mặt nghiêm trọng của anh, rốt cuộc anh đang nói chuyện cùng với ai, tại sao lại có vẻ tức giận như thế ?
“Hàn Thận Kì, tôi làm thế nào có được ảnh chụp không quan trọng, quan trọng là anh trả giá bao nhiêu để mua nó về, tấm ảnh vừa rồi gửi cho anh mới chỉ là khai vị, các món ăn chính sau này mới thật là đặc sắc.” Tiểu Diệp đắc ý nói.
Hàn Thận Kì nhíu mày.
“2650! Tôi nghĩ anh đối với con số này không xa lạ… chính là phòng mà anh cùng Trình Khải Hân qua đêm hôm ấy…” Tiểu Diệp nở nụ cười nham hiểm.
Hàn Thận Kì mím chặt môi, người đàn ông này có thể biết anh cùng Trình Khải Hân đi quán bar uống rượu, còn chụp được ảnh sau khi bọn họ rời khỏi quán bar….
Một đêm đó đối với anh giống như sương mù, mơ hồ mờ ảo, dù có cố gắng đem những đoạn trí nhớ vụn vặt kia chắp vá lại cho hoàn chỉnh nhưng ấn tượng còn lưu lại trong đầu cũng chỉ là cảnh tượng cùng Trình Khải Hân uống hết ba chén rượu mạnh mà thôi, còn lại tất cả đều trống rỗng.
Việc có nhớ lại đến mấy cũng không sao nghĩ ra được khiến anh luôn cảm thấy nghi ngờ.
“Hàn Thận Kì, nghe nói anh vừa mới kết hôn, nếu để vợ anh nhìn thấy ảnh chụp này thì không biết…” Tiểu Diệp chiếu theo kịch bản đã soạn trước nói.
“Anh muốn bao nhiêu?” Hàn Thận Kì thoả thuận với hắn.
“Trước kia anh làm người mẫu nổi tiếng kiếm được nhiều tiền như vậy, nay lại làm ông chủ nhỏ của văn phòng kiến trúc Quật Kì, đòi quá ít tiền chỉ sợ vũ nhục giá trị con người anh, đòi nhiều thì lương tâm tôi cắn rứt, chắc mười triệu là đủ rồi.” Tiểu Diệp nói.
Hàn Thận Kì im lặng một chút. Nếu thông minh sẽ phát hiện sự việc không đơn giản như vậy, người đàn ông này không chỉ chụp được hình anh cùng Trình Khải Hân uống rượu, ngay cả chuyện anh đã kết hôn hắn cũng biết, còn biết anh là ông chủ của văn phòng kiến trúc Quật Kì…
Đợi chút…. Trừ bỏ Trình Khải Hân ra, căn bản không có người nào trực tiếp xưng hô anh là ông chủ, có lẽ toàn bộ chuyện này có liên quan tới cô ta?
“Tốt, chúng ta một tay giao tiền, một tay giao ảnh chụp.” Trực giác anh mách bảo tất cả những sự kiện này có vấn đề, liền giả bộ sảng khoái đáp ứng.
“Vậy ngày mai, ba giờ chiều, tôi ở dưới cầu Hưng Phong chờ anh, anh phải chuẩn bị mười triệu tiền mặt, không lấy chi phiếu, tôi sẽ ngay lập tức giao ảnh chụp cho anh. Nếu anh dám giở trò, tôi sẽ đem những bức ảnh này gửi cho cô vợ của anh, còn bán cho những tạp chí lá cải nữa...” Tiểu Diệp nói.
“Tôi làm thế nào để liên lạc với anh?” Đến đây, Hàn Thận Kì đã chắc chắn mình bị trúng bẫy của đối phương, đây là một âm mưu được thiết kế từ đầu đến cuối, mà tất cả mọi việc không thể không liên quan đến Trình Khải Hân.
Mọi chuyện đều trùng hợp hướng đến người phụ nữ kia, bằng không với tửu lượng của anh, không có khả năng chỉ với mấy chén rượu mạnh liền bất tỉnh nhân sự.
Chết tiệt, anh nhất định phải tra ra chân tướng sự việc.
“Tôi sẽ liên lạc lại với anh, hiện tại anh nên mau chóng chuẩn bị tiền đi.” Nói xong, Tiểu Diệp lập tức dập điện thoại.
“Xảy ra chuyện gì vậy ?” Mộc Tiệp quan tâm hỏi.
“Có một người đàn ông chụp được hình của anh cùng Trình Khải Hân, uy hiếp anh đòi mười triệu tiền mặt.” Hàn Thận Kì thản nhiên thừa nhận, cũng đưa ảnh chụp trên di động cho cô xem.
Mộc Tiệp liếc mắt nhìn ảnh trên di động, chỉ nhìn thấy hình ảnh một nam một nữ ngồi cùng với nhau, nam là anh, nhưng cô gái kia trùng hợp lại đưa lưng về phía máy ảnh, không nhìn rõ gương mặt.
“Anh hoài nghi một đêm kia là Trình Khải Hân thiết kế cạm bẫy chuốc anh hôn mê, rồi tìm người chụp ảnh, sau đó tống tiền, bằng không với tửu lượng của anh, không lý nào mới uống mấy chén rượu mạnh liền bất tỉnh nhân sự, hơn nữa đối phương còn biết chuyện anh đã kết hôn.”
“Trình Khải Hân chính là cô gái kia?” Cô hỏi.
“Cô ta thực ra là em họ của Mã Lệ Nhã, nói có việc muốn nhờ anh giúp, anh nể mặt Mã Lệ Nhã nên mới đến một lần, không nghĩ tới lại gặp chuyện phiền toái này.”
“Sao anh lại khẳng định chuyện này có liên quan đến Trình Khải Hân?”
“Đối phương để lộ ra tin tức, có đôi chỗ giống với nội dung nói chuyện của anh và Trình Khải Hân hôm ấy.”
“Vậy phải làm sao bây giờ? Hay là gọi điện cho ba nhờ xử lý?”
“Mộc Tiệp, thực xin lỗi, đều là anh quá mức chủ quan nên mới gặp chuyện phiền toái này.” Anh tràn ngập áy náy nhìn cô.
“Chúng ta là vợ chồng, gặp khó khăn gì cũng phải cùng nhau đối mặt, cùng nhau giải quyết mới phải.” Cô thông cảm nói, đôi môi hồng nhuận tươi cười.
“Cám ơn em.” Anh cảm động nói.
“Thật ra em nên xin lỗi anh, là tại em không tin tưởng vào tình yêu của anh, em nên đối với anh, đối với hôn nhân của chúng ta có lòng tin nhiều hơn mới đúng…”
“Hiện tại tin tưởng anh cũng không muộn.” Anh nâng mặt cô lên, in một nụ hôn.
Sau khi Đồng Uy nhận được báo án của Hàn Thận Kì cùng Mộc Tiệp, biết được có người đang tống tiền con rể, ông lập tức tự mình mang đội đi xử lý chuyện này.
Đầu tiên căn cứ tin tức Hàn Thận Kì cung cấp, cảnh sát suy luận sự việc hẳn là liên quan đến Trình Khải Hân, vì thế liền phái người theo giám sát hành tung cùng các đối tượng gặp gỡ của cô ả.
Cùng lúc đó, bọn họ phái người mai phục dưới cầu Hưng Phong, khi Hàn Thận Kì cùng người đàn ông kia vừa gặp mặt, cảnh sát lập tức xông lên bắt ngay, hơn nữa cũng từ máy tính và máy ảnh của hắn tìm được đoạn phim, sau đó từ lời khai của hắn biết được, tất cả mọi chuyện đều là do Trình Khải Hân chủ mưu, bởi hai người trầm mê trong bài bạc nên bị thua ba trăm ngàn, vì thế bí quá hoá liều tìm cách tống tiền người khác.
Trong phòng thẩm vấn, Tiểu Diệp cùng Trình Khải Hân đang bị truy hỏi, Đồng Uy tự mình tiến hành thẩm vấn.
“Ngay cả con rể của ta mà cũng dám đe doạ, lá gan của các người lớn thật đấy…” Đông Uy nheo con ngươi đen, hung hăng trừng mắt với Tiểu Diệp.
“Làm sao tôi biết được vợ của Hàn Thận Kì lại là con gái của cảnh sát trưởng chứ.” Tiểu Diệp bất đắc dĩ thừa nhận.
Có kế hoạch đầy đủ, còn tưởng rằng nó vô cùng chu đáo, hoàn mĩ, ai ngờ Hàn Thận Kì căn bản không sợ ảnh chụp bị công khai.
“Còn dám bỏ thuốc vào trong rượu của con rể ta, cố ý muốn phá hoại hôn nhân của con gái bảo bối, hai người cũng to gan lắm!” Đồng Uy nắm lấy cổ áo của Tiểu Diệp.
“Cục trưởng, chủ mưu là cô ta, cô ta bảo tôi làm, tôi cũng là bất đắc dĩ mà thôi!” Tiểu Diệp lập tức cầu xin tha thứ.
“Vậy cô ta bảo anh ăn phân, anh cũng ăn sao?” Đồng Uy nổi giận nói.
“Diệp Chí Thành, anh không đáng mặt đàn ông. Khai ra tôi cũng đủ vô tình vô nghĩa rồi, còn đem hết tội đổ lên trên đầu tôi, anh thực quá đáng!” Trình Khải Hân tức giận chửi ầm lên.
“Tôi quá đáng thế nào, rõ ràng chính cô là kẻ nghĩ ra kế hoạch này, cô bảo chỉ cần bỏ thuốc, người kia nhất định sẽ chịu thua…” Tiểu Diệp phản bác.
“Rõ ràng là anh xấu xa, chính là anh bày ra…” Trình Khải Hân phản bác lại.
“Đủ rồi, nơi này là cục cảnh sát, không phải là cái chợ! Nhìn bản khai nhận đi, nếu không có vấn đề thì ký tên lên đó.” Đồng Uy lớn tiếng doạ nạt, ngăn cản hai người lại náo loạn.
“Cục trưởng, rõ ràng tôi cũng là kẻ bị hại! Đều do bọn cho vay tiền luôn ép tôi trả nợ, bằng không tôi cũng sẽ không làm ra chuyện này, ông nên đi bắt phường bài bạc kia…” Tiểu Diệp sử dụng khổ nhục kế, luôn miệng lảm nhảm.
“Bây giờ tôi bảo anh ký tên, chứ không phải bảo anh lảm nhảm, còn dông dài nữa tôi sẽ đánh anh đến ngay cả mẹ anh cũng không nhận ra đâu đấy.” Đồng Uy giơ nắm đấm lên, làm bộ muốn đánh hắn.
Tiểu Diệp thấy thế lập tức lùi lại, lớn tiếng hét lên: “Cảnh sát đánh người… cảnh sát đánh người…”
“Mẹ nó, tiếp tục hét nữa đi, tao sẽ giam hai chúng mày vào ngục nhặt xà bông!”
Tiểu Diệp ngồi yên, lập tức ngậm miệng lại.
Đồng Uy gọi hai cảnh sát khác đến cùng hai người kiểm tra nội dung ghi chép, còn ông thì đi ra khỏi phòng thẩm vấn.
Sau khi tra ra chân tướng vụ việc, Đồng Uy về nhà đem nội dung thẩm vấn nói cho Hàn Thận Kì cùng Mộc Tiệp biết, chứng thực tất cả mọi chuyện đều do Trình Khải Hân thiết kế cạm bẫy mà ra, trước tìm đối tượng, sau đó bỏ thuốc, rồi lại chụp ảnh nhằm vơ vét tài sản của đối phương.
“Ba, con cảm ơn ba đã giúp đỡ.” Một đêm bí ẩn kia cuối cùng cũng được làm rõ, Hàn Thận Kì chưa bao giờ cảm thấy thoải mái như lúc này.
“Xú tiểu tử, cũng may lần này là hiểu lầm, bằng không nếu mi thật sự ở bên ngoài ăn vụng, phản bội con gái của ta, ta sẽ làm cho mi biết tay!” Đồng uy nghiêm túc cảnh cáo.
“Ba, ba nói cái này làm gì vậy chứ!” Mộc Tiệp gắt giọng.
Hàn Thận Kì ôm bả vai Mộc Tiệp, đáy mắt tràn đầy yêu thương, thâm tình nói: “Sau này con tuyệt đối sẽ không để cho Mộc Tiệp chịu bất kỳ ủy khuất nào nữa, cũng sẽ không để cho bất cứ kẻ nào có cơ hội phá hoại cảm tình của hai vợ chồng.”
“Xú tiểu tử, coi như lần này ta tin lời mi đấy.” Đồng Uy nói.
“Ba, con sẽ vĩnh viễn đối tốt với Mộc Tiệp, vĩnh viễn yêu cô ấy, vĩnh viễn khắc ghi lời thề hôn lễ của hai người.” Hàn Thận Kì nhận lời.
“Những lời này chỉ cần nói với con gái ta là được rồi, ta không muốn nghe, chỉ muốn về nhà ăn cơm thôi.” Đồng Uy rất thức thời rời đi, lưu lại không gian riêng tư cho hai người.
“Mộc Tiệp, anh thực sự yêu em, anh sẽ không để cho em hối hận khi lựa chọn anh làm chồng.” Hàn Thận Kì ôm eo của cô, nghiêm túc thề thốt.
“Em còn có một lời chưa nói với anh.” Cô nở nụ cười mang theo chút bí ẩn.
“Lời gì?”
Cô kiễng mũi chân, ghé vào bên tai anh, nhẹ giọng nói: “Em yêu anh…”
Anh ngạc nhiên nhìn cô, cảm động nâng mặt cô lên, cùng cô trán đối trán, dịu dàng nói: “Anh cũng yêu em…”
Anh cúi người, nhiệt tình hôn lên cái miệng nhỏ nhắn đang cười của cô, cánh tay mạnh mẽ mang theo cảm tình kiên định mà khẩn thiết ôm lấy cô.
Khó khăn không làm phân ly tình cảm của hai người, trái lại trở thành thử thách cho hôn nhân của bọn họ, khiến cho tình yêu của hai người càng thêm vững chắc.
.
Lời cuối sách của Ngải Mật Lị
.
Cuối cùng cũng có thể thuận lợi trình làng Hàn Thận Kì với mọi người, đối với việc chọn nghề nghiệp của cậu ấy là người mẫu nam gợi cảm, lại chụp loại quảng cáo quá ư nam tính kia, nguyên nhân...đến từ một tấm ảnh chụp Mark Wahlberg[1].
Không cần hoài nghi, chính là nam nhân vật chính mà tôi suýt chút nữa nảy sinh tình yêu trong bộ phim “Hành tinh khỉ” đấy.
Trong “Đêm ăn chơi” có tin đồn rằng anh ta lộ ra trọn vẹn (Vì sao gọi là tin đồn, chính là vì tôi chưa xem qua bộ phim này chứ sao).
Trong “Điệp vụ Boston” đóng vai nhân vật cảnh sát siêu cấp bạc nhược.
Trong phim “Kẻ phản bội” mở ra một mini cooper (quán rượu nhỏ) hoành hành khắp đầu đường xó chợ, nam nhân vật chính vô cùng đẹp trai.
Lúc trước từng nhìn thấy anh ta đóng vai chính trong phim “Sát thủ đường cùng”, ở trong phim là một người rất đẹp trai, rất có duyên với con gái, giết người không chớp mắt, thế mà lại là một sát thủ có tình hình kinh tế vô cùng thảm, tôi liền thích diễn viên này.
Về sau trong lúc vô tình lên mạng tra tìm tư liệu trên google của người này, tôi phát hiện một bí mật lớn, thì ra Mark Wahlberg trước đây ngoại trừ làm ca sĩ, còn là người phát ngôn của hãng thời trang Calvin Klein, chụp không ít ảnh gợi cảm.
Suy nghĩ của tôi đối với Mark Wahlberg chính là: đem cởi từng món từng món quần áo trên người anh ta ra, từ người mẫu nam gợi cảm chuyển thành siêu sao, tôi mới xem qua bộ phim điện ảnh “Max Payne” của anh ta đấy. Hơn nữa “Điệp vụ Boston” cùng từng được đề cử giải Oscar mà.
Không có biện pháp, nếu có đi qua tất sẽ lưu dấu vết, nếu “thoát” quá nhanh sẽ lưu lại nhiều chứng cứ.
Lúc trước ở trên google tìm thấy ảnh chụp này, Ngải Mật Lị cười trộm thật lâu, tại sao lại có người mang theo vẻ mặt thản nhiên đến thế, dáng người siêu chuẩn đến thế làm người ta phun máu mũi vậy nhỉ.
Vì thế từ tấm ảnh chụp này tôi liền linh cảm ra nhân vật Hàn Thận Kì, tuy nhiên câu chuyện phát triển về sau không liên quan đến tấm ảnh gợi cảm ấy.
Cuối cùng thông báo trước với các bạn truyện mới tiếp sau bộ “Cưới rồi dạy bảo sau” với diễn viên chính là Tôn Thấm n.
Về phần tên truyện vẫn còn đang nghiên cứu, hệ liệt đó sẽ có cái tên là “Nhiệt đảo tiểu dạ khúc.”[2]
Khà khà khà, vừa nghe tên hệ liệt liền cảm thấy rất kích thích đúng không, về phần Ngải Mật Lị liệu có ở trên người Tôn Thấm n đột phát mười tám phong cách nóng bỏng hay không, đành phiền các bạn chờ xem vậy.
Chú thích:
[1] Mark Wahlberg: Là một diễn viên, nhà sản xuất truyền hình, cựu rapper người Mỹ, trước kia được biết đến với cái tên Marty Mark. Trong bản convert là Mã Khắc Hoa, làm mình cứ tưởng đó là một diễn viên người Trung, search loạn trời, cuối cùng đành dựa theo tên phim, rồi tìm diễn viên chính, thế là ra bác này.
Dưới đây là tấm ảnh Mark Wahlberg (thời trẻ) chụp cho Calvin Klein, theo đúng kiểu “I’m sexy and I know it” như tác giả đã nói:
Ai muốn có ảnh nam diễn viên này lúc hiện tại (sinh năm 71 mà) mời search GG nhé, diễn viên nổi tiếng đấy. Cứ nhìn cái list phim khủng mà tác giả trích ra đi, giời ôi, tìm trợn mắt, phải đem cụm tiếng Trung paste ra baidu, sau đó từ tên phim tiếng Anh trên poster dịch ra Tiếng Việt
~. Đại loại như Planets of the Apes, Boogies Night, The Italian Job, The Departed... đó. Max Payne là tên nhân vật và cũng là tên phim, ở Việt Nam hình như được làm sub dưới cái tên Lửa hận tình thù (chả biết có liên quan không, nhưng tớ nghe sến rện mùi Thái -.-)
[2] Hệ liệt đó có tên là “Nhiệt đảo tiểu dạ khúc””: Tạm dịch là Khúc hát về đêm trên hòn đảo nóng bỏng. Hệ liệt gồm ba truyện, truyện của Tôn Thấm n là truyện đầu tiên. Nghe cái tên là biết nơi diễn ra tình yêu ở đâu rồi, còn ở đâu ngoài hòn đảo nhiệt đới nóng bỏng kia ra ~.~
Bộ thứ nhất là “Nhiệt hôn dã nam nhân”: Nhân vật chính là Trác Khai Nghị và Tôn Thấm n, mô típ kiểu giống tình một đêm, nữ quăng nam.
Bộ thứ hai là “Luyến ái trong một tuần”: Nhân vật chính là Kỉ Hành Hạo và Đào Dĩnh Khiết, trò chơi yêu đương trong một tuần.
Bộ thứ ba là “Cưới thử chứ không cưới”: Nhân vật chính là Cảnh Húc Dương và u Nghênh Thần, anh là đại minh tinh, cô đắc tội anh, bị anh bắt tới làm trợ lý bên người, sau đó cuỗm đến hòn đảo nhỏ, rồi thì...khà khà....
.
HẾT
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...