Đêm đó, Trần Quốc Bảo ngủ ở phòng bệnh.
Trong bóng đêm, Trần Quốc Bảo ngủ ở trên sô pha, Tô Nguyệt Đình ngủ ở trên giường, im ắng, nhưng thật ra không ai ngủ.
Tô Nguyệt Đình là vừa vui vừa sợ, mà Trần Quốc Bảo căn bản là bởi vì sô pha có chút ngắn, một nửa cảng chân thò ra bên ngoài.
Anh ta tính toán trở về sẽ phải mua thêm cái ghế sô pha để ngủ Rất nhanh, Trân Quốc Bảo mơ màng phát hiện người không thích hợp.
Tô Nguyệt Đình xoay người trở mình có chút thường xuyên.
Trần Quốc Bảo ngồi dậy, nhìn về phía kia, thấp giọng hỏi: “Mất ngủ à?”
Tô Nguyệt Đình im lặng một lúc, cuối cùng hờn dỗi buồn phiền nói: “Tôi muốn làm ấm cục cưng, hơi lạnh”
Ban đầu Trần Quốc Bảo không hiểu được “Hơi lạnh” là ý gì, dù sao trong phòng bệnh cũng không mở điều hòa.
Mãi đến khi anh ta đi qua sờ vào tay Tô Nguyệt Đình giống như một tảng băng, xuống chút nữa, cả người người phụ nữ cuộn mình lại một chỗ, rõ ràng là đang ở chăn, nhưng một chút độ ấm cũng không có.
“Tô Nguyệt Đình”
Trần Quốc Bảo đè nén xuống cơn tức giận: “Không phải tôi đã nói có việc gì thì gọi tôi sao?”
“Tôi…” Tô Nguyệt Đình vừa mới mở miệng, chăn đã bị nhẹ nhàng xốc lên, sau đó Trần Quốc Bảo tiến vào nằm.
Tô Nguyệt Đình: “…”
Trần Quốc Bảo từ phía sau ôm lấy người, trong ngực nóng lên.
Tô Nguyệt Đình rất nhỏ, anh ta ôm như cái bánh chưng: “Bây giờ thế nào rồi?”
Tô Nguyệt Đình chỉ cảm thấy một hơi nóng xông lên đầu, đâu còn có thể cảm thấy lạnh nữa, vì thế hoang mang rối loạn khẩn trương đáp: “Ấm áp hơn rồi”
Tay chân giãn ra, Trần Quốc Bảo cũng hiểu được thoải mái hơn, nhắm mắt lại: “Ngủ đi: Người Trần Quốc Bảo thật sự rất ấm áp, Tô Nguyệt Đình không còn cảm thấy lạnh, bị “Bọc” như vậy mười phút, cô ấy dân dần buồn ngủ.
Sau đó Trần Quốc Bảo đến hỏi bác sĩ chuyên môn là chuyện gì xảy ra.
Bác sĩ giải thích cũng rất chính thống: “Cơ thể rất hư nhược.”
Bồi bổ cũng không có khả năng, người lớn và đứa nhỏ đều không chịu nổi, chỉ có thể từ từ sẽ đến.
Trần Quốc Bảo mời một bác sĩ dinh dưỡng cao cấp, một ngày ba bữa nghiêm khắc dựa theo tiêu chuẩn.
Lúc anh ta đến bệnh viện, nhìn một vòng từ trên xuống dưới, bên hông Tô Nguyệt Đình có nhiều thịt hơn một chút.
Trần Quốc Bảo liền cảm thấy tiêu tiền vào việc này vô cùng đáng giá, mà trong khoảng thời gian này, mỗi đêm bọn họ đều ngủ cùng nhau.
Tô Nguyệt Đình cảm thấy Trần Quốc Bảo giống như Liễu Hạ Huệ, trong lòng vẫn không loạn.
Nào biết rằng liên tục vài đêm, người đàn ông đứng dậy đi vào phòng tắm, tắm nước lạnh nhiều nên bị cảm.
“Được, tốt hơn một chút”
Giờ phút này, bác sĩ cầm báo cáo: “Huyết áp, đường máu đã khôi phục tới ngang mức bình thường.”
Tô Nguyệt Đình nghe vậy trước tiên nhìn về phía Trần Quốc Bảo.
Trần Quốc Bảo gật đầu, ý bảo sẽ thực hiện như lời hứa, phải mang cô ấy ra ngoài chơi.
Tuy ra ngoài không được chơi cái gì, nhưng nếu có thể đi ra ngoài mua sắm một chút, Tô Nguyệt Đình liền cảm thấy được vui vẻ.
Thời gian còn lại cô ấy không nghĩ trong ấn tượng chỉ để lại một bệnh viện trắng bệch.
Tuổi trẻ, Trần Quốc Bảo rất thích trêu chọc các em gái, lúc Trương Tấn Phong dốc lòng kinh doanh vì cuộc sống gia đình, Trần Quốc Bảo đã có thể một tuần đổi một người bạn gái.
Cho nên tuyến đường ra ngoài chơi này với anh ta mà nói chính là hạ bút thành văn.
Giữa trưa cơm nước xong, đi xem phim trước, gần đây rạp chiếu phim tân có không ít phim mới.
Trần Quốc Bảo nói bóng nói gió, mới biết được Tô Nguyệt Đình lại thích khoa học viễn tưởng, vừa lúc có một bộ phim liền mua vé.
Sau đó có thể mang Tô Nguyệt Đình tới công viên nước bên cạnh bệnh viện chơi, sau đó sẽ trở lại, thời gian đi chơi căn cứ vào tình trạng tinh thần của cô ấy mà quyết định.
Cậu chủ Trần cảm thấy được vô cùng hoàn mỹ.
Tô Nguyệt Đình liền chuẩn bị một cái bọc nhỏ, tiện tay thả tiền lẻ vào.
Từ nhỏ đến lớn cô ấy không được đi chơi mấy lần, cho nên có chút khẩn trương.
“Chuẩn bị xong chưa?”
Trần Quốc Bảo đẩy cửa tiến vào, mặc áo gió ka-ki, thân hình cao lớn, thắt lưng thon, vô cùng đẹp mắt.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...