Sáng hôm sau, Lưu Sầu Định và trợ lý hiếm khi hồi phục được chút năng lượng, hai người đi thẳng đến địa điểm quay phim, sau đó rửa mặt đơn giản ở nhà vệ sinh chỗ quay quảng cáo, còn bị người ta chụp được, lên hot search nửa ngày.
Võ Hạ Uyên vừa nhìn thấy thì vô cùng kinh ngạc, gọi cho Phạm Minh Trạch: “Anh cho cô ấy bao nhiêu trợ lý?”
Phạm Minh Trạch nói: “Một người.
”
“Một?” Võ Hạ Uyên cất cao giọng, sau đó thấy Trương Tấn Phong đẩy cửa bước vào, cô gật đầu với anh, ra vẻ mình sẽ không kích động: “Không phải chứ, bây giờ nói thế nào Lưu Sầu Định cũng là tuyến một, một trợ lý cũng quá ít rồi”
“Không phải, là vì Lưu Sầu Định vừa mắt Vương Hạ, cô ấy cũng không muốn quá nhiều người, cảm thấy ầm], với lại tôi cẩn thận quan sát rồi, năng lực của Vương Hạ rất mạnh, cực kỳ mạnh, một người có thể bằng ba người.
”
Võ Hạ Uyên không nhịn được: “Anh phát lương một người cho Vương Hạ à?”
“Vậy sao?” Phạm Minh Trạch không phục: “Tôi phát cho cô ấy tiền lương của hai người”
Võ Hạ Uyên: “…” Anh vẫn là kẻ bóc lột đấy thôi.
Trương Tấn Phong nhìn đồng hồ, sau đó thu điện thoại của Võ Hạ Uyên, nói với bên kia: “Sau này loại chuyện như vậy đừng quấy rầy vợ tôi, Lưu Sầu Định muốn gì thì cho cô ấy cái đó, có phải tốt quá không? Phải đối tốt với cô ấy, anh có biết Hạ Khương Linh quảng vào bao nhiêu tiền không?”
Phạm Minh Trạch quyết định cho Lưu Sầu Định một chiếc xe bảo mẫu, tốt nhất là loại có thể rửa mặt trong xe, chứ đừng để bị đăng tin nóng bên ngoài.
Các tìm kiếm nóng về các nữ diễn viên khác là về diện mạo thảm đỏ, trang điểm đẹp, còn nhà mình thì không đi đường thường, mà đi mượn toilet của công ty người ta rửa mặt.
“Đừng lo, Phạm Minh Trạch sẽ xử lý tốt” Trương Tấn Phong xoa mặt Võ Hạ Uyên: “Dùng điện thoại hai phút, trên người thấy có chỗ nào không thoải mái không?”
“.
.
” Võ Hạ Uyên: “Tân Phong, anh bình thường một chút”
“Anh rất bình thường” Vẻ mặt Trương Tấn Phong rất chăm chú: “Trước kia em sinh Trương Đức Minh đã tổn hại thân thể, phải uống thuốc một thời gian dài.
”
“Uống hơn nửa năm, mà giờ em hoàn toàn khỏe rồi, đứa bé rất an ổn, không náo chút nào, trước kia em mang thai Đức Minh, ăn gì đều nôn ra, nhưng anh xem em bây giờ đi” Võ Hạ Uyên cầm quả táo trên bàn, Trương Tấn Phong muốn ngăn nhưng nhìn dám vẻ luôn ăn không đủ no của Võ Hạ Uyên, lại nhịn lại.
“Xem ra là con trai” Trương Tấn Phong lo lắng: “Con gái thì không có khẩu vị như thế”
“Không sao.
” Võ Hạ Uyên hàm hàm hồ hồ: “Nếu là một cậu nhóc béo mập thì chúng ta lại cố gắng lần sau”
Có trời mới biết Trương Tấn Phong thích nghe nhất là lời này của Võ Hạ Uyên, lúc này bị dỗ đến cực kỳ vui vẻ: “Được!”
Sau hơn nửa tháng, Lưu Sầu Định cuối cùng cũng có thể rảnh rỗi một chút, theo dặn dò của Phạm Minh Trạch, cô định đi dự tiệc tối nay.
Không có nhiều ngôi sao, nhưng có nhiều đạo diễn và nhà sản xuất, cô cũng cần phải mở rộng, lôi kéo các mối quan hệ cho mình.
Người đại diện không đi theo, đinh nói chuyện với Đỗ Minh Thông về một bộ phim, Vương Hạ đã đợi ở bên ngoài, cuối cùng Lưu Sầu Định đi vào một mình.
Đoạn thời gian trước cô còn ở nơi đầu sóng ngọn gió, mặc dù những tin đồn kia đều lăng lại, nhưng ánh mắt của mọi người vẫn cực kỳ tế nhị, đối với Lưu Sầu Định vẫn rất bình thản, ngay cả nhà họ Tạ cô còn không để vào mắt huống chỉ là đám người xa lạ này.
“Sầu Định!” Nam diễn viên đang quay phim với Lưu Sầu Định trước đó đã ra hiệu cho cô, khó mà gặp được một người quen, Lưu Sầu Định liên đi ngang qua.
Nam diễn viên tên là Phạm Ninh Phong, ra mắt được tám năm, tuy trước đó đóng vai nam số hai nhưng được yêu thích hơn nam chính.
Kỹ năng diễn xuất của anh ấy khá tuyệt vời.
Mấy năm gần đây anh ấy chuyển hẳn sang hậu trường, nghĩa là làm đạo diễn.
Bộ dạng của anh ấy đoan chính, không tính là hào quang sáng chói, nhưng cũng rất hút mắt, làn da màu đồng khỏe mạnh.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...