Cuộc Tình Này Dù Sao Cũng Chẳng Tồn Tại Được Lâu


*Lưu ý: Chương truyện có yếu tố 18+ khá bỏng mắt nên nếu như ai chưa đủ tuổi thì hãy lướt sang những chương trong sáng để đọc nhé.

Tui cảnh báo rồi đó nên không chịu trách nhiệm với ai đâu nhe*
Vì đang mang thai nên cơ thể của Hướng Đường Nghi đều đặn hơn bình thường rất nhiều, ngực nở tròn căng, giống như chỉ cần chạm một cái là liền sẽ chảy sữa ra vậy.
Vu Phùng Cửu thành thục mà hôn xuống một bên đầu ngực của cô, yêu thương nhào nặn hai bên tròn trĩnh trắng nõn ấy.

Giống như một đứa trẻ con đang hút lấy sữa mẹ.
Hướng Đường Nghi cảm thấy khó chịu mà ê a, cả người tê rần vặn vẹo, lại bị hai cánh tay của anh rắn chắc bóp lấy eo giữ lại.

Từ lúc cô mang thai anh đã không còn ngày nào cũng chơm chớp mắt nài nỉ cô cho làm nữa mà luôn cố gắng để kìm chế trong lòng vì sợ ảnh hưởng đến cô và em bé.
Nhưng nhiều khi không nhịn được nổi nữa thì chúng ta có cảnh xuân như hiện tại đây.
Bị âm thanh nỉ non của cô làm cho tê dại đầu óc, dù rất muốn ngay lập tức đưa nó vào bên trong cô nhưng anh vẫn nghiến răng kiên nhẫn mà đưa tay khẽ mân mê lên hai cánh hoa anh đào e lệ khép chặt, muốn nới rộng để chút nữa đỡ đau.
Nhưng nghĩ thế nào, khi nhìn thấy khuôn mặt đầy thoải mái nhưng lại cứ chối không nhận của cô, khóe môi anh nhếch lên một cái, ý xấu nổi đầy ở trong đầu.
Anh không đưa ngón tay hẳn vào bên trong nữa mà chỉ vờn nghịch ở bên ngoài, nhiều khi anh ấn tay vào bên trong nhưng rồi lại nhanh chóng rút ra khiến cho Hướng Đường Nghi đang nhắm chặt mắt lại mà gồng người lên nhưng rồi lại bất ngờ hụt hẫng.
Nơi đó của cô đã đủ nới rộng ra rồi, sao anh còn chưa vào?
Hướng Đường Nghi khó chịu rên rỉ, đôi mắt ầm ậm nước, nũng nịu gọi tên anh.
“Phùng Cửu…”
Vu Phùng Cửu biết là cô đang rất gấp gáp nhưng vẫn nhoẻn miệng cười trêu chọc cô, ngón tay anh tưởng đưa vào bên trong nhưng rồi lại rút ngay ra ngoài khiến cho cô càng thêm nức nở hơn nữa.
“Đường Nghi, em luôn biết khi muốn làm nũng với anh thì em phải nói ra một câu thần chú gì rồi mà?”
“Câu thần chú gì?...!Ưm!”
Vu Phùng Cửu khẽ bóp nhẹ lên viên thịt ứ máu bên trên một cái khiến cho cơ thể cô trong vô thức kéo căng, cổ họng ngâm ra những tiếng khóc nức nở nhỏ bé, yếu ớt gọi tên anh.
“Phùng Cửu, đừng bắt nạt em nữa… Không chịu được…”
Vu Phùng Cửu cũng thôi không đùa nghịch cô nữa, vì thương cô ngày mai phải đi thực tập từ sáng đến tối nên muốn để cho cô ngủ sớm sớm hơn một chút, nhanh chóng kéo chiếc quần thể thao xuống, vật cứng rắn nóng bỏng ngay lập tức được phóng thích, chụp đánh vào âm đế của cô.


Bất ngờ như vậy khiến cô bị dọa sợ, run rẩy khẽ nghiêng đầu né tránh.
“Em khó chịu sao?” Vu Phùng Cửu lo lắng nhìn lên khuôn mặt cô, thấy cả hai gò má và sau mang tai cô đã đỏ lên nóng ran.
Hướng Đường Nghi cắn cắn môi, khẽ lắc lắc đầu rồi xấu hổ nhắm nghiền mắt lại, cầm lấy hai tay của anh đặt lên eo mình.
Một lời mời gọi không tiếng động, càng khiến cho cơ thể của Vu Phùng Cửu nóng lên.
Anh hôn lên cái rốn tròn đáng yêu, tiếp theo đó, đôi môi nóng bỏng của anh đặt lên nhẹ nhàng trên cái bụng đã phình ra của cô, hôn khắp nơi.
Mà ở phía dưới, đầu gậy đã được đặt vào đúng vị trí, *** *** khẽ chen vào lớp lớp những tầng mị thịt mềm mại đã ngấm nước.
Hướng Đường Nghi nắm lấy tóc anh mà cắn môi nhịn xuống những cơn run rẩy, khi anh ngẩng đầu lên, cô nhanh chóng kéo sát anh về phía mình mà **** *** lên môi anh, học theo điệu bộ của anh mà dùng lưỡi tách hai quai hàm, tìm đến đầu lưỡi của anh rồi dây dưa giao hòa, độc chiếm lấy tất cả những hương vị nam tính được toát ra từ cơ thể của anh.
Vu Phùng Cửu rất thơm, nhưng không phải thơm như bình thường mà là đậm đặc mùi hormone nam tính.

Chính thứ hương mùi ấy đã khiến cho thân người cô không thể kiềm chế được mà khát khao muốn được động chạm cơ thể với anh.
Vu Phùng Cửu dùng tay để đỡ lấy vật cứng rắn kia tiến vào bên trong huyệt đạo non chậm rãi từng chút một, dù đã tiết ra không ít nước mật nhưng nơi ấy vẫn rất khó để đi vào.

Anh hít lấy một hơi rồi dùng sức, đẩy mạnh vào bên trong.
Thứ to lớn đó xuyên thẳng qua những lớp mị thịt mà động vào trong hoa tâm khiến cho Hướng Đường Nghi bất giác cong người ưỡn lên, nước mắt tí tách rơi xuống lớp ga giường.
Cơn đau đớn trộn lẫn với cả những khoái cảm không tên khiến cho đầu óc cô tê dại, vừa không muốn lại vừa muốn anh nhanh chóng tiến đến rồi chơi cô đến ngất xỉu.
Vu Phùng Cửu cũng chẳng kém cô là bao, lần sinh hoạt gần đây nhất giữa hai người đã là hơn một tuần, vì vậy nên nơi này của cô vẫn khít y như những lần đầu làm tình.

Ở bên trong ấm nóng lại như có cả hàng nghìn cái miệng nhỏ, hút lấy anh như không muốn buông ra, bóp anh đến căng thẳng.
Vu Phùng Cửu không thể kiên nhẫn hơn được nữa\, bắt đầu luân động\, lại giống như ngựa quen đường cũ\, quá mức thành thạo mà tìm đến nơi đó của cô\, không ngừng đâm thọc vào chỗ đó khiến cho cô trong một khoảng thời gian ngắn không biết đã đạt đến cao trào bao nhiêu lần\, *** **** tưới lên căn rễ của anh.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận