“Đc, đc, em nói, muốn bao nhiêu!”
“10 vạn!” Hạ Băng Khuynh la 1 số, lòng hoảng loạn, nhưng cô nói với bản thân fai bình tĩnh.
Công sức kéo dài thời gian, cô có thể nghĩ cách khác.
Nam nhân bên ngoài nghe giá, bị dọa đến hô hấp thấp: “10 vạn? Tiểu cô nương thật sự là miệng lớn như sư tử, hèn gì nam nhân lúc nãy làm nửa liền kéo cô xuống xe, cô quá ác ý r.”
“K có tiền miễn bàn!” Hạ Băng Khuynh theo flow của ông, vừa nghĩ kế sách.
Kế bây h là, tìm cách rời phòng này, đi đến sảnh trc, mới có cơ hội trốn.
“Rẻ tí, 5 ngàn!” Ông chủ trả giá.
“Haha, ông chủ ông đang đùa à, 5 ngàn? Xem ra chúng ta k có duyên, ông vẫn nên ở đâu sống lạnh lẽo đi.”
“V, v 8 ngàn, v cũng k ít r, tiểu cô nương đừng quá tham.”
“1 vạn!” Hạ Băng Khuynh la lớn.
Cô biết ông nhất định đồng ý.
Quả nhiên, nam nhân bên ngoài đồng ý: “1 vạn thì 1 vạn, giá này dễ nói chuyện, có thể mở cửa chưa.”
“Gấp gì, đưa chi phiếu, tiền mặt đều đc, sau đó tôi là của ông.” Hạ Băng Khuynh nhịn sự ghê tởm trong lòng, tay chạm vào ngón tay ông, giọng nũng nịu.
Như bị kích thích, não ông chủ như bị tê: “Đc, tôi đưa, nhưng chi phiếu ở trc sảnh.”
“Ông có thể đi lấy, or tôi đi cùng ông!” Hạ Băng Khuynh đưa 2 lựa chọn.
Ông chủ ở ngoài suy nghĩ cái, nói: “Em đi cùng tôi.”
Tim Hạ Băng Khuynh nhảy lên cổ họng, cô đang nghĩ nếu mở cửa ông ta sẽ cưỡng ép cô, nhưng k mở, cứ v, kết quả vẫn v, nhưng đến lúc đó, thật k có cơ hội thoát.
Cô mở cửa.
Vừa mở, cơ thể bị ôm lấy, hôn lên miệng cô.
Lòng Hạ Băng Khuynh hoảng loạn, liền lấy tay che miệng ông: “Ông chủ, chuyện dùng tiền giải quyết, đừng ngu ngốc phạm pháp, ông muốn tốn 1 vạn để thoải mái, an tâm, hay là lo lắng, phiền phức mà cưỡng bức, làm k tốt sẽ bị ngồi tù đó? Ông đừng quên, điện thoại tôi còn ở chỗ bạn tôi.”
Ông chủ nghe thấy, cũng có lí, thả Hạ Băng Khuynh: “Đừng giận, em nói đúng, chuyện có thể giải quyết bằng tiền thì k fai chuyện nữa, đi, tôi mở chi phiếu cho em.”
“Đc!” Hạ Băng Khuynh cố ý cười lả lơi, trái tim treo lên tạm thời đc thả xuống.
Đến phía dưới, cô liền có cơ hội trốn.
Tiêu Nhân bắt xe đến địa chỉ ông chủ nói, cũng là nhà nghỉ, nhưng bên trong k tìm thấy ng tên Hạ Băng Khuynh, hỏi tiếp tân, nói chưa từng thấy ng cô miêu tả.
Lòng cô cảm thấy k đúng, dùng điện thoại gọi lại số tòa nhà đó, điện thoại thông r, nhưng k ai nghe.
Nghĩ đến đth của nam nhân lúc nãy, mà Băng Khuynh lại là loại có thể khiến nam nhân phạm tội, cô lúc này gấp đến ra mồ hôi, k kiên nhẫn, cô gọi cho Hạ Vân Khuynh, nói cho cô nghe.
Vốn chuẩn bị tắm nhưng sau khi nhận đth, Hạ Vân Khuynh ngây ng: “S có thể? Nguyệt Sâm rõ ràng đưa nó về! E đừng gấp, chị đi tìm! Giữ liên lạc!”
Cúp máy, Hạ Vân Khuynh gấp gáp tìm Mộ Cẩm Đình, nói cho anh nghe.
Mộ Cẩm Đình lập tức gọi cho Mộ Nguyệt Sâm, đth vừa thông, anh liền đánh phủ đầu: “Tiểu tử thối mày có đưa Băng Khuynh về k? K bỏ nó nửa đg chứ?”
Mình về tắm rửa làm việc này nọ có tí thời gian dịch 2 chương cho m.n đọc đỡ nhé! Hiuhiu sr m.n thông cảm! K biết h này có ai hóng k nhưng vẫn
- -------- ----------
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...