Vì sự xuất hiện của Mộ Nguyệt Bạch, không khí phòng ăn trở nên khác thường
Như là náo nhiệt hơn, cũng như k có gì khác thường, chỉ là vô hình chung, tâm tư mỗi người mang theo một mức độ khác lạ
Sau khi ngồi, Mộ Nguyệt Bạch vẫn chú ý đến lapttop, đến như ngồi kế ai đều k biết
Anh lấy cafe trên bàn uống 1 miếng
Hạ Băng Khuynh ăn nhẹ nhai nhàng, thấy Mộ Nguyệt Bạch coi rất chăm chú, đến cơm bưng trc mặt cũng k ăn, bất giác tò mò anh đang xem gì
Người đều có tính tò mò mà
Cô lén nhìn màn hình của anh 1 cái, bên trong là cái đầm rất đẹp, màu hồng, dùng tơ lụa làm, kiểu baby doll, cổ áo đính những viên thủy tinh lấp lánh, hoặc là kim cương
Nhưng anh coi đầm làm gì?
Đây là đồ nữ mà!
Não cô hiện ra cảnh Mộ Nguyệt Bạch mặc đầm, cô nhịn k đc cười phụt 1 tiếng
Tiếng cười này, kinh động đến Mộ Nguyệt Bạch đang coi đồ chăm chú, sự chú ý của anh từ máy tính rời đi, nghiêng đầu, quay về hướng mặt cô: “Nha đầu nhỏ, em cười cái gì?”
“K có, k có---” Hạ Băng Khuynh nhịn cười xua tay, mắt nhìn máy tay rồi nhìn lên người anh, thật sự nhịn k đc lại muốn cười
Thật là quá nữ tính!
Cô k phát giác ra ánh mắt của Mộ Nguyệt Sâm bây giờ khủng bố thế nào
Hạ Vân Khuynh ở bên kia cũng nhìn về hướng Mộ Nguyệt Bạch: “Nguyệt Bạch, mới sáng sớm, em tập trung xem cái gì đó, đồ ăn sắp nguội rồi”
“Ăn liền đây!” Mộ Nguyệt Bạch đáp Hạ Vân Khuynh 1 câu, đưa laptop qua cho cô xem: “Em đang lựa quà sinh nhật cho Băng Khuynh”
Hạ Băng Khuynh nghe liền ngây người, mua quà sinh nhật cho cô?
“Uhm, thật sao? Chị xem thử, em chọn cái gì rồi” Hạ Vân Khuynh rất hứng thú đến gần coi
Mộ Nguyệt Bạch cũng áp sát thêm tí
Hạ Băng Khuynh bị kẹt ở giữa, đứng cũng k thể, chỉ có thể cùng họ nhìn vào máy tính
Nhưng sinh nhật cô, sao Mộ Nguyệt Bạch biết?
“Bộ này đẹp, thiết kế dễ thương, hợp với Băng Khuynh, Nguyệt Bạch em cũng biết chọn đó” Hạ Vân Khuynh rất khách quan đánh giá
“Băng Khuynh khí chất ngọt ngào xinh đẹp, màu hồng nhạt vừa hay hợp với em ấy, đây là thiết kế của nhà thiết kế Paris vẫn chưa tung ra thị trường, em mua nó rồi, đây là cái đầm duy nhất trên thế giới” Mộ Nguyệt Bạch mang ý cười đáp
“Woa, thật là giấc mơ đẹp, Nguyệt Bạch em đối với Băng Khuynh thật tốt, chị sắp ngưỡng mộ em ấy rồi”
“Tặng cho công chúa của em, tự nhiên phải tốt nhất!”
Hạ Băng Khuynh nghe mà nổi da gà
Đặc biệt là Mộ Nguyệt Bạch cách cô cũng k xa lắm, mỗi câu anh nói, hơi nóng từ miệng như thổi qua tai cô, càng kiếm cô cảm thấy đứng ngồi k yên
Cô len lén động đậy, nâng mắt lên, thấy mặt lạnh như băng của Mộ Nguyệt Sâm nghĩ nghĩ, lên tiếng cự tuyệt: “Cái đó --- quà này em k cần”
Hạ Vân Khuynh và Mộ Nguyệt Bạch lần lượt bất ngờ
“Bộ đó rất đẹp, em k thích?” Hạ Vân Khuynh nhỏ tiếng hỏi
Hạ Băng Khuynh cười, nói: “K fai, bộ đó quá bắt mắt, em đi học cũng k có cơ hội mặc, nếu treo trong tủ thì k có giá trị rồi, vậy k phải phụ lòng của anh Nguyệt Bạch sao, cho nên, vẫn là k cần tốt hơn”
Mộ Nguyệt Bạch ở bên nghĩ rồi gật đầu: “Uhm, cũng có lí, bộ đó tuy đẹp, nhưng thật sự k thực dụng, k s, đây chỉ là 1 trong số cái đã chọn, còn mấy cái khác nữa”
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...