Vé vào “ Sân chơi” đã được đóng gói gửi đến cho Uông Lan, chuyện còn lại là của cô ta, Thiếu Thần không còn dính dáng tới, số tiền còn lại rất nhanh đã được bên kia gửi đến.
Đợt săn lần này Thiếu Thần cảm thấy rất hài lòng, một mũi tên phải bắn được ba con nhạn.
Tô Bình củng cố tinh thần đủ vững chắc thì mặc đồ tươm tất đi làm như bình thường.
Khách sạn sau khi được Cao Viên dọn dẹp trong mấy ngày này đã ổn thỏa từ trong ra ngoài.
Tô Bình trở lại không thấy có gì khác biệt, chỉ là vị khách đặt phòng dài ngày ở đây là Lê Minh dạo này không còn làm phiền Tô Bình nữa, thay vào đó Tô Bình cảm thấy là cậu ta không còn sức để làm phiền mình. Bởi vì tên Cao Viên kia dạo này trở nên lạ thường vô cùng. Cứ ra ra vào vào phòng Lê Minh. Làm phiền cậu ta đến sắp phát điên.
Sự thật là hai ngày này, Cao Viên cho người trong tối ngoài sáng tác hết toàn bộ thiết bị không rõ nguồn gốc được gắn khắp từ trên xuống dưới khách sạn, đào ra không biết bao nhiêu là thứ. Thật không hiểu bọn họ cài nhiều như thế từ bao giờ, sau đó Cao Viên lại thay toàn bộ hệ thống camera, nhân viên bên trong cũng thấy mới một lượt những người đáng nghi. Có mỗi cái vị khách Lê Minh kia là Cao Viên còn chưa nắm được cái đuối chuột của cậu ta, nhát như cáy, trốn đặc biệt sâu.
Ban đầu là Lê Minh tiếp cận Cao Viên, hỏi thăm cậu nhân viên lễ Tân mình vẫn quen thuộc là Tô Bình, lại lân La hỏi đến Chủ khách sạn, nhưng toàn hỏi ba chuyện vặt vãnh.
Cao Vuên còn biết được cái chứng sợ ma của Lê Minh là thật, hồi mới vào cậu ta vẫn cho là tên kia giả ngây giả Ngô mà thôi.
Một lần Cao viên trốn trong tủ quần phòng Lê Minh, tính hù tên kia, ai biết tên kia vừa từ phòng tắm đi ra, trên người còn quấn mỗi cái khăn tắm, bị Cao Viên nhảy ra hù một cái liền ngã ngây đơ ra sàn, bất tỉnh nhân sự, cảnh Xuân gì điều nhảy vào mắt Cao Viên cả, cao viên chặc một tiếng: “ nhìn khù khù khờ khờ vậy mà hàng này ngon phải biết “
Cũng vì chấm cái body chảy nước miếng kia Cao Viên dính lấy Lê Minh như cao dính chuột, hòng một ngày dụ tên kia lên giường với mình.
“Cái này gọi là gì, đưa mình vào hang cọp điều tra tình hình quân địch, chính là vì việc công mà hy sinh bản thân “. Cao viên tự cho bản thân một lý do cao cả vô bờ bến.
Bên kia Cao Viên tìm mọi cách dính lấy Lê Minh, bên này Thiếu Thần lại rất hay gọi Tô Bình lên phòng mình, đôi khi chỉ là như trước đây nấu một bát mì mang lên cho cậu ta, lên dẫn con miêu đi dạo giúp cậu chủ, có khi còn ác hơn là lên kém rèm giùm cái vị có tay có chân lành lặng nhưng lười biến kia. Như khác với trước đây là, mỗi lần Tô Bình vào phòng điều thấy Thiếu Thần đang xem gì đó trên máy tính, âm thanh bên trong phát ra còn đặc biệt dọa người, chính là cái kiểu dọa người tim đập bình bịch vừa đỏ mặt vừa lo sợ, vừa xấu hổ không có chỗ chôn thay, bởi vì thứ Thiếu Thần xem chính là video cắt ghép Hd bản không che cái đêm mà cậu bị mơ mơ màng màng lôi lên giường bị người ta đâm bảy bảy bốn chín hiệp còn khóc lóc cầu xin không khác gì một con chó con.
Tô Bình đỏ mặt tía tai, rất bức xúc mà muốn lại gần tắt màn hình, tự mình xóa đoạn băng kia đi.
“ sao cậu có cái này? Ai quay? Đừng nói … sao cậu còn xem, xóa nó ngay đi “
Thiếu Thần nhìn Tô Bình kích động, mặt kệ cậu ta xóa video trong máy, dù sao cái này cũng chỉ là bản sao, mà dù có là bản gốc, hắn cũng không ngại bắt đối phương quay lại thêm mấy đoạn còn kích thích hơn, nhưng mà hành động kia của Tô Bình làm Thiếu Thần không hài lòng, đột nhiên hắn nghiêm mặt, tỏ ra khí thế lạ lùng trước giờ Tô Bình chưa từng thấy bao giờ, cái bộ dáng bên ngoài vẫn vậy bên trong mắt lại sắt lạnh khiến cho Tô Bình bất giác hơi run lên, không dám lên tiếng, Thiếu Thần nghiêm giọng:“ anh đang ra lệnh cho tôi đấy à, cún của tôi mà dùng giọng điệu ấy là phải bị phạt đấy”.
“Cái đệt, ai là cún của cậu “ Tô Bình nếu là ngày thường đã phản bát một câu nhưng lúc này lại có chút không dám. Cậu cứng ngắt đứng đó thể nghiệm một áp lực vô hình đè lên mình, còn có chút kích thích không rõ vốn bị chôn sau trong người nay bị đào ra.
“ lại đây” Thiếu Thần mang giọng điệu ra lệnh nói với Tô Bình.
Vậy mà Tô Bình lại bất giác tiếng lên.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...