Cuộc Sống Ở Nhà Máy Những Năm 80


Ở trong trí nhớ đời trước của Tôn Biền, cho đến bây giờ chưa từng có từ sợi tổng hợp này, về phần mười mấy năm trước khi loại sợi tổng hợp đột nhiên là trend, cô còn nghi ngờ một lúc lâu.

Sau cùng thật sự không biết mới đi tìm hiểu, về sau Tôn Biền có chút dở khóc dở cười, trong lòng tự nhủ không phải chỉ là một loại vải polyester à, thứ được sản xuất từ công nghiệp hóa chất, có gì lạ đâu.

Nhưng rất nhanh Tôn Biền đã phát hiện mình sai, mị lực của sợi tổng hợp ở niên đại này thật sự không thứ nào sánh được, từ ông bà lớn tuổi trong nhà, đến trẻ con đang đi học cấp một, đều có thể vì có được một bộ quần áo từ sợi tổng hợp mà vui vẻ, đây chính là mốt của thời đại này.

Chính vì như thế, loại vải sợi tổng hợp lúc nào cũng hút hàng, mỗi một lần cửa hàng về hàng mới, còn chưa đến một hai ngày, đám người nhận được tin tức luôn qua tranh mua không còn, ra tay chậm sẽ không mu được, còn oán giận cửa hàng nhập ít.


Hiện tại kiểu quần áo nam giới thịnh hành là áo Tôn Trung Sơn hoặc là tây phục đệm vai, nhưng muốn mặc đẹp, bên trong cần phối một chiếc áo sơ mi thuần sắc sợi tổng hợp, bởi vì giá cả đắt đỏ nguồn cung lại ít, có một số người không thể không nghĩ cách khác.

Niên đại này có một loại cổ áo giả, chính là để đặc biệt ứng phó loại tình huống này mà ra đời.

Đó là một chiếc cổ áo sơ mi và nửa vạt áo trước được làm từ sợi vải tổng hợp, phần lớn đều là màu trắng, trên nửa vạt áo trước còn có khe hở hai, ba cúc áo.

Lúc mọi người mặc kiểu áo Tôn Trung Sơn hoặc là tây phục đệm vai, dùng loại cổ áo giả này bên trong, sau đó lại cài cúc, cứ như vậy nhìn như bên trong mặc một chiếc áo sơ mi trắng vậy.

Lần đầu tiên Tôn Biền nhìn thấy cách dùng đơn giản của thứ như cổ áo giả kia, nhìn mà than thở, không nhịn được mà than thở, quả nhiên cho dù lúc nào thì trí tuệ của quần chúng nhân dân chính là vô hạn.

Hiện tại trong tủ quần áo của cha cô còn treo hai cổ áo giả, dùng lâu rồi còn không bị ố vàng, có thể thấy được người sử dụng chúng cẩn thận như thế nào.

So sánh với tủ quần áo đơn giản của anh em nhà họ Tôn, thoáng một cái có thể nhìn thấy hết, tủ áo chiếm dụng một mặt tường của Tôn Biền, đồ bên trong phong phú hơn nhiều.


Phần lớn là áo sơ mi, quần, đồng phục, còn cả váy đầm đến gối, ngăn cất sườn xám, dùng tiêu chuẩn của thời đại này mà xem xét, tuyệt đối được xưng tụng dẫn đầu.

Đối với loại “thiên vị” trắng trợn này, anh em nhà họ Tôn không có bất kỳ suy nghĩ gì, bởi vì mẹ cô nói, năm đó bà ngoại cô cũng nuôi con như thế, cho nên bà cũng nuôi như vậy.

Về phần cha Tôn, đối với chuyện này ông giống như cha vợ vậy, không có bất kỳ quyền lên tiếng nào.

Từ khi bộ phim “Tình yêu trên núi Lư Sơn” nổi tiếng khắp từ nam đến bắc, kiểu áo lỡ tay màu vàng và quần đỏ của nữ chính, cả áo sơ mi caro và quần bò đã trở thành một loại trào lưu.

Trong quá trình thịnh hành, những mốt này ở trên người dân chúng cũng biến hóa, ví dụ như áo sơ mi đỏ, váy màu vàng, áo khoác cao bồi hoặc là váy caro…Trong tủ quần áo của Tôn Biền cũng treo một chiếc váy đầm màu vàng, chiều dài váy đến khoảng đầu gối, áo cổ tròn lửng tay, bên cạnh cổ áo còn có một chiếc vòng ren màu trắng để tô điểm.


Chiếc váy này là lúc cha Tôn cùng xưởng trưởng đi họp ở thủ đô mua về cho Tôn Biền, cùng mua đợt đó còn có chiếc khăn lụa kim tuyến màu đỏ bằng sợi thủy tinh của mẹ cô, chiếc áo sơ mi ngắn tay được làm từ sợi tổng hợp đang mặc trên người em trai cô, còn cả đôi giày Hồi Lực của hãng Phi Dược của anh trai cô.

Thật ra từ sau khi hai bộ phim nước ngoài “Truy bắt” và “Người đến từ Đại Tây Dương” được chiếu trong nước, từ bắc đến nam cũng bắt đầu lưu hành kiểu áo cánh dơi và quần ống loa.

Nhưng hai loại quần áo này, Tôn Biền cảm thấy chắc hẳn sẽ không xuất hiện trong tủ quần áo của mình, áo cánh dơi còn đỡ một chút, thứ như quần ống loe kia, cho dù như thế nào mẹ cô cũng không vừa mắt, Tôn Biền cảm thấy ánh mắt mẹ mình nhìn quần ống loe kia, giống như kiếp trước bà ngoại nhìn quần rách vậy, đều cảm thấy không phải thứ người tốt mặc.

.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận