Vừa vui mừng xong, Hạo Thiên liền lộ ra vẻ mặt gian ác, hắn chỉ xin con ếch cho hắn xiên nó một phát để mang về lấy độc.
Đúng vậy, Hạo Thiên dùng mũi tên thép nhẹ nhàng đâm xuyên qua thân thể con ếch phi tiêu rồi cầm một tay mang về cùng với những bông hoa.
Về đến lều, Diệp Ngân cầm trên tay những bông hoa và cười rất tươi.
"Ở đâu mà anh có hoa này vậy, Hạo Thiên?"
"Gần chỗ bụi cây bạc hà ấy mà!" Hạo Thiên cười cười nói.
"Cám ơn anh nhé! Thích quá đi! Hi hi!" Diệp Ngân đỏ mặt cười tít mắt.
"Cô thấy đẹp là được rồi!" Bề ngoài thì Hạo Thiên tỏ vẻ khách sáo nói như vậy nhưng thật ra trong mắt hắn là như thế này: [Đúng là con gái, chỉ cần được tặng mấy bông hoa là đủ để lấy được nụ cười rồi! Mà cũng đáng yêu ghê!]
"??? Cái kia là con ếch mà đúng không? Nó trông đẹp thế kia mà anh lại xiên chết nó rồi?" Diệp Ngân bất chợt hỏi Hạo Thiên khi nhìn thấy con ếch sặc sỡ kia.
"À...!Nó là ếch phi tiêu, một loài có chứa chất độc ấy!" Hạo Thiên hào hứng nói.
"Ồ..." Diệp Ngân thái độ ngạc nhiên nhìn Hạo Thiên như đang chờ hắn giải thích tại sao lại bắn nó về.
Diệp Ngân vẻ mặt lo sợ mà thầm nghĩ: [Chẳng lẽ muốn đầu độc mình? Đáng sợ quá! Hu hu! Uổng công mình tin tưởng anh ta như vậy!]
"Cô đang nghĩ gì thế? Tôi dùng nó để làm suy yếu con gấu kia thôi mà!" Hạo Thiên như đọc được suy nghĩ mà Diệp Ngân đang nghĩ vậy.
"Không! Không có gì! Vậy làm sao để lấy chất độc?" Diệp Ngân vội giải thích nhưng cũng chẳng thể ngừng tò mò và cũng để che đậy suy nghĩ vừa rồi của mình.
"Cũng khá đơn giản!" Hạo Thiên tỏ vẻ mình là thiên tài nói.
Mà thật sự thì nó đơn giản thật, chỉ cần đem con ếch đã không còn sống đem nướng lên là được.
Sau đó chỉ cần chờ đợi cho độc tố sẽ đi ra ngoài da là được.
Nướng được một chút.
"A...!Hạo Thiên, nó nổi lên da rồi kìa!" Nhìn con ếch đang bị nổi đốm như mụn nước mà Diệp Ngân vội vã nói.
"Từ từ...!Đó chỉ là nước thôi! Đợi nó ra màu đen thì mới là độc tố!" Hạo Thiên từ từ nói.
Cũng vừa lúc chất độc màu đen tươm ra, ngay lập tức Hạo Thiên đem vài mũi tên ra rồi tẩm độc lên đầu mũi tên rồi cất giữ cẩn thận.
Hạo Thiên cũng chỉ lấy ít chất độc thôi, nếu mà độc mạnh quá sẽ có khả năng giết chết luôn con gấu.
Đem con ếch đi tiêu hủy, Hạo Thiên chuẩn bị đồ ăn rồi ăn tối.
Sau một đêm nghỉ ngơi, khi trời vừa sáng thì Hạo Thiên chuẩn bị canh thịt rồi ăn uống cho no nê rồi tiếp tục lên đường đi thuần phục gấu.
Hạo Thiên cứ như thế phục kích nó bằng những mũi tên thường không có đọc cho nó suy yếu đi phần nào rồi về sau mới dùng độc.
Sau này trải qua hai rồi ba ngày, mỗi ngày vào lúc giữa trưa, Hạo Thiên luôn đem gấu trúc ra để mà phục kích, sau bao nỗ lực bắn tên thì hắn cũng gây cho nó vài vết thương đã chảy máu.
Nhưng mà da gấu trúc thật sự rất dày, dù có nhiều vết thương đã rớm máu rồi nhưng sức lực nó vẫn hổ báo cáo chồn như cũ, nó cứ rượt đuổi Hạo Thiên và bị hắn bắn cho chi chít vết thương nhỏ rồi đến khi nào hắn bỏ đi thì mới thôi.
Cứ như thế cho đến ngày thứ tư, bắt đầu có sự biến chuyển.
Vẫn như những ngày trước, Hạo Thiên sớm đã chờ từ trước ở trên cây trong rừng ngay chỗ cũ, nhưng đến độ trưa rồi mà vẫn chưa thấy hình bóng gấu trúc đâu.
"Tình hình gì đây? Bình thường lúc này là lúc gấu trúc trở về nghỉ ngơi sau buổi đi săn mà sau hôm nay lại chẳng thấy đâu!" Hạo Thiên nhìn ngó xung quanh tìm kiếm.
Bỗng nhiên một suy nghĩ đáng sợ thoáng qua: [Chẳng lẽ nào? Do mất máu quá nhiều nên gấu đã tử vong?]
Cảm thấy lo lắng cho gấu nên Hạo Thiên quyết định sẽ đi vào hang để xem tình hình.
Rời khỏi rừng, Hạo Thiên chậm rãi thủ sẵn tư thế và thiên phú để đề phòng có biến.
Nhìn thấy dấu chân hướng về phía hang động, còn có những vết máu trên cỏ và đất.
Hạo Thiên đang suy nghĩ: [Những dấu vết này cho thấy nó đã không rời khỏi hang động! Chẳng lẽ nó không đi kiếm ăn hay đã chết? Vậy còn hai con gấu con thì sao?]
Đang suy nghĩ nên mất cảnh giác, một hình bóng to lớn hiện ra, Hạo Thiên ngay lập tức cảm giác được luồng sát khí đang hiện diện ở phía sau lưng.
Một tiếng động lớn vang lên "ầm", hai bàn tay gấu bổ nhào vào đất trước cửa hang động.
Không đoán trước được tình huống có sự biến đổi, Hạo Thiên cũng may mắn khi đã kịp thời sử dụng kỹ năng thiên phú chạy đi.
Hạo Thiên chạy đi nhưng cũng không quên quay đầu lại xem gấu trúc có đuổi theo hay không?
Bỗng dưng Hạo Thiên dừng chân, hắn không chạy nữa mà đứng lại nhìn con gấu.
Thật kì lạ, hôm nay nó không trực tiếp đuổi theo mà trở về hang động, không biết nó sẽ làm ra hành động gì, Hạo Thiên cũng không dám vội vàng tiến lại.
Kiểu gì thì Hạo Thiên cũng tiến lại gần chút, hắn thấy con gấu không quay lại nên ngay lập tức hiểu ra, khả năng nó đã biết sợ.
Mấy ngày nay, Hạo Thiên liên tục quấy rối và làm nó bị thương nên nó không dám ra ngoài vì sợ bị phục kích.
Bị hù một phát, Hạo Thiên còn cảm thấy chút sợ, xém tí là nó đã đem hắn ra mà cấu xé rồi! Có lẽ bị phục kích nhiều nên nó đã thông minh hơn trước, ở trong hang động đợi hắn đến rồi mai phục.
Tuy còn hơi sợ nhưng Hạo Thiên vẫn quyết định tiến lại gần cửa hang động mà quấy nhiễu.
Bắn vào trong hai mũi tên than gỗ, con gấu ngay lập tức nhào ra.
Hạo Thiên liền nhanh chân chạy đi, lần này gấu nó đã đuổi theo hắn, như thế này thì mới đúng kế hoạch đã đặt ra.
Nhưng vẫn có chuyện ngoài ý muốn, khi nảy bị gấu hù một phát thì một mũi tên thép đã rơi vào tay nó rồi.
Khi nảy Hạo Thiên thu dây thừng lại thì mũi tên đã bị gãy rời, tuy tiếc cái mũi tên nhưng đành chịu.
Lúc này Hạo Thiên cũng đã dụ con gấu đến gần chỗ những cái cây to, hắn nấp ở gần đó và chuẩn bị bắn mũi tên độc.
"Phốc!"
Mũi tên đâm thẳng vào tay trái con gấu, nó gầm lên một tiếng đau đớn rồi dùng sức lao đến tấn công Hạo Thiên.
Cũng may là hắn né kịp, nếu không thì đã toi mạng rồi.
Cú táp đó cũng là sự phản kháng cuối cùng của nó trước khi nó gục xuống.
Nó cảm nhận được mũi tên đó có vấn đề nên nó mới dồn lực mạnh mẽ như thế vào đòn cuối cùng.
Hạo Thiên leo lên cây ngồi thở dốc, hai lần bị đẩy vào nguy hiểm tánh mạng, hắn không tránh khỏi được sự sợ hãi.
Gục ngã trên đất, con gấu đang bị tê liệt do độc ếch gây ra, sau khoảng gần bốn tiếng đồng hồ chờ đợi.
Hạo Thiên cuối cùng cũng thấy nó run rẩy đứng dậy và đi chầm chầm về hang động.
Hạo Thiên đi theo nó cho đến khi về tới hang động, vẫn giữ một khoảng cách nhất định khoảng năm mét, hắn vứt vào hang hai con cá được nhét măng bên trong và vài khúc trúc tươi vào.
Sau một ngày trời vất vả, Hạo Thiên trở về lều..
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...