Cuộc Sống Khó Khăn Của Thứ Nữ

Editor: Cà Rốt Hồng -

"Di nương, người trở về nghỉ ngơi sớm đi, sáng hôm nay Ngũ đệ đệ và Lục đệ đệ lại giận dỗi......" Tào Ngọc Di cười khuyên nhủ.

Chu thị vừa nghe đến chuyện cặp song sinh, cũng có chút ngồi không yên, "Vậy Tứ tỷ nhi tự mình ngàn vạn lần phải chú ý nhé!"

"Ưhm, di nương, con biết chừng mực!" Tào Ngọc Di vì để cho Chu thị yên tâm, nghiêm chỉnh đáp lại.

"Ha ha, nhìn tiểu bộ dạng của con này, Tứ tỷ nhi ngoan, con cứ chơi cả ngày cũng không sao......" Chu thị thấy bộ dạng kia của Tào Ngọc Di nở nụ cười, "Được rồi, được rồi, di nương đi về, con cũng đi nghỉ ngơi sớm đi!"

"Di nương đi thong thả! Thắng Nhi, tiễn di nương!" Tào Ngọc Di quay ra phía bên ngoài cao giọng phân phó nói.

Chu thị vỗ vỗ tay Tào Ngọc Di, cười híp mắt đi ra ngoài.

"Tứ tiểu thư, nô tỳ đi an bài nước nóng!" Vương ma ma tiến lên nửa bước, khom người nói.

"Đi đi!" Tào Ngọc Di thả lỏng toàn thân dựa lên cái gối dựa lớn trên giường thấp.

Vương ma ma hành lễ một cái, bước nhanh lui xuống, bên ngoài rất nhanh truyền đến tiếng động của các nha hoàn bà tử.


Ngày hôm sau trời vừa rạng sáng, thỉnh an Đại phu nhân, dùng điểm tâm xong, nghe Đại phu nhân không mặn không nhạt dặn dò đôi câu, thì có bà tử tới báo, xe ngựa đã chuẩn bị xong.

Cùng đi trừ Vương ma ma, Tiểu Đào và Thắng Nhi, còn có hai bà tử Tào phủ phụ trách đánh xe, hai gã sai vặt khác một đường hộ tống ở hai bên xe ngựa.

Đến Từ phủ, sớm đã có bà tử hầu ở nơi cửa chính, sau khi chờ thông báo, mở cánh cửa thật cao ra, để cho xe ngựa một đường chạy đến Nhị môn (cổng trong), lại có bà tử quản sự có thể diện khác ra đón, dẫn cả đám người đi đến viện của Lão phu nhân, hai gã sai vặt thì ở tại cửa chính liền được dẫn đi nhà kề nghỉ ngơi.

"Tào muội muội, mau vào, có thể chờ được ngươi đến rồi!" Từ Tam tiểu thư cười lớn chạy đến, kéo tay Tào Ngọc Di đi vào nhà, "Diệp muội muội, Triệu muội muội cũng đã đến, chỉ chờ một mình ngươi!"

"Không phải còn có Vương tỷ tỷ, Hà tỷ tỷ sao?" Tào Ngọc Di theo Từ Tam tiểu thư bước nhanh vào phòng, mỉm cười hỏi.

"Mời các nàng làm cái gì, ánh mắt đều trên đỉnh đầu, chúng ta là cùng nhau chơi đùa, cũng không phải là tìm chịu tội!" Từ Tam tiểu thư tùy tiện nói.

Tào Ngọc Di khẽ cười một cái, bày tỏ đồng ý.

Vào cửa đã nhìn thấy một lão phu nhân tinh thần quắc thước ngồi trông về phía cửa, mái tóc hoa râm dùng một cây trâm chữ "Thọ" khảm bảo ngọc cài trên đỉnh đầu thật chỉnh tề, trên tai, trên cổ không có đồ trang sức khác, vừa cử động, một chiếc vòng tay mã não màu xám tro như ẩn như hiện.

"Thỉnh an Lão phu nhân, Lão phu nhân vạn phúc!" Tào Ngọc Di nhanh chóng cúi đầu, quỳ xuống dập đầu một cái.

Bà tử nhanh tay, đưa cái tấm đệm quỳ mềm xuống dưới gối Tào Ngọc Di, là loại đệm vải bông bình thường nhất.

Từ Tam tiểu thư kính cẩn thuận theo đứng ở một bên.

"Mau đứng lên, là Tứ tỷ nhi Tào gia sao, mấy ngày nay Tam nha đầu cứ nhắc tới cháu mãi......" Lão phu nhân tinh lực mười phần cười nói.

Tào Ngọc Di hé miệng cười, "Vốn là Từ tỷ tỷ tính tình tốt, nguyện ý chơi cùng chúng cháu."

"Ha ha, thật là một nha đầu cơ trí, tốt lắm, tốt lắm, lão bà ta cũng không huyên náo nữa, đi gặp mẫu thân củaTam nha đầu xong, các cháu liền tự đi chơi đi!" Lão phu nhân cười lên nói.

Tào Ngọc Di lại hành lễ một cái, đi theo Từ Tam tiểu thư cùng lui ra ngoài.

"Ngươi không cần để ý, Lão phu nhân chỉ là quy củ hơi nhiều, bản thân bà rất tốt......" Từ Tam tiểu thư nhẹ giọng nói.

Tào Ngọc Di sửng sốt, vừa rồi thấy kỳ lạ là tại sao Từ Tam tiểu thư ở trước mặt Lão phu nhân không nói lời nào......

"Hì hì, không sao, đi nhanh đi, Diệp muội muội và Triệu muội muội vẫn chờ chúng ta đấy!" Đột nhiên mặt Từ Tam tiểu thư giản ra nở nụ cười, lôi kéo Tào Ngọc Di bước nhanh đi về phía trước.


Nha hoàn bà tử theo ở phía sau, cũng cuống quít bước nhanh hơn.

Thân mẫu của Từ Tam tiểu thư là chất nữ nhà mẹ của Từ Lão phu nhân, nhà mẹ của Từ Lão phu nhân những năm qua bị suy thoái, để củng cố quan hệ với Từ gia, tặng một nữ nhi thứ xuất tới đây làm quý thiếp cho Từ Đại lão gia, chỉ có điều lúc Từ Tam tiểu thư sinh ra bị khó sanh, Từ Lão phu nhân liền nói muốn nuôi đứa bé ở dưới gối giải buồn, ôm Từ Tam tiểu thư mới sinh ra đến bên cạnh......

Chờ đến nơi Từ Đại phu nhân, Diệp Nhị tiểu thư và Triệu Nhị tiểu thư đã ở đó dùng trà rồi, hai bà tử có thể diện ra đón.

Tào Ngọc Di vội vã hành nữa lễ với hai người, rồi đi theo hai bà tử tiến vào.

"Thỉnh an phu nhân!"

"Thỉnh an mẫu thân!"

Tào Ngọc Di và Từ Tam tiểu thư một trước một sau quỳ xuống.

"Ừhm, đứng lên đi, nếu là khách của Tam tỷ nhi, các ngươi cũng không cần khách khí, cứ đến chơi với nhau, ta đây cũng không nhiều lời, Tam tỷ nhi, chiêu đãi các vị tiểu thư cho thật tốt!" Từ Đại phu nhân chỉ không mặn không lạt nhắn nhủ một câu coi như qua, hoàn toàn không giống như là chiêu đãi khách.

Từ Tam tiểu thư đáp một tiếng, hai người lại hành lễ một cái liền lui ra ngoài.

Ra khỏi phòng, Từ Tam tiểu thư áy náy nhìn Tào Ngọc Di cười cười.

Tào Ngọc Di khẽ lắc đầu một cái, ý bảo mình không để ý, "Đi thôi, chúng ta đi tìm Diệp tỷ tỷ và Triệu tỷ tỷ chơi bàn đu dây mà tỷ nói đi......"

Từ Tam tiểu thư lập tức liền nở nụ cười, lôi kéo Tào Ngọc Di chạy đi.


Đích nữ Diệp gia - Nhị tiểu thư, lần trước ở yến hội của Tào phủ thì Tào Ngọc Di cũng đã biết, còn cô nương Triệu gia thì chưa từng gặp qua.

"Ngươi xem, cái này chính là bàn đu dây mà ta đã nói với ngươi, ah, chờ một chút, ta để cho Khuê Thúc tìm giúp ta một sợi gân bò, chúng ta có thể nhảy chơi......" Từ Tam tiểu thư hăng hái bừng bừng nói.

Tào Ngọc Di có chút bất đắc dĩ lắc đầu một cái, mỉm cười hành lễ với Nhị tiểu thư Triệu gia, "Xin chào, ta tên là Tào Ngọc Di, năm nay bảy tuổi!"

"Xin chào......" Triệu Nhị tiểu thư hoàn nửa lễ, thân thể lui về sau một chút, lời nói không có phần sau.

Chân mày Tào Ngọc Di khẽ nhíu một cái không thể nhận ra, Triệu Nhị tiểu thư rõ ràng là khẽ cười trào phúng một cái.

Từ Tam tiểu thư bất mãn đẩy Triệu Nhị tiểu thư một cái, "Tào muội muội muốn làm quen với ngươi đấy!"

Thân thể Triệu Nhị tiểu thư khẽ run lên, sợ hãi rụt rè tiếp tục nói: "Ta tên là Triệu Hữu Xảo."

Tào Ngọc Di cũng cười cười.

Từ Tam tiểu thư không thể chờ đợi lại bắt đầu nói đến gân bò......

Tào Ngọc Di thích ý ngồi lên bàn đu dây nhẹ nhàng lắc, bàn đu dây này treo ở bên hai gốc cây Long Não trong hậu viện của Từ Lão phu nhân, bàn đu dây bình thường, đệm ngồi là dùng vải bông nhét bông vải chế thành, theo Tào Ngọc Di biết, vải bông ở chỗ này cũng không phải là vật quý trọng gì, chỉ có điều, đu dây ngồi rất thoải mái, Từ Tam tiểu thư và Diệp nhị tiểu thư nhảy dây gân ở cách đó không xa, không thể không nói Từ Tam tiểu thư vô cùng biết chơi, trừ  mấy cách Tào Ngọc Di đã chỉ, Từ Tam tiểu thư tự mình nghĩ ra không ít cách chơi khác, đều là động tác có độ khó cao, cùng Diệp nhị tiểu thư thử từng cái, Triệu Nhị tiểu thư chỉ đứng ở một bên nhìn, vẻ mặt muốn chơi nhưng không chạy tới, đầy hâm mộ......


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui