Mặc dù đại phu nhân bị bệnh liệt giường, một nhà Nhị lão gia trở lại cũng làm cho Tào phủ náo nhiệt một trận, chủ tử khắp nơi đều bái phỏng, tặng lễ, ôn chuyện với nhau......
Dựa theo quy củ, một đám tiểu bối Tào Ngọc Nga, Tào Ngọc Linh, Tào Ngọc Dao và Tào Ngọc Di đều phải hầu hạ ở trước giường đại phu nhân, ngay cả Đại thiếu gia cũng nói trước từ trong thư viện trở lại, mỗi ngày phụng bồi ở trong phòng đại phu nhân.
"Con của ta, con trở về đi, tránh bệnh lây sang!" Đại phu nhân dựa vào nệm êm thật dầy, mỉm cười nói với Đại thiếu gia.
Bởi vì sợ lây bệnh, mỗi lần đại phu nhân đều vội vàng cho Đại thiếu gia và Tào Ngọc Linh rời đi trước, Tào Ngọc Hà còn nhỏ, sáng sớm liền miễn quy củ, Tào Ngọc Di và Tào Ngọc Nga, Tào Ngọc Dao đều không có tốt số như vậy, coi như chỉ làm dáng một chút cũng phải hầu ở trước giường đại phu nhân cả ngày.
"Mẫu thân, quanh năm con ở bên ngoài cầu học, lúc này ngay cả chuyện hầu hạ mẫu thân cũng không làm được, bảo con lấy mặt mũi nào đi gặp thế nhân!" Đại thiếu gia nghiêm túc nói.
Tào Ngọc Dao đứng ở sau lưng Tào Ngọc Di mím chặc miệng, ép nụ cười xuống.
"Mẫu thân, uống một ngụm trà ạ!" Tào Ngọc Dao nhận lấy ly trà tiểu nha đầu bưng lên, tiến lên nói.
"Để đó đi!" Đại phu nhân thản nhiên nói, trong mắt lóe lên một tia chán ghét.
Tào Ngọc Dao làm như cái gì cũng không thấy, tiếp tục khuyên nhủ: "Con nghe rất nhiều ma ma lớn tuổi nói, trong ngày mùa đông cần phải uống nhiều trà mới được......"
"Được rồi, ngươi để đó trước đi!" Đại phu nhân cau mày nói.
"Vậy mẫu thân ngàn vạn lần phải nhớ uống nhiều trà một chút!" Tào Ngọc Dao phớt lờ không thèm để ý cười khanh khách đặt chén trà xuống, ôn nhu nói, bộ dạng lo lắng quan tâm đại phu nhân, ngay cả đám con ruột là Đại thiếu gia và Tào Ngọc Linh so ra cũng kém hơn.
"Ta mệt mỏi, hôm nay các ngươi đều trở về đi thôi!" Đại phu nhân khinh thường nhếch khóe miệng, từ từ nói.
"Mẫu thân, con ở lại sắp xếp cho người nghỉ ngơi nhé!" Đại thiếu gia nhẹ giọng nói.
"Con của ta, làm sao để cho con làm những chuyện rườm rà này, nha hoàn bà tử một phòng còn đó, ta nhớ Trạch Văn vẫn đang chờ con kể chuyện ở thư viện cho nó nghe đấy, cũng đừng chậm trễ khách, mau trở về đi thôi!"Trên mặt Đại phu nhân nở một nụ cười, từ ái nói.
"Dạ, cẩn tuân mẫu thân dạy bảo, tối nay con lại tới!" Đại thiếu gia hành lễ một cái, lui đi ra ngoài trước.
Sau khi Tào Ngọc Di đi theo Tào Ngọc Nga hành lễ cũng đi ra ngoài, Tào Ngọc Dao đi theo sát Tào Ngọc Linh, Tào Ngọc Linh chưa có hành động gì, nàng ta cũng coi như không có chuyện gì xảy ra đứng ở bên cạnh......
"Đại tỷ, tỷ đi thong thả, muội đi về trước." Tào Ngọc Di dẫn Vương ma ma và tiểu Đào lễ phép nói với Tào Ngọc Nga.
Tào Ngọc Nga cười ưng thuận, vội vã rời đi.
"Đại tiểu thư, Lý di nương phái nô tỳ tới mời người qua!" Tào Ngọc Nga mới vừa đi ra khỏi viện đại phu nhân lại đụng phải một tiểu nha đầu trong phòng Lý thị.
"Ngươi trở về lấy cái khăn hôm qua ta thêu xong tới đây!" Tào Ngọc Nga đáp một tiếng, xoay người phân phó đại nha hoàn Chi Đào đang đi theo sau lưng.
"Dạ!" Chi Đào đáp một tiếng, bước nhanh rời đi.
Tào Ngọc Nga đi tới viện của Lý thị.
"Đại tỷ nhi, cho con cái này!" Lý thị đón Tào Ngọc Nga, lôi kéo Tào Ngọc Nga vào trong phòng, lấy ra một cái hộp không lớn nhét vào trong tay Tào Ngọc Nga.
"Di nương, người đây là?" Tào Ngọc Nga cầm cái hộp mạ vàng tinh xảo có chút không hiểu hỏi.
"Chúng ta đi bái phỏng Nhị phu nhân!" Lý thị vừa sửa sang lại tóc, vừa vội vàng đáp.
"Di nương!" Tào Ngọc Nga bất đắc dĩ gọi một tiếng.
"Di nương đã hỏi thăm rõ ràng, lão phu nhân giao chuyện nhân tình lui tới lễ mừng năm mới trong phủ cho Nhị phu nhân......" Lý thị cẩn thận cắm cây trâm hoa mai khảm ngọc vào trong búi tóc, quay đầu lại giải thích.
Mắt Tào Ngọc Nga sáng rực lên, lại có chút mất mác nói: "Đại phu nhân nhất định sẽ không đồng ý, đợt này bà ta ước gì nữ nhi cả ngày hầu ở trước giường bà ta......"
"Cái này về sau có rất nhiều biện pháp, hiện tại nhá, quan trọng nhất là làm cho nhị phu nhân đáp ứng giúp một tay!" Lý thị đứng lên vuốt lại quần áo cho Tào Ngọc Nga một chút, rồi nói liên miên: "Con qua hết năm đã mười lăm rồi, thời gian hơn nửa năm nếu còn chưa quyết định, thì có thể không còn kịp nữa......"
"Di nương! Phụ thân nói thế nào?" Tào Ngọc Nga thẹn thùng gọi một tiếng, trong lòng cũng thoáng qua một chút lo lắng.
"Chuyện như vậy lão gia cũng chỉ có thể giúp một tay lưu ý một chút mà thôi, sao có thể chân chính trông mong vào lão gia được!" Ánh mắt Lý thị tối sầm xuống, tự lên tinh thần nói.
"Lúc trước không phải phụ thân đã nói rất tốt rồi sao?" Tào Ngọc Nga cắn môi hỏi.
"Lão gia trốn tránh Trần thị và Tam nha đầu, làm liên lụy đến chỗ ta đây cũng ít đến, nói đến nói đi đại phu nhân thật là thủ đoạn, nhét cái người khiến người chán ghét vào trong viện của ta......" Lý thị cắn răng nghiến lợi nói.
"Di nương, vậy chúng ta làm sao bây giờ?" Tào Ngọc Nga gấp gáp hỏi.
"Tỷ nhi tốt của ta, có di nương ở đây, lúc này không phải chúng ta còn cơ hội ở chỗ Nhị phu nhân sao......" Lý thị thấy thế tiến lên ôm Tào Ngọc Nga thấp giọng nói.
"Hàng năm Nhị phu nhân ít ở trong kinh thành, có thể biết nhà nào tốt chứ!" Tào Ngọc Nga dậm chân nói.
"Nhị phu nhân có thể là không có nhiều giao tình, cũng đừng quên Nhị phu nhân là thay mặt cho khai quốc Hầu tước phủ, trong kinh thành nhà nào dám không cho mấy phần mặt mũi......" Lý thị vuốt đầu Tào Ngọc Nga khuyên nhủ.
"Dạ, di nương nói đúng, nữ nhi luống cuống!" Tào Ngọc Nga lấy ra một cái khăn tay xoa xoa khóe mắt nói.
"Nói cái gì thế, ở trước mặt di nương còn có cái gì mà luống cuống hay không luống cuống, được rồi, chúng ta dọn dẹp một chút tranh thủ đi qua đó!" Lý thị buông Tào Ngọc Nga ra nói.
Tào Ngọc Nga gật đầu một cái, xoay người ở trước gương, kiểm tra quần áo và đầu tóc một phen.....
Bên này Tào Ngọc Di vừa về phòng, Hồng Nhi liền tiến lên nói.
"Tứ tiểu thư, Thắng Nhi dẫn theo mẫu thân nàng tới đây dập đầu cho người!" Hồng Nhi cười khanh khách nói.
Hôm qua mẫu thân Thắng Nhi mới được ma ma quản sự phân đến phòng Tào Ngọc Di, chẳng qua trước đó là một bà tử quản sự nhỏ ở trong phòng Trần thị bị hạ xuống thành bà tử thô sử mà thôi.
Tào Ngọc Di gật đầu một cái, ý bảo dẫn người vào.
"Thỉnh an Tứ tiểu thư!" Thắng Nhi và mẫu thân nàng dập đầu, một trước một sau nói.
"Mau đứng lên, Tứ tiểu thư tuổi còn nhỏ, phòng này cũng không có quy củ gì, hai mẫu nữ các ngươi chỉ cần làm tốt việc là được, Tứ tiểu thư tất sẽ không bạc đãi các ngươi!" Vương ma ma hòa khí thay lời Tào Ngọc Di nói.
"Dạ!" Hai người cùng nhau cung kính đáp lời.
"Các ngươi đi xuống đi!" Lúc này Tào Ngọc Di mới lên tiếng phân phó nói.
Hai người lại hành lễ với Tào Ngọc Di một cái mới lui ra ngoài.
"Tứ tiểu thư, nô tỳ đã dò hỏi qua, mẫu thân Thắng Nhi quả thật là có mấy phần bản lãnh......" Sau khi Hồng Nhi hành lễ xong, thao thao bất tuyệt nói, gần như đều là lời khen.
Tào Ngọc Di nhíu mày một cái, kiên nhẫn chờ Hồng Nhi nói xong mới thản nhiên nói: "Ta biết, ngươi đi nghỉ một lát đi, ta trò chuyện cùng Vương ma ma!"
"Tứ tiểu thư, nha đầu Thắng Nhi này không thể không đề phòng, ngay cả Hồng Nhi một người linh tinh như vậy cũng thu vào......" Vương ma ma cúi đầu nhỏ giọng nói.
"Ma ma!" Tào Ngọc Di cắt ngang lời phản đối của Vương ma ma: "Xem trước một chút đi!"
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...