Không cuộc vui nào là không đến thời điểm tàn cuộc.
Những vị thần ở phía dưới sớm đã say khướt.
Cho dù có thân thể bất tử, nhưng các vị thần uống nhiều rượu vẫn sẽ say.
Việc này hoàn toàn phải đổ hết tội lên tên đầu sỏ Dionysus vì đã làm ra các loại rượu này.
Nghĩ đến hắn, không hiểu sao tôi có chút bồn chồn.
Cũng không là do tôi sợ hắn.
Vì từ khi tôi được sinh ra đến nay, có kẻ nào khiến tôi sợ hãi sao? Khi trước, tôi không muốn đắc tội với Zeus, lý do lớn nhất là do tôi sợ hắn tức giận mà không để tâm đến tôi.
Nếu không phải lưu luyến những tình cảm giữa cả hai, không phải tôi không có dũng khí chống lại khi đối đầu với hắn.
Nhưng còn tên Dionysus kia, từ trước đến nay tôi không thể nào nhìn thấu hắn.
Dựa vào đạo lý, mẹ của hắn bị tôi gián tiếp hại chết, ngay cả hắn cũng một lần bỏ mạng dưới tay tôi, nếu không phải do Zeus khăng khăng giúp hắn đắp nặn một thân thể mới, hắn đã sớm đi Âm phủ nhìn mặt Hades.
Hắn hoàn toàn có lý do để hận tôi, không riêng gì hai nhân mạng, mà còn là việc bản thân hắn chịu khuất nhục lưu lạc dưới nhân gian nhiều năm.
Tuy cuối cùng, hắn vẫn được phép trở vệ Olympus, nhưng ánh mắt mọi người nhìn hắn vẫn có chút gì đó không thể nói rõ.
Nếu tôi chỉ có một mình, đương nhiên không bao giờ sợ hãi việc hắn trả thù.
Dù sao hắn cũng chỉ là một tên thần rượu, dù tôi không là Thần hậu cũng không có chút nào bận tâm đến hắn.
Nhưng tôi còn có con trai và con gái.
Mặc dù, bọn chúng không nghe hay phản bội tôi, thậm chí không màng sự phản đối của tôi mà gả cho con người, nhưng rốt cuộc chúng vẫn là những đứa con của tôi.
Tôi có thể lạnh lùng tàn nhẫn với bất kỳ kẻ địch nào khiêu chiến tôn nghiêm và địa vị của tôi, nhưng tôi không bao giờ có thể giống như người mẹ Gaea của tôi, dùng còn cái như một lợi thế trong cuộc chiến quyền lực, cảm thấy đứa nào không có giá trị lợi dụng thì sẽ tùy ý vứt bỏ.
Càng làm tôi lo lắng là bốn đứa con của tôi, không tính đến thông minh hay ngu xuẩn, vì cái gì không có lấy một đứa học được sự xảo quyệt của cha hay sự cay nghiệt của mẹ? Hephaestus thì không phải nói, tôi nghĩ đến bể đầu cũng không hiểu được tại sao tôi lại sinh ra một đứa con trai thành thật như vậy.
Việc này cũng không thể trách được vì sao lão già Zeus đều dùng ánh mắt kỳ quái khi nhìn Hephaestus.
Vì ngay chính cả bản thân tôi nếu luôn không cảm thấy thẹn với lương tâm, cũng sẽ cho rằng Hephaestus không phải con ruột của Zeus.
Ares vô cùng độc ác tàn nhẫn, nhưng lại không hề có đầu óc, chỉ cần bị kẻ nào kích động châm ngòi là hệt như thuốc súng nổ tan tành, không màng đến hậu quả.
Còn hai cô con gái của tôi… không nhắc tới còn hơn.
Không phải là tôi không thích các nàng, mà là cả hai thực sự không có chút nào giống tôi cả.
Chưa kể đến việc quá yếu mềm, thì trong đầu chỉ toàn nghĩ đến những ảo tưởng không thực tế, chỉ vì cái gọi là tình yêu mà có thể liều lĩnh bất chấp tất cả.
Thực sự thì tôi cũng bị tình yêu làm cho rối tinh rối mù, nhưng chưa từng vì nó mà mê muội.
Nếu một người phụ nữ không giữ lại chút nào mà giao tất cả cho một người đàn ông, hơn một nửa là có kết cục vô cùng thảm thương.
Nghĩ tới đây, tôi không kìm được rời tầm mắt đến bốn cây cột được điêu khắc tuyệt mỹ trong đại sảnh.
Trong đó có một cây cột khắc sự tích về Jason và bộ lông cừu vàng 1, nhưng tôi không nhớ đến chiến tích của hắn mà nhớ tới công chúa Medea của nước Colchis 2, người phụ nữ bị hắn lừa dối mà phản bội đất nước cuối cùng lại bị hắn phụ bạc.
Khi nàng biết Jason đã yêu người phụ nữ khác, nàng không hề cầu xin hay khóc lóc, mà đã nhẫn tâm giết chết hai đứa con của mình có với Jason, rồi một mình đánh xe rời khỏi.
Rốt cuộc, đó là thứ tình yêu điên cuồng đến mức nào mà lại có thể tạo thành ngọn lửa thù hận đáng sợ như vậy, nàng không chỉ giết chết nhân tình của chồng mình mà còn muốn giết những đứa con mà nàng và hắn đã sinh ra.
Tôi nhìn Hephaestus ở trong đám người, rồi lại nghĩ đến Hebe điềm đạm đáng yêu.
Dù tôi đối với Zeus đã không còn tình yêu mà chỉ còn thù hận, tôi cũng không thể làm cái việc tàn nhẫn là giết chết những đứa con của tôi được.
Tuy tôi không chút lưu tình giết chết con cái của người khác, nhưng tôi vẫn còn là một người mẹ.
Tôi quay đầu nhìn Zeus, chồng của tôi, em trai của tôi, hắn không hề nhận ra trong tôi đang dâng trào ngàn con sóng dữ.
Hắn mang theo men say cười cười nói nói với Apollo.
Chắc hẳn bây giờ hắn đang vô cùng hăm hở vì người vợ cứng đầu của hắn cuối cùng cũng phải cúi đầu trước hắn, hèn mọn chịu khuất phục trước hắn.
Tất cả các vị thần đều phải cung kính cúi đầu trước hắn, dùng những lời lẽ ngọt ngào nhất để ca tụng hắn.
Hắn vô cùng xuân phong đắc ý, thời gian mấy vạn năm đã trôi qua cũng không lưu lại bất kỳ dấu vết nào trên gương mặt và thân thể của hắn.
Apollo là thần mặt trời, vị thần bảo hộ cho âm nhạc và thơ ca.
Cho dù, tôi vô cùng ghét hắn nhưng không thể không thừa nhận hắn là một mỹ nam hiếm có trên thế gian này.
Nhưng khi hắn và Zeus đứng chung một chỗ, người không biết sẽ tuyệt đối không cho rằng Zeus là phụ vương của Apollo.
Zeus vô cùng giống như anh trai của Apollo, hai người giống nhau từ mái tóc vàng, đôi mắt màu xanh lam, cho đến gương mặt đẹp một cách siêu thực cũng y chang.
Tôi nắm chặt lấy tay vịn ghế, kiềm chế không hét lên.
Vì sao trong lúc tôi phải chịu đựng nỗi thống khổ hành hạ, hắn lại có thể thờ ơ coi như không có việc gì xảy ra.
Trên đời này có điều gì thực sự làm hắn đau lòng đến mức tuyệt vọng sao? Tôi thực sự muốn hung hăng gỡ bỏ cái nụ cười dương dương tự đắc kia của hắn.
Tôi muốn nhìn thấy dáng vẻ đau khổ sông không bằng chết của hắn.
Nếu hắn cảm nhận được dù chỉ một phần vạn nỗi thống khổ đang giày vò tôi, hắn tuyệt đối sẽ không bao giờ có thể lộ ra nụ cười chướng mắt này.
Cuối cùng thì hắn cũng nói xong, mang theo ba phần tự đắc, ba phần đắc ý, kéo tay tôi, vô cùng ôn nhu nói: “Chúng ta quay về thôi.”
Tôi hơi sửng sốt, một lúc mới nghĩ ra, hắn đang muốn tôi cùng hắ trở về cung điện của hắn.
Đã quá lâu rồi, lâu đến mức tôi quên mất, tôi đã từng ở chung một cung điện với hắn.
Nhưng sau một lần khắc khẩu ác liệt, tôi đã một mình dọn ra ngoài.
Đương nhiên là hắn cũng không tới đón tôi về.
Sau này, chúng tôi luôn duy trì trạng thái kỳ quái này.
Dựa theo ngôn ngữ của loài người, việc này gọi là “ly thân.”
Vậy mà bây giờ hắn lại chủ động mở miệng muốn tôi quay về, đây có thể coi là nhượng bộ và xin lỗi sao?
Nhưng trong thâm tâm, tôi cũng không muốn đồng ý.
Tôi không muốn nói nhiều, vì ở bên dưới đang có rất nhiều cặp mắt đang âm thầm quan sát chúng tôi.
Tôi hít sâu một hơi, sau khi xác định bản thân sẽ không vì xúc động nhất thời mà nói ra những lời không nên nói: “Được, ta cũng lâu chưa cùng ngài trở về cung điện của chúng ta, không biết hiện tại nơi đó đã biến thành bộ dạng gì rồi.”
Có lẽ thực sự đã uống quá say, Zeus một chút cũng không ra ý tại ngôn ngoại trong lời nói của tôi, vui vẻ ôm lấy eo tôi: “Nơi đó không có bất cứ thứ gì thay đổi cả, mọi thứ vẫn giữ nguyên dáng vẻ do chính tay nàng bài trí năm đó.
Ta sao có thể để người khác làm lộn xộn sắp xếp của nàng, các nàng ấy không phải là nàng.”
Apollo vẫn còn chưa đi xa, nghe được những lời của Zeus, lặng lẽ nhìn hắn một cái.
Tôi bỗng nhiên muốn cười.
Mẫu thân của hắn và Artemis, nữ thần tối tăm Leto cũng đã từng vô cùng nổi bật, được Zeus sủng ái, nàng ta còn tự nhận bản thân là vợ của Zeus.
Nhưng cuối cùng vẫn bị Zeus vô tình vứt bỏ.
Tôi cung ba mẹ con họ tranh tối tranh sáng nhiều vô kể, thù oán nếu được viết ra cũng có thể viết kín một quyển sách dày.
Apollo và em gái rất được Zeus yêu thích, một vị thần mặt trời, một vị thần mặt trăng, đều có thể đè ép những đứa nhỏ của tôi thành tro bụi.
Nhưng bây giờ hắn lại nghe thấy Zeus không chút e dè nói ra như vậy, có lẽ hắn phải chịu đả kích rất lớn.
Trong những lời nói kính cẩn tạm biệt, Zeus kéo tôi rời đi, loạng choạng rời khỏi thần điện, đi về phía cung điện của hắn.
Dọc đường đi tâm tình của hắn vô cùng tốt, lôi kéo tôi nói đông nói tây, ôn lại rất nhiều chuyện cũ.
Tôi không kiên nhẫn tùy tiện trả lời có lệ với hắn, nhưng trong lòng tôi đang vô cùng do dự.
Rốt cuộc tôi có nên xuống tay theo ước định với Poseidon, hay là…
Lòng tôi vô cùng rối loạn, nhất thời không biết phải làm thế nào.
Dù quãng đường cũng không ngắn, nhưng chúng tôi chỉ đi một lúc đã đến trước cửa chính.
Tôi đã thật lâu chưa đến nơi này, nhìn những cột trụ cẩm thạch trắng tinh cùng những đóa hoa không bao giờ tàn lụi, tôi bỗng nhiên trở nên hoảng hốt.
Zeus phất tay cho toàn bộ hầu lui xuống, bàn tay vẫn đặt trên vai của tôi.
“Hera, nàng nhìn xem, mọi thứ đều không thay đổi, vẫn y như hồi chúng ta mới kết hôn.
Tuy ngoài miệng ta nói không muốn gặp lại nàng nữa, nhưng ngay một đóa hoa ở nơi này ta cũng không muốn phá hủy.
Dù có bất cứ chuyện gì xảy ra, trong lòng của ta, nàng vẫn là người phụ nữ duy nhất ta yêu, người vợ duy nhất của ta, thiên hậu của ta.”
Tôi quay đầu, nở nụ cười với hắn, kỳ thực là đang suy nghĩ không biết những lời này hắn đã nói với bao nhiêu người.
Tâm trạng không giống nhau thì nhìn cái gì cũng thấy khác nhau.
Nếu hắn nói những lời này với tôi sớm hơn ba mươi năm, chỉ sợ tôi sẽ ngay lập tức cao hứng đến hôn mê bất tỉnh.
Hắn dịu dàng lướt một ngón tay từ cổ tôi trượt xuống, rồi bỗng nhiên đặt tôi tựa vào một cái cột, cuồng nhiệt hôn tôi, còn lẩm bẩm nói: “Nàng xinh đẹp biết nhường nào, nàng mới là Olympus, không phải, là nữ thần đẹp nhất trên vạn vật.”
Tôi chỉ thụ động đón nhận.
Trên người của hắn truyền đến mùi rượu nhạt nhạt, xen lẫn hương hoa nhè nhẹ.
Tôi chợt nhớ tới hai thiếu nữ mang theo vòng hoa đội đầu kia, không khỏi cảm thấy ghê tởm, vội đẩy hắn ra.
“Ngài làm cái gì vậy, chúng ta còn ở bên ngoài.”
Tôi muốn giả bộ ngại ngùng, nhưng làm thế nào cũng không thể làm được, giọng nói lạnh lẽo đến mức sắp kết băng.
Zeus uống quá nhiều.
Nếu là lúc bình thường, hắn đã sớm nhận ra vẻ khác thường của tôi, nhưng hiện giờ chỉ số thông minh của hắn chỉ là con số âm, nhịn không được hừ một tiếng, kéo tôi vào trong.
Tôi vuốt ve lọn tóc xoăn bên tai hắn, ghé sát bên tai hắn, thấp giọng nói: “Ngài không sợ sẽ cùng ta sinh đứa bé tiếp theo sao? Đừng quên lời tiên đoán kia.”
“Lời tiên đoán nào cơ? Ta đã nghe qua rất nhiều lời tiên đoán, nàng nói đến lời nào?”
Hắn ậm ở hỏi, đầu chôn trên ngực của tôi.
“…”
Tôi ngậm miệng lại, trong lòng âm thầm có quyết định.
Lúc một tay của hắn kéo màn lụa trên đầu giường xuống, tôi thấp giọng hỏi: “Zeus, ngài còn nhớ lúc cầu hôn ta, ngài đã nói những gì không?”
Hắn đã có chút ý loạn tình mê, cho nên tôi đã đúng khi luôn nghĩ rượu là chất xúc tác tội lỗi nhất: “Nói những gì sao? Ta nói … ta đã nói sẽ khiến nàng trở thành người phụ nữ hạnh phúc nhất…”
Những ngón tay đang bám lấy bả vai hắn siết chặt, tôi cắn chặt môi, ép buộc bản thân thả lỏng cơ thể.
…
Đến khi hắn thỏa mãn lăn ra ngủ, tôi vẫn lặng lẽ nằm im, nghe hơi thở đều đều của hắn.
Có lẽ hắn đã thực sự ngủ say.
Tôi xoay người ghé vào ngực hắn, phát ra gọi nhỏ hắn vài tiếng, hắn cũng không phản ứng.
Tôi ngồi trong bóng tối nhìn hắn thật lâu, cuối cùng cúi người xuống, vén gọn lại mái tóc vàng tán loạn trên gương mặt của hắn, làm lộ ra gương mặt đang ngủ say của hắn.
Vô luận có như thế nào, chỉ có ở trước mặt tôi, hắn mới an tâm ngủ say, là do xuất phát từ tín nhiệm đối với tôi hay hắn tin tình yêu của tôi đối với hắn không có giả dối, nhất định sẽ không bao giờ phản bội hắn?
Tôi lặng lẽ xuống giường, giẫm lên tấm thảm dày.
Tôi nhìn khắp căn phòng, quả nhiên giống với lời Zeus đã nói, không có bất cứ thứ gì thay đổi, mọi thứ đều giống y như lúc chúng tôi mới kết hôn.
Tôi dựa theo thói quen của hắn, tìm nơi có thể hắn hay để đồ vật.
Tôi nhẹ nhàng bước đến cạnh một loạt ngăn tủ, cảm nhận được một luồng sức mạnh bảo vệ vô cùng mạnh mẽ.
Đó chính là sức mạnh của Zeus.
Nhưng loại sức mạnh này đối với tôi mà nói chỉ là thùng rỗng kêu to, bởi vì hắn chia sẻ với tôi tất cả mọi thứ, ngay cả sức mạnh của hắn.
Tôi nhẹ nhàng mở hộc tủ ra, ngay lập tức một ánh sáng màu bạc nhàn nhạt tỏa ra.
Tôi nhìn quyền trượng to lớn đang lơ lửng trước mặt, nín thở.
Đây chính là quyền trượng tia chớp của Zeus, giống như cây đinh ba của Poseidon, hay bảo kiếm của Hades, hơn phân nửa thần lực của hắn đều rót vào trong này.
Điều này cũng có nghĩa là nó tượng trưng cho quyền lực của Zeus.
Zeus là vị thần của bầu trời, cai quản sấm sét và tia chớp, đừng nói đến loài người, ngay cả các vị thần bén mảng đến gần cũng bị đốt trụi, càng chưa nói đến việc cầm lấy nó.
Tôi lặng lẽ nhìn thanh quyền trượng kia một lúc, cuối cùng vẫn cầm lấy nó.
Ngoại trừ Zeus, chỉ có tôi có thể tùy tiện chạm vào nó.
Tôi nhanh chóng thu nhỏ quyền trượng lại, biến nó thành một viên trân châu, đặt nó trong hoa tai, rồi lấy ra một viên trân châu khác, thổi một hơi, nhìn nó lớn dần, cuối cùng biến thành một chiếc quyền trượng.
Nó do chính Poseidon đưa cho tôi, nếu không phải đích thân tôi tự tay thực hiên, thì cũng không nghĩ chiếc quyền trượng này là giả.
Tôi đóng ngăn tủ lại, lặng lẽ quay lại, vừa mới bò lên giường, người đang nhắm mắt ngủ bỗng nhiên lên tiếng.
“Nửa đêm không ngủ, nàng định đi đâu?”
Tôi vô cùng kinh ngạc vì bản thân lại có thể bình tĩnh như vây, trái tim không hề đập loạn một chút nào.
“Ta khát nước, nên muốn dậy uống một chút.
Đáng lẽ không nên uống nhiều rượu như vậy?”
Hắn im lặng hồi lâu rồi chỉ lười biếng “Ừ” một tiếng, xoay người ôm lấy tôi, đầu cọ cọ lên ngực tôi.
“Nàng khiến ta sợ muốn chết, quờ tay không thấy nàng, ta còn tưởng mình đang nằm mơ…”
Tôi vuốt ve mái tóc của hắn, im lặng không nói.
“Ta biết nàng không tin, mặc kệ ta nói cái gì nàng cũng không nguyện tin tưởng, đúng không? Ngay từ đầu nàng đã không tin tưởng ta.
Trong mắt nàng ta chỉ là một tên khốn không hơn không kém.”
Hắn ôm chặt lấy eo của tôi, hắn dùng lực vô cùng lớn, tôi cảm thấy bản thân bị hắn siết đến mức bầm tím, nhưng ngữ khí của hắn vô cùng ủy khuất, trong nháy mắt thời gian như quay ngược trở về rất lâu trước đây, lúc hắn vẫn còn là một thiếu niên hừng hừng khí thế, kiêu ngạo đứng trên đỉnh Olympus kiêu ngạo tuyên bố sẽ khiến mọi thứ phải phục tùng hắn.
“Không sai, ta là một tên khốn, cho nên nàng muốn oán hận ta, muốn trả thù ta, ta cũng không thấy sao cả.
Nhưng, Hera, nếu những lời nàng vừa nói ở thần điện là thật thì tốt biết bao… Kể cả nàng gạt ta cũng không sao cả.
Nhưng nàng quá kiêu ngạo, ngay cả gạt ta cũng khinh thường làm.
Ta vừa nhìn ánh mắt của nàng là đã biết, nàng chưa hề tha thứ cho ta, cũng không có ý định thuận theo ta, nàng chỉ tới trả thù ta….”
Tôi chậm rãi mân mê chiếc hoa tai kia, chú ý tới nhất cử nhất động của hắn, chuẩn bị thấy có gì bất ổn sẽ nhanh chóng đánh đòn phủ đầu.
Nhưng hắn chỉ nằm liệt trên giường, nói xằng nói bậy những lời kỳ quái, mùi rượu chẳng những không tiêu tán, mà càng lúc càng nồng đậm.
Tôi vuốt ve gương mặt hắn, nóng bỏng, chỉ sợ men say còn chưa lui hết, có lẽ hắn chỉ say quá mà phát điên.
Zeus mà đã say thì thường hay thích nói hươu nói vượn.
“Nàng đừng rời khỏi ta, Hera, nàng muốn thứ gì ta đều cho nàng… cái gì cùng đều cho nàng.”
Hắn lẩm bẩm nói, chỉ trong chốc lát lại ngủ say.
Tôi ngơ ngác nhìn trần nhà, một đêm không chợp mắt.
Tôi hối hận sao?
Không, tôi không hối hận.
Chú thích:
1.
Theo thần thoại Hy Lạp, vua xứ Beotie là Athamas có hai đứa con là Phrixus và Helle với người vợ đầu Nephele – con gái của nữ thần mây.
Như các vị vua khác ham mê nhan sắc, khi chán vợ, Athamas đuổi Nephele đi để cưới Ino, con gái Cadmus vua xứ Thebes.
Khi có con với nhà vua, Ino ghen tức với con riêng của chồng và tìm mọi cách để con mình được kế vị ngôi báu.
Lúc đó, ngô là lương thực chính của xứ Beotie.
Ino đã làm cho ngô không nảy nầm bằng cách kín đáo thuyết phục phụ nữ của vương quốc rang nó lên trước khi gieo trồng, đồng thời bà ta còn hối lộ cho nhà tiên tri được nhà vua sai đi hỏi các vị thần về hiện tượng này để ông ta nói dối rằng hai người con của Nephele chính là nguồn gốc hiểm họa.
Nhà vua phải tế thần bọn trẻ thì mùa màng mới trở lại tốt tươi.
Thương con nhưng để cứu vương quốc, Athamas nghe theo lời khuyên từ Ino.
May mắn thay, vì lo cho sự an toàn của con, Nephele đã phái đến một người bảo vệ đội lốt con cừu có bộ lông bằng vàng gọi là Aries do thần Zeus tặng cho bà.
Ngày tế lễ đến, con cừu bảo Phrixus và Helle ngồi trên lưng và bỏ chạy khỏi Hy Lạp, bay qua đại dương.
Chẳng may, Helle bị rơi xuống, chết ở một eo biển.
Phrixus sống sót, được con cừu đưa đến vương quốc Colchis.
Vua Aietes và hoàng hậu ở đây hiếm muộn, chỉ có một con trai duy nhất nên nhận chàng làm con nuôi.
Aietes có hai con gái và một con trai.
Sau khi đã trưởng thành, Phrixus cưới đại công chúa của vương triều Colchis là Chalciope.
Để tạ ơn thần Zeus, chàng tế lễ con cừu và treo bộ lông cừu ở vị trí đặc biệt có con rồng không bao giờ ngủ canh giữ tại Colchis.
Còn Zeus thì đem Aries lên bầu trời làm một chòm sao để tôn vinh lòng can đảm của con vật.
Từ đó, dân gian đồn rằng quốc gia nào có bộ lông cừu vàng, quốc gia đó sẽ mãi mãi sống trong thái bình thịnh trị.
Jason vốn là con trai của Aeson – vua xứ loclos.
Khi Jason còn nhỏ, Pelias là chú của chàng đã chiếm ngôi vua và đày chàng hoàng tử trẻ này đi xa.
Sau đó Pelias hứa sẽ chia cho cháu mình một phần vương quốc nếu chàng có được bộ lông cừu vàng.
Vì thế, Jason đã cùng những vị anh hùng khác thực hiện chuyến viễn du tới phương Đông bằng chiếc tàu Argonos hòng chiếm được bộ lông quý báu..
Sau rất nhiều chuyến phiêu lưu kỳ lạ, họ tới được nước Colchis bên bờ biển Đen.
Jason được nữ thần sắc đẹp Aphrodite bảo hộ và để giúp chàng ta hoàn thành sứ mệnh, nữ thần đã gieo vào tim nàng Medea, con gái vua nước Colchis một tình yêu mãnh liệt với Jason.
Medea đã dùng phép thuật giúp đỡ Jason với điều kiện sau khi hoàn thành nhiệm vụ Jason phải cưới nàng làm vợ.
Medea thuộc dòng dõi thần Mặt Trời Helios, là cháu ruột của phù thủy Circe, hậu duệ của Hecate, nữ thần ma thuật.
Với xuất thân cao quý, Medea hiển nhiên trở thành một nữ pháp sư quyền năng được người đời ngưỡng mộ.
Nàng cũng sở hữu nhan sắc tuyệt trần đến độ mà thần Zeus cũng đem lòng si mê, âm mưu quyến rũ nàng nhưng bị thần Hera biết được và ngăn chặn.
Jason đã chiến thắng con rồng và đoạt được bộ lông cừu vàng.
Sau khi lấy được Bộ lông cừu vàng, Medea và Jason bắt đầu cuộc hành trình trở về loclos.
Khi cha của Medea nghe tin hai người bỏ trốn, ông đã dẫn quân đuổi theo để đòi lại bộ lông cừu vàng.
Medea giết em trai mình là hoàng tử Apsyrtus, chặt xác, chia thành nhiều mảnh và ném xuống biển, khiến cha nàng đành phải ra lệnh ngừng cuộc truy đuổi để tìm vớt xác hoàng tử đem về mai táng.
Sau khi Jason trở về nước, Pelias đã trở mặt, quyết không trả lại ngôi vương.
Medea đã giúp Jason giành lại ngôi vua bằng một mưu kế thâm độc.
Nàng hóa trang thành một bà lão và xin vào cung yết kiến vua Pelias rồi kể với hắn về phép cải lão hoàn đồng, trở thành người bất tử.
Lúc ban đầu, Pelias không tin nên nàng đã làm phép với con cừu già bằng cách chặt nó ra từng khúc rồi ném vào cái vạc có tẩm thảo dược.
Một lúc sau, nước trong vạc sôi lên và hiện ra một chú cừu non.
Lúc này thì Pelias kinh ngạc và hoàn toàn tin tưởng, đồng ý nghe theo.
Thấy vậy, Medea liền thực hiện nghi lễ khi sai những đứa con gái ruột của Pelias chặt xác hắn ra rồi đưa vào cái vạc đang bốc khói.
Đó cũng là lúc xác của Pelias được nấu nhừ và hắn đã chết trong đau đớn tột cùng.
Nhưng sau đó Jason và Medea lại phải sống tha hương do dân chúng sợ hãi phép thuật và sự tàn độc của Medea nên không chấp nhận vị vua mới.
Jason và Medea lưu lạc đến đến xứ Corinth và được vua Creon ở đây ngưỡng mộ, tiếp đón trọng hậu.
Jason được đối xử như con cháu hoàng gia, cung cấp của cải tiền bạc đến sung túc.
Medea và Jason cưới nhau và có với nhau hai đứa con trai.
Nhưng vài năm sau, Jason bắt đầu để ý công chúa Glauce, con vua xứ Corinth.
Vua Creon thấy công chúa cũng có ý với vị anh hùng, nên vị vua đã gạ gẫm Jason bỏ vợ để cưới con gái mình và Jason đã đồng ý.
Medea biết chuyện vô cùng căm phẫn.
Nhưng ngoài mặt nàng vẫn bình thản chúc phúc và tặng cho công chúa Glauce một bộ váy cưới do chính tay nàng làm ra.
Glauce không mảy may nghi ngờ và đã mặc bộ trang phục đó lúc cử hành hôn lễ.
Đúng khi ấy, Glauce bỗng nhiên lên cơn co giật, ngã xuống và chết ngay tức khắc.
Vua Creon lại gần xem xét tình hình thì cũng bị trúng độc mà chết.
Jason thấy vậy, hiểu rõ sự tình liền tức giận về nhà để giết Medea nhưng tất cả đã quá muộn màng.
Medea đã bỏ đi, trước khi ra đi nàng ta đã giết hai đứa con, chặt xác chúng thành từng mảnh để trả thù, sau đó đốt cháy ngôi nhà mà nàng và Jason đã từng chung sống.
Về sau, Jason do quá đau khổ mà trở nên điên dại rồi trút hơi thở cuối cùng nơi con tàu Argonauts đã để hoang, mục ruỗng vùi trong cát.
Còn Medea, sau khi “đánh ghen” xong nàng đã đến sống ở Thebes nhưng vì điều tiếng là mụ phù thủy xấu xa, tàn ác nên đã bị người dân đuổi đi.
Medea đành đến Athens, tại đây nàng quyến rũ vua Aegeus và làm vợ ông, sinh ra hoàng tử Medus.
Không lâu sau đó thì Thesseus trở về Athens tìm gặp vua cha Aegeus, Medea vì lo sợ Thesseus giành quyền thừa kế ngai vàng nên lập mưu hãm hại Thesseus.
Tuy nhiên kế hoạch ám sát thất bại, Medea cùng Medus bị đuổi khỏi Athens và từ đó không ai nghe bất cứ tin tức gì về nàng Medea của xứ Colchis.
Nữ phù thủy vì tình mà điên cuồng tàn sát chúng sinh cứ thế biến mất trong các câu chuyện cổ thần thoại Hy Lạp..
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...