▃
17
Trước hôn lễ một ngày, tiên sinh lâu rồi không thấy bỗng dưng say khướt xuất hiện trước cửa nhà tôi.
Chẳng biết từ đâu tiên sinh đã biết chuyện đời trước, tiên sinh ôm tôi khóc, nói đúng là tôi không dậy nữa, nói không nên bỏ quên cơn đau của tôi, không nên đuổi tôi ra khỏi nhà chính, không nên cùng em trai ruột thịt của tôi quấn lấy nhau, lại càng không nên vì em ấy mà hại chết tôi.
Tôi đẩy anh ấy ra, thản nhiên nói: "Thưa ngài, tôi muốn kết hôn, mong ngài tự trọng."
18
Ngày Sở Sở và tôi kết hôn, tiên sinh đứng dưới tiếp một chén rồi lại một chén rượu.
Tôi và Sở Sở đứng trên bục, trong mắt của cậu ấy chỉ có tôi, tương tự, trong mắt tôi cũng chỉ có cậu ấy.
Cậu ấy cầm tay tôi tuyên bố với quan khách và truyền thông, nói cậu ấy muốn cùng tôi đầu bạc răng long.
Bà ngoại nước mắt lưng tròng kéo tay chúng tôi, bà nói Sở Sở phải thành tâm.
Sở Sở trịnh trọng giật đầu, bàn tay cầm tay tôi siết lại.
19
Hôn lễ của chúng tôi xuất hiện trên tin tức ròng rã một tháng trời, đại hôn lễ xa hoa khiến mọi người vừa hâm mộ vừa sợ hãi.
Tôi từng nói với Sở Sở rằng tôi không muốn tổ chức một hôn lễ long trọng đến thế.
Sở Sở lại nói sao có thể không được, cậu ấy muốn cục cưng của cậu ấy trở thành ngôi sao sáng lấp lánh nhất.
Cứ vậy mà tận mấy chục năm sau cũng không có hôn lễ nào xa hoa long trọng hơn hôn lễ của chúng tôi được tổ chức.
20
Năm thứ ba tôi kết hôn với Sở Sở.
Người nhà dặn dò muốn mọi thứ phải theo tâm nguyện của chúng tôi, không ép chúng tôi nhất định phải có con.
Nhưng tôi muốn một đứa bé, tôi muốn đền bù, đền bù cho những đứa trẻ đời trước tôi không thể chăm sóc chúng; thậm chí còn không thể bảo vệ được chúng thật cẩn thận, tôi muốn để chúng ngắm nhìn thế gian này.
Tôi nói nguyện vọng của mình cho Sở Sở nghe, Sở Sở nói chờ thêm mấy năm đi.
Cậu ấy còn muốn trải qua thế giới hai người cho đã thèm, vậy nên kế hoạch đành gác lại chờ sau này.
21
Năm thứ tư tôi kết hôn với Sở Sở.
Sở Sở nói muốn tổ chức một bữa tiếc sinh nhật trên du thuyền cho tôi, tôi nghĩ nghĩ rồi đồng ý.
Ngày sinh nhật ấy, tôi nhìn thấy tiên sinh ở trên du thuyền.
Dường như anh ấy muốn lên buồng lái nói chuyện cùng tôi, do dự một lúc rồi thôi.
Trong dòng người đột nhiên có người phát ra âm thanh sợ hãi cảm thán, những con mắt khác đều bị hấp dẫn nhìn sang, tôi cũng nhìn theo họ, nhìn tới khi hô hấp ngưng lại.
Là mẹ và Tống Nguyễn, tôi bối rối nhìn hướng Sở Sở đang đứng, tôi sợ bi lịch sẽ tái diễn lầ nữa.
Song chỉ trong nháy mắt ấy tôi đã biết bi kịch không có khả năng xảy ra.
Khi mọi người đổ dồn ánh mắt về phía Tống Nguyễn, Sở Sở lại nhìn về phía tôi, ánh mắt dịu dàng trìu mến của cậu ấy xuyên qua dòng người, chạm tới đáy lòng tôi.
Mãi sau này Sở Sở mới kể lý do đi tìm em ấy, dùng thân phận người bề trên muốn tạo cho tôi một niềm vui bất ngờ.
Cơ mà tôi không cảm thấy đó là kinh hỷ, đó là kinh hãi mới đúng,
22
Không ngoài dự liệu của tôi, tiên sinh bắt đầu theo đuổi Tống Nguyễn.
Dẫu cho anh ấy biết sự tình dời trước, anh ấy vẫn không thể tránh nổi việc phải lòng yêu em ấy.
Một ngày nọ Sở Sở tan tầm về, giống như bình thường vẫn ôm tôi làm nũng, tôi nhận sự oán hận mỗi ngày của cậu ấy; cậu ấy trách Tống Nguyễn cứ thường quấn lấy cậu ấy.
Tôi đoán được mà, thứ gì tôi thích em ấy đều sẽ cướp đi, nhưng tôi không đoán được Sở Sở sẽ nói thẳng việc này với tôi.
23
Từ đó trở đi làm gì Sở Sở cũng muốn dẫn tôi theo.
Cậu ấy làm việc tôi sẽ ngồi im trên sofa đọc sách, tôi ngủ thiếp đi cậu ấy sẽ ôm tôi vào ngực tiếp tục làm việc.
Tống Nguyễn quấn lấy cậu ấy mấy lần, lần nào Sở Sở cũng lạnh nhạt đối xử với em ấy.
Thẳng tới một ngày Sở Sở biến thành hung thần tàn ác khiến em ấy không còn xuất hiện nữa.
Đây là lần đầu tiên tôi thấy Sở Sở hung ác đến thế.
24
Năm thứ năm tôi kết hôn với Sở Sở.
Tôi mang thai, là một Omega nam.
Sở Sở chuyển đại đa số công việc của cậu ấy cho em họ xử lý, dành rất nhiều thời gian trống bầu bạn cạnh tôi.
Ngày đó công ty có việc khẩn cấp, Sở Sở chắc chắn phải đến công ty một chuyến.
Trước khi đi cậu ấy còn dặn đi dặn lại tôi, cậu ấy chỉ sợ lỡ cậu ấy không ở đây tôi sẽ xảy ra chuyện gì đó.
Nhưng cơ bản cũng không có đại sự nào, chỉ có tiên sinh tới tìm tôi.
Tiên sinh quỳ gối ôm mặt khóc lóc cầu xin tôi cứu Nguyễn Nguyễn, tiên sinh nói tôi là ca ca duy nhất của Nguyễn Nguyễn, tôi nhất định phải cứu em ấy.
Anh ấy quên mất là ai từng nói không nên vì cứu em ấy mà hại chết tôi rồi.
25
Tôi từ chối.
Tôi không nợ tiên sinh, cũng không nợ Tống Nguyễn.
Bọn họ nợ tôi tôi cũng không muốn tính, không nghĩ tới là được.
Tôi quay người đi về phòng, người hầu đóng cổng, tiên sinh đứng ở bên ngoài đau khổ cầu xin, mãi không chịu đi.
Mãi tới khi Sở Sở trở về được người hầu kể chuyện hôm nay đã xảy ra, cậu ấy tức giận cầm gậy đuổi tiên sinh đi.
26
Lần kế tiếp tôi nhìn thấy tiên sinh là ngày hạ táng Tống Nguyễn, linh cữu chở thẳng từ nhà ra.
Trên ban công, tôi nhìn thấy mẹ đang gào khóc và tiên sinh mặt mày hốc hác.
Không biết đời trước lúc tôi chết mẹ có từng đau khổ không nhỉ?
27
Năm thứ sáu tôi kết hôn với Sở Sở.
Mùa xuân, tôi sinh hạ một bé trai Omega.
Sau khi tỉnh lại trong phòng bệnh, tôi thấy người nhà đều đứng chờ ở trước cửa phòng bệnh.
Sở Sở ngồi cạnh giường nắm chặt tay tôi, cậu ấy thấy tôi tỉnh lại thì kích động muốn đứng dậy ôm tôi; song lại sợ mình không khống chế được lực đè nhầm lên vết thương trên bụng tôi nên cuối cùng đành đi hai vòng quanh phòng ép mình bình tĩnh lại.
Bác sĩ dặn dò sau khi hết thời gian gây tê, Sở Sở phải thả pheromone trấn an tôi.
Nhưng Sở Sở đâu chờ được tới khi thuốc tế hết tác dụng, cậu ấy sợ tôi khó chịu, từ lúc tôi tỉnh dậy đã bắt đầu phóng thích peromone, cả gian phòng đều là mùi đàn hương.
28.
Đam Mỹ H Văn
Một tháng sau thai kỳ Sở Sở đều ở cạnh tôi, một tấc không rời.
Trong phòng mỗi ngày đều ngát mùi đàn hương khiến tôi sinh con xong cũng không thấy khó chịu, thoải mái tới mức đôi khi tôi nghi ngờ mình rốt cuộc có từng sinh em bé không.
Một tháng sau sinh tôi đứng lên cân lại, tăng gần năm cân.
29
Năm thứ bảy tôi kết hôn cùng Sở Sở.
Bậc thầy Bói toán nổi danh ở Đế quốc tìm tới cửa.
Ông ấy nói bói toán tới nhà tôi thấy có điều khác thường, tìm hiểu sâu hơn thì phát hiện ra chuyện của kiếp trước.
Ông ấy đặt quả cầu thủy tinh trước mặt chúng tôi, muốn cho chúng tôi nhìn một vài chuyện thú vị.
Thủy tinh trong suốt sáng lấp la lấp lánh dần hiện ra cảnh tượng hôm tôi phẫu thuật.
Cuộc phẫu thuật kết thúc, tiên sinh theo chân bác sĩ rời đi, trên mặt không giấu nổi sự vui sướng.
Mà tôi nằm lẻ loi trơ trọi trên giường bệnh ở phòng phẫu thuật, trái tim thiếu mất bốn van đã ngừng đập từ lâu.
Sở Sở bị chọc giận, hai mắt đỏ bừng nói phải báo thù cho tôi, tôi kéo tay cậu ấy lại.
Bậc thầy Bói toán để chúng tôi xem tiếp những chuyện của sau này.
Dùng mạng của tôi đổi lấy mạng của Tống Nguyễn, thân thể em ấy ngày càng tốt lên, cơ mà em ấy cũng ngày càng không an phận.
Em ấy muốn trèo lên chỗ cao hơn, vậy nên trong buổi tụ họp bạn bè đã câu dẫn chồng của bạn học mình.
Chàng trai đó là một Alpha anh tuấn ở nước láng giềng, gia thế còn cao hơn tiên sinh...!Không ngờ chuyện đáng xấu hổ hai con người này làm ra lại bị bạn học kia phát hiện.
Đó là một Omega đanh đá, lột quần áo của Tống Nguyễn, trói em ấy trên cột quảng trường tròn ba ngày liền.
Tiên sinh sau khi biết chuyện kiên quyết muốn ly hôn, nào ngờ Tống Nguyễn lại dám công khai chuyện của ba người chúng tôi trước kia ra.
Tiên sinh tức giận không cẩn thận sẩy tay đánh chết Tống Nguyễn.
Cũng từ khi bê bối bị lộ ra ngoài, cổ phiếu công ty nhà tiên sinh cứ rớt và rớt, con không nhận anh ấy, gia tộc chỉ trích anh ấy, người đời khinh bỉ anh ấy.
Sau này cũng không có bất kỳ Omega lẫn Beta nào đồng ý ở chung một chỗ với tiên sinh, tiên sinh cuối cùng cô độc sống nốt quãng đời còn lại.
30
Dưới lời khuyên của tôi, Sở Sở rốt cuộc không cam lòng từ bỏ báo thù.
Hôm đó Sở Sở ôm tôi im lặng, im lặng rất rất lâu.
Một ngày nào đó ở mấy tháng sau, Sở Sở sau khi tan làm hoan hỉ gửi cho tôi một tin nhắn.
À, ra là tiên sinh bị nhiễm bệnh lây qua đường tình dục.
Từ đó tiên sinh ra sao tôi cũng không chú ý tới, dù sao người đó giờ cũng không còn quan hệ gì với tôi, tôi để tâm tới hạnh phúc hiện tại là đủ rồi.
31
Năm thứ chín tôi kết hôn với Sở Sở.
Tôi tỏ ý đưa ra yêu cầu muốn một đứa trẻ nữa, song Sở Sở lại không muốn thương lượng, vẻ mặt không đồng ý.
Cậu ấy nói sinh con khổ lắm, có một đứa là đủ rồi.
Cơ mà tôi cũng không cảm thấy có gì khổ, hơn thế nữa còn rất thoải mái mà.
32
Năm thứ năm mươi tôi kết hôn với Sở Sở.
Tóc chúng tôi giờ đã trắng xóa, mặt mũi nhăn nheo.
Đứa con Omega của chúng tôi thường xuyên đưa chồng con tới thăm chúng tôi.
Đứa trẻ ấy gả cho một Alpha là quân nhân, sinh một bé trai Alpha và một bé gái Omega.
33
Bây giờ Sở Sở thích nhất là kéo tôi ngồi phơi nắng trong vườn hoa, có thêm hai tách trà, sau buổi trưa trò truyện đôi ba câu.
Có khi Sở Sở sẽ ôm tôi nằm trên ghế đu, vừa vỗ lưng tôi vừa nói kiếp sau còn muốn đi tìm tôi.
Tôi đùa cậu ấy ngộ nhỡ kiếp sau chúng ta không tìm được nhau thì sao đây, cậu ấy sẽ ôm tôi nói từng chữ từng chữ một, giọng đanh thép: "Không đâu, chân trời góc biển tôi cũng tìm được em." Tôi cười cười, nhắm mắt thoải mái ngủ thiu thiu trong ngực cậu ấy.
Tôi biết, đời này tôi chọn đúng rồi.
21:18, 25/06/2022 | 2043 words.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...