Edit: Huong August
Trương Tiểu Trữ nghe vậy xoay người nhìn Trương Thiến một cái, đôi mắt hằn tia máu phản chiếu bóng dáng cô, nhưng Trương Thiến lại cảm thấy, sâu trong ánh mắt khủng bố kia, hoàn toàn trống rỗng!
Có một số việc, dính vào chuyện tình cảm, chỉ cần không phải chính mắt nhìn thấy, chính tai nghe được, trước khi có kết quả cuối cùng, ai cũng đều ôm lấy một tia hi vọng, không dễ gì từ bỏ.
Trương Tiểu Trữ ngây ngốc như khúc gỗ, dường như chỉ là bởi vì nghe thấy tên mình, theo thói quen làm một động tác quay đầu. Nhưng sau đó cô lại xoay người như khúc gỗ nhìn về phía đối diện, sau đó cất bước đi tới.
Trương Thiến mắt tinh, chợt kéo lấy cô lui về sau, hai người đồng thời té lăn trên đất, Trương Thiến vuốt bàn tay rớm máu, tức giận rống lên một tiếng với Trương Tiểu Trữ: “Làm ơn, tỉnh táo một chút đi, đèn đỏ rồi!”
Xe vừa rít gà chạy qua, nguy hiểm sượt qua vạt áo Trương Tiểu Trữ! Chần chừ vì một tên cặn bã mà bồi thường bằng tính mạng mình, chẳng lẽ sinh mạng lại rẻ mạt như vậy?
Trương Thiến không hiểu nổi Trương Tiểu Trữ, bình thường là bộ dáng chững chạc khôn khéo, nhưng vừa gặp phải tên cặn bã kia là đứt gân não!
Trương Tiểu Trữ thanh tỉnh lại, cô nháy nháy mắt nhìn Trương Thiến, đứng lên, cười khổ nói cám ơn với Trương Thiến, toàn thân trở nên mệt mỏi, đau thương.
Chuyển tầm mắt sang hai người đối diện, giống như lẩm nhẩm, giống như giải thích cho Trương Thiến nghe: “Bọn mình bắt đầu lui tới từ lớp 10, nhưng hai người đã quen biết với nhau từ nhỏ…”
Hôm nay thời tiết âm u, có thể mới vừa rồi chịu kinh sợ, lại có gió lạnh thổi, Trương Thiến rùng mình, trang phục trên người tương đối mỏng manh, cô chà xát cánh tay đã sởn gai ốc, thấy hơi lạnh, bên tai lại nghe thấy tiếng sấm mơ hồ nơi chân trời, ngẩng đầu nhìn lên, những đám mây đen kịt che kín cả bầu trời, chuẩn bị cho một trận mưa lớn.
Trương Thiến vừa cảm thán tin dự báo thời tiết không đáng tin, vừa nhìn sang phía bên kia đường, quả nhiên, không có bóng dáng hai kẻ kia nữa, hiển nhiên, chậm trễ một lát, họ đã tụt lại phía sau rồi.
“Hắn tính tình ôn hòa, một mực nhường nhịn mình, mình bị hắn ta làm hư rồi, còn tưởng rằng hắn sẽ giải thích với mình, rằng những tấm hình kia là giả, tin nhắn kia không phải là hắn gửi. Nhưng… mình chờ lâu như vậy, hắn vẫn không tới tìm mình.”
Trương Tiểu Trữ nói đến chỗ này, Trương Thiến đã cảm thấy gấp gáp, bởi vì thời điểm ra ngoài trời đã chạng vạng, mọi người không quá để ý đến trời có mây, càng không nhớ mang theo ô che mưa rồi. Nhìn tình huống này, rất nhanh trời sẽ mưa, phải nhanh tìm chỗ trú mưa mới được!
Đột nhiên Trương Tiểu Trữ nói gấp: “Trương Thiến, theo mình cùng đi nhìn xem, xác định một việc, mình muốn biết rốt cuộc hạng con gái nào để hắn dễ dàng từ bỏ tình cảm nhiều năm giữa hai người như vậy. ”
Trương Thiến theo ánh mắt Trương Tiểu Trữ, đã nhìn thấy phía bên kia đường, dường như hai người kia vừa thương lượng xong gì đó, cứ như vậy nắm tay, ôm vai đi về phía trước. Đều như vậy rồi còn nhìn cái gì chứ, quan tâm làm gì khiến tâm tình không thoải mái.
Trương Tiểu Trữ nhìn Trương Thiến không có phản ứng, vì vậy cả người dùng sức, muốn tránh thoát tay cô mà đi, Trương Thiến vội vàng tăng thêm lực: “Cậu không phải muốn chết chứ, sắp đèn xanh rồi, bọn họ lại đi không nhanh, khoảng cách gần như thế, chẳng lẽ muốn bị phát hiện ư?”
Thôi, dù sao không kịp trở về nữa, đi theo đi, lát nữa bọn họ cũng tìm được chỗ trú mưa thôi.
Trên xa lộ đông nghịt, một chiếc ô tô đen có rèm che đứng im lìm, thỉnh thoảng không nhanh không chậm xê dịch một ít, cho thấy trình độ lái xe tinh tế cùng sự bình tĩnh của tài xế.
Trong xe mở ca khúc nhẹ nhàng, ngồi ở ghế sau là một người đàn ông dáng vẻ lười biếng, hơi mở mắt: “Lão Triệu, lúc nào thì thông đường?”
Một giọng nói ổn trọng truyền đến: “Yên tâm, thiếu gia, tôi sẽ không làm trễ giờ.”
“Tôi biết, thật ra tới trễ cũng không có chuyện gì, chắc hẳn bọn họ đã sớm vui đến quên cả trời đất.” Nói xong, trong mắt người đàn ông hiện lên một tia sắc bén, thoáng qua rồi biến mất không thấy gì nữa, “Dạ, tôi biết rồi, thiếu gia.”
Chiếc xe hơi màu đen chậm rãi di động, hòa vào dòng xe nườm nượp, tựa như một hạt cát tầm thường.
Hiện tại hai người kia biến mất không giải thích được, Trương Tiểu Trữ căn bản không mang điện thoại, mà Trương Thiến lại quên sạc pin mất rồi, không có cách thức liên lạc với mọi người, không biết họ sẽ lo lắng thế nào!
Trương Thiến nhớ tới Tôn Đông Mặc, sau đó dùng sức lắc đầu, nỗ lực để mình nhớ lại lộ tuyến vừa đi, nhưng hai kẻ trước mặt thật biết dẫn đường, bảy rẽ tám ngoặt, Trương Thiến căng não, nhìn lại dáng vẻ lão đại, căn bản cô ấy không nghĩ đến chuyện này.
Nhìn trên tay chỉ còn bốn năm xu đáng thương, Trương Thiến rất là bất đắc dĩ liếc mắt nhìn Trương Tiểu Trữ. Họ vội vã ra ngoài, trên người không mang bao nhiêu tiền, toàn thân hai người chỉ còn chút này, nhưng chút tiền này đến taxi còn không trả nổi. Haiz, đến lúc đó làm thế nào trở về đây?!
Cô nhìn bảng hiệu lóe sáng “Mộng Lang”, vừa rồi đôi nam nữ kia chính là vào nơi này, nhìn tên bảng hiệu cùng cách trang hoàng, hẳn phải là địa phương tương tự với quán bar, nhưng Trương Thiến không dám đi vào, dù sao không có tiền trong tay, trong lòng hoang mang!
Trương Thiến lo lắng chú ý thời tiết, trời sắp mưa, phải nhanh tìm một chỗ trú mưa, chuyện phiền não quá nhiều, trong lúc nhất thời, Trương Thiến cảm thấy áp lực.
Không đợi Trương Thiến đưa ra quyết định, Trương Tiểu Trữ đã mở cửa, bà nội cô, đầu óc cậu! Tình yêu thật là một đồ chơi thần kỳ, bởi vì nó có thể biến một cô gái tỉnh táo dè dặt trong nháy mắt biến thành một kẻ ngốc kích động lỗ mãng.
Nhưng cũng không thể mặc kệ, Trương Thiến không thể làm gì khác hơn là bất đắc dĩ đuổi theo.
Quả nhiên, còn chưa đi vào họ đã bị người ta cản lại, nói chuyện là một anh chàng cao gầy tóc húi cua, giọng điệu anh ta rất vui vẻ: “Xin chào quý khách, mời ngài đưa thẻ hội viên ra.”
Trương Thiến cùng Trương Tiểu Trữ cùng nhau nhìn về phía anh ta, tới đây địa còn cần thẻ hội viên? ? Nhìn bộ dáng trẻ con đầy dấu chấm hỏi của hai người, anh ta ở đây chưa lâu, nhưng đã gặp qua không ít cô gái có vẻ mặt này.
Họ đến quầy bar chỉ là vì tò mò. Anh ta gật đầu, giải thích: “Không sai, nơi này có quy định, không có thẻ hội viên, không thể cho hai người đi vào. Nhưng thẻ hội viên cũng chia thành nhiều loại, một hội viên bình thường có thể tùy ý mang theo ba người khác đi vào, tôi nghĩ hai người có thể...”
Lời còn chưa nói hết liền bị Trương Tiểu Trữ cắt đứt: “Chúng tôi theo hai người mới vào kia, nhìn thấy bọn họ vốn muốn chào hỏi một tiếng , kết quả đã thấy bọn họ tiến vào, không cần an bài khác đâu, chúng tôi muốn đi tìm bọn họ.”
Nét mặt chàng trai kia có phần rối rắm, điều này không phù hợp với quy định. Trương Thiến lập tức nói: “Không sai, đó là anh rể bọn tôi, nếu anh ta làm gì không tốt với chị gái tôi thì làm thế nào.”
Sau đó cô lại giống như quen thuộc mà hỏi: “Đúng rồi, tối nay có tiết mục gì mới không.”
Cô cũng không biết trong lòng anh chàng kia đã nhận định hai người các cô đều là tay mơ, cô chỉ nỗ lực tỏ rõ cô có vẻ là khách quen với loại địa phương này, muốn anh ta để họ vào.
Thật ra kiếp trước Trương Thiến có cùng bạn cùng phòng tới quán bar, dù sao ai cũng tò mò với những nơi như vậy. Trương Thiến vẫn nhớ lần đó tất cả mọi người đều trang điểm đậm, mắt vẽ màu tối, có loại cảm giác đi ngược với trào lưu, may nhờ khi đó là buổi tối, ánh đèn trong quán bar rất tối, nếu cẩn thận cũng không có ai chú ý.
Cũng là lần kia, ấn tượng tốt đẹp về quán bar của Trương Thiến hóa thành tro bụi. Không nói đến chuyện rượu và đồ ăn đắt đỏ, biểu diễn tiết mục cũng không có gì đặc sắc, giả gái chọc cười?
Đó mà là quán bar sao? Còn không bằng nằm trong phòng xem tiết mục giải trí! Nhiều lắm là có mấy người hát dễ nghe, sau đó chính là mời người uống rượu, bao nhiêu cũng phải uống..., giống như biểu diễn uống quá chén.
Hết tiết mục cũng đến nửa đêm, có thể bắt đầu thoải mái nhảy nhót rồi, trên sàn nhảy có mấy nữ sinh ăn mặc mát mẻ, nhưng mấy người Trương Thiến cũng không phải không biết xấu hổ, cuối cùng còn ăn sạch một bàn thức ăn, vội vã chuồn.
Cảm giác thật sự không thích nổi! Nơi đó chính là nơi để cho kẻ có tiền đi tiêu khiển, sau này vẫn không nên đến mấy chỗ như vậy.
Anh chàng tiếp tân vừa nghe, gật đầu hiểu rõ, thì ra người bỏ tiền chính là cô chị gái, quả thật bộ dáng tên kia rất giống tiểu bạch kiểm (*mặt trắng nhỏ, thường chỉ trai nuôi), thật sự khiến người ta không yên tâm. Nghĩ như vậy, lời khen ngợi lập tức thốt khỏi miệng: “A, chị gái các cô thật xinh đẹp, dường như anh rể rất thương cô ấy, cái gì cũng nghe cô ấy đấy. Mới vừa rồi hai người còn định tới chỗ ngồi tình nhân đó.”
Trương Thiến nghe vậy lập tức quay đầu nhìn về phía Trương Tiểu Trữ, quả nhiên, dưới ánh đèn, sắc mặt cô ấy càng trắng hơn. Ha ha, Trương Thiến lúng túng cười hai tiếng, đến bây giờ anh ta cũng không nhường đường, nhìn bảo vệ mặc đồng phục phía sau, Trương Thiến không dám lộn xộn, thời điểm đang không biết làm gì, một chiếc xe hơi màu đen dừng lại trước cửa.
Trương Thiến không cảm thấy có điều gì bất đồng, nhưng những nhân viên quán bar đang làm việc không hẹn mà cùng nâng cao tinh thần, mặc dù vẫn là động tác kia, nhưng lại nghiêm túc hơn nhiều, họ đang nỗ lực biểu hiện bản thân.
Còn có một số nhân viên vội vàng buông công việc trên tay, chạy tới cửa nghênh đón. Anh chàng kia cũng thuộc một trong số đó, mặc dù anh ta bảo các cô chờ một lát, nhưng lúc này không đi thì đợi đến bao giờ? Cơ hội tốt!
Hai người liếc mắt nhìn nhau, lén vòng qua cây cột, nhanh chóng mở cửa chui vào! Đi qua một hành lang dài, họ mở cửa, bên trong quả là một thế giới khác: Tích tắc, âm nhạc cực lớn, sống động huyên náo đập vào tai, rất nhanh họ muốn nói chuyện đều phải rống lên mới có thể nghe.
Ánh đèn mông lung huyễn sắc chiếu khắp nơi, ở trong bóng tối phát ra sắc thái mộng ảo, hoa cả mắt. Còn có rất nhiều nam nữ nhảy múa ở trên sàn, điên cuồng uốn éo thân thể...
Đám đông như vậy càng dễ dàng che giấu mình, họ tốn thời gian rất lâu, đi dạo gần một vòng cũng không tìm được đôi nam nữ kia. Nhưng nhìn dáng vẻ kiên định của Trương Tiểu Trữ, cô không thể không tiếp tục kiên trì. Thật nhiều người, nơi này rất lớn! Tất cả đều đặc sắc hơn kiếp trước nhiều, Trương Thiến lại không khỏi cảm thấy sợ hãi.
Hình như họ đã bước vào thế giới không nên tới! Hơn nữa thời điểm tới nơi đó, chung quanh đột nhiên chật chội, Trương Thiến không nhịn được cau mày, giật mạnh tay Trương Tiểu Trữ, hướng tới một địa phương ít người hơn lách đi vào. Trên đường, Trương Tiểu Trữ cố gắng tránh thoát khỏi tay Trương Thiến, nhưng Trương Thiến không chút nào để ý tới, cho dù Trương Tiểu Trữ nói gì, Trương Thiến cũng tỏ ra không nghe thấy.
Cô chỉ cảm thấy, hoàn cảnh nơi này quá rối loạn, loại địa phương này ngàn vạn lần không thể tách nhau ra. Rốt cuộc đi tới một hành lang u ám, Trương Thiến thở nhẹ một hơi, xoay người muốn an ủi Trương Tiểu Trữ, khuyên cô không cần phải gấp, sẽ tìm được người.
Nhưng quay đầu lại, Trương Thiến ngây người, mẹ nó, yêu nghiệt nhà ai?! Người đàn ông này rất đẹp, ngũ quan tinh xảo tựa như tác phẩm nghệ thuật, mặc dù diện mạo có phần âm nhu, nhưng sẽ không nhận lầm thành nữ giới, quanh thân là hơi thở lười biếng, giống như bất cứ thời điểm nào, địa phương nào, y cũng ung dung, tự tại như thế!
Những điều này không quan trọng, quan trọng là y đang đứng đây, vậy Tiểu Trữ đâu?! “Sao anh lại ở chỗ này?” Y nhíu mày nhìn cô gái đang lộ vẻ kinh ngạc trước mặt, khí chất sạch sẽ thanh thuần, ừ, tại hoàn cảnh này, xác thực nữ sinh trước mắt khiến người ta cảm thấy trong trẻo thanh khiết, bộ dạng thanh thuần như vậy, ngay cả giả vờ kinh ngạc cũng chân thật đến thế.
Tại đây, cô gái trước mặt, loại khí chất này, vào lúc này, tất cả đều khiến y cảm thấy thú vị, vốn muốn tránh thoát khỏi tay cô, nhưng nhìn cô ấy nỗ lực nắm chặt lấy tay mình, hơn nữa còn bày ra vẻ mặt lo lắng khó hiểu.
Khó có dịp được gợi lên niềm hứng thú, y không biến sắc yên lặng đi theo, muốn biết rốt cuộc cô muốn làm gì. Người đàn ông yêu nghiệt cười lười biếng: “Không phải em dẫn tôi tới đây à, tại sao phải kinh ngạc như vậy?”
Đuôi mắt khẽ nhếch, mắt nhìn về phía cuối hành lang, mang theo ý vị mập mờ, loại cảm giác vẫn chưa thỏa mãn, khiến người ta không nhịn được suy nghĩ sâu xa.
Nhưng Trương Thiến xoay người rời đi, bây giờ Trương Tiểu Trữ còn không biết ở nơi nào, cô làm gì có thời gian mà lãng phí ở chỗ này!
Cô không nên lỗ mãng xông vào thế giới không thuộc về mình như vậy, một đường này, cô đã nhìn thấy hai người nuốt viên gì đó, sau đó thỏa thích nhảy nhót, trên thế giới còn có rất nhiều chỗ tối mình không nhìn thấy, nhưng không đại biểu cho việc nó không tồn tại.
Những chuyện như vậy là thứ kia xa xôi bởi nó không xảy ra chung quanh mình, nên cảm giác bóng tối dường như cách mình rất xa, nhưng bây giờ Trương Thiến mới biết, hắc ám không xa, chỉ là mình không phát hiện ra thôi.
Hiện tại cô rất lo lắng cho tình huống của Trương Tiểu Trữ, mặc dù cô ấy thoạt nhìn rất khôn khéo, nhưng đối với tình cảm lại quá cố chấp, không tìm được đôi nam nữ kia, cô ấy sẽ không rời đi.
Cô không hề nghĩ ngợi xoay người rời đi, kết quả cánh tay lại bị người khác kéo lại, nhìn ắc mặt khó coi của y, Trương Thiến há môi “Thật xin lỗi”, lại phất tay y ra muốn đi, rồi lại bị bắt chặt cánh tay.
“Mèo con, muốn cố tình dùng chiêu này với tôi cũng vô dụng, chỉ là thấy cô tương đối thuận mắt, tôi có thể miễn cưỡng để cô đạt được mục đích.”
Nói qua liền ép Trương Thiến vào tường, cúi đầu, ấn môi hôn lên, sau đó, không có sau đó nữa... Anh chàng yêu nghiệt nhíu cặp mày xinh đẹp co quắp nằm trên mặt đất, miệng mở rộng, giống như gặp phải chuyện gì kinh khủng.
Trương Thiến thu hồi đầu gối, nghe nói nơi đó của nam giới rất yếu ớt, cô đá hơi mạnh thì phải, sẽ không có chuyện gì đi, trên thực tế Trương Thiến cũng không phải lo lắng cho người đàn ông nằm dưới đất, cô đang lo lắng cho bản thân, sau khi đả thương người khác thì phải làm gì, báo cảnh sát?
Sai lầm, nên lập tức rời khỏi nơi xảy ra án, Trương Thiến thấy nơi này ánh sáng u ám, không tới gần căn bản không thể nhìn rõ mặt nhau, cho dù có Camera, cũng không thể làm gì được, cho nên Trương Thiến bỏ lại một câu xin lỗi, như một làn khói chui vào trong đám người, biến mất không thấy nữa.
Lưu lại tên yêu nghiệt kia dùng tư thế kỳ cục dựa vào tường, khóe miệng lộ ra nụ cười âm hiểm, giống như tìm thấy món đồ chơi thú vị, cười ha ha không ngừng.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...