Cuộc Sống Của Tôi

Đáp lại lời chào hỏi của tôi chỉ là một khoảng không im lặng. Lúc đo tôi rất thẹn không biết chui vào đâu đanh nói:
'' Thôi em xin phép ạ''
''Ở lại ăn với bọn anh đã'' Deburt kéo tay tôi lại
''Thả tay cô ấy ra'' Đình Phong nói, tuy chỉ là lời nói mà đã khiến người ta lạnh cả sống lưng đung là ác ma mà.
''ô ô ai kia là cậu chủ của DN sao''
(Chú thích: thân phận của anh được giấu nhẹm đối với mọi người, chỉ những người trong giới thượng lưu mới biết)
Hả cậu chủ DN sao!!! Sao chuyện này mình chưa nghe nói nhỉ
Đang suy nghĩ thì bị anh ấy nắm tay lôi đi rồi. Kéo tôi lên chỗ sân thượng , chắc là hóng gió chăng.''Cô đứng ở đây đợi, tôi đi một lát rồi sẽ quay lại'' anh ta nói
''Vâng''
Tại sao anh ấy lại giấu mọi người chuyện ấy nhỉ??Mà thôi không quan tâm nữa.Chờ 1 lát tôi thấy khát quá nên đành đi kiếm gì uông. Thấy một ly nước màu đỏ, tôi liền vơ lấy rồi lại chạy lên sân thượng. Tu hết một hơi thì mới thấy trong người nóng lên vừa lú đó Đinh Phong cũng đã quay lại.
''Ôi sao lại có đến 2 Đinh Phong thế kia''
''Cô uồng rượu ak''
''Đâu có tôi uống nước táo đó chứ''
''Trời ạ đồ ngốc'' anh ta vừa nói xong tôi đã ngã lăn quay
****************8*8*888**888888******

Tỉnh dậy, tôi thấy mình ở trong một căn phong cực kì to lớn và lông lẫy
''Ủa đây là đâu ta?''
''Hừm tỉnh rồi ak'' lúc này nó mới để ý đên sự xuất hiên của người kia
''anh Đình Phong, tại sao em lại ở đây''
''Cô uống cho say rồi không nhớ cái gì sao''
''Ơ xin lỗi! em không nhớ cái gì cả''
''Giờ cũng đã chiều rồi muốn ăn chút gì không''
Cái gì ác ma mà cũng nói những điều đó sao??
''Có'' tôi nhanh nhảu đáp
''Theo tôi''
Woa đúng là thiếu gia DN căn nhà thì bự khỏi nói đã thế con có nhà hàng riêng trong khuôn viên luôn nữa chứ. Hừm giàu có thiệt sung sướng mà
" Muốn ăn gì cứ gọi''
''Vậy thì em không khách sáo nữa'' tôi hí hửng chọn món
Thế là tôi cứ ăn cho đến khi no bụng mới thôi tất nhiên phải ăn từ tốn rồi nếu không....'_'
''Để tôi đưa cô về''

''Vâng . Hả.aaaaaaaaaaa.''
''Đi thôi''
''Vâng'' Tôi lẽo đẽo theo sau
============================================================
''Anh về ạ'' tôi mỉm cười
''Ukm'' anh ta cười rồi lên xe phóng đi
Trời ạ mày điên rồi Di ơi. Sao tim cứ đập loạn xạ thế kia, chắc là có vấn đề rồi phải đi khám mới được
Đang cố gắng bình tĩnh thì có một đôi tay kéo tôi quay lại
''Thế...............Huân'' tôi ngạc nhiên thốt lên
''Đi đâu giờ này mới về''
''Đi đâu là việc của em không liên quan đến anh''
''Em giờ lớn quá rôi ha'' anh quát lớn, chưa bao giờ tôi thấy anh kích đọng như vậy
''Đương nhiên em cũng 15 tuổi rồi chứ ít gì'' tôi ngạo mạn nói
Tôi đang vênh mặt nói thi anh đã ôm chặt tôi vào lòng.
''Thả.. em..ra''
''Im lặng'' anh vẫn cứ tiếp tục ôm chặt lấy tôi
Một lúc sau anh thả tôi ra rồi đi về chỉ để lại cho tôi 2 chữ: ''tạm biệt''. Còn tôi thì chưa kịp bình tĩnh chuyện trước thì chuyện này xảy ra thế là mặt tôi đỏ còn hơn quả gấc
Thế Huân cứ rảo bước thế mà về biệt thự của mình:
''Em có biết là anh nhớ em đến phát điên trong 1 năm qua không hả con nhóc kia. Anh giờ mới bình tĩnh được thì em lại xuất hiện lại làm đảo lộn cuộc sống của anh. Em thật đúng là con quỷ nhỏ mà''


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận